Nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong câu: Lá thông vi vu gảy lên một điệu đàn bất tuyệt. Xen vào giữa những đám đá tai mèo, những nương đỗ nương mạch xanh um như những ô bàn cờ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ phức là từ do hai hoặc nhiều tiếng tạo nên. Hiểu một cách đơn giản, từ phức chính là từ ghép. Ghép từ các tiếng giống nhau hoặc khác nhau tạo thành một từ có nghĩa.
từ đơn là là từ chỉ có một tiếng có nghĩa tạo thành. Ví dụ về từ đơn có rất nhiều như sách, vở, bút, tốt, đẹp, xấu, ngày, tháng, năm… Từ phức ít nhất từ 2 hoặc nhiều hơn 2 từ tạo thành. Khi chia tách từ phức, tức là mỗi từ đứng lẻ chúng có nghĩa hoặc không có nghĩa.
Từ đơn là là từ chỉ có một tiếng có nghĩa tạo thành. Ví dụ về từ đơn có rất nhiều như sách, vở, bút, tốt, đẹp, xấu, ngày, tháng, năm… Từ phức ít nhất từ 2 hoặc nhiều hơn 2 từ tạo thành. Khi chia tách từ phức, tức là mỗi từ đứng lẻ chúng có nghĩa hoặc không có nghĩa.
1, Sông Thu Bồn bắt nguồn từ vô số những con suối nhỏ róc rách chảy xuống từ ngọn núi Ngọc Linh ở chỗ giáp giới hai tỉnh Quảng Nam- Kon Tum (thuộc huyện Duy Xuyên). Sông Thu Bồn như một dòng mạch tràn đầy sinh lực của mảnh đất Quảng Nam- Đà Nẵng, len lỏi qua những vùng núi non hiểm trở mạn tây Quảng Nam rồi đổ xuống các cánh đồng phì nhiêu. Sông bắt nguồn từ đỉnh núi Ngọc Linh cao 2598 mét, ban đầu Thu Bồn chỉ là dòng sông nhỏ âm thầm chảy qua các ghềnh đá cheo leo trên vùng núi phía Tây Nam của tỉnh Quảng Nam. Nhờ tăng thêm lưu lượng từ sông Tiên, sông Tranh trên địa hạt Trà My và Tiên Phước, sông Thu Bồn vượt qua bao đồi núi đưa phù sa bồi đắp cho vùng Quế Sơn, Đại Lộc, Duy Xuyên. Tại đây, Thu Bồn hội ngộ cùng sông Vu Gia, trải phù sa ra khắp vùng đất Điện Bàn theo hai hướng: hướng Bắc vẫn là hướng chính với tên Thu Bồn (có nơi còn gọi là sông Chợ Củi, hướng Nam nhánh nhỏ hơn là sông Bà Rén. Gần đến biển, Thu Bồn và Bà Rén gặp lại nhau để hòa với dòng Trường Giang chảy qua phố cổ Hội An rồi đổ ra biển Cửa Đại.
2, Quê hương em có dòng sông Thu Bồn quanh năm nước chảy hiền hòa, dòng sông mang đến cho cây trái tốt tươi và nguồn lợi thủy sản cho những người sinh sống bên cạnh dòng sông.
Mỗi ngày ở bến sông mọi người thi nhau bơi lội, tắm gội. Đám con nít thì thi nhau ngụp lặn đuổi bắt, hắt nước vào nhau, huyên náo cả khúc sông.
Vào những ngày mưa bão, nước sông lên cao, dòng sông đục ngầu, những đợt sóng dâng cao hất mạnh vào chân đế. Mọi người không lo lắng mà lo gia cố những nơi đê yếu tránh vỡ đê, những mùa nước lên mang theo vô số phù sa và tôm, cua, cá.
Dòng sông hàng năm đã bồi đắp phù sa giúp cây trái thêm xanh tốt. Lòng sông cũng cho con người cá, tôm,cua nguồn lợi thủy sản rất quý giá. Dòng sông quê em như lưu giữ nhiều kỉ niệm của bao thế hệ người dân quê em. Với em, dòng sông cũng là người bạn thân thiết và đi đâu em cũng nhớ về nó như một kỉ niệm tuổi thơ và gắn bó với quê hương.
Dế Mèn phiêu lưu kí tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Tô Hoài trong đó đoạn trích Bài học đường đời đầu tiên để lại nhiều ấn tượng và ý nghĩa sâu sắc, đặc biệt là nhân vật Dế Mèn và bài học đầu đời.
