Viết bài văn tả một em bé đang tuổi tập nói, tập đi.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1.Bản vẽ này rất đẹp .
2.Bản thân tôi là một người hài hước .
Chủ ngữ là: Đoạn đường dành riêng cho dân bản tôi đi về
Vị ngữ là: Phải vượt qua một con suối to.
"Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Toả nắng xuống lòng sông lấp loáng..."
Khi nghe đến những câu thơ này, tôi lại nhớ đến vẻ đẹp của con sông quê. Và tôi đã có dịp ngắm nhìn vẻ đẹp bình dị ấy vào buổi sáng mùa thu. Buổi sáng sớm, bầu trời trong xanh. Những áng mây chầm chậm trôi, như đang ngắm nhìn sự xinh đẹp bên dưới. Những tia nắng vàng nhạt đầu ngày nhẹ nhàng đáp xuống làm dòng sông như bừng sáng hẳn lên. Nhìn từ xa, dòng sông uốn lượn như một tấm lụa dài mềm mại.
Dòng sông trong xanh, ánh lên chút màu vàng lấp lánh của nắng. Bên bờ sông, những ngọn cỏ lau đung đưa như mái tóc thiếu nữ tung bay trong gió. Hàng cây đã khoác lên mình chiếc áo màu vàng, đỏ sậm, đỏ cam, trông thật vui tươi, dù mùa thu thường có vẻ trầm mặc. Xa xa, những vách núi mọc lên giữa làn sương mù sáng sớm, trông uy nghi, sừng sững như người lính canh gác cho ngôi làng. Cạnh dòng sông, cánh đồng lúa đã qua mùa, giờ trông có vẻ tiều tuỵ, xơ xác. Đằng kia, hồ sen hiện ra, những bông hoa sen còn buồn ngủ, khép những cánh hoa mỏng mềm như lụa vào.
Trên sông, những con thuyền nhỏ trôi chầm chậm, lúc ẩn lúc hiện sau làn sương mù dày đặc, khiến ta cảm thấy như vừa lạc vào một thế giới kì bí. Đàn cá tung tăng bơi lội dưới làn nước mát lạnh. Dòng sông quê vốn dĩ không có vẻ đẹp kiêu sa, hào nhoáng mà đơn giản, bình dị. Tôi mong rằng mọi người sẽ luôn giữ gìn cảnh đẹp thân thuộc ấy của quê hương.
Bài làm
Nơi em đang sống có biết bao cảnh đẹp maf chắc hẳn mỗi người khi xa quê ai cũng luôn nhớ đến. Nhưng có lẽ in đậm trong em nhất đó là hình ảnh về một con sông Cầu quê hương.
Em không biết dòng sông bắt nguồn từ đâu, khi chảy qua làng em nó uốn khúc quanh co giữa làng rồi chạy dài bất tận phía chân trời xa. Lòng sông rộng lớn có một màu xanh biển rực rỡ, chỗ rộng nhất của con sông này khi chảy qua là 300 - 400 m. Dọc 2 bên bờ sông là những hàng tre xanh cao vút soi bóng xuống làn nước trong xanh. Buổi sáng khi những tia nắng ban mai đan trên một chiếc lá xanh rờn trông chúng như một viên pha lê lấp lánh. Mặt sông đã thay đổi màu sắc là buổi sáng, chiều và tối. Mặt sông đã cuộn lên những lớp sóng nhỏ lăn tăn xô mãi vào các bãi bờ khiến cho buổi sớm mai thật trong lành, mát và yên tĩnh lao xao những âm thanh kì diệu của dòng sông quê em như đang chào đón một ngày mới đến. Lúc này cũng là lúc mọi người dân ở quê ra sông gánh nước, tiếng cười thật vui vẻ, tiếng gọi nhau râm ran cả 1 vùng quê. Âm thanh này đã làm cho em cảm thấy càng vui hơn nhiều. Cánh cò bay lả dập dờn trên trời cao. Dòng sông đẹp tuyệt đã xuất hiện đúng ngày trong xanh có khí hậu tươi mát, không khí thoải mái và dễ chịu. Trên màu xanh biếc của nước sông nổi lên vài chiếc thuyền con thả lưới tất cả đều hối hả, nhanh chóng với mong muốn được nặng mẻ lưới đó. Em thấy dòng sông mới hiền hòa và ấm áp làm sao! Cứ chiều chiều, lúc ấy, khi đã có ánh nắng hoàng hôn vừa tắt, vài tia nắng còn lại cuối ngày đang rọi trên mặt sông đã tạo ra một bức tranh cực đẹp và em cũng rất thích nó. Buổi tối, khi ông trăng tròn vành vạnh vắt qua ngọn tre làng thân yêu của quê hương em, soi luôn cả mặt sông lấp lánh thì mặt nước đã bắt đâù gợn sóng lên cho thật lung linh, dòng sông như được dát 1 lớp bạc óng của bóng ông trăng đó. Chúng em bây giờ đang ngồi ngắm cảnh dòng sông quê hương của em nữa đấy. Trông thật thú vị làm sao!
Em rất yêu cảnh đẹp của dòng sông quê hương này. Em quý sông lắm! Bởi vì sông là loài cho chúng ta nhiều thủy sản và hải sản. Người dân cũng có thể đánh bắt cá tôm nữa. Em sẽ bảo vệ môi trường để sông mỗi ngày sạch đẹp mãi không thể quên được.
