K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 4

chị tôi luôn cầu được ước thấy

mẹ tôi ước sao đc vậy

sao bạn đứng núi này trông núi nọ vậy 

đừng có ước của trái mùa

17 tháng 4

Việt Nam : vì đây là tên tổ quốc , là nơi đã gìn giữ bao kí ức tốt đẹp của chúng ta

17 tháng 4

Em sẽ dạy cho bạn câu chào vì dù đi đâu, lời chào luôn đi trước.

17 tháng 4

Trên bờ tường cạnh sân và góc vườn, bố em đặt một chậu nhài. Cái chậu men Bát Tràng khá to và đẹp. Cây nhài sống một cách thảnh thơi, yên bình. Nó chẳng hề bị cây cỏ nào chen lấn. Đất bùn ao phơi khô đập tơi, trộn lẫn với cám và phân lân, là nguồn sống phong lưu, no đủ của nó. Nước vo gạo pha loãng, nước luộc ốc, mẹ vẫn đem tưới tắm cho nhài.

Cuối xuân đầu hè, lá nhài xanh biếc, xanh rờn một màu ngọc bích. Cành lá sum sê reo lên cùng gió xuân và nắng xuân. Rồi nhài chúm chím nụ hoa, tròn xinh, phơn phớt trắng như những chiếc cúc bạch ngọc bằng hạt đỗ, hạt ngô nếp non. Hàng trăm nụ hoa như thì thầm trong mưa xuân, mưa bụi. Chỉ ba, bốn ngày sau, hoa nhài hé nở, như mỉm cười làm duyên. Trong nắng xuân chan hoà, hàng trăm bông nhài xoè cánh trắng nõn, phô sắc khoe hương. Một vẻ đẹp trinh trắng tinh khôi toả ra, quyến rũ đàn one bướm mê say từ sáng sớm đến chiều tối. Hương nhài khổng diu dịu như hương hoa ngâu, hoa mộc, không ngan ngát thoang thoảng hoa sen. Hương nhài thơm một cách nồng nàn, quyến rũ. Ai đã từng ngắm hoa nhài trong đêm trăng thu mói thấy hết vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Hoa nhài ngậm sương, ánh trăng lay động, tường như đàn bướm trắng đang xoè cánh bay lượn.

Ông nội em vẫn hái hoa nhài ướp chè. Một nhúm chè loại một, hai, ba bông nhài tươi, ông nội đã có một ấm chè ngon và thơm tiếp bạn, đãi khách quý đến chơi.

Trăng tà, trăng lặn, hoa nhài cũng tàn dần. Mùa trăng sau, nhài lại nở hoa và dâng hương. Em vẫn thấp thỏm đợi chờ. Nhài nở hoa giữa mùa trăng cho ngôi nhà thêm đẹp.

17 tháng 4

Câu 1: Trên bờ biển,...
Câu 2:Trạng ngữ:Ngoài sân,nơi chiếc chuông gió đang khúc khích cười    Chủ Ngữ:Bé Na thức dậy   Động từ:còn lại
Câu 3:nói,cúi xuống,mổ 

giúp tui với!

17 tháng 4

Mùa hè ở thành phố của em là một hỗn hợp hấp dẫn giữa sự náo nhiệt của cuộc sống đô thị và những khoảnh khắc thư giãn dưới bầu trời xanh rợp nắng. Khi mặt trời mọc, ánh sáng lấp lánh lan tỏa khắp phố phường, thức dậy cả thành phố và đưa vào một ngày mới năng động.

Các con phố nhộn nhịp với những bước chân vội vã của người đi làm, âm thanh của xe cộ và tiếng nói của người dân vui vẻ trò chuyện. Các quán cà phê mở cửa sớm, phục vụ những tách cà phê đậm đà cho những người thức dậy sớm hoặc cho những buổi họp nhóm hôm đó.

Nhiệt độ tăng lên từng chút một khi mặt trời trở nên cao hơn, làm cho các công viên và sân công cộng trở thành điểm đến yêu thích của người dân. Cây xanh cung cấp những chỗ ngồi bóng mát, nơi mà mọi người có thể nghỉ ngơi và thư giãn. Tiếng cười của trẻ em vang vọng từ các khu vui chơi, trong khi người lớn tận hưởng những buổi picnic và thể dục ngoài trời.

