Tả cây bàng vào mùa xuân
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vậy là mùa xuân ở lại lâu nhất trên những cây bàng.
Mới đây thôi, những ngày cuối đông, cây bàng trông thật tội nghiệp. Xơ xác lá. Khẳng khiu cành và xao xác gốc bởi những lá khô cứ lạo xạo bay.Bàng rụng lá. Miền trung, bàng rụng lá vào dịp cuối đông.
Cây bàng mùa xuân đầy nữ tính. Như một cô gái vừa độ căng tròn. Từng nõn búp lá như những bông hoa màu xanh ngọc đang đưa tay hứng những giọt nắng trời. Cây bàng mùa xuân chưa đủ lá để che chắn cho những cô câu học trò chạy nhảy. Mà cần gì phải che chắn. Nắng xuân đâu đã gay gắt như ánh nắng mùa hè.Bàng cứ nhú chồi, cứ trổ lá. Mặc cho bên cạnh vẫn còn vài cây bàng khác lá vẫn đỏ lừ lừ như níu kéo mùa đông.
Từ trên góc trái của hành lang tôi nhìn xuống. Thật tuyệt. Nếu lấy lá bàng để đoán mùa thì trong sân trường lúc này là bức tranh của cả ba mùa vậy. Một mùa thu trên cây bàng lá đỏ. Người ta chẳng hát " Hà Nội mùa thu, cây cơm, nguội vàng, cây bàng lá đỏ" đấy sao? Một mùa đông trên cây bàng trơ cành, và một mùa xuân trên cây bàng nhú lá. Tôi say sưa, ngây ngất đến nỗi quên rằng, có rất nhiều âm thanh lích rích từ những chòm lá non tơ. Thì ra... những chú chim én đã từ đâu bay về gọi bạn trên khắp các cành bàng. Đâu đó vài chú nhồng, chuyền cành kêu chiêm chíếp.
Vài cô cậu học trò, quên cả việc học, ngẩn ngơ nhìn những chồi bàng xanh để rồi lòng tơ tưởng chuyện gì đâu...
Mùa xuân. Vạn vật đâm chồi. Mùa xuân, cây bàng nảy lộc. Có ai dám bảo rằng, trong suốt quãng đời đi học, không từng có những lần ngắm những chiếc lá bàng rơi rồi buồn tiếc chuyện vu vơ.
Có lẽ khuôn viên trường tôi đẹp thêm nhờ những cây bàng.Và có lẽ, sau này, rời xa mái trường thân yêu này, trong túi hành trang của mỗi cô cậu học trò còn có thêm một chút hình ảnh thân thương của những chồi bàng mùa xuân.
Vậy là mùa xuân ở lại lâu nhất trên những cây bàng.
Mới đây thôi, những ngày cuối đông, cây bàng trông thật tội nghiệp. Xơ xác lá. Khẳng khiu cành và xao xác gốc bởi những lá khô cứ lạo xạo bay.Bàng rụng lá. Miền trung, bàng rụng lá vào dịp cuối đông.
Cây bàng mùa xuân đầy nữ tính. Như một cô gái vừa độ căng tròn. Từng nõn búp lá như những bông hoa màu xanh ngọc đang đưa tay hứng những giọt nắng trời. Cây bàng mùa xuân chưa đủ lá để che chắn cho những cô câu học trò chạy nhảy. Mà cần gì phải che chắn. Nắng xuân đâu đã gay gắt như ánh nắng mùa hè.Bàng cứ nhú chồi, cứ trổ lá. Mặc cho bên cạnh vẫn còn vài cây bàng khác lá vẫn đỏ lừ lừ như níu kéo mùa đông.
Từ trên góc trái của hành lang tôi nhìn xuống. Thật tuyệt. Nếu lấy lá bàng để đoán mùa thì trong sân trường lúc này là bức tranh của cả ba mùa vậy. Một mùa thu trên cây bàng lá đỏ. Người ta chẳng hát " Hà Nội mùa thu, cây cơm, nguội vàng, cây bàng lá đỏ" đấy sao? Một mùa đông trên cây bàng trơ cành, và một mùa xuân trên cây bàng nhú lá. Tôi say sưa, ngây ngất đến nỗi quên rằng, có rất nhiều âm thanh lích rích từ những chòm lá non tơ. Thì ra... những chú chim én đã từ đâu bay về gọi bạn trên khắp các cành bàng. Đâu đó vài chú nhồng, chuyền cành kêu chiêm chíếp.
Vài cô cậu học trò, quên cả việc học, ngẩn ngơ nhìn những chồi bàng xanh để rồi lòng tơ tưởng chuyện gì đâu...