Ko chép mạng nhé bạn.
1. Mở bài: Giới thiệu dòng sông quê em.
2. Thân bài:
- Ở đâu?
- Quan sát vào thời điểm nào trong ngày (bình minh, trưa, chiều, tối)?
- Hình dáng: (uốn khúc giừa làng rồi chạy dải bất tận).
- Màu nước sông trong xanh.
- Cảnh hai bên bờ sông (bờ tre xanh vút chạy dọc theo bờ sông. Những bông hoa cải nhìn như những mân xôi đậu .
- Buổi sáng binh minh trên mặt sông.
- Trưa đến cái nắng gay gắt chiếu xống , mà chỉ dòng sông mới chịu được
- Hoàng hôn xuống dòng xong lướt sóng lăn tăn bọn trẻ chúng em rủ nhau ra tắm . Những bà mẹ gọi nhau đi giắt quần áo
- Tối đến ánh trăng trên dòng sông .
3. Kết bài: Cảm nghĩ của em về dòng sông quê hương.
I. Mở bài
Giới thiệu chung về con sông.
II. Thân bài
1. Tả khái quát
- Dòng sông dài ngoằn nghèo
- Dòng sông có nước trong veo, chảy rì rào như một điệu nhạc
- Dòng sông nằm cạnh cánh đồng bao la
- Hai bên dòng sông có các cây cỏ um tùm
2. Tả chi tiết
a. Buổi sáng
- Mặt trời mọc hòa mình vào dòng sông
- Dòng sông nhộn nhịp với tàu thuyền đánh cá
- Tấp nập người qua sông
- Rồi người làm việc trên sông
- Trẻ con đi cào hến, bắt cua trên sông
b. Buổi trưa
- Nắng dãi trên sông
- Dòng sông nằm phẳng lặng
- Những đứa trẻ nghịch ngợm không ngủ trưa ra sông nghịch nước
- Những người già ra sông tìm bóng mát nghỉ trưa
- Các mẹ thì tất bật giặt quần áo
c. Buổi chiều
- Dòng sông lấp lánh ánh vàng của những vệt nắng cuối ngày
- Bọn trẻ nhỏ nô đùa quanh sông
- Các chú chèo thuyền đi thả lờ để đặt cá
- Màn đêm bắt đầu buôn xuống
d. Buổi tối
- Dòng sông chìm trong bóng tối
- Những người đi thả cá, bắt tôm
- Những ánh đèn mập mờ trên sông
- Rồi dòng sông chìm trong giấc ngủ êm đềm
3. Lợi ích của dòng sông
- Cung cấp nước sinh hoạt
- Mang lại lương thực thực phẩm
- Điều hòa nguồn nước
- Điều hòa không khí
III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về dòng sông
“Bé bé bồng bông, hai má hồng hồng..” . Đó là tiếng hát ngọng nghịu của bé Bống. Bé đang ớ tuổi tập di, tập nói… Bống là cháu gái gọi em bằng cô.
Bé Bống có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm rất dễ thương. Bé thích mặc áo đầm. Bé có làn da trắng hồng, nõn nà, để lộ những mạch máu nhỏ li ti trên khuôn mặt. Nhìn bé, ai cũng muốn ôm bé vào lòng mà hôn lên đôi má phúng phình của em
Đầu bé Bống hơi thon thả, nhỏ như trái dừa xiêm, tóc đen và xoắn tròn. Đôi mắt to đen, tròn như hai hột nhãn. Mũi bé hơi cao và cái miệng chúm chím rất đễ thương. Chân mày dài, mờ mờ cong, cùng với đôi môi đỏ hồng như có ai thoa son. Đôi cánh tay bé tròn tựa như ống chỉ đầy nguyên. Bàn tay, bàn chân năm ngón mũm mĩm xinh xinh. Em thích cầm đôi bàn tay bé vồ vào má em lúc em bế Bống.
Bé đi chưa vững vậy mà bé rất thích chạy, đôi lúc còn đòi chơi lò cò với chị. Mỗi khi mẹ đi chợ về, bé hay chạv ra đón, chân bước loạng choạng, băng xiên, hai tay vỗ mừng, cười toét miệng gọi mẹ.
Bé Phương hay hát, bạn em đến chơi cùng thường dạy bé hát. Bé hát đôi lần là nhớ được ngay. Nhìn cái miệng duyên dáng hát ca, đôi chân xinh xắn bước chưa vững, em thấy thương bé vô cũng, cứ muốn cắn vào cái miệng bé mỗi lần bé ngồi lên xe gọi “i…o, i… o”.
Bống là niềm vui của gia đình. Vắng bé một buổi là em thấy nhà vắng hẳn đi. Mỗi lần đi học về, em chạy liền đi tìm bé. Em mong bé chóng lớn để được dẫn bé cùng đến trường.
Em trai tôi
Từ khi tôi còn rât nhỏ tôi đã có cho mình một ngươi em trai tên là Duy,
Em Duy đã hai tuổi .
Em Duy có làn da trắng hồng , khuôn mặt curaem mũm mĩm, đôi mắt to tròn kì lạ ,chiếc mũi nhỏ nhỏ xinh xinh . Hôm nay, ba và Duy đi cắt tóc ,những sợi tóc nhỏ xíu và ngắn .Khi em tập nói , tập đi , cả nhà vô cùng thích thú.
Tôi rât yêu em Duy vá sẻ thương yêu em Duy.