Viết bài văn kể sáng tạo 1 câu chuyện về nhân vật chính là con vật hay đồ vật
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tk:
Bài thơ "Lên thác xuống ghềnh" của Tố Hữu gửi gắm nhiều bài học ý nghĩa, nổi bật là:
-
Ý chí kiên cường: Cuộc sống đầy thử thách và gian nan, nhưng con người cần phải vượt qua để trưởng thành.
-
Tình yêu quê hương: Những hình ảnh thiên nhiên và con người trong thơ thể hiện tình cảm sâu sắc với quê hương và đất nước.
-
Đoàn kết và sẻ chia: Con người cần hỗ trợ nhau trong những lúc khó khăn, thể hiện tinh thần đồng đội và tình bạn.
-
Khả năng thích ứng: Trong cuộc sống, cần linh hoạt, biết chấp nhận và thích ứng với mọi hoàn cảnh.
Gió là một hiện tượng thiên nhiên gần gũi và thân thuộc với tất cả con người chúng ta. Gió còn đem lại nhiều lợi ích cho cuộc sống như: sản xuất điện bằng năng lượng gió, gió đem lại cho ta sự mát dịu giữa trưa hè oi ả, gió cũng giúp cho thực sự di cư của thực vật như việc gió thổi các hạt giống đến các vùng lân cận làm nó sinh sôi và phát triển trên vùng đất mới. Ngoài ra gió còn tạo ra nhiều thứ âm thanh kỳ ảo trong cuộc sống.
Khi giò thổi nhẹ tiếng gió rì rào rì rào, nếu gió có chút giận hờn gì đó gió sẽ thổi mạnh hơn và tiếng gió cũng trở nên khác hẳn, nó ầm ầm chứ không còn lãng mạn lao xao như lúc gió dịu dàng. Có lẽ gió cũng mang tâm trạng như con người. Cũng bởi vậy khi gió tức giận gió xoáy thành cuồng phong, gió gầm rít bốc hết tất cả những thứ xung quanh rồi quẳng đến một nơi xa nào đó. Sự sáng tạo của gió không chỉ riêng với âm thanh mà với cả những thứ khác đã vượt xa sức tưởng tượng của con người chúng ta.
- Buổi sáng, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu qua những tán cây xanh, tạo nên bức tranh tươi sáng và sống động.
- Trên cánh đồng, sương mai lấp lánh như những viên ngọc, hòa quyện với hương thơm của lúa chín đang thì con gái.
- Tiếng chim hót líu lo vang vọng giữa không gian trong lành, mang đến cảm giác bình yên và thư thái cho mọi người.
- Lưu ý: Trong một câu thường có hai bộ phận chính: chủ ngữ và vị ngữ. Bộ phận chủ ngữ thường là danh từ hoặc cụm danh từ, bộ phận vị ngữ thường là động từ/ cụm động từ/ tính từ/ cụm tính từ
- => Câu nào cũng phải có ít nhất một danh từ.
Câu 1: Sáng sớm, Bầu trời nhẹ nhành ươm những tia nắng vàng dịu ngọt, trải trên con đường làng quanh co đang ngào ngạt của hương hoa Ngọc Lan vừa hé nở.
Câu 2: Bình minh vừa hé rạng, những chú gà trống choai le te nhảy lên đống rơm ngoài vườn, đua nhau cất tiếng gáy gọi mọi người thức dậy
Bạn bút chì của em thật là tuyệt vời, bạn ấy không lấp lánh như những chị bút lông màu với đủ màu đủ dạng, không lỗng lẫy, kiêu sa như những bông hoa hồng nhung đỏ thắm cắm trên bàn giáo viên, không rộn rã như anh trống trường mỗi buổi học.
Bạn bút chì nhỏ bé và lặng lẽ giữa một trời của kí ức của học trò, bạn chỉ có một màu đen huyền bí và khiêm nhường. Ấy vậy mà em vẫn thường nghe tiếng bạn thì thầm về thế giới xung quanh qua những bức tranh được vẽ từ chính bản thân của bút chì. Hàng ngày bạn vui vẻ cùng em tung tăng đến trường, đi qua những con đường làng quanh co uốn lượn. Em nghe tiếng bạn nói với gió: "Ồ gió ơi bạn tuyệt quá, bạn đem cho thế giới sự tươi mát, bạn gieo những hạt giống đến những miền đất mới, giúp chúng sinh sôi và nảy nở, bạn làm cho các loài cây có hạt được đi xa hơn là bản thân chúng có thể."
Bạn bút chì ghi khắc vào lòng mình mỗi khoảng khắc của cuộc sống, bạn trân trọng những gì mà bạn thấy, bạn nghe và cố gắng thấu hiểu nhân tình thế thái để rồi bất chợt một lúc nào đó bạn ấy vút lên những nét vẽ thanh tú ghi lại dấu ấn của thời gian của cuộc sống để lại giá trị trường tồn với thời gian, cũng như lời nhắn nhủ của thế hệ sau với thế hệ trước. Từ bạn bút chì nhỏ bé ta cũng có thể tự rút ra bào học cho bản thân rằng hãy biết lắng nghe cuộc sống để thấu hiểu, để đồng cảm để thấy được nhiều điều tốt đẹp xung quanh.
