Và khi dãy đèn bên đường bắt đầu thắp lên những quả đèn tím nhạt, chuyển dần sang màu xanh lá cây và cuối cùng nở bung ra trong màu trắng soi rõ mặt người qua lại thì khoảnh khắc yên tĩnh của buổi chiều cũng chấm dứt. xác định CN,VN,TN và kiểu câu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Trạng ngữ: giữa những đám mây xám đục
- Chủ ngữ: vòm trời hiện ra
- Vị ngữ: như những khoảng vực xanh vòi vọi
=> câu đơn
Trạng ngữ: Giữa những đám mây xám đục
Chủ ngữ: còm trời hiện ra
Vị Ngữ: như những khoảng vực xanh vòi vọi
Đâu đó từ khúc quanh vắng lặng của dòng sông / tiếng lanh canh của thuyền chài gỡ những mẻ cá cuối cùng / truyền đi trên mặt nước
TN CN VN
khiến mặt sông nghe như rộng hơn.
Câu trên là câu đơn.
Đó là cái tiếng đó khiến mặt sông nghe như rộng hơn kiểu như VN 2 chứ ko phải 1 vế câu đâu CÔNG CHÚA ÔRI.
- Trạng ngữ: đâu đó từ khúc quanh vắng lặng của dòng sông
- CN1: tiếng lanh canh của thuyền trài gỡ những mẻ cá cuối cùng
- VN1: truyền đi trên mặt nước
-CN2: mặt sông
-VN2: nghe như rộng hơn
=> câu ghép
- Trạng ngữ: sau 80 năm giời làm nô lệ, làm cho nước nhà bị yếu hèn, ngày nay
- Chủ ngữ: chúng ta
- Vị ngữ: cần phải xây dựng lại cơ đồ
(mà: từ nối)
- Chủ ngữ: tổ tiên
- Vị ngữ: đã để lại cho chúng ta
- Trạng ngữ: làm sao cho chúng ta theo kịp các nước khác trên toàn cầu
=> câu ghép
p/s nha! mk cx ko chắc nx!
Sau 80 năm giời làm nô lệ làm cho nước nhà bị yếu hèn, ngày nay / chúng ta/ phải xây dựng lại cơ đồ mà tổ tiên đã để lại cho chúng ta ,
TN CN VN
làm sao cho chúng ta theo kịp các nước khác trên toàn cầu.
VN
Câu trên thuộc câu đơn.
CÔNG CHÚA ÔRI phần còn lại chỉ là bỏ ngữ thôi được xếp vào vị ngữ chứ không phải vế câu thứ 2 đâu.
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng đồng vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Cả 4 câu thơ đều là những chi tiết thể hiên mẹ của TĐK bị ốm đó!
Lá trầu khô giữa cơi trầu -> Ý nói mẹ ko ăn trầu đc
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay -> ý nói là mẹ mệt ko đọc đc truyện Kiều nữa
Cánh màn khép lỏng cả ngày -> Ý nói mẹ nằm trong giường nghỉ cả ngày
Ruộng đồng vắng mẹ cuốc cày sớm trưa -> Ý nói mẹ ko còn làm đc công việc đồng áng
-> Thường ngày mẹ hay ăn trầu, hay đọc Truyện Kiều mỗi khi rãnh rỗi. Thế mà hôm nay mọi cảnh vật trong nhà thật buồn bã. Vì mẹ ốm nên lá trầu nằm khô giữa “cơi trầu” và Truyện Kiều cũng đã gấp lại bấy nay.
Mẹ vốn là người làm tần tảo khi mẹ ốm thì “Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa”.
-> Qua đó cho ta thấy mẹ TĐK là 1 người mẹ truyền thống , chăm chỉ, cần mẫn hết lòng vì con cái.
hok tốt
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện kiều gấp lại trên đầubấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ quốc cày sớm trưa.