Mùa xuân. Vạn vật đâm chồi. Mùa xuân, cây bàng nảy lộc. Có ai dám bảo rằng, trong suốt quãng đời đi học, không từng có những lần ngắm những chiếc lá bàng rơi rồi buồn tiếc chuyện vu vơ.
Có lẽ khuôn viên trường tôi đẹp thêm nhờ những cây bàng.Và có lẽ, sau này, rời xa mái trường thân yêu này, trong túi hành trang của mỗi cô cậu học trò còn có thêm một chút hình ảnh thân thương của những chồi bàng mùa xuân.
Trong các cây trên sân trường em, cây nào cũng như có những sự đổi khác khi đất trời trở xuân. Nhưng có lẽ hình ảnh cây bàng vào mùa xuân là một trong những cây thể hiện được rõ rệt nhất.
Mùa xuân của đất trời như cũng đã về, trỗi dậy trong lòng người có biết bao nhiêu yêu thương cũng như sự ấm áp vỗ về. Mùa xuân đến chính là mùa của sự sống sinh sôi. Nếu như cây bàng mùa đông là lúc cành như khẳng khiu trơ trụi và không còn một chiếc lá. Ai ai lúc nhìn cây bàng mùa đông cứ hay bị nhầm tưởng rằng cây đã chết bởi nhìn nó chẳng khác gì một cây khô cứ đứng hiên ngang ở sân trường vậy. Nhìn cây bàng lúc đó cũng thật tội nghiệp. Nhưng khi đến mùa xuân thì cây bàng như lại tràn đầy sức sống. Những chồi non xanh đã nhú lên như những ngọn lửa xanh vậy. Những mầm non này cũng rất nhanh lớn nhé, nó mới chỉ xuất hiện ở các mấu ở trên cành mà thôi. Chỉ mấy ngày trôi qua là cây bàng đã được khoác lên mình một tấm áo choàng mỏng màu xanh. Tuy tấm áo choàng này không được dày dặn như cũng đã khiến người ta thích mắt.
Quả không sai chút nào khi người ta nói rằng cây bàng mùa xuân đầy nữ tính biết bao nhiêu. Cây bàng lúc xuân về thì lại được ví như một cô gái vừa độ căng tròn nhựa sống ở độ tuổi như đẹp nhất. Thế rồi em cũng đã nhận thấy được có từng nõn búp lá thật xanh mơn mởn, nó trông như những bông hoa màu xanh ngọc đang đưa tay để có thể lấy để mà hứng những giọt nắng trời rơi xuống, tuy những giọt nắng này nó không gay gắt, không mãnh liệt như của mùa hè nhưng nó lại khác với khung cảnh u ám của những ngày đông dài lạnh giá. Khi thời tiết ấm dần lên thì những cái nụ mầm non mới có thể mạnh dạn không thấy cái lạnh đáng ợ của mùa đông nữa thì mới dám nhú đầu lên nghe ngóng. Thế nhưng trong thời tiết dịu nhẹ và dường như cũng thật ấm cúng thì nó đã nhanh chóng vươn vai và nhú ra nhiều hơn nữa để đón nắng mai của ngày mới mùa xuân!
Có lẽ rằng cũng chính cây bàng mùa xuân chưa đủ lá để che chắn cho những cô câu học trò chạy nhảy tung tăng trên sân trường như của trường em. Em dường như cũng thấy được cũng chẳng cần phải cây bàng thân yêu này che chắn thì chúng em mới vui chơi được. Nguyên do đó chính là khi mùa xuân đến sao còn những ánh nắng như đổ lửa đâu cơ chứ.
Cây bàng trường em cũng rất to và cao, đứng trên tầng 2 của ngôi trường mà cây bàng cũng có thể vươn mình cao hơn nữa. Em có thể nhìn rõ hơn cái chồi non của cây bàng cũng như đã nhú lên trong buổi sáng mùa xuân tinh khôi. Trên chồi non lại có cả những hạt sương ban mai của buổi đêm vẫn còn giữ lại, tất cả mọi cảnh vật thật tươi mới và đẹp đẽ biế bao nhiêu. Từ phía xa xa khi đàn chim bay về đã ríu rít nhau trên cành cây bàng. Màu lá non của cây bàng đã cũng thật nổi bật trong những cây trong sân trường. Nếu như cây phượng cũng rụng lá và này mầm nhưng không bao giờ mang được vẻ đẹp giống cây bàng. Nguyên do là lá cây phượng nhỏ hơn và cành phượng sẽ thật khó có được vẻ riêng của cây bàng.
Em rất thích nhìn ngắm cây bàng vào mùa xuân. Cứ đến khi cây bàng được thay chiếc áo mới xanh mơn mởn như thế này cũng chính là lúc cây báo hiệu sắp đến Tết cà chúng em sẽ lại được nghỉ Tết. Em yêu cây bàng trên sân trường em rất nhiều.
