Viết bài cảm nghĩ về bài À ơi tay mẹ và nói lên điệp ngữ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Một buổi sáng mùa hè tại nơi em sinh sống, cảnh vật tràn đầy sự tươi mới và rực rỡ. Ánh nắng ban mai len lỏi qua những hàng cây xanh mướt, tạo nên một không gian rực rỡ và tươi sáng. Những đóa hoa đang khoe sắc, tỏa hương thơm ngát, tạo nên một khung cảnh thơ mộng và dịu dàng. Bầu trời trong xanh với những đám mây trắng muốt, giống như những bông bông tuyết mềm mại. Tiếng chim hót líu lo, tạo nên một bản nhạc tự nhiên, êm đềm và thú vị. Cỏ xanh mơn mởn, như một thảm thực vật mềm mại và mát mẻ. Mọi thứ tràn đầy sự sống và năng động, tạo nên một cảnh tượng tươi vui và phấn khích.
Hà Nội có Hồ Gươm
Nước xanh như pha mực
Em thường nhớ đến câu thơ quen thuộc đó mỗi khi đến Hồ Gươm chơi. Hồ Gươm nằm ở trung tâm Thủ đô Hà Nội. Mặt hồ trong xanh như tấm thảm khổng lồ. Nổi lên giữa hồ, trên thảm cỏ xanh rờn là Tháp Rùa cổ kính, uy nghiêm. Xa xa, chiếc cầu Thê Húc màu son cong như con tôm dẫn khách du lịch vào thăm đền Ngọc Sơn. Mái đền cổ kính rêu phong nằm cạnh gốc đa già. Trong đền có một cụ rùa rất to được trưng bày trong một tủ kính lớn. Nhìn cụ rùa này em lại nhớ đến sự tích Hồ Gươm. Vua Lê Lợi trả lại kiếm cho thần Kim Quy trên hồ Tả Vọng tức hồ Hoàn Kiếm. Khi hè về, tiếng ve râm ran hòa lẫn với tiếng chim tạo nên bản hòa tấu kéo dài mãi không thôi. Ven đường, những hàng liễu nghiêng mình soi bóng xuống hồ như mái tóc dài của các cô thiếu nữ xõa xuống làm duyên. Vào những ngày lễ hội, mặt hồ lung linh rực rỡ bởi muôn ngàn ánh đèn màu, những bông hoa sữa tỏa mùi hương dìu dịu đậu nhẹ nhàng xuống vai áo người qua đường. Mai đây dù có đi đâu xa em cũng không quên Hồ Gươm - một thắng cảnh đẹp - đã gắn bó với em suốt thời thơ ấu.
Bài thơ "Quê hương là chốn yêu thương" mang một nét giản dị nhưng lại đầy ấm áp và sâu sắc. Với những vần thơ mộc mạc, tác giả đã thể hiện một tình cảm chân thành và tha thiết với quê hương – nơi đã nuôi dưỡng, chở che mỗi con người từ khi còn bé thơ cho đến suốt cuộc đời.
Câu thơ đầu tiên, "Quê hương là chốn yêu thương", ngay lập tức đã khắc sâu vào tâm trí người đọc cảm giác gắn bó, thân thuộc. Quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm đầu đời, là nguồn cảm hứng, là "chốn yêu thương" mà ta luôn tìm về dù có đi đâu, làm gì. Cảm giác ấy là một tình yêu vô bờ bến, không thể thay thế bằng bất cứ nơi nào khác.
Câu thơ tiếp theo, "Nơi con khôn lớn, gió sương dãi đầu", như một lời nhắc nhớ về những tháng ngày vất vả, khó khăn mà mỗi người đều trải qua. Quê hương là nơi mà mỗi chúng ta phải trưởng thành, phải đối mặt với những thử thách, những giọt mồ hôi, nước mắt, thậm chí là những cơn gió lạnh và những cơn mưa giông. Tuy vậy, chính những gian khó ấy lại là một phần không thể thiếu trong hành trình trưởng thành của mỗi con người.
