tại sao phải học
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nhân vật thầy Hamen:
- Thầy ăn mặc trang trọng,nhẹ nhàng với học trò của mình, rất ân cần giảng bài.
- Chuẩn bị hết sức chu đáo cho buổi học này.
- Thầy muốn ghi lại tất cả những hình ảnh quen thuộc trong trí nhớ.
- Cuối buổi học thầy xúc động không nói nên lời, dằng mạnh hết sức viết lên bảng chữ " Nước pháp muôn năm"
Cảm nhận: Thầy giáo Hamen là người rất tận tâm, chu đáo,yêu tiếng nói dân tộc và yêu quê hương tổ quốc mình.
1.Đừng tưởng tượng nữa
2.Nó cầm dao vè đâm vào ngực nó
3.Bác tài đi qua, xe để lại
4.Con bò này cưỡi lên lưng con bò kia theo dây chuyền và vòng tròn nên mỗi con chỉ có 2 chân
5.Que diêm
6.Phòng 3 vì sư tử chết hết rồi(do đói)
7.4 con
8.Đập con ma xanh trước là 1, con ma đỏ thấy thế sợ quá, mặt mày tái mét (chuyển sang xanh).Đậpcon ma xanh mới này nữa là đủ 2
9.Bà ấy đi tàu ngầm
10.Than
11.Vì cái thang máy đó không lên được tới tầng 50
12.Lịch sử
13.Xẫ hội
14.Đường đời
15.Quần đảo
16.Tiền
17.Bàn Chân
18.1 phút suy tư bằng 1 năm không ngủ
19.Núi Thái Sơn
20.Hôm qua,hôm nay và ngày mai
21.Đua xe đạp
22.con dốc
23.con tim
24.chuột điếc=>hư tai=>hai tư(24)
25.bắp ngô
26.thứ 2
27.gà mái
28.chỉ xuống đất
29.ngọc trai
30.hội liên hiệp phụ nữ
31.con người
32.trái bah
33.1 chữ (ở chữ "Cơm")
34.tay phải
35.là mẹ
36.sai
37.khoe sắc khóe
38.Ta có:-20 = -20<=> 25 - 45 = 16 - 36=> 5^2 - 2.5.9/ 2 = 4^2 - 2.4.9/2
Cộng cả 2 vế với (9/2)^2 để xuất hiện hằng đẳng thức :5^2 - 2.5.9/2 + (9/2)^2 = 4^2 - 2.4.9/2 + (9/2)^2
<=> (5 - 9/2)^2 = (4 - 9/2 )^2=> 5 - 9/2 = 4 - 9/2=> 5 = 4
39.Everest
40.Người đàn bà vắt sữa con bò cái, còn người đàn ông vắt sữa con bò đực
câu 1 mày hết tưởng tượng đi
câu 2 Vì con đười ươi cầm dao lên và tự đâm vào ngực nó, thế là nó chết (vì đười ươi hay tự đấm vào ngực mình)
câu 3 Bác tài đi bộ qua nhé, vì đề chỉ hỏi làm sao bác tài qua được cầu
câu 4 Con bò này cưỡi lên lưng con bò kia theo dây chuyền và vòng tròn nên mỗi con chỉ có 2 chân
câu 5 que diêm ko có bao quẹt thì đốt thế quái nào
câu 6 phòng thứ 3 vì sư tử nhịn đói 3 nắm chết rồi
cau 7. 4 con vịt.
câu 8 Đập con ma xanh trước là 1, con ma đỏ thấy thế sợ quá, mặt mày tái mét (chuyển sang xanh). Đập con ma xanh mới này nữa là đủ 2.
câu 9 Bà ấy đi tàu ngầm.
câu 10 Than.
câu 11 Vì cái thang máy đó không lên được tới tầng 50.
câu 12 Lịch sử.
câu13 Xã hội.
câu14 : Đường đời
câu15:Quần đảo
câu16: tiền
câu 18. Bàn chân
câu 19 Thái Sơn
câu 20 Hôm qua, hôm nay và ngày mai.
câu 21 đạp đua
câu 22 con dốc
câu 23 con tim
.....
nè nhóc có hỏi thì hỏi cái gì khó khó vậy máy câu đơn giản này chỉ dụ máy thằng nhải ranh tiểu học thoi
nể mày đăng bài anh đánh máy nhiêu đó thoi chứ trả lời hết tốn thời gian lắm
noooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Mới sớm bình minh, khi ông mặt trời vừa thức dậy, trải ánh sáng vàng lấp lánh xuống vạn vật và quanh các con ngõ, con hẻm vắng người kia.