Ở cửa lớp em có một cây bàng, được giao nhiệm vụ tưới nước cho cây nên em quý nó lắm, em thích ngắm cây bàng vào tất cả các mùa, mùa nào cũng có một dáng vẻ riêng. Nhưng có lẽ, nét đẹp của cây bàng mùa xuân luôn là nhất.
Sau những ngày đông giá lạnh cành lá trơ trọi, những chiếc lá bàng còn sót lại vài hôm trước nay đã rụng hết sạch. Vậy là mùa xuân đã đến rồi. Hôm nay trời đã ấm hơn, có nắng nhẹ và có thể nhìn thấy mây. Sau những ngày đông xám xịt có lẽ người ta mới nhận ra bầu trời có mây xanh và nắng ấm đẹp đẽ và quý giá biết nhường nào. Cây bàng cũng như cảm nhận được điều đó, những cành cây dường như đã dài ra thêm, có lẽ nó đang vươn mình đón nắng mới. Nhìn từ xa, vẫn là bóng hình trơ trọi cành lá, nhưng đến lại gần mới thấy rõ, những mầm non nhỏ xinh đã bắt đầu xuất hiện. Quả đúng là mùa xuân làm cho cây cối đâm chồi nảy lộc, nhưng lộc non này làm cho cây bàng trở nên thật nhiều sức sống. Màu xanh non tươi mới trên những sự sống bé nhỏ mới thật đẹp làm sao. Rồi mai đây, chúng sẽ lớn lên và bung ra thành những chiếc lá bàng, chúng lớn dần và may cho cây bàng một chiếc áo mới đẹp đẽ và vững chắc hơn, chiếc áo màu xanh lá cây mang đầy sự sống và sự tốt tươi.
Cây bàng những ngày này không còn mang cái vẻ trầm tư khi đông còn lưu luyến ấy, nó như đã sẵn sàng đón nhận một mùa sống mới căng tràn và tích cực hơn. Thân cây dường như cũng to ra hơn một chút, em rất thích sờ vào thân cây bàng, có cái sần sần nhẹ nhàng thích thú. Rễ bàng ăn sâu vào đất hút chất dinh dưỡng và nước. Mùa xuân đến, ngồi dưới gốc bàng mà nghe tiếng chim hót, ngắm những chồi non và bầu trời cao xanh đầy nắng, mới thầy sự sống và năng lượng như đang căng tràn trong cơ thể mình. Bởi mùa xuân là mùa phát triển nhất của cây bàng, ngắm những chiếc lá bàng cuối xuân mang màu xanh mới, vừa thấy thời gian trôi qua nhanh lại thấy rất vui trước sự lớn lên của người bạn hiền. Những làn gió mát thổi qua, lá bàng rung rinh trong gió nhẹ. Cây bàng là loài cây thân thuộc với học trò, quên sao được cây bàng mùa xuân bắt đầu có lộc, bắt đầu ra lá. Cây bàng lá người bạn mỗi khi em ra sân trường chơi đùa với bạn bè, cây bàng che nắng, che mưa cho chúng em. Cây bàng lúc ấy hiền từ và ân cần như mẹ mình như vậy.
Em mong cây bàng luôn khỏe mạnh, em cũng sẽ tưới nước đều đặn để cây có thể phát triển tốt. Em yêu cây bàng trường em, em coi nó như người bạn hiền có thể chia sẻ và lắng nghe mọi điều, ngắm cây bàng, bao căng thẳng học hành đều tan biến cả, chỉ còn lại một tâm hồn thư thái nhất.
Vậy là mùa xuân ở lại lâu nhất trên những cây bàng.
Mới đây thôi, những ngày cuối đông, cây bàng trông thật tội nghiệp. Xơ xác lá. Khẳng khiu cành và xao xác gốc bởi những lá khô cứ lạo xạo bay.Bàng rụng lá. Miền trung, bàng rụng lá vào dịp cuối đông.
Cây bàng mùa xuân đầy nữ tính. Như một cô gái vừa độ căng tròn. Từng nõn búp lá như những bông hoa màu xanh ngọc đang đưa tay hứng những giọt nắng trời. Cây bàng mùa xuân chưa đủ lá để che chắn cho những cô câu học trò chạy nhảy. Mà cần gì phải che chắn. Nắng xuân đâu đã gay gắt như ánh nắng mùa hè.Bàng cứ nhú chồi, cứ trổ lá. Mặc cho bên cạnh vẫn còn vài cây bàng khác lá vẫn đỏ lừ lừ như níu kéo mùa đông.