Dế Mèn từ khi sinh ra đã được mẹ cho sống riêng để tập tính sống độc lập, chú rất thích cuộc sống tự do, thoải mái. Nhờ ăn uống điều độ đúng cách chẳng mấy chốc mà lớn nhanh như thổi trở thành thanh niên cường tráng, khỏe mạnh. Để thỏa mãn tính tò mò, thích khám phá chú sục sạo nhiều nơi và xem xét mọi thứ hay đơn giản là nhìn ngắm trời đất. Bắt đầu từ đây Dế Mèn đã hung hăng, nghịch ngợm, không coi ai ra gì.
Chính Dế Mèn đã chọc ghẹo chị Cốc nhưng lại đổ tội cho Dế Choắt một chú dế ốm yếu phải gánh tội thay, chị Cốc đã mổ đến chết Dế Choắt không cho cơ hội thoát thân. Trước khi chết, Dế Choắt có lời khuyên sau cùng gửi đến Dế Mèn nên từ bỏ thói hung hăng, khoác lác, chọc ghẹo kẻ khác nếu không sớm muộn cũng rước họa vào thân.
Dế Mèn biết sống tự lập, biết phòng xa khi đào hang sâu, biết lo cho bản thân nhưng không nghĩ đến người khác, khoác lác, tự cao tự đại, với bản tính của mình chú đã gây hại cho người kẻ yếu hơn. Nhưng sau cùng cái chết của Dế Choắt đã làm cho Dế Mèn ân hận và tỉnh ngộ. Chính Dế Mèn đã hiểu bản tính của mình đã gây họa cho người vô tội. Sự phục thiện Dế Mèn trong phần cuối của đoạn trích chính là bài học đường đời đầu tiên đầy thấm thía với chú.
Ai cũng sẽ mắc sai lầm, Dế Mèn cũng vậy, nhân vật Dế Mèn trong truyện vừa đáng trách mà cũng đáng thương, khi vượt qua những bài học cuộc sống Dế Mèn sẽ trưởng thành và sống tốt đẹp hơn.
“Bài học đường đời đầu tiên” được trích trong “Dế Mèn phiêu lưu ký” của nhà văn Tô Hoài. Đoạn trích kể về chú Dế Mèn khỏe mạnh nhưng hống hách, coi thường người khác. Cũng bởi tính xấu ấy mà nó đã gây ra cái chết của Dế Choắt. Bài học mà Dế Mèn rút ra cũng chính là lời khuyên dành cho mỗi người.
Dế Mèn sống tự lập từ khi còn nhỏ. Khi lớn lên, thân hình chú khoẻ khoắn. Dế Mèn rất thích đi phiêu lưu khắp nơi. Chú đi đến đâu cũng đều khiến các con vật nhỏ bé khiếp sợ. Hàng xóm của chú - Dế Choắt lại là một chú dế gầy gò, ốm yếu. Bởi vậy mà Dế Mèn tỏ ra coi thường bạn hàng xóm của mình. Nhưng cũng chính vì vậy mà Dế Mèn đã phải nhận một bài học “đường đời đầu tiên”.
Câu chuyện bắt đầu khi Dế Mèn luôn coi khinh Dế Choắt. Nó cho rằng mình luôn là người mạnh nhất, một người có tầm nhìn xa trông rộng. Có thể kể đến việc khi Dế Choắt ngỏ ý muốn đào ngách thông sang nhà Dế Mèn để khi gặp chuyện thì có thể giúp đỡ nhau, Dế Mèn đã tỏ vẻ khinh bỉ rồi không chấp nhận. Thái độ đó của nó thể hiện sự ích kỷ, ngạo mạn.
Mọi chuyện chỉ lên đến đỉnh điểm là khi Dế Mèn trêu đùa chị Cốc. Chú ta đã dùng mọi lời lẽ đến nói với Cốc, khiến chị Cốc nổi giận. Sự hung hang đã biến thành sự sợ hãi rồi hèn nhát. Dế Mèn nhanh chóng chui vào hang để Dế Choắt một mình đối mặt với chị Cốc. Chú Dế Choắt tội nghiệp phải chịu nỗi oan ức, bị chị Cốc mổ cho đến kiệt sức. Nhưng Dế Mèn vẫn không ra cứu bạn, nhận lỗi về mình và chịu trách nhiệm về lỗi lầm.
Hậu quả là Dế Choắt đã chết. Trước khi chết, Dế Choắt đã đưa ra những lời khuyên chân thành cho Dế Mèn: “Ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết suy nghĩ sớm muộn rồi cũng mang họa vào thân”. Chỉ lúc đó, Dế Mèn bắt đầu cảm thấy ân hận. Chôn cất Choắt xong xuôi, Dế Mèn “đứng lặng giờ lâu, nghĩ về bài học đường đời đầu tiên của mình”. Nó đã nhận được bài học đầu tiên.