"Trải qua bao tháng năm dài, Tình yêu vẫn thấm, chẳng phai nhạt màu" – hai câu thơ cuối cùng như khẳng định sức mạnh bền vững của tình yêu quê hương. Dù có đi xa, dù có trải qua bao nhiêu năm tháng, tình yêu với quê hương vẫn luôn ở trong tim, vẹn nguyên, không bao giờ phai nhạt. Quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, là nơi ta tìm lại chính mình khi gặp phải những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
Bài thơ là một lời nhắc nhở về những giá trị tinh thần cao quý mà quê hương mang lại. Mỗi chúng ta đều mang trong mình một tình yêu vô hạn dành cho mảnh đất đã sinh thành, nuôi dưỡng, và dạy cho ta những bài học quý giá về tình yêu, lòng kiên nhẫn, và sự sẻ chia. Quê hương, dù ở đâu, luôn là nơi để ta tìm về, là nguồn động viên lớn lao trong mỗi bước đi của cuộc đời
Mỗi người trong chúng ta, ai cũng có cho riêng mình những kỉ niệm khó quên. Đó có thể là kỉ niệm cùng bạn bè, đó có thể là kỉ niệm bên thầy cô và còn có những kỉ niệm bên gia đình, những người thân yêu ruột thịt của mình. Tôi cũng có rất nhiều kỉ niệm, đặc biệt, một kỉ niệm đầy sâu sắc với tôi là ngày cùng anh hai đi thi đại học.
Anh hai tôi là một người trầm tính, ít nói, anh học không quá giỏi nhưng bù lại rất chăm chỉ, cần cù. Năm đó, anh học lên lớp 12 và dự thi tốt nghiệp, sau đó anh đăng kí thi vào hai trường là Đại học Ngoại ngữ Huế và Đại học Bách Khoa Đà Nẵng. Những ngày tháng miệt mài bên sách vở cùng với áp lực của việc thi cử khiến anh tôi gầy hẳn. Vì bố mẹ phải đi làm kiếm tiền hàng ngày, tôi thì còn nhỏ cũng chẳng giúp được việc gì, anh phải một mình dọn dẹp rồi chuẩn bị bữa ăn cho cả nhà, lúc rảnh rỗi mới có thời gian học. Mỗi tối, anh Hai thức khuya học bài đến 2 giờ sáng mới đi ngủ. Tôi rất khâm phục sự kiên trì và cố gắng đó của anh và xem anh như một thần tượng của mình vậy.
Ngày sắp lên thành phố để thi Đại học, anh lo lắng mất ăn mất ngủ. Sau khi bàn bạc, gia đình đi đến thống nhất là để tôi đi với anh trai. Chọn tôi đi cùng anh vì một phần do bố mẹ vướng công việc nên không thể xin nghỉ được, một phần là tôi rất thích, vòi vĩnh cả nhà mãi mới được vì tôi muốn đi cùng anh, cổ vũ cho anh, hơn nữa tôi cũng chưa lên thành phố bao giờ nên rất mong được đi lần này . Rồi hai anh em tôi đóng gói quần áo cùng với một ít tiền bố mẹ cho lên đường. Dù anh đã lớn, cũng có vài lần anh lên thành phố chơi, song bố mẹ vẫn lo lắng, dặn cái này, cái kia để hai đứa tự biết chăm sóc nhau.
người cha là nhân vật chính trong bài thơ''Người cha mang com hộp''
có những nhân vật là người cha.....
Tháng 11 lại về, mang theo cái se lạnh của những ngày cuối năm và cũng là dịp để chúng em bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến thầy cô - những người lái đò thầm lặng, đã và đang dìu dắt bao thế hệ học trò qua dòng sông tri thức.
Có lẽ, mỗi người trong chúng em đều có những kỷ niệm riêng về thầy cô. Đó có thể là những lần được thầy cô tận tình chỉ bảo, là ánh mắt ấm áp của thầy khi chúng em đạt thành tích tốt, hay là nụ cười động viên khi chúng em vấp ngã. Thầy cô đã không chỉ dạy dỗ chúng em kiến thức, mà còn rèn luyện cho chúng em lòng dũng cảm, sự kiên trì và tinh thần trách nhiệm. Những bài giảng của thầy cô không chỉ là kiến thức sách vở, mà còn là những bài học về cuộc sống, về cách làm người.
