hãy viết về một hình ảnh để lại ấn tượng mạnh về bạn bè của mình
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đoạn văn tham khảo:
Trong truyền thuyết “Thánh Gióng” có chi tiết “Chú bé vùng dậy, vươn vai một cái bỗng biến thành một tráng sĩ oai phong lẫm liệt” đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu đậm. Đây là một chi tiết kì ảo. “Tráng sĩ” là người có sức lực cường tráng, chí khí mạnh mẽ, hay làm việc lớn. Hành động vùng dậy, vươn vai biến thành một tráng sĩ của Gióng chính là sự trỗi dậy kì diệu của sức sống dân tộc mỗi khi gặp thử thách ngặt nghèo. Trong tình thế bức bách, tất cả đều lớn vượt lên, không theo nhịp độ thời gian bình thường mà theo nhịp độ đặc biệt. Đồng thời, chi tiết này cũng góp phần tạo nên sự hấp dẫn cho câu chuyện.
Refer:
Hình ảnh anh hùng Thánh Gióng cưỡi ngựa về trời đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc. (1) Bởi như ta đa biết được cách ra đời kì lạ của nhân vật này, từ đó ta có thể thấy Thánh Gióng không có một thân phận bình thường chút nào. (2) Nhưng điều đặc biệt ở chi tiết này, mà nó là cách mà Thánh Gióng bày tỏ tình yêu thương của mình đối với nước nhà. (3) Là hình ảnh Thánh Gióng một mình đánh hết tất cả giặc ngoại xâm, chẳng màng danh lợi, trả đồ rồi bay về trời. (4) Từ đó, có thể thấy rằng nhân vật Thánh Gióng tượng trưng cho cái lành và cái thiện, như một thiên xứ được cử xuống nơi đây bảo vệ đất nước, rồi khi làm tròn trách nhiệm thì bay về trời. (5) Tóm lại, qua hình ảnh nay cho ta thấy được công lao vĩ đại của người anh hùng Thánh Gióng em học được đức tính biết coi nhẹ danh lợi của mình. (6)
Tham khảo
Khi đọc truyền thuyết Thánh Gióng, hình ảnh “Chú bé vùng dậy, vươn vai một cái bỗng biến thành một tráng sĩ oai phong lẫm liệt” để lại cho em ấn tượng sâu sắc. Đây là một trong những chi tiết kì ảo trong Thánh Gióng. Từ “tráng sĩ” dùng để chỉ người thanh niên khỏe mạnh, cường tráng và thường làm những việc lớn. Hành động vươn vai từ một cậu bé biến thành một “tráng sĩ” của Gióng cho thấy quan niệm của nhân dân ta về người anh hùng phải có ngoại hình và sức mạnh phi thường. Đồng thời, hình ảnh này còn khát vọng của nhân dân về một người anh hùng có sức mạnh để chống lại kẻ thù ngoại xâm. Đây quả là một chi tiết giàu ý nghĩa trong truyền thuyết Thánh Gióng.
1. Mở bài:
* Giới thiệu chung:
- Em có rất nhiều bạn.
- Thân nhất là bạn Thắng nhà ở cùng phố và học chung một lớp.
2. Thân bài:
* Tả bạn Thắng:
a/ Ngoại hình:
- Dáng người cân đối, chân tay săn chắc.
- Mái tóc cắt ngắn hợp với khuôn mặt đầy đặn, rám nắng.
- Đôi mắt sáng toát lên vẻ thông minh, hóm hỉnh.
b/ Tính nết, tài năng:
- Dễ mến, hay giúp đỡ bạn.
- Học ra học, chơi ra chơi.
- Giỏi Toán nhất lớp.
- Là chân sút số một của đội bóng.
- Là người tổ chức những trò chơi vui vẻ.
c/ Kỉ niệm sâu sắc trong tình bạn với Thắng:
- Thắng giúp em tập bơi, khắc phục tật sợ nước.
3. Kết bài:
* Cảm nghĩ của em:
- Em và Thắng đều có những ước mơ đẹp đẽ.
- Tình bạn thân thiết sẽ giúp chúng em biến những ước mơ đó thành hiện thực.
Những năm tháng tuổi thơ được học dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều bạn tốt. Bạn nào cùng dễ thương và đáng mến nhưng em thích rất là bạn Thuỳ Dung.
Thuỳ Dung năm nay tròn mười tuổi, bằng tuổi em. Dáng người bạn nhỏ nhắn, đi đứng nhanh nhẹn. Bạn có khuôn mặt tròn trĩnh trông rất dễ thương. Đôi mắt bồ câu đen láy sáng long lanh. Đôi mắt ấy biết buồn, cười, biết thông cảm với bạn bè xung quanh. Đôi môi đỏ như son luôn nở nụ cười tươi như hoa. Mái tóc của Thuỳ Dung đen nhánh và dài như suối xõa xuống bờ vai tròn trịa trông thật đáng yêu.