Từ trên góc trái của hành lang tôi nhìn xuống. Thật tuyệt. Nếu lấy lá bàng để đoán mùa thì trong sân trường lúc này là bức tranh của cả ba mùa vậy. Một mùa thu trên cây bàng lá đỏ. Người ta chẳng hát " Hà Nội mùa thu, cây cơm, nguội vàng, cây bàng lá đỏ" đấy sao? Một mùa đông trên cây bàng trơ cành, và một mùa xuân trên cây bàng nhú lá. Tôi say sưa, ngây ngất đến nỗi quên rằng, có rất nhiều âm thanh lích rích từ những chòm lá non tơ. Thì ra... những chú chim én đã từ đâu bay về gọi bạn trên khắp các cành bàng. Đâu đó vài chú nhồng, chuyền cành kêu chiêm chíếp.
Vài cô cậu học trò, quên cả việc học, ngẩn ngơ nhìn những chồi bàng xanh để rồi lòng tơ tưởng chuyện gì đâu...
Mùa xuân. Vạn vật đâm chồi. Mùa xuân, cây bàng nảy lộc. Có ai dám bảo rằng, trong suốt quãng đời đi học, không từng có những lần ngắm những chiếc lá bàng rơi rồi buồn tiếc chuyện vu vơ.
Có lẽ khuôn viên trường tôi đẹp thêm nhờ những cây bàng.Và có lẽ, sau này, rời xa mái trường thân yêu này, trong túi hành trang của mỗi cô cậu học trò còn có thêm một chút hình ảnh thân thương của những chồi bàng mùa xuân
Vậy là mùa xuân ở lại lâu nhất trên những cây bàng.
Mới đây thôi, những ngày cuối đông, cây bàng trông thật tội nghiệp. Xơ xác lá. Khẳng khiu cành và xao xác gốc bởi những lá khô cứ lạo xạo bay.Bàng rụng lá. Miền trung, bàng rụng lá vào dịp cuối đông.
Cây bàng mùa xuân đầy nữ tính. Như một cô gái vừa độ căng tròn. Từng nõn búp lá như những bông hoa màu xanh ngọc đang đưa tay hứng những giọt nắng trời. Cây bàng mùa xuân chưa đủ lá để che chắn cho những cô câu học trò chạy nhảy. Mà cần gì phải che chắn. Nắng xuân đâu đã gay gắt như ánh nắng mùa hè.Bàng cứ nhú chồi, cứ trổ lá. Mặc cho bên cạnh vẫn còn vài cây bàng khác lá vẫn đỏ lừ lừ như níu kéo mùa đông.
Từ trên góc trái của hành lang tôi nhìn xuống. Thật tuyệt. Nếu lấy lá bàng để đoán mùa thì trong sân trường lúc này là bức tranh của cả ba mùa vậy. Một mùa thu trên cây bàng lá đỏ. Người ta chẳng hát " Hà Nội mùa thu, cây cơm, nguội vàng, cây bàng lá đỏ" đấy sao? Một mùa đông trên cây bàng trơ cành, và một mùa xuân trên cây bàng nhú lá. Tôi say sưa, ngây ngất đến nỗi quên rằng, có rất nhiều âm thanh lích rích từ những chòm lá non tơ. Thì ra... những chú chim én đã từ đâu bay về gọi bạn trên khắp các cành bàng. Đâu đó vài chú nhồng, chuyền cành kêu chiêm chíếp.
Vài cô cậu học trò, quên cả việc học, ngẩn ngơ nhìn những chồi bàng xanh để rồi lòng tơ tưởng chuyện gì đâu...
Mùa xuân. Vạn vật đâm chồi. Mùa xuân, cây bàng nảy lộc. Có ai dám bảo rằng, trong suốt quãng đời đi học, không từng có những lần ngắm những chiếc lá bàng rơi rồi buồn tiếc chuyện vu vơ.
Có lẽ khuôn viên trường tôi đẹp thêm nhờ những cây bàng.Và có lẽ, sau này, rời xa mái trường thân yêu này, trong túi hành trang của mỗi cô cậu học trò còn có thêm một chút hình ảnh thân thương của những chồi bàng mùa xuân
tham khảo
Sau 3 tháng lạnh đến run người thì cuối cùng mùa xuân cũng về đến quê hương của em rồi. Nhớ ngày nào trời đông chẳng ai muốn ra khỏi đường. Cây cối dường như cũng ẩn mình tránh rét. Những búp lá bàng cũng vậy, chúng đã ngủ đông suốt 3 tháng qua và giờ là lúc mà chúng vươn mình khoe sắc.
Còn nhớ mùa đông đến, cây bàng xơ xác lá. Những cành cây trở nên cô đơn trong mùa đông lạnh giá. Chúng chẳng còn được những tán lá bao bọc nữa nên dù những cơn gió có đi ngang qua, chúng cũng chẳng buồn reo hò, cổ vũ như những ngày mùa hè.
