viết 4-5 câu tả mặt trời vào lúc hoàng hôn hoặc bình minh
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Trong lần em mải chơi quên bài kiểm tra, em đã nhận được một bài học đắt giá khi quên làm bài kiểm tra quan trọng, đó là một lỗi lầm nghiêm trọng. Em đã rất sợ hãi, rất sợ hãi, và sự sợ hãi ấy khiến em cảm thấy thật tội lỗi khi nghĩ đến hậu quả. Cô giáo đã kiên nhẫn giải thích cho em thấy tầm quan trọng của việc chăm chỉ, sự vất vả của cha mẹ, và sự học hỏi luôn luôn là tốt nhất. Cuối cùng, em nhận ra rằng lỗi lầm là bài học để trưởng thành, lỗi lầm giúp em nhận ra giá trị của sự cố gắng và tình yêu thương gia đình.
[ THAM KHẢO ]
NHỚ TICK NHA
Tuần trước, em đã có một trải nghiệm khiến em nhớ mãi – đó là lần em làm vỡ chiếc bình hoa quý của mẹ. Hôm ấy, vì mải chơi đùa trong nhà, em không chú ý nên tay va vào kệ tủ, khiến chiếc bình rơi xuống vỡ tan. Vỡ rồi! Vỡ rồi! Vỡ rồi! – em chỉ biết thốt lên như thế trong sự hoảng sợ. Tiếng vỡ như xé toang cả không gian yên tĩnh. Mẹ chạy đến, nhìn mảnh vỡ dưới đất, ánh mắt thoáng buồn nhưng không mắng mỏ. Em thấy lòng mình như có hàng trăm mũi kim châm. Mẹ không mắng, mẹ không la, mẹ không giận, nhưng chính sự im lặng ấy lại khiến em càng ân hận hơn. Em đã xin lỗi mẹ và hứa sẽ không nghịch ngợm trong nhà nữa. Sau lần đó, em rút ra bài học quý giá: phải luôn cẩn thận và biết suy nghĩ trước khi hành động.


Câu chuyện Thạch Sanh không chỉ hấp dẫn bởi những tình tiết ly kỳ, mà còn để lại bài học sâu sắc về lòng dũng cảm, nhân hậu và sự công bằng trong cuộc sống. Từ một chàng trai nghèo sống dưới gốc đa, Thạch Sanh đã chiến thắng những thế lực xấu xa và được đền đáp xứng đáng. Truyện như một lời nhắc nhở: trong hành trình cuộc đời, chỉ cần sống lương thiện và kiên cường, thì dù gặp bao nhiêu thử thách, cuối cùng chính nghĩa sẽ luôn chiến thắng.
Tham KhảoCâu chuyện Thạch Sanh là một truyện cổ tích giàu tính nhân văn, thể hiện rõ tinh thần yêu công lý, sự thật và lòng dũng cảm của con người. Qua hình ảnh Thạch Sanh hiền lành, tốt bụng nhưng dũng cảm, vượt qua bao thử thách để chiến thắng cái ác và cuối cùng được hưởng hạnh phúc xứng đáng, truyện gửi gắm bài học: ở hiền sẽ gặp lành, kẻ gian ác rồi cũng phải nhận quả báo. Đây là một câu chuyện giàu ý nghĩa giáo dục mà em rất yêu thích.
Cho mình xin 1 tick với ạ.

Cách gọi "tôi" là một sáng tạo nghệ thuật đắt giá, giúp Nguyễn Duy truyền tải nỗi đau mất mát một cách chân thực và xúc động nhất. Đồng thời, nó nhấn mạnh sự gắn kết máu thịt giữa mẹ và con trong bi kịch gia đình.
Nguồn:DeepSeek

Trong làng nhạc Việt Nam, có rất nhiều ca sĩ tài năng với giọng hát truyền cảm, nhưng người khiến em ngưỡng mộ và yêu thích nhất chính là sơn Tùng M-TP. Anh không chỉ là một ca sĩ nổi tiếng mà còn là một nhạc sĩ, nhà sản xuất âm nhạc tài ba, luôn mang đến những bản nhạc đầy sáng tạo và cảm xúc.
Sơn Tùng có một phong cách rất riêng, từ giọng hát đến hình ảnh trên sân khấu. Giọng anh trầm ấm, có sức truyền cảm mạnh mẽ, nhất là khi thể hiện những ca khúc ballad như "Chúng ta không thuộc về nhau" hay "Hãy trao cho anh". Mỗi khi nghe anh hát, em cảm nhận được từng cung bậc tình cảm, từ đau buồn đến hy vọng, khiến người nghe như lạc vào thế giới âm nhạc đầy màu sắc.
