K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 12 2017

cau c nha

18 tháng 12 2017

chắc k?

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
8 tháng 2

bài này cô mình cũng cho làm, nhưng mình lớp 7. Đề bài của mình làm y chang của bạn á. Tham khảo bài mình nghe:


Lời kêu cứu từ Đại Dương


Chào nhân loại!

Tôi là Đại Dương, một phần không thể thiếu của hành tinh xanh này. Tôi rộng lớn, bí ẩn và mang trong mình nguồn sống bất tận. Từ ngàn đời nay, tôi ôm ấp những con tàu vượt sóng, cung cấp thức ăn cho hàng tỷ người và điều hòa khí hậu toàn cầu. Nhưng giờ đây, tôi đang hấp hối.

Tôi là cội nguồn của sự sống. Tôi cung cấp oxy cho bầu khí quyển, điều hòa khí hậu và là nguồn thức ăn nuôi sống hàng tỷ người trên Trái Đất. Tôi là ngôi nhà chung của vô số sinh vật biển, từ những loài sinh vật phù du nhỏ bé đến những loài cá voi khổng lồ. Hệ sinh thái biển của tôi vô cùng đa dạng và phong phú, là một phần quan trọng của sự sống trên hành tinh này. Tôi cũng là huyết mạch của hành tinh. Tôi kết nối các châu lục, vận chuyển hàng hóa và là nguồn cảm hứng bất tận cho nghệ thuật và văn hóa của nhân loại.

Nhưng tôi đang gặp nguy hiểm. Sự phát triển của xã hội loài người đã gây ra những vết thương sâu sắc cho tôi. Ô nhiễm đang từng ngày tàn phá ngôi nhà của tôi. Rác thải nhựa, hóa chất độc hại và nước thải công nghiệp đang đổ vào tôi với tốc độ chóng mặt, giết chết các sinh vật biển và phá hủy môi trường sống của chúng. Việc khai thác quá mức nguồn lợi từ biển cả cũng đang đẩy tôi đến bờ vực của sự suy thoái. Đánh bắt cá quá mức khiến nhiều loài cá đứng trước nguy cơ tuyệt chủng, làm mất cân bằng hệ sinh thái biển và ảnh hưởng đến nguồn thức ăn của con người. Biến đổi khí hậu cũng là một mối đe dọa lớn đối với tôi. Nhiệt độ nước biển tăng cao, băng tan chảy khiến mực nước biển dâng cao, đe dọa các vùng ven biển và hệ sinh thái biển.

Tôi không thể tự mình vượt qua những thử thách này. Tôi cần sự chung tay của tất cả mọi người. Hãy giảm thiểu ô nhiễm bằng cách hạn chế sử dụng đồ nhựa, xử lý rác thải đúng cách và không xả thải hóa chất độc hại xuống biển. Hãy khai thác bền vững bằng cách áp dụng các biện pháp đánh bắt cá bền vững, bảo vệ các loài cá đang bị đe dọa. Hãy ứng phó với biến đổi khí hậu bằng cách giảm lượng khí thải nhà kính, sử dụng năng lượng sạch và bảo vệ rừng ngập mặn. Và hãy nâng cao nhận thức bằng cách tuyên truyền, giáo dục về tầm quan trọng của biển cả và kêu gọi mọi người cùng hành động để bảo vệ tôi.

Tôi tin rằng, với sự nỗ lực của tất cả mọi người, tôi sẽ lại hồi sinh và tiếp tục là nguồn sống của hành tinh này. Hãy cùng tôi hành động để bảo vệ Đại Dương, bảo vệ tương lai của chúng ta!

Xin cảm ơn!


Sau đây là 1 số việc đơn giản giúp đại dương khoẻ mạnh

+Giảm mức tiêu thụ năng lượng

+Hạn chế rác thải nhựa

+SD chất tẩy rửa sinh học

+...