Bạn bút chì của em thật là tuyệt vời, bạn ấy không lấp lánh như những chị bút lông màu với đủ màu đủ dạng, không lỗng lẫy, kiêu sa như những bông hoa hồng nhung đỏ thắm cắm trên bàn giáo viên, không rộn rã như anh trống trường mỗi buổi học.
Bạn bút chì nhỏ bé và lặng lẽ giữa một trời của kí ức của học trò, bạn chỉ có một màu đen huyền bí và khiêm nhường. Ấy vậy mà em vẫn thường nghe tiếng bạn thì thầm về thế giới xung quanh qua những bức tranh được vẽ từ chính bản thân của bút chì. Hàng ngày bạn vui vẻ cùng em tung tăng đến trường, đi qua những con đường làng quanh co uốn lượn. Em nghe tiếng bạn nói với gió: "Ồ gió ơi bạn tuyệt quá, bạn đem cho thế giới sự tươi mát, bạn gieo những hạt giống đến những miền đất mới, giúp chúng sinh sôi và nảy nở, bạn làm cho các loài cây có hạt được đi xa hơn là bản thân chúng có thể."
Bạn bút chì ghi khắc vào lòng mình mỗi khoảng khắc của cuộc sống, bạn trân trọng những gì mà bạn thấy, bạn nghe và cố gắng thấu hiểu nhân tình thế thái để rồi bất chợt một lúc nào đó bạn ấy vút lên những nét vẽ thanh tú ghi lại dấu ấn của thời gian của cuộc sống để lại giá trị trường tồn với thời gian, cũng như lời nhắn nhủ của thế hệ sau với thế hệ trước. Từ bạn bút chì nhỏ bé ta cũng có thể tự rút ra bào học cho bản thân rằng hãy biết lắng nghe cuộc sống để thấu hiểu, để đồng cảm để thấy được nhiều điều tốt đẹp xung quanh.
Cô bé bán diêm trong câu chuyện của Hans Christian Andersen là một nhân vật đầy cảm xúc và sâu sắc. Dưới đây là mô tả về tính cách của cô:
-
Nhạy cảm
-
Can đảm
-
Mơ mộng
-
Đáng thương:
-
Chịu đựng:
kiếng cận, kính viễn, kính lão là những loại kiếng giúp người mắc tật khúc xạ về mắt nhìn mọi thứ dễ hơn và rõ hơn.
Các bạn nhỏ có rất nhiều hoạt động vui chơi trên đồng cỏ đầu làng, đó là một nơi chứa đầy tuổi thơ vừa trong trẻo vừa đẹp đẽ của biết bao nhiêu thế hệ. Với những trò chơi dân gian đậm sắc quê hương như chọi gà, đá bóng, thả diều đó đã trở thành giai điệu ngân nga trong những khúc ca trữ tình rung động lòng người như: "thả diều đá bóng nắng cháy giữa đồng". Ai sinh ra và lớn lên ở chốn miền quê mộc mạc, dung dị lại không biết đến những bãi cỏ đầu làng cơ chứ. Ở đó có rất nhiều chuyện thú vị của tuổi thơ, từ các trò chơi ô ăn quan, bán hàng rong, đánh chắt đánh chuyền, trốn tìm thôi thì đủ cả. Đến bây giờ thì quả thật để đi tìm một vé về tuổi thơ ấy là một điều xa vời và không thể thực hiện được. Nhưng những chuyện xảy ra ở bãi cỏ đầu làng của những người đã từng có tuổi thơ ấy sẽ luôn in sâu trong tâm trí của mỗi người.
Bạn bút chì của em thật là tuyệt vời, bạn ấy không lấp lánh như những chị bút lông màu với đủ màu đủ dạng, không lỗng lẫy, kiêu sa như những bông hoa hồng nhung đỏ thắm cắm trên bàn giáo viên, không rộn rã như anh trống trường mỗi buổi học.
Bạn bút chì nhỏ bé và lặng lẽ giữa một trời của kí ức của học trò, bạn chỉ có một màu đen huyền bí và khiêm nhường. Ấy vậy mà em vẫn thường nghe tiếng bạn thì thầm về thế giới xung quanh qua những bức tranh được vẽ từ chính bản thân của bút chì. Hàng ngày bạn vui vẻ cùng em tung tăng đến trường, đi qua những con đường làng quanh co uốn lượn. Em nghe tiếng bạn nói với gió: "Ồ gió ơi bạn tuyệt quá, bạn đem cho thế giới sự tươi mát, bạn gieo những hạt giống đến những miền đất mới, giúp chúng sinh sôi và nảy nở, bạn làm cho các loài cây có hạt được đi xa hơn là bản thân chúng có thể."
Bạn bút chì ghi khắc vào lòng mình mỗi khoảng khắc của cuộc sống, bạn trân trọng những gì mà bạn thấy, bạn nghe và cố gắng thấu hiểu nhân tình thế thái để rồi bất chợt một lúc nào đó bạn ấy vút lên những nét vẽ thanh tú ghi lại dấu ấn của thời gian của cuộc sống để lại giá trị trường tồn với thời gian, cũng như lời nhắn nhủ của thế hệ sau với thế hệ trước. Từ bạn bút chì nhỏ bé ta cũng có thể tự rút ra bài học cho bản thân rằng hãy biết lắng nghe cuộc sống để thấu hiểu, để đồng cảm để thấy được nhiều điều tốt đẹp xung quanh.