K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 7

a. Biện pháp tu từ chính: phép điệp ngữ, điệp cấu trúc "Ta làm " ở đầu câu thơ.

b. Về từ "nốt trầm": em hiểu rằng từ ấy thể hiện cho cuộc đời trầm lặng của tác giả, không véo von, không lên cao nhưng vẫn xao xuyến, không thể thiếu trong một bản nhạc đời; ông muốn sống một cuộc đời khiêm nhường và nốt trầm ấy nâng cao lên cho những nốt nhạc khác.

c. Nội dung của đoạn thơ: thể hiện những nỗi niềm, mong muốn của nhà thơ xin được hòa nhập về với thiên nhiên, hòa vào nốt ca trầm lắng nhưng xao xuyến, sâu sắc quan trọng.

 

4 tháng 7

Từ ghép chính phụ là từ được cấu tạo bởi từ có nghĩa chính từ bổ sung nghĩa cho từ chính.

Từ ghép đẳng lập là từ được cấu tạo bởi 2-3 từ khác nghĩa nhưng ghép lại mang nghĩa gần giống nhau.

Từ ghép chính phụ: nóng ran, nóng nực, nóng giãy.

Từ ghép đẳng lập: nóng lạnh.

4 tháng 7

a. 

Từ ghép: xa lạ, chăm chỉ, phẳng lặng, quý mến, thân yêu, anh chị, con vật, bông hoa, bàn học.

Từ láy: mải miết, xa xôi, mơ mộng, phẳng phiu, mong mỏi, lạnh lùng, nhạt nhẽo, ghê gớm, thấp thoáng.

b. Tê gọi:

Từ ghép đẳng lập.

Từ láy âm đầu.

4 tháng 7

Dàn ý miêu tả sân trường vào ngày hè.

Mở đoạn:

- Giới thiệu hoàn cảnh em được chứng kiến sân trường mến thương vào ngày hè, hoặc dựa trên sự tưởng tượng.

Thân đoạn:

- Miêu tả sân trường khi vào hè:

+ Vào những buổi sáng đẹp trời, sân trường rực rỡ nóng hừng hực được ánh nắng mạt trời chói chang chiếu vào như được mang màu áo mới rạng rỡ.

+ Vì thế không khí trở nên oi bức hơn làm các ô cửa sổ phải hạ rèm xuống để che bớt cái oi ả. 

+ Khác với mọi ngày, sân trường vắng lặng đến lạ vì các bạn học sinh đã nghỉ hè. Chỉ còn lại những phượng chói đỏ khoe sắc nóng hấp dẫn của mình cùng đàn ong bướm và chim chóc dường như cũng đang mỏi mệt vì cái nắng.

+ Vào khi có những cơn mưa bất chợt, sân trường em như được hứng những giọt ngọc mát lành xoa dịu cái nắng hạ ghắt gỏng.

- Kể lại kỉ niệm của em với sân trường.

- Bày tỏ tình cảm của mình với mái trường thân yêu.

Kết đoạn:

- Khẳng định lại sự gắn bó gần gũi của em với sân trường vào hè.

+ Hứa hẹn năm học mới...

Trên sân trường vào một ngày hè, không khí rất náo nhiệt với những tiếng cười vang vọng của các bạn học sinh. Các em chơi đùa dưới ánh nắng rực rỡ, những trái bóng nảy tung trên cánh cỏ mềm mại. Cảnh sân trường như được tô điểm thêm bởi những dáng vẻ sinh động của các em khi tung tăng chơi đùa, tạo nên không gian vui tươi, tràn đầy năng lượng của mùa hè.

4 tháng 7

Chọn cảnh con sông quê hương em nha.

Mở đoạn:

- Giới thiệu dòng sông quê hương em.

+ Dẫn từ kỉ niệm thời thơ ấu, tình cảm gắn bó lúc nhỏ của em với con sông, ý nghĩa của dòng sông trong dòng chảy hình thành kí ức tuổi thơ em....