Sự yên ắng, vắng lặng kia tất cả là do virus corona gây ra và giờ nó đã là một đại dịch. Dịch bệnh này lây từ người sang người và nó đã khiến cho rất nhiều người tử vong. Vì dịch covid 19 rất nguy hiểm và lây lan rất nhanh nên chính phủ nước ta đã khuyên mọi người dân không nên đi lại nhiều, khi nào thật sự cần thiết mới được ra đường. Và mọi người trong xóm cũng như mọi người trong gia đình em rất tuân thủ luật lệ này. Nhưng chỉ vì dịch covid 19 mà ở quê em cái gì cũng tăng giá đắt đỏ. Tuy vậy, mọi người vẫn đổ xô đi mua về tích trữ phòng dịch bệnh. Những người lái buôn ở làng em họ cố gắng bán cho hết chỗ hàng đã nhập về. Tiếng gió vi vu mơn man theo những theo tiếng sáo diều cao vút. Tre trúc man mát tiếng nhạc đồng quê. Người dân ở quê em họ rất có ý thức, tuy khẩu trang cháy hàng rất nhiều nhưng ra đường ai nấy cũng đeo khẩu trang. Những hàng quán giờ cũng bị đóng cửa. Trên những con đường lớn, xe cộ cũng chạy ít hơn. Một số xưởng may, khu công nghiệp cũng phải ccho công nhân nghỉ vì không cò việc làm.
Xóm em cũng không ngoại lệ, vắng tanh không một bóng người. Còn về phần gia đình em thì: Bà nội sớm tối đi chợ rồi trông nom, chăm sóc chúng em. Bố em thì đi làm nhưng công ty bố em ít việc nên bố em hay về sớm lắm. Còn mẹ em thì đi làm nhưng công ty mẹ em cũng ít việc nên mẹ đi nhập thêm hàng về bán kiếm thêm thu nhập. Vì dịch bệnh đang hoành hành rất phức tạp nên chúng em cũng được nghỉ học. Vào những ngày này, những khi bố đi làm về sớm, bố đưa em đi hái rau, nhặt cỏ ngoài vườn. Dịch bệnh không ai biết bao giờ nó mới dừng lại vì càng ngày nó càng phức tạp. Nhưng em nghĩ đó cũng là cơ hội để những người trong gia đình được đoàn tụ, ngồi cùng ăn cơm, cùng nói chuyện, cùng chia sẻ nhuững điều vui buồn cùng nhau. Những lúc như vậy em thấy rất quý trọng những giây phút đó. Vì em nghỉ dịch đã quá dài rồi, nhưng ở nhà hôm nào mấy chị em chúng em cũng đều lau dọn nhà cửa sạch sẽ.
Em mong dịc bệnh sẽ mong chóng dừng lại để mọi người có thể được đi làm đi ăn còn chúng em thì sẽ được đi học trở lại. Và đương nhiên là cả xóm em sẽ không có ai bị nhiễm covid 19 vì trong xóm em mọi người đang rất đoàn kết chống dịch. Ngày ngày cùng dọn dẹp đường quê và luôn tâm dắc những câu: " Chống dịch như chống giặc". Ở xóm em chỉ thế thôi nhưng vui lắm.
CHÚC EM HỌC TỐT
Sau khi học xong văn bản “Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh, nhân vật người anh đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc khó quên. Vốn là một người không có tài năng gì nổi bật nên khi tài hội họa của Kiều Phương được phát hiện thì tâm trạng người anh có nhiều thay đổi. Người anh cảm thấy buồn, đôi khi muốn khóc và thậm chí là xem lén những bức tranh của em. Nhìn mọi người yêu mến, khen ngợi, quan tâm Kiều Phương, người anh cảm thấy mình như bị bỏ rơi vì “bất tài vô dụng”. Càng không hiểu tại sao người anh không thể thân với em như trước kia được nữa, có lẽ tính ghen tị đã gặm mòn khối óc, cắn nát trái tim. Khi đứng trước bức tranh đoạt giải nhất của Kiều Phương, tâm trạng người anh thay đổi liên tục: thoạt tiên là ngỡ ngàng, sau đó hãnh diện, cuối cùng là xấu hổ. Xấu hổ vì thấy mình không hoàn hảo như trong tranh, mình còn nhiều hạn chế. Đó cũng chính là điều mà em quý nhất ở người anh: biết nhận ra lỗi lầm của mình và thấy được tấm lòng nhân hậu, tình cảm trong sáng của Kiều Phương.
# Hok tốt !!!
Dế Mèn phiêu lưu kí là một truyện viết cho thiếu nhi rất đặc sắc của Tô Hoài. Trong truyện, tác giả đã xây dựng nhân vật chính là chú Dế Mèn với những nét tính cách, phẩm chất thật đáng yêu, đáng quý. Nhưng nhân vật mà em ấn tượng nhất là chú dế choắt. Dù chỉ xuất hiện ở những phần đầu câu chuyện nhưng những câu nói cuối cùng của chú trước khi mất nhưng nó làm cho mỗi độc giả mãi không thể nào quên. Cậu là một người có thân hình nhỏ bẻ nhưng khá am hiểu sự đời, cách đối đãi với mọi người xung quanh. Bằng chứng là câu nói cuối cùng của Dế Choắt ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình. Chỉ vài câu thôi, nhưng nó đã làm thay đổi một Dế Mèn kiêu căng, ngạo mạn lúc bấy giờ. Vậy mỗi người chúng ta hãy học theo Dế Choắt, đừng bao giờ kiêu căng, làm việc bậy bạ mà ảnh hưởng đến cả mình, cả người khác.
Học vì 1 tương lai tươi sáng. Học để trở thành 1 người công dân tốt, góp phần xây dựng quê, hương đất nước ngày càng giàu đẹp...
Nói bừa đóa!!!! Ko biết giề đâu.