A. KIỂM TRA ĐỌC HIỂU KẾT HỢP KIẾN THỨC TIẾNG VIỆT Bài đọc: Sự sẻ chia bình dị      Thanh đứng xếp hàng ở bưu điện để mua tem gửi thư. Ngay sau Thanh là một người phụ nữ với hai đứa con còn rất nhỏ. Hai đứa nhỏ khóc lóc, không chịu đứng yên trong hàng. Bà mẹ trông cũng mệt mỏi và nhếch nhác như mấy đứa trẻ. Thấy thế, Thanh liền nhường chỗ của mình cho bà. Bà cảm ơn...
Đọc tiếp

A. KIỂM TRA ĐỌC HIỂU KẾT HỢP KIẾN THỨC TIẾNG VIỆT

Bài đọc:

Sự sẻ chia bình dị

     Thanh đứng xếp hàng ở bưu điện để mua tem gửi thư. Ngay sau Thanh là một người phụ nữ với hai đứa con còn rất nhỏ. Hai đứa nhỏ khóc lóc, không chịu đứng yên trong hàng. Bà mẹ trông cũng mệt mỏi và nhếch nhác như mấy đứa trẻ. Thấy thế, Thanh liền nhường chỗ của mình cho bà. Bà cảm ơn rồi vội vã bước lên.

     Nhưng đến lượt Thanh thì bưu điện đóng cửa. Khi đó Thanh cảm thấy thực sự rất bực mình và hối hận vì đã nhường chỗ cho người khác. Chợt người phụ nữ quay sang Thanh nói: “Tôi cảm thấy rất ái ngại! Chỉ vì nhường chỗ cho tôi mà cô lại gặp khó khăn như vậy. Cô biết không, nếu hôm nay tôi không gửi phiếu thanh toán tiền gas, thì công ti điện và gas sẽ cắt hết nguồn sưởi ấm của gia đình tôi.”.

     Thanh sững người, không ngờ rằng chỉ đơn giản bằng một hành động nhường chỗ của mình, Thanh đã giúp người phụ nữ ấy và hai đứa trẻ qua được một đêm giá rét. Thanh rời khỏi bưu điện với niềm vui trong lòng. Thanh không còn có cảm giác khó chịu khi nghĩ đến việc lại phải lái xe đến bưu điện, tìm chỗ đậu xe và đứng xếp hàng nữa mà thay vào đó là cảm giác thanh thản, phấn chấn.

     Kể từ ngày hôm đó, Thanh cảm nhận được sự quan tâm của mình đến mọi người có giá trị như thế nào. Thanh bắt đầu biết quên mình đi và biết chia sẻ với người khác vì Thanh nhận ra đôi khi chỉ một cử chỉ nhỏ, bình dị của mình cũng có thể làm ấm lòng, làm thay đổi hoặc tạo nên sự khác biệt và ý nghĩa cho cuộc sống của một người khác.

Ngọc Khánh

Câu 7 (0,5 điểm): Sau khi thấy được ý nghĩa của việc mình nhường chỗ cho người mẹ, Thanh cảm thấy như thế nào?

Câu 8 (0,5 điểm): Ghi lại một câu văn có chứa trạng ngữ chỉ thời gian trong bài đọc.

Câu 9 (1,0 điểm): Em có nhận xét gì về nhân vật Thanh?

Câu 10 (1,0 điểm): Viết 2 – 3 câu văn nói ý nghĩa của sự sẻ chia trong cuộc sống, trong đó có một câu chứa vị ngữ được dùng để giới thiệu, nhận xét về sự vật được nêu ở chủ ngữ và gạch chân câu đó.

