K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bạn ơi, mình ko thấy dấu ngoặc kép nào trong câu này cả

ko có dấu ngoặc kép nha

16 tháng 6 2021

Trả lời:

Việc lặp lại của câu ''Mùa hoa nào ,cũng quý , cũng thơm" đã nhấn mạnh và khẳng định vẻ đẹp và giá trị của mỗi loài hoa riêng, cũng như mọi trẻ em trên thế giới , dù cho khác màu da , khác dân tộc , khác vùng miền , nhưng đều bình đẳng , đáng mến , đáng yêu.

16 tháng 6 2021

Mẹ em mới mua một con dao rất sắc.

chúc bạn học tốt

15 tháng 6 2023

Ủa từ đồng âm đâu

 

Ta là chỉ mình thuộc danh từ

16 tháng 6 2021

A. Dùng để chỉ con người nói

B.Là đại từ 

Hok tốt

Một ngày trôi qua thật nhanh, chợp cái, buổi trưa đã lại đến. Buổi trưa mùa hè, những ngày hè nóng 38, 39 độ thật là điều khiến người ta phải e ngại. Ở cái thành phố chật chội toàn bê tông với cốt thép này, thì trong nhà giữa trưa nóng chẳng khác gì ngoài đường cả. Bốn bức tường nóng hầm hập, tỏa hơi bức bối vào người. Ngồi trong phòng, mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau chảy xuống vai, xuống áo. Không khí ngột ngạt và khó chịu. Đến cả những cơn gió cũng mang theo cái nóng bức cứ như là thổi ra từ lò nướng nào đó vậy. Còn bầy ve thì cứ ca mãi chẳng ngừng, không biết rốt cuộc là nó đang vui mừng cho điều gì đây?

cai nay bn tim tren mang cung co nha

(Viết thành đoạn văn)

Qua đoạn thơ trên tác giả đã nhân hóa mùa thu như 1 con người. Dưới ngòi bút tài tình cua tác giả, hình ảnh của mùa thu đã trở nên sinh động và gần gũi hơn . Trong câu "Trời thu thay áo mới" cho ta thấy được sự thay đổi của bầu trời vào mùa thu, nó làm tôi nhớ lại những ngày thu se se lạnh bố me luôn mua cho chúng ta những bộ quần áo mới để mặc cho ấm . Câu thơ "Trong biếc nói cười thiết tha" ví mùa thu như con người, rất vui tười và rất đẹp, bầu trời xanh biết đẹp biết bao . Tôi ngầm hiểu ra, mỗi mùa có 1 vẻ đẹp riêng vậy nên hãy ngắm nhìn bằng cả trái tim bạn !

16 tháng 6 2021

Trả lời:

Phép nhân hóa trên giúp câu thơ thêm sinh động và hay hơn

Học tốt

16 tháng 6 2021

?????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????

Câu 1: ( 2 điểm)Đồng vàng vương chút heo may,Mầm cây tỉnh giấc vườn đầy tiếng chim .Hạt mưa mải miết trốn tìm,Cây đào trước ngõ lim dim mắt cười.Quất gom từng hạt nắng rơi,Làm thành quả - Những mặt trời vàng mơ.( Trích: Quà tháng giêng của bé – Đỗ Quang Huỳnh )Tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật gì? Nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuậtđó. Qua đoạn thơ trên , em hãy đưa...
Đọc tiếp

Câu 1: ( 2 điểm)

Đồng vàng vương chút heo may,
Mầm cây tỉnh giấc vườn đầy tiếng chim .
Hạt mưa mải miết trốn tìm,
Cây đào trước ngõ lim dim mắt cười.
Quất gom từng hạt nắng rơi,
Làm thành quả - Những mặt trời vàng mơ.

( Trích: Quà tháng giêng của bé – Đỗ Quang Huỳnh )
Tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật gì? Nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuật
đó. Qua đoạn thơ trên , em hãy đưa ra thông điệp có ý nghĩa đối với bản thân.
( Viết câu trả lời bằng một đoạn văn từ 5 đến 7 câu)
Câu 2: ( 5 điểm) Hơn một năm qua, tình hình dịch bệnh Covit- 19 diễn biến phức tạp trên
toàn thế giới. Ở Việt Nam, công tác phòng chống dịch bệnh được thực hiện nghiêm túc và
hiệu quả. Để đảm bảo an toàn cho bản thân, gia đình và xã hội , mỗi chúng ta đều phải
tham gia vào các hoạt động phòng chống dịch bệnh . Trường em đã tổ chức rất hiều các
hoạt động ý nghĩa để thực hiện phòng chống dịch bệnh .
Em hãy tả lại cảnh trường em trong thời điểm thực hiện phòng chống dịch bệnh Covit- 19