Dế Mèn ân hận về cách đối xử của mình với Dế Choắt. Nó hối hận khi đã gián tiếp gây ra cái chết của Dế Choắt. Nó tự trách mình rằng nó là một kẻ có sức mạnh nhưng lại chỉ biết trốn tránh một cách nhát gan. Chôn cất Dế Choắt xong, cảm giác của nó thật hụt hẫng và bất lực bởi Dế Choắt đã chết rồi, đâu thể cứu vãn được nữa. Dế Mèn đứng lặng bởi nó muốn suy nghĩ một cách nghiêm túc về cách sống của mình trong suốt thời gian qua. Nhận ra bài học đó, nó tự hứa từ nay sẽ sống chan hòa với mọi người.
Như vậy, sau khi đọc xong văn bản “Bài học đường đời đầu tiên”, người đọc có thể cảm nhận được một bài học ý nghĩa sâu sắc về cách sống. Con người hãy biết yêu thương, chia sẻ với những người xung quanh.
Bước 1: Tìm hiểu đề
Bước 2: Quan sát tìm ý
Bước 3: Sắp xếp ý (lập dàn ý)
Bước 4: Viết bài hoàn chỉnh
Bước 5: Kiểm tra lại bài.
Sống trong đời sống có bao giờ bạn tự hỏi rằng bạn có những giá trị gì chưa? Con người chính là một phần không thể thiếu để có thể tạo dựng lên được cuộc sống này. Giá trị của con người thực tế nó dường như không bao giờ đo bằng địa vị, bằng cấp mà người ta có mà nó được đo chính bằng những ích lợi mà người đó có thể đóng góp cho xã hội họ đang sống.
Đã có rất nhiều ý kiến khác nhau bàn về giá trị của bản thân con người trong cuộc sống. Nếu như bạn đang giữ một chức vụ trong một xã hội, một tập thể thì bạn thực sự cũng có giá trị đối với tập thể đó. Con người trong xã hội được tạo dựng từ rất nhiều mối quan hệ khác nhau, ở mỗi một không gian khác nhau con người lại nắm một địa vị khác nhau và lại có giá trị cũng khác nhau. Tuy mỗi người có những công việc, có những chỗ đứng trong xã hội không giống nhau nhưng họ cũng sẽ đều có những giá trị của riêng mình. Quan trọng là họ có biết giá trị của bản thân đó của họ không mà thôi.
Nếu như được nói và nhận xét về giá trị của một người thì chắc chắn nó không đo bằng địa vị hay những tấm bằng cấp mà đo bằng sự ích lợi của người đó đối với đồng bào cũng như xã hội ngoài những công việc, trách nhiệm của chính bản thân người đó. Chính trong cuộc sống, con người luôn khao khát khám phá những giá trị của bản thân mình đó là những câu hỏi muôn thuở như: Mình đang đứng ở đâu? Mình là ai trong mắt mọi người và là ai trong chính cuộc sống này? Nếu như mỗi người chúng ta mà lại xác định được vị trí đồng thời lại có thể hiểu được giá trị của bản thân thì đây cũng chính là nhu cầu tất yếu, chính đáng của mỗi người. Song, không phải ai cũng có được nhận thức đúng đắn về điều đó. Bạn biết không? Thực tế cuộc sống lại có những kẻ luôn luôn ngộ nhận về khả năng cũng như giá trị của mình trong cuộc sống. Luôn luôn coi mình là số một, nếu như không có họ thì tất cả mọi việc sẽ không bao giờ thành công cũng như suôn sẻ được. Họ như nhầm tưởng về sức mạnh của bản thân chính họ và cho mình những quyền tự phụ và tự cho mình các quyền khinh thường người khác. Thực tế này cũng thật đáng buồn biết bao nhiêu. Đây thực chất là những suy nghĩ của những kẻ độc tài mà thôi.
Bên cạnh đó lại có những người nhút nhát, sợ sệt mọi thứ, không bao giờ nghĩ rằng mình có thể làm được điều gì có ích cho xã hội cả. Bởi họ nhận thấy được họ đụng vào gì cũng hỏng cho nên đã gây lên tâm lý trong họ rất tự ti và không bao giờ có niềm tin vào việc mình có thể làm được một điều gì đó cống hiến cho xã hội. Ta như cần phải hiểu được rằng “Giá trị của con người không ở chân lí người đó sở hữu hoặc cho rằng mình sở hữu”. Câu nói có ý nghĩa đó chính là giá trị của con người không nằm ở những gì tốt đẹp, hay những gì thật đúng đắn mà bản thân họ có hay họ nghĩ rằng mình có. Tại sao lại nói được như vậy, và nếu nói như thế thì những giá trị ấy nằm ở đâu? Câu trả lời đó chính là giá trị của con người nằm ở trong gian khó kia họ vẫn có thể là mình, không bị khó khăn vùi lấp mà vẫn không ngừng cố gắng vươn lên trong cuộc sống.