0
A. KIỂM TRA ĐỌC HIỂU KẾT HỢP KIẾN THỨC TIẾNG VIỆT Câu 5 (0,5 điểm): Cô trai đã làm gì khi thấy cá mực và cá cơm bơi đến gần hải quỳ?   Câu 6 (0,5 điểm): Nội dung chính của câu chuyện là gì?   Câu 7 (1,0 điểm): Em có nhận xét gì về nhân vật cô trai?   Câu 8 (1,0 điểm): Em rút ra được bài học gì từ câu chuyện này?   Câu 9 (1,0 điểm): Chỉ ra dấu gạch ngang được dùng với tác...
Đọc tiếp

A. KIỂM TRA ĐỌC HIỂU KẾT HỢP KIẾN THỨC TIẾNG VIỆT

Câu 5 (0,5 điểm): Cô trai đã làm gì khi thấy cá mực và cá cơm bơi đến gần hải quỳ?

 

Câu 6 (0,5 điểm): Nội dung chính của câu chuyện là gì?

 

Câu 7 (1,0 điểm): Em có nhận xét gì về nhân vật cô trai?

 

Câu 8 (1,0 điểm): Em rút ra được bài học gì từ câu chuyện này?

 

Câu 9 (1,0 điểm): Chỉ ra dấu gạch ngang được dùng với tác dụng nối các từ ngữ trong một liên danh trong bài đọc tên. Đặt một câu văn khác chứa dấu gạch ngang với tác dụng tương tự.

 

Bài đọc:

TRAI NGỌC VÀ HẢI QUỲ

 

     Cá mực tung tăng đi học trong làn nước biển xanh biếc, cái lọ mực kè kè một bên.

 

     – Bé mực đi đâu đấy? – Cô trai he hé cái vỏ sần sùi ra hỏi.

 

     – Thưa cô, cháu đi học ạ!

 

     Cá mực lễ phép trả lời rồi vội vã bơi đi, nó hơi sợ khi nhìn thấy vỏ ngoài xù xì – sần sùi – thô ráp của cô trai. Cá mực bơi nhanh đến một bông hoa nhiều màu sắc bên kia lối đi. Bông hoa có nhiều cánh hồng hồng, tím tím, mềm mại như gọi chào. Cá mực đến gần hơn, những cánh hoa mừng rỡ cứ múa mãi lên. Chợt tiếng cô trai gọi giật lại:

 

     – Bé mực, không được đến gần nó, nguy hiểm đấy!

 

     Cá mực ngập ngừng, không biết nên tin ai. Vừa lúc đó, một chú cá cơm bé tí bơi đến đùa nghịch với những cánh hoa mềm mại đang toả ra quây lấy chú. Cô trai lớn tiếng gọi cá cơm, nhưng không kịp, những ngón tay hoa đã khép lại. Cá mực định ném lọ mực vào bông hoa để mực loang ra, cá cơm có thể chạy trốn. Nhưng cá cơm đã bị những cánh hoa thít chặt lấy và kéo tuột vào lòng bông hoa. Thế là mất hút chú cá cơm.

 

     Cá mực sợ hãi, chạy lại gần cô trai. Lúc này cô trai mở to miệng nhìn cảnh tượng vừa xảy ra. Cá mực kinh ngạc khi thấy trong lòng cô trai có một viên ngọc sáng đẹp lạ thường.

 

     Cô trai căn dặn:

 

     – Bông hoa đẹp đẽ thế kia nhưng rất dữ. Đó là hải quỳ. Cháu phải tránh xa.

 

     Cá mực cảm động. Nó định nói với cô trai: “Còn cô, bên trong tấm áo xấu xí của cô là một tấm lòng bằng ngọc.".

 

     Hoá ra, cái đẹp bên ngoài chưa hẳn là cái tốt, cái xấu bên ngoài chưa hẳn là cái xấu.