Không chỉ hát hay, Sơn Tùng còn rất tài năng trong việc sáng tác và biểu diễn. Những ca khúc do anh tự viết như "Lạc trôi", "Chạy ngay đi" đều trở thành hit và được khán giả yêu thích. Phong cách trình diễn của anh cũng rất cuốn hút, từ vũ đạo điêu luyện đến những màn phối hợp ánh sáng, hiệu ứng đặc sắc. Mỗi lần xem anh biểu diễn, em đều cảm thấy vô cùng thích thú và ngưỡng mộ.
Ngoài tài năng, Sơn Tùng còn khiến em quý mến bởi sự chăm chỉ và khiêm tốn. Dù đã rất thành công, anh luôn nỗ lực hoàn thiện bản thân, không ngừng sáng tạo để mang đến những sản phẩm âm nhạc chất lượng. Anh cũng thường xuyên tham gia các hoạt động thiện nguyện, lan tỏa yêu thương đến cộng đồng.
Em rất ngưỡng mộ Sơn Tùng M-TP và xem anh là nguồn cảm hứng để bản thân luôn cố gắng theo đuổi đam mê. Em hy vọng anh sẽ tiếp tục tỏa sáng và mang đến nhiều bài hát hay hơn nữa cho người hâm mộ.
Tham khảo
Trong thế giới của âm nhạc, có những giọng ca làm say đắm lòng người, có những nghệ sĩ khiến người ta phải ngưỡng mộ không chỉ vì tài năng mà còn bởi phong cách và câu chuyện của họ. Với em, Ronboogz chính là một người như thế. Anh không chỉ là một ca sĩ mà còn là một nguồn cảm hứng lớn, một người đã chứng minh rằng sự kiên trì và niềm đam mê có thể vượt qua mọi khó khăn để chạm đến trái tim khán giả.
Ronboogz không sở hữu một vẻ ngoài hào nhoáng, nhưng sự chân thật trong phong cách của anh lại là điều thu hút nhất. Anh thường xuất hiện với những bộ trang phục đơn giản, không quá cầu kỳ, tạo cảm giác gần gũi và giản dị. Dáng người cao gầy, đôi mắt một mí đặc trưng và nụ cười hiền lành, tất cả tạo nên một hình ảnh Ronboogz rất riêng, không thể lẫn vào đâu được. Anh không cố gắng trở thành một ai khác, mà chỉ đơn giản là chính mình.
Giọng hát của Ronboogz là điểm đặc biệt nhất. Đó là một chất giọng trầm ấm, có chút khàn nhẹ, mang đến cảm giác mộc mạc nhưng lại đầy cảm xúc. Mỗi khi anh cất tiếng hát, dường như mọi âm thanh xung quanh đều lắng lại để nhường chỗ cho giai điệu và câu chuyện mà anh muốn kể. Ronboogz không phô diễn kỹ thuật quá nhiều, mà tập trung vào việc truyền tải cảm xúc. Anh hát bằng cả trái tim, và chính điều đó đã chạm đến trái tim của người nghe. Những ca khúc của anh, dù là về tình yêu, tuổi trẻ hay những nỗi niềm trăn trở, đều khiến người ta tìm thấy một phần câu chuyện của mình trong đó.
Phong cách âm nhạc của Ronboogz rất đa dạng, nhưng luôn mang đậm dấu ấn cá nhân. Anh có thể thể hiện những bản ballad nhẹ nhàng, sâu lắng, cũng có thể bùng nổ với những bản nhạc rap cá tính. Tuy nhiên, dù ở thể loại nào, người ta vẫn luôn nhận ra được cái "chất" riêng của anh. Ronboogz không ngại thử nghiệm, không ngại đổi mới, nhưng anh luôn giữ được sự chân thành trong từng sản phẩm âm nhạc. Điều đó khiến mỗi ca khúc của anh đều trở nên đặc biệt, không chỉ là một bài hát mà còn là một tác phẩm nghệ thuật.
Ngoài tài năng âm nhạc, em còn yêu quý Ronboogz bởi con người anh. Anh là một người sống nội tâm, ít nói, nhưng lại rất tình cảm và tinh tế. Anh luôn dành sự tôn trọng cho khán giả và những người đồng nghiệp. Qua những câu chuyện được chia sẻ, em biết anh đã phải vượt qua rất nhiều thử thách để có được thành công như ngày hôm nay. Sự kiên trì, đam mê và tinh thần không bỏ cuộc của anh chính là động lực lớn cho em.