Hằng ngày, Thuỳ Dung đến trường với bộ đồng phục quen thuộc váy xanh, áo trắng. Chiếc khăn quàng đỏ trên vai như cánh bướm. Thuỳ Dung nói năng rất nhỏ nhẹ, tính tình hiền lành, chan hoà với mọi người, luôn giúp đỡ những bạn học yếu. Có điều gì bạn bè không hiểu, Dung đều tận tình giúp đỡ. Trong giờ học Dung thường phát biểu ý kiến xây dựng bài. Bài làm của Dung luôn đạt điểm cao. điều mà e ấn tượng nhất của bạn ấy chính là khi bạn ấy chơi thể thao! khi đó, sự năng động của bạn ấy có sức hút lạ thường
em rất quý bạn! e mong chúng e sẽ luôn gữi vững dc tình bạn đẹp này!
Ấn tượng mạnh nhất của tớ là
Khi thi học kì II có thằng nó dốt như bò mà toán nó cx dc 8 , hihi nó chép bài tớ
đó là một buổi bình minh thứ bảy mùa hè, lúc đó tôi đang rảo bước trên đường nhỏ trong xóm.Lát sau, tôi đi đến một hồ nước trong xóm, ven hồ là những cây phượng vĩ đang nở hoa đỏ rực rỡ.Tôi đi đến đó một chút thì bỗng thấy một bóng hình quen thuộc: Mái tóc dài màu nâu hạt dẻ nhẹ nhàng bay trong gió;Đôi mắt trong veo như nước hồ;thân hình dong dỏng cao.Người đó đứng trước hàng hoa phượng vĩ đỏ chói như đang đứng trong ánh lửa .Ôi, hình ảnh này đã luôn in đậm trong trí nhớ của tôi, người đã cứu tôi trong một trận hỏa hoạn.Ánh đó sao?Người bạn mà tôi đã mong mỏi bao nhiêu năm nay cuối cùng cũng đã trở về.
Năm đó, khi tôi vẫn còn là một đứa trẻ 4 tuổi , tôi rất thích chơi với lửa, không ít lần tôi đã suýt làm nên một vụ cháy nguy hiểm nhưng người đã cứu tôi vào nhữn lần ấy luôn là Ánh-người bạn thân nhất của tôi.Bạn ấy luôn mắng tôi khi tôi chơi với lửa nên tôi cũng rất ghét bạn ấy,nhiều khi còn nặng lời với bạn.Trong một lần,tôi đang chơi lửa trại giả vờ thì bỗng nhiên, lửa trại nhỏ đó đã bén lửa sang đống rơm đang chất ở gần đó , ngọn lửa to dần, do tôi không để ý tới nên lửa đã bén tới chiếc váy tôi đang mặc, đôi bỗng phát hiện nhưng không làm gì được, trong khi tôi đang vùng vẫy la hét thì tôi chợt nhìn thấy bóng dáng quen thuộc vội vã chạy tới."Ào.." một chậu nước đổ vào người tôi, ngay lập tức, tôi ngất đi , những thứ cuối cùng tôi nhìn thấy là bóng dáng người bạn thân đổ nước vội vã ngăn không cho lửa tới gần tôi rồi chạy vào nhà gọi mọi người trong nhà tôi ra, Ánh nhẹ nhàng kéo tôi lên bậc thềm, nhưng ý thức của tôi đã mất, cuối cùng, tôi chỉ thấy một tấm màn bóng tối bao trùm quanh tôi.Một ngày sau tôi mới tỉnh lại, khi vừa mở mắt,mọi người trong nhà tôi đã rất vui mừng nhưng khi đảo mắt một lượt thì tôi không thấy bóng dáng của Ánh đâu , tôi vội vàng hỏi mẹ thì mẹ nói rằng bạn ấy đã chuyển nhà đi vào miền Nam cùng bố mẹ bạn ấy.Tôi bỗng sững sờ, Ánh ơi!
Bóng dáng ấy bây giờ lại đứng dưới hàng cây phượng vĩ,người đứng ở kia hông phải là một đứa trẻ ngây thơ như ngày nào mà đó là một cô gái trưởng thành vô cùng xinh đẹp nhưng ánh mắt kia luôn nhìn tôi dịu dàng.Lại gần thêm chút nữa, tôi chỉ thấy cái bóng đó tan dần vào những cánh hoa phượng vĩ đang rơi-chỉ là ảo giác? Nhưng bóng dáng và đôi mắt đó vô cùng chân thực.Tôi nở nụ cười nhưng đôi mắt lại rơi giọt lệ.Ngẩng đầu lên trời xanh,tôi nói:"mình sẽ không bạo giờ quên cậu, cô gái trong ánh lửa".
*có vẻ như hơi lạc đề nhưng mà hãy tiick đúng cho mình nhé
*Bài văn này mình gửi tới Ánh, nếu bạn đọc được thì k đúng và kết bạn với mình nhé, mãi nhớ bạn