Thân đoạn:

- Miêu tả hình dáng con sông:

+ Uốn lượn mang trong mình một màu xanh biếc hơi lẫn bùn cát. Hai bên bờ sông là nơi để tụi trẻ chúng em nô đùa vui vẻ với nhau...

+ Vẻ đẹp đơn giản, giản dị mà nên thơ cùng với hàng cây đuốc cây mắm, con sông ấy như một mảnh hồn gần gũi gắn bó với làng quê em.

- Trạng dòng sông quê em:

+ Vào mỗi sớm mai khi mặt trời vừa ló dạng, mặt sông phẳng lặng như gương, trầm ổn như người trưởng thành điềm tĩnh.

+ Trưa đến, dòng sông cuộn mình mặc lên người chiếc áo lụa dài lấp lánh đẹp đẽ, e thẹn như người thiếu nữ.

+ Và khi chiều về, những đàn cò trắng thi nhau bay lượn trên mặt nước, tạo ra cảnh tượng ồn ào náo thiệt.

- Tả lại kỉ niệm của em với dòng sông, bày tỏ tình cảm của mình:

+ Sự trân trọng, yêu mến của em.

+ Dòng sông là nơi ghi dấu bao kỉ niệm, bao bóng hình quê hương, kỉ niệm sâu sắc gắn bó với đời sống hàng ngày quê em.

+ .....

Kết đoạn:

- Khẳng định lại vẻ đẹp của dòng sông.

+ Tổng kết lại tình cảm biết ơn, yêu thương em dành cho con sông này.

3 tháng 7

 

1. Bài văn tả cảnh đẹp của quê hương em số 1 - Hòn ngọc bên sông xanh biếc

“Quê hương của tôi là dải sông mát biếc. Nước trong veo, lá tre mềm mại làm đẹp cho mái tóc

Trong tâm hồn tôi, mỗi buổi trưa hè là một bức tranh sống động

Ánh nắng mặt trời rơi xuống dòng sông, làm tỏa sáng toàn bộ cảnh đẹp”Đoạn thơ “Nhớ con sông quê hương” của Tế Hanh vang lên, làm tôi nhớ đến dòng sông quê xanh biếc. Đó không chỉ là một dải lụa đào mềm mại, mà còn là nguồn cảm hứng bất tận trong tâm trí tôi.Con sông đã làm cho bản địa quê tôi thêm phần quyến rũ. Nước sông trong xanh như gương, những hàng tre bên bờ làm cho cảnh sắc trở nên mê hoặc. Nó trở thành nơi tuyệt vời để lũ trẻ sum họp vào những ngày nắng nóng. Những rặng tre xanh mướt như làm đẹp cho mái tóc dài, tôi luôn tự hào về sự thanh khiết và duyên dáng của quê hương.Dòng sông thay đổi theo mùa vụ. Đôi khi nó lặng lẽ phản chiếu bầu trời cao vút, những gợn sóng nhẹ nhàng len lỏi vào bờ. Còn khi giận dữ, nó đưa về phù sa làm tăng sức sống cho những cánh đồng xanh biếc. Sông quê tôi như một người bạn thân thiết, luôn hỗ trợ cuộc sống của chúng tôi.Sông không biết mệt mỏi, miệt mài chảy qua những cánh đồng xanh biếc, là nguồn sống cho người dân. Mỗi buổi bình minh, nó như là người bạn đồng hành tôi không thể thiếu. Những buổi tắm mát dưới ánh nắng mặt trời, tiếng cười của lũ trẻ làm cho con sông trở nên ấm áp, thân thuộc.Nhìn dòng sông quê hương, tôi tự hào về vẻ đẹp của nó. Sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người, giữa dòng sông và cuộc sống, tạo nên một bức tranh huyền bí và tinh tế. Con sông quê tôi là nguồn cảm hứng bất tận cho tất cả chúng tôi, là biểu tượng của sự sống động và hòa mình với tự nhiên