(Trần Đăng Khoa, Mẹ ốm)
+ quê nội của Bác : Làng Hoàng Trù , Xã Kim Liên , Huyện Nam Đàn , Tỉnh Nghệ An
quê ngoại của Bác : Làng Sen , Xã Kim Liên , Huyện Nam Đàn , Tỉnh Nghệ An
+ lúc còn nhỏ Bác có tên là : Nguyễn Sinh Cung
+ gia đình Bác Hồ gồm : 6 người
đó là : Cha Bác : Nguyễn Sinh Sắc ; Mẹ Bác : Hoàng Thị Loan ; Chị Bác : Nguyễn Thị Thanh ; Anh Bác : Nguyễn Sinh Khiêm ; Em Bác : Nguyễn Sinh Xin , Và Bác
* Quê nội của bác : Làng Hoàng Trù, Xã Kim Liên, Huyện Nam Đàn, Tỉnh Nghệ An
Quê ngoại của bác : Làng Sen, Xã Kim Liên, Huyện Nam Đàn, Tỉnh Nghệ An
* lúc còn nhỏ bác tên là : Nguyễn Sinh Cung
* gia đình bác có 6 người :
Đó là : cha bác : Nguyễn Sinh Sắc , mẹ bác : Hoàng Thị Loan , anh bác : Nguyến Sinh Khiêm , chị bác : Nguyễn Thị Thanh , em bác , Nguyễn Sinh Xin và bác
Chúc cậu học tốt☺☺☺☺☺😁😂
- Danh từ riêng: là tên riêng của một sự vật (tên người, tên địa phương, tên địa danh,..) (như: Phú Quốc, Hà Nội, Lê Thánh Tông,...)
VD : Phú Quốc ; Hà Nội ; Lê Thánh Tông ; Nguyễn
- Danh từ chung: là tên của một loại sự vật (dùng để gọi chung cho một loại sự vật). DT chung có thể chia thành hai loại:
+ DT cụ thể: là DT chỉ sự vật mà ta có thể cảm nhận được bằng các giác quan (sách, vở, gió, mưa,…).
+ DT trừu tượng: là các DT chỉ sự vật mà ta không cảm nhận được bằng các giác quan (cách mạng, tinh thần, ý nghĩa,.… )
VD
1. Nắng ba năm chưa hề bỏ bạn là cái bóng.....
2. Một lọ thủy tinh đựng..........không đổ là dùng ống hút có thể hút được nước dưới đấy ly......
3. Cái lưỡi của con gái thí lúc nào cũng ẩm ướt......
4. con gái = thần tiên = tiền thân = trước con khỉ =con dê......
1.Cái bóng
2.Lấy ống hút bỏ vào
3.Cái lưỡi
4.Con gái = thần tiên=tiền thân=trước khi=con khỉ=con dê
Em còn nhớ nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, mỗi khi đến giờ đó em đều cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi bắt chốn, nhảy dây, chọi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với em đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn cùng lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải quánh tù tì xem ai bắt cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn hoàn của mình để bịt mắt lại các bạn chạy xoay vòng Nam, lúc này bạn ấy không thấy gì cả nên các người khác chạy tán loạn, bỗng dưng dính một người Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Nga. Nam lấy khăn ra thì nhìn đó là bạn lớp khác. Lúc này hai bạn đều đỏ mặt và các bạn trong nhóm thì bật cười: Bỗng dưng có một tiếng nói vang to "cho tôi chơi với" đó chính là Thành, người bạn tiếu lâm nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xưng phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền qua cột cờ và dừng chân lại đứng né một bên, làm cho Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười tất tưởi, thành thì ôm mặt cười. Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với em và với mái trường này.
Em còn nhớ nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, mỗi khi đến giờ đó em đều cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi bắt chốn, nhảy dây, chọi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với em đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn cùng lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải quánh tù tì xem ai bắt cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn hoàn của mình để bịt mắt lại các bạn chạy xoay vòng Nam, lúc này bạn ấy không thấy gì cả nên các người khác chạy tán loạn, bỗng dưng dính một người Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Nga. Nam lấy khăn ra thì nhìn đó là bạn lớp khác. Lúc này hai bạn đều đỏ mặt và các bạn trong nhóm thì bật cười: Bỗng dưng có một tiếng nói vang to "cho tôi chơi với" đó chính là Thành, người bạn tiếu lâm nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xưng phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền qua cột cờ và dừng chân lại đứng né một bên, làm cho Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười tất tưởi, thành thì ôm mặt cười. Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với em và với mái trường này.
Học tốt nhé
TN : Từ đầu đến qua lại
CN : Khoảnh khác....buổi chiều
VN : Cũng chấm dứt
Tk mk nha mn! ^.6
Và khi đến qua lại -> trạng ngữ .
Thì khoảnh khắc yên tĩnh của buổi chiều là CN
cũng chấm dứt -> VN