Viết 1 đoạn văn ngắn tóm tắt chuyện ngắn ''Cúc áo của mẹ''
Giúp mình với,mình đag gấp!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đọc sách là một việc làm cần thiết đối với mọi người, nhất là các bạn học sinh,do vậy em rất thích đọc sách, việc đọc những cuốn sách hay luôn đem đến cho con người những điều bổ ích và cần thiết trong cuộc sống.Sách đã và đang tồn tại ở rất nhiều hình thức khác nhau: ký tự khắc trên đá, trên thẻ tre, in trên giấy,… nhưng đều với mục đích chung là lưu giữ và phổ biến kiến thức của nhân loại. Khi đọc những sách về chủ đề khoa học, lịch sử, địa lý,… chúng ta sẽ biết được thêm nhiều kiến thức mới mẻ về các lĩnh vực trong cuộc sống. Trong thực tế, không chỉ dừng lại ở việc tiếp thu và nâng cao kiến thức, đọc sách còn bồi dưỡng tư tưởng, tình cảm tốt đẹp, giúp chúng ta hoàn thiện về mọi mặt. Sách giúp chúng ta rèn luyện khả năng tưởng tượng, liên tưởng và sáng tạo. Ngoài ra, việc đọc sách sẽ giúp chúng ta nâng cao khả năng ngôn ngữ của cả tiếng Việt lẫn tiếng nước ngoài. Nhờ những cuốn sách, chúng ta có thể viết đúng chính tả, đúng ngữ pháp và nói năng lưu loát hơn. Hơn nữa, sách còn là người thầy hướng dẫn ta cách sống tốt, cách làm người đúng đắn. Thế nhưng, muốn đạt được những lợi ích đó, mỗi chúng ta phải là những người đọc sáng suốt, biết chọn lựa sách phù hợp với mình và phải biết tránh xa những cuốn sách có nội dung xấu xa, đồi trụy.
2462+14987+987+555+234+7780-56755x167459+9997-786+97879956+09769685329485-587484+8589405957967-8759500606+965595068+06077759597679+808676709780+85059489696-59590058+849380947030042+7753953854647595-69378+48-63-63707073073+53075073075073075074-64959359595682967906+653069559648579575469965856874858685-58458539+585439684966549594685485469548547588684654865648555458845574673854824845835815853828524549584596486846484684654685848564658479575747957-7597994977957999477975977947979795777+86807975973976969749768034697649305794796446975047036794574972974052075947697597697497997468567046746074605795769589577956765976965796765956794794647979567856749654755957479784572427124167654565615675164261246164114514647140254154718756417914516451976215721967517175171-17897=???????? :>>>> đố ai giải được
Mái trường - ngôi trường thứ hai luôn là nơi lưu lại dấu ấn đáng nhớ nhất trong cuộc đời con người. Những kỉ niệm tuổi thanh xuân, kỉ niệm đẹp đẽ và trang hoàng nhất của tuổi học trò. Về lại đây ba năm bậc trung học cơ sở Thị trấn Yên Lạc, đối với em mà nói thầy cô là cha, là mẹ; bạn bè, là anh em gắn bó mật thiết, cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai mờ. Suốt những năm tháng cắp sách tới trường chắc chắn ai cũng có ấn tượng với một thầy, một cô giáo nào đó. Những người truyền đạt cho ta bao nhiêu kinh nghiệm , nâng đỡ chúng ta khi còn non dại bằng cả tấm lòng. Họ truyền dạy không chỉ kiến thức văn hóa học tập mà còn dạy ta cách làm người , làm người sao cho đúng ? Sống sao cho phải? Tất cả, tất cả điều ấy thật tình cảm biết bao nhiêu. Và... đối với tôi cũng vậy , suốt chặng đường ba năm vừa qua, cô Huệ - người mẹ thứ hai đã và đang chắp cánh cho tôi, đưa tôi vào con đường bay để chuẩn bị cất cánh cho điểm đích tiếp theo .
Thời gian vội vã như thấm thoát thoi đưa, không dài cũng không ngắn, khoảng thời gian chúng ta gắn kết , yêu thương ….. Mới ngày nào tôi còn là cậu bé nhỏ có phần nhút nhát , mới bước chân vào lớp 6, vậy mà giờ đây tôi đã trở thành anh chị lớn của chính ngôi trường yêu mến này . Chỉ còn vài tháng nữa thôi, vài tháng nữa là tôi sẽ phải rời khỏi mái trường này, rời xa lớp học mà tôi gắn bó .
Thật sự mà nói nghĩ đến khi rời xa cô tôi không nỡ, nhưng làm sao bây giờ! cả một tương lai vẫn chờ đợi tôi, một kì thi cấp ba quan trọng. Tôi khó mà dồn nén được cảm xúc của mình, tôi sắp phải xa cô, xa những bài giảng môn hóa khó hiểu mà làm tôi đôi khi ngủ gật lúc nào không hay , rời xa cái lớp học mà chất chứa biết bao nhiêu kỉ niệm, biết bao nhiêu hình vẽ bậy của tôi với cả lớp.
- Cô ơi! Sau này dù có ra trường thi thoảng em về lại, cô giảng lại cho em những bài hóa khó được không cô?