 

(Theo Vân Long)

 

0
8 tháng 2

Cây bàng này đã có ở đó từ rất lâu rồi, có lẽ còn lâu hơn cả tuổi của ngôi trường. Thân cây to đến mức ba bốn người ôm không xuể, vỏ cây xù xì, màu nâu xám. Những cành cây lớn tỏa ra như những cánh tay dang rộng, che mát cả một khoảng sân trường rộng lớn. Vào mùa hè, cây bàng thay lá. Những chiếc lá xanh thẫm dần chuyển sang màu đỏ rồi rụng xuống, tạo thành một tấm thảm lá dày trên mặt đất. Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau, những chồi non xanh mơn mởn lại nhú ra, báo hiệu một mùa hè nữa lại đến. Dưới bóng cây bàng, chúng em thường ngồi chơi, trò chuyện hoặc đọc sách. Vào những ngày hè oi ả, bóng cây bàng trở thành nơi trú ẩn mát mẻ, xua đi cái nóng bức của mùa hè. Cây bàng không chỉ là một cái cây, nó còn là một phần ký ức của nhiều thế hệ học sinh. Nó đã chứng kiến bao nhiêu kỷ niệm vui buồn của chúng em, là nơi chúng em chia sẻ những tâm tư, tình cảm. Em rất yêu quý cây bàng này. Nó là một người bạn thân thiết của em và là một phần không thể thiếu của ngôi trường em.

8 tháng 2

Nhiều quá!...

Đêm nay có gì đó thật không ổn. Rota cuộn mình trong chiếc chăn mỏng rách, mắt mở to nhìn lên trần nhà nứt nẻ. Mưa rơi lộp độp ngoài cửa sổ, gió rít qua những khe hở trong vách gỗ mục. Cậu đã quen với những đêm lạnh lẽo trong căn gác xép chật hẹp của quán trọ cũ—nơi cậu lớn lên cùng những giấc mơ bị dập tắt bởi hiện thực cay nghiệt. Nhưng đêm nay… không giống như mọi...
Đọc tiếp

Đêm nay có gì đó thật không ổn. Rota cuộn mình trong chiếc chăn mỏng rách, mắt mở to nhìn lên trần nhà nứt nẻ. Mưa rơi lộp độp ngoài cửa sổ, gió rít qua những khe hở trong vách gỗ mục. Cậu đã quen với những đêm lạnh lẽo trong căn gác xép chật hẹp của quán trọ cũ—nơi cậu lớn lên cùng những giấc mơ bị dập tắt bởi hiện thực cay nghiệt. Nhưng đêm nay… không giống như mọi khi. Có thứ gì đó đang khuấy động trong không khí. Cậu có thể cảm nhận nó qua từng thớ thịt—một luồng khí vô hình nhưng mạnh mẽ, giống như hơi thở của một con thú săn mồi ẩn mình trong bóng tối. Ầm! Một tia sét xé toang bầu trời, bổ thẳng xuống con hẻm trước quán trọ. Ánh sáng trắng nhói mắt rọi qua ô cửa sổ bụi bặm, chiếu xuống sàn nhà những cái bóng méo mó. Rota bật dậy. Lạch cạch... Cánh cửa sổ bật tung. Một luồng gió lạnh buốt tràn vào, cuốn tung những tờ giấy lộn xộn trên bàn. Và rồi—cậu nhìn thấy hắn. Giữa màn mưa dày đặc, một bóng đen đứng lặng lẽ. Người đó khoác áo choàng dài, những hoa văn kỳ lạ chạy dọc vạt áo phát ra ánh sáng lập lòe như lửa ma trơi. Không thể nhìn rõ khuôn mặt, nhưng Rota cảm nhận được một đôi mắt đang nhìn xoáy vào cậu—một đôi mắt xanh sâu thẳm, phản chiếu ánh chớp lóe sáng như thể bên trong chứa cả một bầu trời giông bão. Hắn giơ tay. Từ trong màn đêm, một chiếc phong thư đen tuyền xuất hiện. Nó không rơi xuống hay bị gió cuốn đi—mà lơ lửng, trôi dần về phía cậu như bị một lực vô hình điều khiển. Rota nín thở. Bức thư nhẹ nhàng bay qua khung cửa sổ mở toang, lượn vòng trong không trung trước khi hạ xuống ngay trước mặt cậu. Một sự im lặng kỳ lạ bao trùm. Cậu đưa tay ra, ngón tay run rẩy chạm vào lớp giấy đen bóng— BÙM! Một luồng sáng xanh bùng lên, nhấn chìm mọi thứ trong cơn lốc xoáy của phép thuật. Không gian méo mó, căn phòng biến mất. Rota bị cuốn vào một thế giới khác—một nơi mà cậu chưa từng thấy, nhưng bằng cách nào đó, lại quen thuộc đến đáng sợ. Những tòa tháp cao chót vót ẩn hiện giữa làn sương, những hành lang rộng lớn phủ đầy ánh sáng ma thuật. Xa xa, những sinh vật khổng lồ vỗ cánh trên bầu trời đỏ rực, kéo theo những tia lửa xanh phát sáng trong không trung. Một giọng nói trầm vang vọng trong đầu cậu—không xuất phát từ bất cứ đâu, nhưng lại vang lên mạnh mẽ như tiếng sấm: “Rota Aetherius, người mang trong mình phép thuật tối thượng… Số phận của cậu đã được định đoạt.” “Chào mừng đến với Học viện Ma thuật Solarius.” Mắt cậu mở trừng trừng. Ánh sáng đột ngột vụt tắt. Rota trở lại căn phòng nhỏ, nhưng hơi ấm của phép thuật vẫn còn lẩn khuất trong không khí. Bức thư vẫn ở đó—rõ ràng và chân thực hơn bao giờ hết. Cậu hít một hơi, mở phong bì. Bên trong là một lá thư mời nhập học. Nhưng ngay bên dưới dòng chữ chính thức, có một ghi chú nhỏ, vội vàng và nguệch ngoạc: “Hãy rời khỏi đây trước khi chúng tìm thấy cậu.” Tim Rota đập mạnh. Cậu quay đầu nhìn ra cửa sổ. Người đàn ông áo choàng đã biến mất. Nhưng giữa cơn gió lạnh lẽo, cậu nghe thấy một âm thanh khe khẽ—một tiếng rít kỳ quái vang vọng từ phía xa. Có thứ gì đó đang đến gần.