5
16 tháng 6 2021

a,Trong đoạn thơ trên tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ : 

- Nhân hóa : hạt mưa "mải miết trốn tìm", cây đào  "lim dim mắt cười",quất"gom từng hạt nắng rơi"

b,Trong đoạn thơ trên, tác giả đã cảnh vật trên quê hương vào đầu mùa xuân. Trong bức tranh thiên nhiên ấy, chúng ta bắt gặp đầu tiên là hình ảnh “đồng làng”. Nhà thơ đã gợi ra trước mắt chúng ta một không gian bao la. Trên cánh đồng xanh, gió heo may vẫn còn vương lại. Thế nhưng, cảnh vật đã bừng tỉnh với tiếng chim ca đầy vườn. Tác giả đã sử dụng các từ láy “mải miết, lim dim” rất tinh tế, gợi tả cảnh vật rất sống động. Đặc biệt tác giả đã nhân hoá các cảnh vật thiên nhiên: mầm cây, hạt mưa, cây đào qua các từ ngữ “tỉnh giấc, trốn tìm, mắt cười”. Mùa xuân về, mầm cây như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Những hạt mưa xuân như những em bé hồn nhiên tinh nghịch đang mải miết chơi trò trốn tìm. Cây đào trước cửa đang lim dim mắt cười đón chào mùa xuân tươi đẹp. Cảnh vật hay lòng người hân hoan, phấn khởi. Qua đó, cảnh vật như có hồn, bức tranh thiên nhiên hiện lên thật đẹp, thật nên thơ làm cho chúng ta càng thêm yêu quý mùa xuân trên quê hương hơn.

a,Trong đoạn thơ trên tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ : 

- Nhân hóa : hạt mưa "mải miết trốn tìm", cây đào  "lim dim mắt cười",quất"gom từng hạt nắng rơi"

b,Trong đoạn thơ trên, tác giả đã cảnh vật trên quê hương vào đầu mùa xuân. Trong bức tranh thiên nhiên ấy, chúng ta bắt gặp đầu tiên là hình ảnh “đồng làng”. Nhà thơ đã gợi ra trước mắt chúng ta một không gian bao la. Trên cánh đồng xanh, gió heo may vẫn còn vương lại. Thế nhưng, cảnh vật đã bừng tỉnh với tiếng chim ca đầy vườn. Tác giả đã sử dụng các từ láy “mải miết, lim dim” rất tinh tế, gợi tả cảnh vật rất sống động. Đặc biệt tác giả đã nhân hoá các cảnh vật thiên nhiên: mầm cây, hạt mưa, cây đào qua các từ ngữ “tỉnh giấc, trốn tìm, mắt cười”. Mùa xuân về, mầm cây như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Những hạt mưa xuân như những em bé hồn nhiên tinh nghịch đang mải miết chơi trò trốn tìm. Cây đào trước cửa đang lim dim mắt cười đón chào mùa xuân tươi đẹp. Cảnh vật hay lòng người hân hoan, phấn khởi. Qua đó, cảnh vật như có hồn, bức tranh thiên nhiên hiện lên thật đẹp, thật nên thơ làm cho chúng ta càng thêm yêu quý mùa xuân trên quê hương hơn.

16 tháng 6 2021

vậy câu 2 nữa

mình cần câu 2 hơn

1, Xe trên bàn cờ

2, Tép tỏi

3, Nam cực

con xe trên bàn cờ

tép tỏi

nam cực

16 tháng 6 2021

Tuần vừa qua, em bị ốm phải khám bệnh ở bệnh viện tỉnh. Tại đây, em gặp một cô y sĩ điều dưỡng rất đáng mến.

Cô y sĩ còn rất trẻ, ước chừng cô chỉ mới hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Dáng người cô nhỏ nhắn, tay chân thon thả. Cô có nước da trắng nõn nà như da em bé. Mái tóc cô búi gọn trong chiếc mũ y sĩ màu trắng. Vài sợi tóc mái loà xoà trước trán cô, ló ra khỏi vành mũ. Cô có khuôn mặt trái xoan, mắt to, đôi lông mày vòng cung thanh mảnh. Đôi môi hình trái tim sắc nét tô một lớp son màu hồng nhạt, trông cô duyên dáng hẳn ra.

Cô mặc áo choàng y sĩ màu trắng, ngắn tay, để lộ khủyu tay, cánh tay thon đẹp, bàn tay nhỏ nhắn với các ngón tay tháp bút xinh xinh.