Thầy cô đã dành trọn tâm huyết và cả thanh xuân của mình để xây dựng nền tảng cho chúng em. Bao năm qua, thầy cô đã âm thầm cống hiến, hi sinh để mang đến cho chúng em những điều tốt đẹp nhất. Có những lúc chúng em chưa thực sự hiểu hết những điều thầy cô nhắn nhủ, nhưng đến hôm nay, khi nhìn lại, chúng em mới thấy những bài học ấy quý giá biết bao.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin được gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến thầy cô. Xin cảm ơn thầy cô vì đã dành trọn yêu thương và tâm huyết cho chúng em. Nhờ có thầy cô mà chúng em vững bước hơn trên con đường tương lai, biết tự tin vào chính mình và biết sống với ước mơ, hoài bão.
Kính chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, bình an và mãi giữ được ngọn lửa nhiệt huyết trong sự nghiệp trồng người cao cả. Chúng em sẽ luôn trân trọng và mang theo những bài học của thầy cô như một hành trang quý báu trên con đường đời.
Thầy cô là ngọn đèn soi sáng, là ngọn lửa sưởi ấm trong cuộc đời của mỗi chúng em. Một lần nữa, xin gửi tới thầy cô lòng biết ơn chân thành và lời chúc tốt đẹp nhất. Chúng em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để xứng đáng với những gì thầy cô đã trao gửi. Cảm ơn thầy cô vì tất cả!
BÀI 2
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin được gửi tới cô - người mẹ thứ hai của chúng em trong mái trường - lời tri ân chân thành nhất.
Cô không chỉ là người dạy chúng em những kiến thức bổ ích mà còn là người bạn tâm tình, là người lắng nghe và thấu hiểu. Cô luôn ở bên cạnh, dìu dắt chúng em trong mỗi bước đi, tận tâm chỉ bảo khi chúng em gặp khó khăn, lo lắng khi chúng em mắc sai lầm và vui mừng khi chúng em tiến bộ. Với chúng em, cô không chỉ là một người giáo viên mà còn là một người mẹ, một người bạn luôn chia sẻ và đồng hành.
Chúng em biết rằng, trong suốt những năm tháng làm cô chủ nhiệm, cô đã dành biết bao tâm huyết và tình cảm cho từng học trò. Cô luôn quan tâm đến từng bạn trong lớp, chăm lo từ những điều nhỏ nhất để chúng em cảm thấy ngôi trường như ngôi nhà thứ hai. Những bài học của cô không chỉ giúp chúng em trưởng thành về mặt kiến thức mà còn dạy chúng em biết sống với trách nhiệm, biết yêu thương và chia sẻ.
Nhân dịp đặc biệt này, chúng em muốn gửi tới cô lời cảm ơn sâu sắc. Cảm ơn cô vì những đêm thức khuya soạn giáo án, vì những lần cô lo lắng và động viên mỗi khi chúng em nản lòng. Cảm ơn cô vì tất cả những gì cô đã dành cho chúng em, để chúng em có được sự vững tin và hành trang quý báu trên con đường phía trước.
Kính chúc cô sức khỏe, niềm vui và hạnh phúc mãi mãi. Mong rằng cô luôn tràn đầy nhiệt huyết với nghề và mãi là người lái đò tận tâm, đưa những thế hệ học trò đến với bến bờ tri thức.
Chúng em hứa sẽ cố gắng học tập và rèn luyện để không phụ lòng mong mỏi của cô. Cảm ơn cô rất nhiều, cô giáo chủ nhiệm yêu quý của chúng em!
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, em xin gửi lời cảm ơn chân thành đến thầy cô – những người đã luôn tận tụy dạy dỗ và dìu dắt chúng em trên con đường tri thức. Thầy cô không chỉ mang đến cho chúng em kiến thức mà còn truyền cảm hứng, giúp chúng em phát triển toàn diện và tự tin hơn mỗi ngày. Nhờ sự hướng dẫn tận tâm của thầy cô, em cảm thấy mình ngày càng trưởng thành và yêu thích việc học hỏi hơn. Em xin chúc thầy cô thật nhiều sức khỏe, niềm vui và luôn tràn đầy nhiệt huyết để tiếp tục chắp cánh cho những thế hệ học trò tương lai.