Thế nhưng khi mùa xuân về thì lại khác. Sức sống mới đã trở lại với cây bàng. Những búp lá đầu tiên đã mọc và phủ xanh cho những cành cây ẩm ướt vì mưa xuân. Có lẽ, chúng cũng chỉ chờ đến ngày được đắm mình dưới làn mưa này để mà bung mình. Những cái lá bàng li ti điểm tô trên những cành cây xám trông thật là nổi bật. Đây là một bức tranh xuân độc đáo nhất mà em từng được chứng kiến. Những chú chim én đi tránh rét ở phương Nam hôm nay cũng đã bay về đậu trên những cành cây bàng. Chúng cùng nhau reo hò và cất lên tiếng hót nghe thật vui tai.
Nhìn vào những chiếc lá bàng non mới nhú, em như thấy được một sự sống mới. Mùa đông lạnh là vậy mà cây bàng vẫn tiền ẩn sức sống thật mãnh liệt. Em nhìn cây bàng và tự nhủ mình cũng phải nỗ lực nhiều hơn trong cuộc sống.
Chao ôi cây bàng mùa xuân, chúng mới thật tươi đẹp biết bao.
Mùa xuân của đất trời như cũng đã về, trỗi dậy trong lòng người có biết bao nhiêu yêu thương cũng như sự ấm áp vỗ về. Mùa xuân đến chính là mùa của sự sống sinh sôi. Nếu như cây bàng mùa đông là lúc cành như khẳng khiu trơ trụi và không còn một chiếc lá. Ai ai lúc nhìn cây bàng mùa đông cứ hay bị nhầm tưởng rằng cây đã chết bởi nhìn nó chẳng khác gì một cây khô cứ đứng hiên ngang ở sân trường vậy. Nhìn cây bàng lúc đó cũng thật tội nghiệp. Nhưng khi đến mùa xuân thì cây bàng như lại tràn đầy sức sống. Những chồi non xanh đã nhú lên như những ngọn lửa xanh vậy. Những mầm non này cũng rất nhanh lớn nhé, nó mới chỉ xuất hiện ở các mấu ở trên cành mà thôi. Chỉ mấy ngày trôi qua là cây bàng đã được khoác lên mình một tấm áo choàng mỏng màu xanh. Tuy tấm áo choàng này không được dày dặn như cũng đã khiến người ta thích mắt.
Qủa không sai chút nào khi người ta nói rằng cây bàng mùa xuân đầy nữ tính biết bao nhiêu. Cây bàng lúc xuân về thì lại được ví như một cô gái vừa độ căng tròn nhựa sống ở độ tuổi như đẹp nhất. Thế rồi em cũng đã nhận thấy được có từng nõn búp lá thật xanh mơn mởn, nó trông như những bông hoa màu xanh ngọc đang đưa tay để có thể lấy để mà hứng những giọt nắng trời rơi xuống, tuy những giọt nắng này nó không gay gắt, không mãnh liệt như của mùa hè nhưng nó lại khác với khung cảnh u ám của những ngày đông dài lạnh giá. Khi thời tiết ấm dần lên thì những cái nụ mầm non mới có thể mạnh dạn không thấy cái lạnh đáng ợ của mùa đông nữa thì mới dám nhú đầu lên nghe ngóng. Thế nhưng trong thời tiết dịu nhẹ và dường như cũng thật ấm cúng thì nó đã nhanh chóng vươn vai và nhú ra nhiều hơn nữa để đón nắng mai của ngày mới mùa xuân.
Có lẽ rằng cũng chính cây bàng mùa xuân chưa đủ lá để che chắn cho những cô câu học trò chạy nhảy tung tăng trên sân trường như của trường em. Em dường như cũng thấy được cũng chẳng cần phải cây bàng thân yêu này che chắn thì chúng em mới vui chơi được. Nguyên do đó chính là khi mùa xuân đến sao còn những ánh nắng như đổ lửa đâu cơ chứ.
Cây bàng trường em cũng rất to và cao, đứng trên tầng 2 của ngôi trường mà cây bàng cũng có thể vươn mình cao hơn nữa. Em có thể nhìn rõ hơn cái chồi non của cây bàng cũng như đã nhú lên trong buổi sáng mùa xuân tinh khôi. Trên chồi non lại có cả những hạt sương ban mai của buổi đêm vẫn còn giữ lại, tất cả mọi cảnh vật thật tươi mới và đẹp đẽ biế bao nhiêu. Từ phía xa xa khi đàn chim bay về đã ríu rít nhau trên cành cây bàng. Màu lá non của cây bàng đã cũng thật nổi bật trong những cây trong sân trường. Nếu như cây phượng cũng rụng lá và này mầm nhưng không bao giờ mang được vẻ đẹp giống cây bàng. Nguyên do là lá cây phượng nhỏ hơn và cành phượng sẽ thật khó có được vẻ riêng của cây bàng.