Dù buồn thật đấy, cô nhỉ ! Nhưng em cũng vui lắm khi mà được học cô, được nghe những bài giảng của cô , được nghe những lời chỉ bảo khi em làm sai , những lời căn dặn cho kì thi. Ba năm này đối với cô mà nói có lẽ là khoảng thời gian ngắn thôi, nhưng đối với em nó là khoảng thời gian mà em trân trọng nhất. Em thấy em thật may mắn khi được học cô - một giáo viên chủ nhiệm tận tình và chi toàn với học trò của mình đến từng thứ nhỏ nhặt nhất.
Cũng gần tới đây là ngày 20/11 em xin gửi lời cảm ơn tới những nỗ lực của cô. Cảm ơn cô, vì thời gian qua . Em chúc cô mạnh khỏe, xinh đẹp và luôn rạng rỡ như ngày lễ cô nha .
Chẳng còn bất ngờ gì khi mà một học sinh lại tặng quà cho thầy cô vào ngày 20/11. Món quà ấy lại là tâm thư, tình cảm của mỗi học sinh đến các thầy cô, nhưng đối với tôi mà nói tặng quà chỉ là phần nào thôi mà cũng chỉ dành tặng cho một số thầy cô thôi. Vậy nên chắc chắn tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt, rèn luyện thật chăm chỉ để gửi những món quà thành tích cho cả thầy cô, cho cả mái trường và cho cả chính bản thân tôi .
Câu nói trên thể hiện sự chua chát của lão Hạc khi nói về thân phận của mình
Nói nên sự khổ đau ,chua chát của lão hạc về bản thân mình
Từ gạch chân là từ láy , trạng ngữ : Sáng nay , từ đăng xa , ...
Sáng nay, em thức dậy từ sớm, được thoải mái ngắm nhìn khung cảnh mặt trời mọc tuyệt đẹp. Từ đằng xa, ông mặt trời như lòng đỏ trứng gà khổng tồ từ từ nhô lên phía sau ngọn núi lớn. Ông nhô cao đến đâu thì những tia sáng đỏ cam ấy lại tràn ra khắp nơi nhiều đến đấy. Cả bầu trời ngồn ngộn một sắc đỏ. Chúng ánh xuống mặt đất, khiến hàng cây, con đường nhuộm lên vẻ mơ màng. Chỉ một chốc sau, mặt trời lên cao khỏi tầm nhìn, trời cũng dần sáng hơn. Bầu trời trở về với màu trong xanh như thường thấy, lác đác mấy đám mây chụm vào nhau như vẫn còn ngủ say. Những hàng cây rùng mình tỉnh giấc bởi làn gió nghịch ngợm, làm những giọt sương vỡ ra, rơi ào ào xuống đất. Thành ra mặt đất, vạt cỏ đã ướt nay lại ướt hơn. Trên đường, những cây đèn đường đang dần bị tắt đi, từng dãy, từng dãy một. Loáng thoáng tiếng chim kêu ríu ran trên vòm cây vẳng vào sân nhà. Phía sau nhà, lục đục tiếng mẹ đang nấu đồ ăn sáng ở trong bếp. Bố thì đang tưới nước cho vườn rau tự trồng. Em cũng vội lấy chổi, quét lại mớ lá vừa rụng ở trên sân. Thế là một ngày mới đã bắt đầu.
Vào buổi sáng đẹp trời, trên đồng quê tôi , bình minh vừa ló dạng , mặt trời đã dành lại chỗ của mình. Những đám mây ửng hồng vì ánh nắng chiếu vào. Ánh nắng chiếu vào những chị sương đang bàn chuyện linh tinh. Cái cây rưng rưng vì bị chị sương rơi lên lá.Bình minh trên quê tôi thật đẹp.
Em ngu văn nên đừng đọc,viết cho vui thôi
Tham khảo ạ :
Vào sinh nhật 12 tuổi, cậu được mẹ tặng 1 chiếc áo mới kiểu quân phục cậu hằng mơ ước. Cậu mừng rơn muốn đến lớp để ra oai với các bạn. Khi bị bạn bè giễu cợt, cậu đã cắt nát chiếc áo trước mặt mẹ, rồi chạy biến...Mẹ cậu mất,cậu rất ân hận. Một hôm, cậu tham gia 1 buổi trình diễn thời trang, thấy người mẫu mặc chiếc áo giống chiếc áo năm xưa mẹ tặng làm cậu nhớ đến mẹ. Cuối cùng,1 nhà thiết kế bậc thầy nói:" thực ra, tất cả những người mẹ đều là các nhà nghệ thuật.
Vào sinh nhật tuổi 12 , sáng tinh mơ cậu được mẹ gọi dậy tặng một chiếc áo mới mà cậu hằng mơ ước . Cậu mừng rơn , vội ăn sáng rồi nhanh đến lớp muốn ra oai với các bạn . Nhưng khi bạn bè nhìn thấy hàng cúc áo của cậu bị lệch thành chữ V thì họ cười òa lên , giễu cợt khiến cậu nổi giận . Khi về đến nhà , cậu cắt nát chiếc áo chiếc mặt mẹ , rồi chạy biến . Sau đó , mẹ cậu làm vc ít nghỉ tay rồi qua đời . Sau này cậu trở nên thành . đạt . Một hôm , khi tham gia 1 cuộc trình diễn thời trang , cậu bỗng nhận ra chiếc áo năm xưa . Cậu chạy vù lên sân khấu và òa khóc thống khổ , cậu kể lại mọi chuyện . Cuối cùng , một nhà thiết kế bậc thầy nói : " Thực ra , tất cả những người mẹ đều là các nhà nghệ thuật ".
( Hơi dài )