Ronboogz không chỉ là một ca sĩ mà còn là một người bạn âm nhạc, một người truyền cảm hứng. Âm nhạc của anh không chỉ để nghe mà còn để cảm nhận, để suy ngẫm. Đối với em, anh là một ngôi sao không cần ánh hào quang rực rỡ, mà chỉ cần tỏa sáng bằng chính tài năng và sự chân thành của mình. Và đó là lý do em yêu quý và ngưỡng mộ anh đến vậy.

Một câu chuyện đượm buồn từ cây non bị tổn thương
Sáng hôm ấy, nắng nhẹ đổ vàng trên con đường em đi học, gió thì thầm qua những hàng cây quen thuộc. Bỗng ánh mắt em dừng lại nơi góc sân trường – nơi từng có một cây non mới được trồng, vươn mình đầy hy vọng. Nhưng hôm nay, nó đã bị bẻ gãy, chỉ còn lại chiếc thân cong queo, lá rũ rượi như đang khóc thầm.
Em đứng lặng người, thì một tiếng thì thầm dịu nhẹ vang lên, như gió lướt qua lá:
“Bạn nhỏ ơi... mình là cây non bị gãy đây. Mình chỉ mới chạm tay vào ánh nắng, chưa kịp lớn lên để che mát cho mọi người…”
Cây kể rằng, đêm qua có ai đó nghịch ngợm đã vô tình bẻ ngọt thân nó. Nó đau, không chỉ vì vết thương, mà vì giấc mơ xanh bị gián đoạn. Nó mơ được cùng những cây lớn trong sân trường góp bóng mát, cùng chim sẻ ríu rít mỗi sớm, được lũ học trò tíu tít đi ngang, cười đùa dưới cành mình.
Em ngồi xuống, nhẹ nhàng đặt tay lên lớp vỏ xước xát:
“Mình xin lỗi, cây ơi… Mình sẽ nói với thầy cô, để mọi người quan tâm hơn, chăm sóc lại cho bạn. Đừng buồn nhé. Dù bị gãy, bạn vẫn là một phần của màu xanh yêu thương trong lòng tụi mình.”
Từ hôm đó, em thường ghé lại góc sân, tưới nước cho cây, nói vài câu chuyện nhỏ. Và một ngày, từ phần gốc còn sống, mầm xanh lại vươn lên, như lời hồi sinh của hy vọng. Cây đã không cô đơn nữa.
Thông điệp: Hãy yêu thiên nhiên như chính người bạn thân của mình. Mỗi nhành cây, ngọn cỏ đều có cảm xúc – và sự sống đáng được trân trọng.
THAM KHẢO
Hôm ấy, một buổi sáng trong veo, tôi vội vã đạp xe đến trường. Khi đi ngang qua bồn hoa trước cổng, tôi giật mình nhìn thấy một cây non mới trồng nằm gục xuống, cành lá héo rũ, thân cây bị bẻ gãy. Tôi bỗng nghe tiếng xao động khe khẽ như một lời thì thầm buồn bã. Cây non đã kể cho tôi nghe câu chuyện của nó.
Cây kể rằng, nó vừa được trồng xuống cách đây vài ngày, tràn đầy sức sống và hy vọng. Mỗi buổi sáng, nó đón những tia nắng đầu tiên, nghe tiếng chim hót rộn ràng và cảm nhận từng hạt sương đêm còn đọng trên lá. Nó mơ ước lớn lên thật nhanh, xòe tán lá xanh mát để che bóng cho lũ học trò mỗi giờ ra chơi. Nó tưởng tượng mình sẽ trở thành một cái cây vững chãi, chứng kiến bao thế hệ học sinh trưởng thành. Nhưng ước mơ đó đã tan vỡ.
Đêm qua, một nhóm bạn nhỏ đùa nghịch, chạy đuổi nhau. Một bạn đã vô tình xô ngã nó. Lời nói xin lỗi không kịp thốt ra. Cây cảm thấy một cơn đau nhói chạy dọc thân cây non nớt. Thân cây bị gãy, gốc rễ lung lay, những chiếc lá xanh tươi bỗng chốc héo rũ. Nó nằm đó, lặng lẽ nhìn những ngôi sao mờ dần trong ánh bình minh, cảm thấy thất vọng và buồn bã. Câu chuyện của cây non đã khiến tôi vô cùng xúc động. Tôi đã hứa với cây rằng sẽ kể lại câu chuyện này, để mọi người hiểu và trân trọng hơn sự sống của mỗi loài cây, để không còn những cái cây nào phải chịu nỗi buồn như thế nữa.