Cô y sĩ đọc tên bệnh nhân rành mạch, rõ ràng rồi đưa họ vào phòng khám. Trước khi bác sĩ khám bệnh, cô đo huyết áp cho bệnh nhân và ghi vào hồ sơ bệnh án. Cô làm việc nhẹ nhàng, thành thạo. Cô ân cần nhắc nhở bệnh nhân: “Các cô chú cởi áo khoác ra nghen, đo huyết áp xong thì mặc vào lại nha.”. Cô cẩn thận dắt tay một cụ già, để cụ ngồi vào ghế tựa chờ bác sĩ khám. Cô nói năng nhỏ nhẹ, dịu dàng. Khi bác sĩ kê đơn thuốc xong, cô dặn kĩ bệnh nhân cách dùng thuốc và hướng dẫn họ đến quầy thuốc của bệnh viện để mua thuốc. Bệnh nhân rất đông, người nọ nối tiếp người kia vào khám. Cô y sĩ làm việc liên tục nhưng nụ cười tươi tắn luôn nở trên môi cô. Có vài bệnh nhân đi nhầm khoa, cô tận tình chỉ dẫn họ đến khoa mà họ muốn tìm. Thái độ niềm nở của cô thật dễ thương. Với khuôn mặt xinh xắn, có duyên và với chuyên môn vững vàng, cô y sĩ toát lên vẻ đẹp nhũn nhặn đầy lòng bác ái. Y đức của cô đúng như câu biểu ngữ viết trên tường bệnh viện: “Lương y như từ mẫu” (Thầy thuốc như mẹ hiền)

Khám bệnh xong, về đến nhà em nhớ hoài nụ cười hiền dịu của cô y sĩ. Em thấy cô thật đẹp. Thế mới biết nhan sắc mặn mà của một người con gái không phải chỉ vì họ đẹp mà còn vì họ biết cư xử đẹp. Cô y sĩ em gặp một lần mà nhớ mãi chính là người con gái như vậy.

Y sĩ điều dưỡng là phụ tá đắc lực của bác sĩ, là người trực tiếp chăm sóc bệnh nhân. Ngoài chuyên môn được đào tạo của mình, người y sĩ điều dưỡng còn phải có tấm lòng nhân ái, yêu thương bệnh nhân mới hoàn thành tốt công việc. Suốt buổi khám bệnh, nhìn cô y sĩ làm việc, ước mơ vào học ngành y của em càng lớn, càng thêm mạnh mẽ. Em sẽ gắng học giỏi để thi vào trường Đại học Y, trở thành người thầy thuốc tốt.

 

Nắng chiều rải nhẹ trên con đường về nhà. Trên đường đi, em chợt thấy một tốp các chú thợ điện đang đo và tháo lắp chiếc công tơ ở gần khu phố em. Trong đó, người làm em chú ý nhất là một chú thợ điện đang leo lên cột điện và xem xét công tơ.

Bỗng có người gọi tên chú. Thì ra, chú tên là Hiệp. Em đứng ngắm chú hồi lâu. Chú khoảng ba mươi tuổi. Bộ áo công nhân màu cam rất vừa vặn với vóc dáng to, cao của chú. Khuôn mặt chú vuông vắn. Tóc chú màu đen. Nước da chú ngăm ngăm màu bánh mật. Trông chú thật hiền từ.

Thấy em cứ đứng ngây người nhìn chú, chú nở một nụ cười thật tươi. Em tiến bước đến gần chú rồi chào: “Cháu chào chú ạ!” Chú xoa đầu em: “Cháu ngoan lắm, thế sau này cháu có muốn làm công việc như chú không?” Em đáp: “Cháu chưa biết được nhưng công tơ điện để làm gì thế hả chú?” Chú cười: “À! Công tơ điện dùng để đo lượng điện đã dùng cháu ạ!”

Mồ hôi trên lưng áo chú đã thấm ra ngoài nhưng chú vẫn hăng say làm việc. Tay chú nhanh thoăn thoắt. Mặc dù em không hiểu rõ công việc mà chú đang làm nhưng với thái độ làm việc như thế, em biết chú là một người rất yêu nghề. Nếu không có những thợ điện như chú sửa chữa kịp thời thì sinh hoạt của người dân sẽ gặp khó khăn. Em đang đứng thì chú quay xuống nói: ” Thôi muộn rồi đấy, cháu về đi kẻo bố mẹ lo lắng.”

Em giật mình, chú nhắc em mới nhớ. Thôi đành chia tay chú ở đây vậy. Tuy bóng dáng chú đang xa dần nhưng em sẽ mãi nhớ về chú Hiệp – một người thợ điện thân thiện và biết quan tâm tới người khác.

bn tham khảo nhé !!!!!!!!!!!