Buổi tối, thành phố sôi động hơn bao giờ hết. Đèn đường lung linh, các quán bar mở cửa, và những sự kiện nghệ thuật và văn hóa thu hút người dân ra ngoài. Những quảng trường trở thành sân khấu cho những buổi biểu diễn âm nhạc và những tiết mục nghệ thuật đa dạng, tạo nên không khí phấn khích và sôi động.

Mùa hè ở thành phố của em không chỉ là thời gian của sự hối hả và nhộn nhịp, mà còn là khoảnh khắc để thưởng thức những khoảnh khắc đẹp và tận hưởng cuộc sống đô thị đầy màu sắc.

       
HÃY THA LỖI CHO EM       Giờ giảng văn đầu tiên. Nhìn cô giáo Vân viết trên bảng, nét chữ run run, không thẳng hàng, mấy bạn lớp tôi xì xào, đưa mắt nhìn nhau.       Bỗng dưng, Khôi đứng dậy nói to:      - Thưa cô, chữ cô viết khó đọc quá!       Cô Vân đứng lặng người. Đôi mắt cô chớp chớp, mặt cô đỏ lên rồi tái dần. Viên phấn trên tay cô rơi xuống. Phải mất vài phút, cô mới giảng tiếp được. Giờ học...
Đọc tiếp

HÃY THA LỖI CHO EM

      Giờ giảng văn đầu tiên. Nhìn cô giáo Vân viết trên bảng, nét chữ run run, không thẳng hàng, mấy bạn lớp tôi xì xào, đưa mắt nhìn nhau.

      Bỗng dưng, Khôi đứng dậy nói to:

     - Thưa cô, chữ cô viết khó đọc quá!

      Cô Vân đứng lặng người. Đôi mắt cô chớp chớp, mặt cô đỏ lên rồi tái dần. Viên phấn trên tay cô rơi xuống. Phải mất vài phút, cô mới giảng tiếp được. Giờ học hôm đó kết thúc muộn.

     Trước khi cho lớp nghỉ, cô Vân nói nhỏ nhẹ:

    - Trước hết, cô xin lỗi các em vì giảng quá giờ. Còn chữ viết…(Giọng cô đang ngập ngừng bỗng rành rọt hẳn lên) cô sẽ cố gắng trình bày đẹp hơn để các em dễ đọc.

     Hôm đó, đến phiên tôi và Khôi trực nhật, tôi đến lớp sớm hơn ngày thường. Thấy Khôi đang thập thò ngoài cửa lớp, tôi khẽ bước đến bên cậu ấy và nhìn vào. Trời ơi! Cô Vân đang mải mê nắn nót tập viết; thảo nào, những giờ giảng gần đây chữ cô viết khác hẳn ngày đầu.

      Đang viết, bỗng nhiên viên phấn trên tay cô rơi xuống, cô ngồi thụp xuống đất, mặt nhăn lại đau đớn. Cô dùng tay trái nắn bóp tay phải khá lâu. Hình như đau quá, cô lấy tay lau nước mắt. Tôi hoảng hốt chạy vào ôm lấy cô, cầm bàn tay cô, tôi hỏi khẽ:

    - Cô ơi, cô làm sao thế? Em đi báo với các thầy, cô ở văn phòng nhé?

    - Không sao đâu các em ạ, một lát là khỏi thôi. Thỉnh thoảng, cô lại bị như thế. Chả là mảnh đạn còn trong cánh tay cô từ lúc ở chiến trường, gặp khi trở trời là vết thương lại tấy lên đấy thôi.

      Tôi quay lại nhìn Khôi. Bỗng nó cúi đầu, rơm rớm nước mắt, giọng nó nghèn nghẹn:

     - Cô ơi! Cô tha lỗi cho em, em có lỗi với cô.

      Cô Vân từ từ đứng dậy, cô quàng tay lên vai chúng tôi, nhìn chúng tôi trìu mến:

     - Không sao, cô không giận các em đâu. Thôi chúng ta cùng chuẩn bị đi, sắp đến giờ học rồi.

Câu 5:  Em rút ra bài học gì qua truyện đọc trên 

0