Chúng ta cũng nhận thấy được rằng chính cuộc sống là hành trình con người đi tìm mình và tự khẳng định mình. Là người chắc hẳn ai ai cũng khao khát vươn tới cái hoàn mĩ của sự sống này. Sẽ thật tuyệt vời khi chúng ta đạt được những thành công, chiếm lĩnh được kiến thức,… nhưng cũng đừng bi quan khi chúng ta không đạt được những điều chúng ta mong muốn. Bạn luôn luôn phải quan niệm rằng thành công của người này sẽ là thất bại của người khác, thành bại trong cuộc sống luôn luôn luân chuyển nhau và có tác động qua lại với nhau. Quan trọng hơn cả là bạn phải có niềm tin để có thể tìm đến thành công cuối cùng không chùn bước. Chắc chắn rằng bạn cũng sẽ có thể nâng cao giá trị của chính mình thông qua sự cố gắng của chính bản thân mình.
Giá trị của bản thân đôi khi nó cũng được đong đếm bằng chính quá trình vượt qua những gian khó mà con người sống trong cuộc đời này. Thông qua những khó khăn và vất vả đó thì mỗi người bộc lộ nhiều phẩm chất, đức tính của mình. Những đức tích đã được bộc lộ đó có thể là sự chăm chỉ cũng có thể là lười nhác, hoặc cũng có thể là sáng tạo, năng động nhưng cũng có thể là thụ động, máy móc.
Hãy sống thật tốt, sống đẹp để có thể nâng cao giá trị của chính bản thân bạn. Người ta sẽ nhìn nhận vào bạn bằng một sự ngưỡng mộ, hãy cố gắng không ngừng để trở thành người tốt, người có giá trị trong chính cuộc sống này bạn nhé
Từ xưa đến ngày nay vẫn luôn tồn tại hai trật tự song hành trên thế giới là chiến tranh và hòa bình. Vậy thì hòa bình là gì? Chắc hẳn các bạn cũng hiểu hòa bình là tự do, bình đẳng, không có những cuộc bạo lực chiến tranh hay xung đột... từ đó con người được sống trong hạnh phúc, hòa bình, yên ấm.
Theo con tàu không gian dẫn lối ta về với trang lịch sử dựng nước và giữ nước hào hùng của dân tộc ta hàng nghìn năm qua, mọi người hẳn đều thấy được hiện thực tàn khốc mà chiến tranh mang đến: bao nhiêu người đã hi sinh trên chiến trường, còn mất cha mất mẹ, không được quan tâm chăm sóc và học hành mà những điều đứa trẻ ngây thơ nên được hưởng, vợ xa cách chồng một thân nuôi con nhỏ và mẹ già, nhưng bà mẹ ngày nhớ đêm mong con trở về...
Không biết bao nhiêu giọt nước mắt đã rơi, những nỗi buồn khó nói thành lời mà chỉ biết giấu kín. Bao nhiêu khoản tiền chi ra cho những việc phi nghĩa trong khi nhân dân chịu cảnh đói khổ...
Vì vậy mà con người chúng ta vẫn luôn khao khát một thế giới hòa bình, hạnh phúc. Tuy nhiên vẫn luôn có những thế lực (cá nhân hoặc tập thể) không nhận thấy hậu quả của những cuộc xung đột, chiến tranh mà vì tham vọng của mình kích động các cuộc ẩu đả, gây mất trật tự hơn nữa và chiến tranh giữa các quốc gia, dân tộc... Bảo vệ hòa bình có thể xem là nghĩa vụ và quyền lợi của mỗi con người. Chúng ta cần phải có ý thức hơn trong việc gìn giữ hòa bình để xây dựng một xã hội tốt đẹp, tươi sáng hơn. Hãy luôn ghi nhớ rằng: Hòa bình chính là niềm hạnh phúc to lớn nhất của nhân loại.
à , hôm trước mình lên hỏi cô thì cô mình bảo câu này không sử dụng biện pháp so sánh nhé!
câu văn ''rồi cả nhả tôi - trừ tôi - vui như tết khi bé phương, qua giới thiệu của chú tiến lê , được tham gia trại thi vẽ quốc tế'' là câu so sánh