Vào một ngày hè nắng chói chang và gió thổi mát rượi, một chú châu chấu xanh nhảy tanh tách trên cánh đồng, miệng chú ca hát ríu ra ríu rít. Bỗng chú bắt gặp bạn kiến đi ngang qua, bạn ấy đang còng lưng cõng một hạt ngô để tha về tổ. Châu chấu cất giọng rủ rê: “Bạn kiến ơi, thay vì làm việc cực nhọc, chi bằng bạn hãy lại đây trò truyện và đi chơi thoả thích cùng tớ đi!”. Kiến trả lời: “Không, tớ bận...
Đọc tiếp

Vào một ngày hè nắng chói chang và gió thổi mát rượi, một chú châu chấu xanh nhảy tanh tách trên cánh đồng, miệng chú ca hát ríu ra ríu rít. Bỗng chú bắt gặp bạn kiến đi ngang qua, bạn ấy đang còng lưng cõng một hạt ngô để tha về tổ. Châu chấu cất giọng rủ rê: “Bạn kiến ơi, thay vì làm việc cực nhọc, chi bằng bạn hãy lại đây trò truyện và đi chơi thoả thích cùng tớ đi!”. Kiến trả lời: “Không, tớ bận lắm, tớ còn phải đi kiếm thức ăn để dự trữ cho mùa đông sắp tới. Bạn cũng nên làm như vậy đi bạn châu chấu ạ”. “Còn lâu mới tới mùa đông, bạn chỉ khéo lo xa”. Châu chấu mỉa mai. Kiến dường như không quan tâm tới những lời của châu chấu xanh, nó tiếp tục tha mồi về tổ một cách chăm chỉ và cần mẫn.

Thế rồi mùa đông lạnh lẽo cũng tới, thức ăn trở nên khan hiếm, châu chấu xanh vì mải chơi không chuẩn bị lương thực nên giờ sắp kiệt sức vì đói và rét. Còn bạn kiến của chúng ta thì có một mùa đông no đủ với một tổ đầy những ngô, lúa mì mà bạn ấy đã chăm chỉ tha về suốt cả mùa hè.

câu 9 : em có suy nghĩ j về thái độ châu chấu qua câu nói :" Bạn kiến ơi, thay vì làm việc cặc nhọc, c hi bằng bạn hãy lại đây trò chuyện và đi chơi thỏa thích cùng tớ đi!"

1
3 tháng 7

Câu 9: 

Về thái độ của châu chấu trong văn bản, em có suy nghĩ châu chấu thuộc kiểu người ham chơi, lười lam việc, sống thích hưởng thụ, không có ý chí cầu tiến, không chăm chỉ làm việc kiếm ăn, không biết lo nghĩ cho tương lai; có thái độ hời hợt thích tạm bợ không biết lường trước lo sau mà những khó khăn trong cuộc sống có thể đến bất kì khi nào. Đó là thái độ tiêu cực, xấu mà mọi người không nên có.

 

2 tháng 7

Phân loại từ trong đoạn văn sau :

  Tỉnh dậy, Lang Liêu mừng thầm. Càng ngẫm nghĩ chàng càng thấy lời thần nói đúng chàng bèn chọn thứ gạo nếp thơm lừng trắng tinh. Hạt nào hạt nấy tròn bẩy đem vo thật sạch, lấy đậu xanh, thịt lợn làm nhân dùng lá dong trong vườn gói thành vuông, nấu một ngày một đêm thật nhừ.

- từ láy:dong trong

lưỡi:

Nghĩa gốc: lưỡi người

Nghĩa chuyển: lưỡi cưa, lưỡi chai, lưỡi dao, lưỡi hãi tử thần

miệng:

Nghĩa gốc: miệng người

Nghĩa chuyển: miệng đời, miệng cống, miệng hố, miệng bình

cổ:

Nghĩa gốc: cổ người

Nghĩa chuyển: cổ chai, cổ lọ, cổ tay, cổ chân

tay:

Nghĩa gốc: tay người

Nghĩa chuyển: tay áo, tay ghế, tay tre, tay vợt

lưng:

Nghĩa gốc: lưng người

Nghĩa chuyển: lưng núi, lưng đồi, lưng trời, lưng đê