Em rất thích nhìn ngắm cây bàng vào mùa xuân. Cứ đến khi cây bàng được thay chiếc áo mới xanh mơn mởn như thế này cũng chính là lúc cây báo hiệu sắp đến Tết cà chúng em sẽ lại được nghỉ Tết. Em yêu cây bàng trên sân trường em rất nhiều.
Hok tốt !
Chúng ta có lẽ chỉ chú ý đến cây bàng vào mùa hè khi nó cho bóng mát hay hình ảnh cây bàng khẳng khiu vào màu đông. Ít ai để ý đến hình ảnh cây bàng vào mùa xuân.
Cây bàng mới mùa đông còn khẳng khiu cành và xao xác gốc bởi những lá khô cứ lạo xạo bay.Bàng rụng lá. Cây bàng mùa xuân đầy nữ tính. Như một cô gái vừa độ căng tròn. Từng nõn búp lá như những bông hoa màu xanh ngọc đang đưa tay hứng những giọt nắng trời. Bàng cứ nhú chồi, cứ trổ lá. Mặc cho bên cạnh vẫn còn vài cây bàng khác lá vẫn đỏ lừ lừ như níu kéo mùa đông.
Nếu lấy lá bàng để đoán mùa thì trong sân trường lúc này là bức tranh của cả ba mùa vậy. Một mùa thu trên cây bàng lá đỏ. Một mùa đông trên cây bàng trơ cành, và một mùa xuân trên cây bàng nhú lá. Những chú chim én đã từ đâu bay về gọi bạn trên khắp các cành bàng. Đâu đó vài chú nhồng, chuyền cành kêu chiêm chíếp. Vài cô cậu học trò, quên cả việc học, ngẩn ngơ nhìn những chồi bàng xanh để rồi.
Mùa xuân. Vạn vật đâm chồi. Sức sống ấy như trỗi dậy sau giấc ngủ dài mùa đông. Mùa xuân sân trường như sáng bừng lên bởi dáng vẻ tươi mới đầy sức sống ấy. Những chiếc lá mượt mà reo vui, chào đón một năm mới bắt đầu, tràn trề ước mơ, hy vọng.
Hok tốt !
Từ xưa, con người đã chia ra có bốn mùa trong một năm. Mùa xuân dịu dàng, ấm áp. Mùa hè nóng nực với những cơn mưa rào bất chợt. Mùa thu lại dịu ngọt với hoa trái kết quả. Mùa đông là mùa của những con gió lạnh, của sự đợi chờ. Và có lẽ trong bốn mùa, mùa xuân là mùa được mọi người yêu thích nhất. Đó là mùa đẹp nhất trong một năm dài, là mùa dịu dàng, ấm áp nhất đối với vạn vật và con người.
Bước sang mùa xuân, dường như mọi vật bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Tất cả cảnh vật đều hân hoan đón chào mùa xuân mới. Bầu trời xuân thêm cao và rộng, điểm xuyết là những đám mây trắng trong lững lờ trôi bềnh bồng. Nếu như trong trời đông, người ta chỉ nhìn thấy bầu trời là những mảng tối, xám xịt với những khối mây nặng nề thì nay mùa xuân về, bầu trời dường như đẹp hơn lên rất nhiều. Sau ngày đông dài, mặt trời hôm nay đã bắt đầu ló rạng khỏi mây để tỏa những tia nắng ấm áp xuống nhân gian. Ánh nắng sớm nhẹ của mùa xuân đã xua tan cái hơi lạnh của mùa đông, khiến cho con người và vạn vật đều cảm thấy thật hạnh phúc. Cái nắng ấy đã sưởi ấm cả đất trời xuân. Và có lẽ tiết trời xuân ấm áp cũng đã làm tan biến đi cái lạnh của những cơn gió mùa. Khác với những vùng miền khác, mùa xuân miền Bắc đặc trưng bởi những giọt mưa phùn. Mưa phùn tuy còn hơi lạnh nhưng lại là đặc trưng đầu tiên khiến cho mọi vật nhận ra xuân đã về tới bên kia trời.
