Nhà ai hoa cỏ thơm lừng. Khiến cho ta phải ngập ngừng bước chân. Bồi hồi lẫn dạ bâng khuâng. Ngỡ mình lạc lối , lâng lâng mộng sầu. . Mùa thu mưa bụi thành ngâu. Gió đưa lá rụng thành câu thơ vàng. Xuyến xao chen lẫn ngỡ...
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1.
1. Các từ láy: phập phồng, xốn xang, nhớ nhung, lấm tấm
2. Đoạn văn cho em thấy sức sống của mưa xuân mang lại cho muôn loài, nó làm cho các loài như hồi sinh sau một giấc ngủ dài của mùa đông
2.
Em tham khảo bài văn nhé:
Đất trời có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, mỗi mùa lại có một vẻ đẹp riêng của nó. Với sự giao thoa của đất trời sang đông, mùa thu luôn có một sức hấp dẫn kì lạ. Mà thu là thế, không sôi động như mùa hè, cũng không ảm đạm lạnh lẽo như mùa đông. Mùa thu luôn nhẹ nhàng, nhẹ nhàng.
Cảnh vật, tiết trời thu tất cả đều thể hiện ra nó là một mùa như thế. Thu đến rồi mang đi cái nắng chói chang gay gắt của mùa hè, cũng mang đi không khí nóng oi ả khó chịu. Nắng thu giờ đây chỉ là những tia nắng nhẹ, mang theo gió heo may khô khốc của tiết trời.
Nắng gió heo may khiến cây cối cảnh vật cũng dần tàn để chuẩn bị bước sang một chu trình sống mới, thêm một tuổi mới. Lá cây từ xanh chuyển dần sang màu vàng, màu vàng nhàn nhạt của lá nhuộm cả hai hàng cây. Lá cây mùa thu vàng rồi rụng xuống, gió thổi hiu hiu khiến cho lá xô cứ xào xạc xào xạc.
Đối với nhiều người, nhìn lá thu rơi mà chợt buồn man mác, nhưng lại cũng có thể chợt thấy lòng mình nhẹ nhõm, nhẹ tênh như chính chiếc lá đang rơi. Một chiếc lá rơi xuống là vơi đi những nỗi muộn phiền trong lòng, chiếc lá rơi là để trút bỏ những cái đã cũ, đã hỏng để thay thế bằng một cái mới tốt hơn, đẹp hơn.
Nắng thu chiếu đến mọi ngóc ngách của làng quê. Thu đến cũng là lúc người nông dân thu hoạch lúa trên những cánh đồng lúa chín vàng ươm. Vào vụ mùa, đâu đâu cũng thấy màu vàng của thóc, màu vàng của rơm rạ, rồi màu vàng của mái lá tranh đơn sơ nhỏ nhắn. Nắng vàng chiếu khắp những con đường ngõ nhỏ.
Mùa thu cũng là mùa của những thức quà quê hương. Hương ổi thơm phả vào trong gió luôn khiến con người ta thêm phần yêu cái hương vị của đồng quê. Hoa ổi trắng, quả ổi chín mọng. Chúng cứ nằm im lìm đón nắng rồi tỏa hương. Cảnh vật đồng quê ngày thu yên bình đến lạ. Thu sang không còn những cơn mưa mùa hạ sấm chớp ì ùng chợt đến rồi chợt đi, những cơn giông dữ dội không còn kéo đến bất ngờ như chính cái mùa hè nóng nực trước đó.
Mùa thu – sự giao thoa của đất trời cuối hạ đầu đông. Nó mang vẻ đẹp nhẹ nhàng dịu dàng của cả hai mùa. Những tia nắng, những cơn gió se se. Tất cả đã tạo nên một mùa – một tiết trời đẹp của khí hậu Việt Nam.
Các từ láy trong đoạn văn: bâng khuâng, phập phồng, bồi hồi, xốn xang, nhớ nhung, lấm tấm
+) Những đặc điểm tạo nên vẻ đẹp của rừng khộp khiến tác giả thấy mình lạc vào thế giới thần bí là:
- Rừng khộp hiện ra trước mắt chúng tôi, lá úa vàng như cảnh mùa thu
- Những sắc vàng động đậy
- Mấy con vàng hệt như màu vàng lá khộp đang ăn cỏ non
- Những chiếc chân vàng giẫm trên thẩm lá vàng và sắc nắng rực vàng trên lưng nó
- Chỉ có mấy vạt cỏ xanh biếc là rực lên giữa cái giang sơn vàng rợi
mk nghĩ z đó!
cu thái bị điên à
nắng lên rồi không có em mô đến chơi rồi khùng à
- Rừng khộp hiện ra trước mắt chúng tôi , lá úa vàng như cảnh mùa thu
- Những sắc vàng động đậy
- Mấy con mang vàng hệt như màu lá khộp đang ăn cỏ non
- Những chiếc chân vàng giẫm trên thảm lá vàng và sắc nắng cũng rực vàng trên lưng nó
- Chỉ có mấy vạt cỏ xanh biếc là rực lên giữ cái giang sơn vàng rợi
Những đặc điểm đó tạo nên vẻ đẹp của rừng khộp khiến tác giả cảm thấy mình lạc vào một thế giói thần bí
# Hok tốt #
Nhà ai hoa cỏ thơm lừng
Khiến cho ta phải ngập ngừng bước chân
Bồi hồi lẫn dạ bâng khuâng
Ngỡ mình lạc lối , lâng lâng mộng sầu
Mùa thu mưa bụi thành ngâu
Gió đưa lá rụng thành câu thơ vàng
Xuyến xao chen lẫn ngỡ ngàng
Nên em lạc lối mất chàng giữa thu
Hồn em quyện lẫn sương mù
Nghe bao lá rụng , lời ru núi rừng
Lối xưa hoa bướm dững dưng
Em câu thơ lạc , như xuân đã tàn
Bước chân em mãi xa chàng
Dẫu con tim vẫn muôn ngàn yêu thương
Buồn ơi thôi chớ vấn vương
Anh say bến lạ... gió sương em về