🌸 BÀI VĂN: Chuyến Về Quê Ngoại Ngày Tết
Mỗi khi nhắc đến Tết, em lại nhớ đến chuyến đi về quê ngoại vào dịp đầu năm – một trải nghiệm vừa ấm áp vừa đầy tiếng cười, khiến em không thể nào quên.
Vào sáng mùng 2 Tết, cả gia đình em khởi hành từ thành phố về miền Tây – quê ngoại em. Trời se lạnh, đường phố yên ắng sau những ngày giao thừa nhộn nhịp. Ai cũng háo hức vì đã lâu chưa được sum vầy cùng ông bà. Em ngồi bên cửa sổ xe, nhìn dòng xe thưa dần và những cánh đồng xanh mướt cứ thế nối tiếp nhau.
Khi vừa bước xuống xe, em đã thấy ngoại đứng trước cổng nhà, tay ôm bó hoa vạn thọ vàng rực, nụ cười rạng rỡ trên gương mặt hiền hậu. Ngoại bảo: “Về rồi đó hả mấy đứa? Vô ăn cơm Tết với bà!” Mâm cơm đã được chuẩn bị sẵn: thịt kho nước dừa, canh măng, bánh tét nhân chuối – toàn những món đặc trưng không thể thiếu trong ngày Tết quê em.
Suốt những ngày Tết ở quê, em được đi chợ Tết với cậu, chơi ô ăn quan với mấy bạn hàng xóm, rồi hái xoài trong vườn nhà ngoại. Nhưng điều em thích nhất là buổi tối cả nhà ngồi quanh bếp củi nướng bánh và kể chuyện. Ngoại kể chuyện thời xưa Tết còn gói bánh bằng lá chuối tươi, ba kể chuyện Tết thời thơ ấu đi bộ mấy cây số mới nhận được lì xì...
Chuyến đi ấy làm em thấy Tết thật sự là dịp để sum họp, gắn kết tình thân và giữ gìn những ký ức truyền thống đẹp đẽ. Em mong năm sau sẽ lại được về quê, sống lại những khoảnh khắc thân thương bên gia đình. Tham Khảo
Bài văn:
Tết năm ngoái, em đã có một chuyến đi chơi thật đáng nhớ cùng gia đình đến thành phố Đà Lạt. Đó là lần đầu tiên em được đi xa vào dịp Tết nên em rất háo hức.
Chúng em khởi hành vào sáng mùng 2 Tết. Trên đường đi, em được ngắm những rừng thông xanh ngút ngàn và tận hưởng không khí se lạnh đặc trưng của Đà Lạt. Khi đến nơi, cả gia đình nghỉ tại một homestay nhỏ xinh ấm cúng. Trong suốt chuyến đi, em đã được tham quan Thung lũng Tình yêu, hồ Xuân Hương và vườn hoa thành phố rực rỡ sắc màu.
Em thích nhất là buổi tối được đi chợ đêm Đà Lạt, nơi có rất nhiều món ăn ngon như bánh tráng nướng, sữa đậu nành nóng và khoai lang nướng. Không khí Tết ở đây thật khác biệt: vừa nhộn nhịp, vừa ấm cúng, chan hòa niềm vui.
Chuyến đi tuy ngắn nhưng đã để lại trong em nhiều kỉ niệm khó quên. Em mong rằng năm nay cả nhà lại có thể cùng nhau đi chơi để đón một cái Tết thật vui vẻ và ý nghĩa.
Mặt trời vào lúc hoàng hôn tỏa ra ánh sáng vàng ấm áp, nhuộm đỏ cả bầu trời và những đám mây. Ánh sáng dịu nhẹ len lỏi qua kẽ lá, tạo nên những vệt sáng lấp lánh trên mặt đất. Không khí lúc này mát mẻ, yên bình khiến lòng người cảm thấy thư thái. Mặt trời từ từ lặn xuống chân trời, để lại phía sau là những gam màu cam, hồng pha lẫn tím tuyệt đẹp. Đây là khoảnh khắc khiến ai cũng muốn dừng lại để chiêm ngưỡng.