Khi mùa xuân trở lại sau những cơn gió bấc buốt giá, từng cơn mưa xuân đã thấm đẫm cỏ cây khiến chúng như được hồi sinh để một lần nữa để sinh sôi, nảy nở. Trên những cành cây cao, những nụ mầm cây được ủ ấm, vẫn còn đang say mình trong vỏ thì nay mưa xuân, nàng xuân đã đánh thức nó dậy. Chồi non xanh mướt nhú ra khỏi cành, vươn chiếc lá non vẫy trong gió sớm. Đâu đó, những bông hoa xuân cũng như cởi bỏ được vẻ ngoài xám xịt mà khoác lên mình bộ cánh hoa rực rỡ nhất. Nào những bông đào hồng hồng dịu ngọt, nào đào phai, đào Nhật Tân, … Nào đóa mai vàng đang khoe sắc với nắng xuân hồng ngọt pha với chút lạnh còn tàn dư. Nào là đóa cúc vàng rực rỡ cả một góc trời và còn không thể thiếu nàng hoa hồng đỏng đảnh, kiêu kì đang khoe sắc. Biết bao nhiêu loài hoa đang cùng tỏa hương sắc giữa đất trời mùa xuân. Còn cả những chú chim suốt mùa đông ẩn mình, nay cũng như bừng tỉnh, cất những tiếng hót ca vang chào mừng nàng xuân trở về.
Không khí xuân cứ tràn ngập mọi ngóc ngách, từ cỏ cây, hoa lá đến cả con người. Trên đường phố, người ta bắt đầu nhộn nhịp, những bước chân dường như gấp gáp hơn. Những phiên chợ được mở ra đều đặn và thường nhật hơn với nhiều món đồ, quà bánh hơn những ngày thường. Mùa xuân khiến cho không khí cứ ngày thêm rộn rã. Những tiếng nhạc vang lên khắp chốn. Những cành đào, cành mai được bày bán khắp mọi nơi. Câu đối đỏ, đèn lồng, cây nêu đều được trang trí với tâm trạng hào hứng.
Trời đất trong những ngày xuân khiến cho con người cũng như được tiếp thêm một nguồn sinh khí mới. Mọi người đều có vẻ vui hơn, phấn khởi hơn. Người người nhà nhà bắt đầu sắm sửa những thứ quà tết, ít lá dong gói bánh, một ít gạo nếp, ít thịt lợn tươi. Tất cả đều hối hả, tất bật cùng dòng chảy của mùa xuân. Trong khi người lớn thì tất bật dọn dẹp nhà cửa, mua bánh trái, quà mứt, lo gói bánh chưng cúng bái ông bà tổ tiên thì lũ trẻ con lại tưng bừng, vui vẻ khi được sắm cho những bộ quần áo mới đón tết, đón mùa xuân sang.
Mùa xuân mang lại không chỉ là không khí rộn ràng của ngày tết, là sắc thắm của những đóa hoa mà còn là mùa của tình người, tình thân thêm gắn bó. Mùa xuân đối với em là một mùa được yêu thích nhất trong cả năm. Bởi mùa xuân là mùa của những lễ hội xuân, của sự sum họp gia đình đầm ấm.
Đề1: Tả phong cảnh thiên nhiên mùa xuân.
Xuân ơi xuân, xuân đã vềThiên nhiên tạo hóa có bốn mùa, mỗi mùa là một bước chuyển của thời gian: xuân, hạ, thu, đông. Trong các mùa, em thích nhất là mùa xuân vì mùa xuân mang đến cho con người và vạn vật một sức sống tươi mới căng tràn.
Xuân đã về trên mảnh đất thân thương, đất trời chuyển mình, khoác lên người bộ áo mới ấm áp đến kì diệu. Trên trời xanh thoáng đãng, cánh én chao liệng từ phương Nam về như đang múa vũ điệu mùa xuân. Trong không gian vương chút mùi ẩm ướt của đất, giăng mắc khắp vạn vật làn mưa bụi đặc trưng của mùa. Mưa phủ lên những ngọn cỏ xanh mướt, đọng lại những giọt nước long lanh trong suốt như viên pha lê trên lộc non xanh biếc.
Xuân sang muôn vàn bông hoa nở rộ, người ta nói mùa xuân là mùa sinh sôi nảy nở. Mùa đông qua cây trút lá, mùa xuân về thiên nhiên khoác màu áo mới, những cành cây bắt đầu đâm chồi nảy lộc, mầm xuân hé mở chào đón một cuộc sống mới. Không chỉ có những tán cây phủ lộc xanh, mà sau những ngày đông lạnh giá, những bông hoa xuân cũng trở nên tươi sắc biết bao.
Những nụ hồng xinh xắn chớm nở đua nhau khoe sắc với bông cúc vàng và nàng đào duyên dáng. Ngày xuân ấy, đi đâu cũng tràn ngập nhựa sống, tất cả như tô sắc điểm hương cho cuộc đời. Quả là nàng tiên mùa xuân đang ban phát những phép màu cho vạn vật trần gian.