6
8 tháng 2

camon vì đã đọc

VM
8 tháng 2

Cũng khá hay !

8 tháng 2

Và cuối cùng cái ngày đấy cũng đã đến, cái ngày mang đến sức sống cho muôn loài, muôn nơi, muôn người. Cái ngày đầy niềm tin đầy hi vọng, đầy niềm hạnh phúc. Chắc nghe đến đây ai cũng đoán ra được cái ngày ấy rồi. Đó là một cái tết nguyên đán cổ truyền mang lại những điều may mắn. Nhất là ngày mùng một tết, quang cảnh nơi tôi ở tưng bừng nhộn nhịp hòa vào cái ko khí vui tươi của mọi miền. Ngày đầu xuân thật dễ chịu. Bầu trời trong xanh cao vời vợi, những tia nắng ấm áp chiếu qua từng khe cửa sổ, mấy loài hoa ko chỉ phô sắc cùng nhau mà chúng còn thi nhau tỏa ra những mùi hương ngào ngạt. Từng ngôi nhà cởi bỏ đi lớp áo cũ kĩ của năm trước, khoác lên mình chiếc áo mới mua thật xinh xắn. Ở mỗi gia đình đều đang chuẩn bị mấy mâm cơm đầu năm tràn đầy may mắn, rồi họ quây quần bên nhau ấm cúng và trao nhau những lời chúc tốt đẹp khởi đầu năm mới. Nhà nào nhà nấy đều vang lên những tiếng cười, nếu đứng giữa đường xóm tôi có thể nghe thấy những âm thanh hạnh phúc phát ra từ mỗi gia đình. Mấy đứa trẻ con chạy loạn khắp xóm khoe "doanh thu" kiếm được bọn chúng đếm đi đếm lại tiền mừng tuổi đấy có vẻ như chúng làm ăn rất thuận lợi Ngày đầu xuân mới là một ngày ngập tràn yêu thương và hi vọng mong rằng mọi người đều được đón một cái tết đoàn viên.