hai xe tải chở tổng cổng đc 12630 kg thóc biết rằng nếu xe t2 chở thêm 1420 kg thì hai xe chở = nhau . hỏi mỗi xe chở bn kg thóc
tiếng việt
em hãy viết 1 đoạn văn ngắn kể với người thân của em về tình hình học tập của em trong năm hok này
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em là nàng tiên của anh
Vậy sao em lại nỡ đành bỏ đi
Vắng em, anh sống làm chi?
Quên ăn quên ngủ, da thì bọc xương
Có em anh ở thiên đường
Mất em địa ngục anh trườn, anh lăn
Em yêu em có biết chăng
Xa em một phút ngỡ bằng thiên thu
Không em, anh hoá ... ngu ngu
Vào ra 2 phút lại tru một tràng
Trăng buồn trăng mất ánh vàng
Anh sầu anh gãy khúc đàn phân ly
Không em đời có nghĩa gì
Về đây em hỡi, "mân nì" của anh
Bài thơ lục bát mà mình có được:
Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ỏ ngoài biển Đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!
ngớp là Tính từ(Ít dùng) như ngốt (ng2)
rạng là (trời) chuyển dần từ tối sang sángrạng sángđêm mồng năm rạng ngày mồng sáu
chào mào là chim nhỏ, đầu có túm lông nhọn, đít có túm lông đỏ, hay ăn các quả mềm.
tạnh là ngừng hoặc dứt hẳn
ló là để lộ một phần nhỏ ra khỏi vật che khuất
Bài thơ “Ảnh Bác” của Trần Đăng Khoa
Bài thơ “Bác Hồ - Người cho em tất cả” của Hoàng Long, Hoàng Lân
Bài thơ “Cây vú sữa trong vườn Bác” của Quốc Tấn
Tôi tên là An-đrây-ca. Lúc lên 9 tuổi, tôi sống với mẹ và ông ngoại, ông ngoại tôi đã 96 tuổi nên rất yếu.
Một buổi chiều, ông nói với mẹ tôi: “Bố khó thở lắm !...”. Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi được một lúc, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.
Bước vào phòng ông, tôi hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết". Tôi oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:
- Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.
Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, tôi ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, tôi vẫn luôn dằn vặt: “Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.
Mặc dù đã lớn khôn, nhưng lòng tôi không khỏi chua xót mỗi khi nhớ đến câu chuyện năm tôi lên 9 tuổi. Chuyện là thế này:
Khi ấy tôi sống cùng với mẹ và ông vì bố tôi mất đã lâu. Ông tôi đã 96 tuổi rồi nên rất yếu.
Một buổi chiều, khi đang chơi tha thẩn quanh giường ông, tôi bỗng nghe tiếng ông gọi mẹ: “Bố khó thở lắm!..” Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc còn mẹ sẽ ở lại với ông. Tôi vội chạy đi ngay không chút chậm trễ. Nhưng dọc đường tôi gặp Rô-béc-tô, Mi-chi-a và Hen-ric đang chơi đá bóng rất vui. Đây là trò chơi mà tôi ưa thích nhất. Thấy tôi Mi-chi-a gọi:
- Này, vào đây chơi cùng bọn tớ đi.
- Nhưng tớ phải đi mua thuốc cho ông.
- Chơi một tẹo rồi đi có sao đâu. Hen-ric nói.
Nghe bạn nói có lý, tôi tặc lưỡi nhủ thầm: “Tí nữa mua cũng được”. Thế là tôi cùng hòa vào cuộc vui với các bạn. Chơi được một lúc, ngẩng đầu lên thì trời cũng nhập nhoạng tối, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi ba chân bốn cẳng chạy đến hiệu mua thuốc rồi mang về nhà.
Bước vào phòng ông nằm, tôi hoảng hốt khi thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi òa khóc nức nở kể mọi chuyện cho mẹ nghe. Mặc dù mẹ đã hết lời an ủi tôi rằng tôi không có lỗi. Bởi ông đã mất ngay từ lúc tôi vừa ra khỏi nhà. Nhưng tôi vẫn không dứt khỏi ý nghĩ tại tôi mải chơi, mua thuốc về chậm mà ông mất. Cả đêm đó, tôi ngồi khóc nức nở dưới gốc táo do tay ông vun trồng.
Đến tận bây giờ, tôi vẫn không thôi dằn vặt mình. Các bạn đừng như tôi kẻo phải ân hận nhé.
Hok tốt
# Smile #
Các chữ còn thiếu lần lượt là:
trí
chất
trong
chế
chinh
trụ
chủ
1. chí
2.chất
3.trong
4.chế
5.chinh
6.trụ
7.chủ
mình nhanh nhất T I C K cho mình nha
Mỗi tối, mỗi chiều sau khi tắm rửa, ăn cơm xong là em ngồi ngay vào bàn học. Việc đầu tiên em làm là chuẩn bị bài do cô giao. Khi đã làm xong hết, nếu còn nhiều thời gian em tranh thủ lại các dạng toán mà mình đã học. Cứ mỗi sáng đến lớp, là em soạn sách vở ngay ngắn, rồi xuống tập thể dục. Trường em là trường bán trú nên chúng em ăn, ngủ trưa tại trường. Chiều dậy là em học các môn Tiếng Việt và phụ đạo Toán. Vì em luôn nghe cô giáo giảng bài nên mỗi khi cô hỏi là em liền giơ tay. Chính vì thế mà em đã đạt nhiều điểm giỏi ở các môn Toán và Tiếng Việt. Cuối cùng em đã được lên bảng danh dự của lớp.
Em muốn sang học kì 2 sẽ học giỏi hơn nữa để cha mẹ và thầy cô vui lòng.
Xe 1 7025
Xe 2 5605