Xuân không chỉ về với đất trời mà xuân còn về trong lòng người nữa. Khoảnh khắc khi xuân về, đêm giao thừa với một năm mới bình an bên gia đình của mình. Ấm áp sum vầy bên mâm cỗ cúng ông bà cha mẹ, ngắm pháo hoa trong không khí an lành. Xuân về là năm mới đối với mỗi con người.
Biết bao em thơ khoe áo mới tươi cười với những chiếc lì xì đỏ thắm. Đó là mùa đoàn viên, kéo mọi người lại gần nhau hơn, đâu đâu cũng đông vui náo nhiệt, mọi người mặc quần áo đẹp đi đón tết đủ sắc màu với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt sáng ngời. Người ta cùng nhau đi hội, đi lễ đầu năm để cầu nguyện cho mình và người thân một năm mới bình an, hạnh phúc và gặp nhiều may mắn.
Đâu đó vang lên tiếng nhạc: Xuân ơi xuân, xuân đã về. Lòng người tràn ngập niềm vui. Em rất yêu mùa xuân, yêu cảnh vật khi xuân về và không khí ấp áp của mùa. Khi ấy, vạn vật đắm chìm trong cảnh xuân, tình xuân.
Chúng ta có lẽ chỉ chú ý đến cây bàng vào mùa hè khi nó cho bóng mát hay hình ảnh cây bàng khẳng khiu vào màu đông. Ít ai để ý đến hình ảnh cây bàng vào mùa xuân.
Cây bàng mới mùa đông còn khẳng khiu cành và xao xác gốc bởi những lá khô cứ lạo xạo bay.Bàng rụng lá. Cây bàng mùa xuân đầy nữ tính. Như một cô gái vừa độ căng tròn. Từng nõn búp lá như những bông hoa màu xanh ngọc đang đưa tay hứng những giọt nắng trời. Bàng cứ nhú chồi, cứ trổ lá. Mặc cho bên cạnh vẫn còn vài cây bàng khác lá vẫn đỏ lừ lừ như níu kéo mùa đông.
Nếu lấy lá bàng để đoán mùa thì trong sân trường lúc này là bức tranh của cả ba mùa vậy. Một mùa thu trên cây bàng lá đỏ. Một mùa đông trên cây bàng trơ cành, và một mùa xuân trên cây bàng nhú lá. Những chú chim én đã từ đâu bay về gọi bạn trên khắp các cành bàng. Đâu đó vài chú nhồng, chuyền cành kêu chiêm chíếp. Vài cô cậu học trò, quên cả việc học, ngẩn ngơ nhìn những chồi bàng xanh để rồi.
Mùa xuân. Vạn vật đâm chồi. Sức sống ấy như trỗi dậy sau giấc ngủ dài mùa đông. Mùa xuân sân trường như sáng bừng lên bởi dáng vẻ tươi mới đầy sức sống ấy. Những chiếc lá mượt mà reo vui, chào đón một năm mới bắt đầu, tràn trề ước mơ, hy vọng
Chúng ta có lẽ chỉ chú ý đến cây bàng vào mùa hè khi nó cho bóng mát hay hình ảnh cây bàng khẳng khiu vào màu đông. Ít ai để ý đến hình ảnh cây bàng vào mùa xuân.
Cây bàng mới mùa đông còn khẳng khiu cành và xao xác gốc bởi những lá khô cứ lạo xạo bay.Bàng rụng lá. Cây bàng mùa xuân đầy nữ tính. Như một cô gái vừa độ căng tròn. Từng nõn búp lá như những bông hoa màu xanh ngọc đang đưa tay hứng những giọt nắng trời. Bàng cứ nhú chồi, cứ trổ lá. Mặc cho bên cạnh vẫn còn vài cây bàng khác lá vẫn đỏ lừ lừ như níu kéo mùa đông.
Nếu lấy lá bàng để đoán mùa thì trong sân trường lúc này là bức tranh của cả ba mùa vậy. Một mùa thu trên cây bàng lá đỏ. Một mùa đông trên cây bàng trơ cành, và một mùa xuân trên cây bàng nhú lá. Những chú chim én đã từ đâu bay về gọi bạn trên khắp các cành bàng. Đâu đó vài chú nhồng, chuyền cành kêu chiêm chíếp. Vài cô cậu học trò, quên cả việc học, ngẩn ngơ nhìn những chồi bàng xanh để rồi.
Mùa xuân. Vạn vật đâm chồi. Sức sống ấy như trỗi dậy sau giấc ngủ dài mùa đông. Mùa xuân sân trường như sáng bừng lên bởi dáng vẻ tươi mới đầy sức sống ấy. Những chiếc lá mượt mà reo vui, chào đón một năm mới bắt đầu, tràn trề ước mơ, hy vọng