Hãy viết một đoạn văn tả ngoại hình của một em bé ở tuổi tập đi, tập nói
giúp m nha m đag cần gấp bạn nào nha m k cho@@@
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
v
Bức thư với lời dặn dò ân cần gửi học trò của thầy hiệu trưởng Nguyễn Xuân Khang được nhiều người chia sẻ trên mạng xã hội.
Trong bức thư gửi học trò ngày 13/2, thầy Nguyễn Xuân Khang - Hiệu trưởng trường Marie Curie, Hà Nội - viết: "Các con thân yêu, ngôi trường vắng bóng thầy trò chẳng còn nghĩa lý gì. Buồn. Nhớ”.
Thầy Khang kể ông nhận được thư của học trò Mỹ Linh (lớp 9P2) gửi “ông nội” - tên học sinh đặt cho thầy hiệu trưởng. Mỹ Linh vẽ các bạn học sinh ôm sách, cầm nước sát trùng tay và biển ghi dòng chữ “Tự tin chiến đấu”, thể hiện sự đoàn kết, quyết tâm đẩy lùi dịch bệnh.
Nữ sinh cho rằng kể cả khi học sinh được nghỉ thêm một tuần nữa, các cô, chú vẫn không quản ngại, tiếp tục tiến hành sát khuẩn tất cả hành lang, lớp học, xe buýt… Đến cả bàn ăn, từng nút bàn phím của máy vi tính trong phòng Tin học cũng được vệ sinh cẩn thận.Mỹ Linh viết: "Những ngày ở nhà, con không ngừng cập nhật thông tin về trường trên website và fanpage, có lẽ vì nhớ trường quá. Khó có thể diễn tả được cảm xúc của con khi đọc tin các cô, chú cán bộ, nhân viên tỉ mỉ làm sạch không gian trường tới từng milimét để chuẩn bị đón chúng con đi học trở lại".
"Thật cảm động biết bao khi giữa đại dịch, mọi người trong trường vẫn quyết tâm bảo vệ chúng con khỏi virus corona, đặt sự an toàn của chúng con lên hàng đầu", cô bé viết.
thầy Nguyễn Xuân Khang cho rằng bức tranh của Mỹ Linh thật sâu sắc. Thầy hiệu trưởng đã viết thư ngỏ động viên học trò, giáo viên, nhân viên của trường.
“Những ngày khó khăn nhất rồi sẽ qua đi. Nếu không có gì thay đổi, ba, bốn ngày nữa là các con sẽ được đến trường, thầy trò, bạn bè gặp nhau. Giải bóng mùa xuân lại tiếp tục. Hàng chục cái cúp long lanh đã về, chờ các con", thầy hiệu trưởng viết.
Hiệu trưởng trường Marie Curie còn căn dặn “để ông nội nói cho mà nghe”: Khi đi học trở lại, nếu bạn nào bị sốt, ho, tạm thời ở nhà và nói bố mẹ đưa đi khám. Có sức khoẻ mới học và chơi hết mình được.
"Những bạn sức khoẻ bình thường thì yên tâm đến trường. Trường đã được các cô, chú vệ sinh sạch sẽ hơn bao giờ hết; cái sạch thấy được đã đành, có cả cái sạch không thấy được là diệt khuẩn... Các con vẫn phải duy trì hai việc cần thiết để tránh nhiễm Covid-19 là rửa tay và đeo khẩu trang thường xuyên trong thời gian ở trường", "ông nội" viết trong thư gửi học trò.
Tả lại khu phố hay thôn xóm vào những ngày phòng chống dịch Covid-19 mà bạn
Câu 1: Câu thơ nào dưới đây có sử dụng phép ẩn dụ?
A. Người cha mái tóc bạc. B.Bóng Bác cao lồng lộng.
C.Bác vẫn ngồi đinh ninh. D.Chú cứ việc ngủ ngon.
Câu 2: Trong những trường hợp sau, trường hợp nào không sử dụng phép hoán dụ?
A. Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác. B. Miền Nam đi trước về sau.
C. Gửi miền Bắc lòng miền Nam chung thủy. D. Hình ảnh miền Nam luôn ở trong trái tim Bác.
Câu 3: Hình ảnh nào sau đây không phải là hình ảnh nhân hóa?
A. Cây dừa sải tay bơi. B. Cỏ gà rung tai.
C. Bố em đi cày về. D. Kiến hành quân đầy đường.
Câu 4: Câu nào sau đây định nghĩa đúng cho biện pháp nghệ thuật so sánh ?
A. Gọi tên sự vật hiện tượng này bằng tên sự vật hiện tượng khác dựa trên mối quan hệ tương đồng.
B.Gọi tên sự vật này bằng tên sự vật hiện tượng khác có quan hệ toàn thể - bộ phận.
C. Đối chiếu sự vật hiện tượng này với sự vật hiện tượng khác có nét tương đồng.
D.Gọi tên hoặc tả con vật, đồ vật bằng những từ dùng để tả hoặc nói về con người.
Câu 5: Trong các câu văn sau, câu nào không sử dụng phép so sánh?
A. Trên gác cao nhìn xuống, hồ như một chiếc gương bầu dục lớn, sáng long lanh.
B. Cầu Thê Húc màu son, cong cong như con tôm, dẫn vào đền Ngọc Sơn.
C. Rồi cả nhà – trừ tôi – vui như tết khi bé Phương, qua giới thiệu của chú Tiến Lê, được mời tham gia trại thi vẽ quốc tế.
D. Mặt chú bé tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ.
Câu 6: Phép nhân hóa trong câu: “Chị Cốc rỉa lông cánh một lát nữa rồi lại bay là xuống đầm nước...” được tạo ra bằng cách nào?
A. Dùng từ vốn gọi người để gọi vật.
B. Dùng những từ vốn chỉ hoạt động của người để chỉ hoạt động của vật.
C. Dùng những từ vốn chỉ tính chất.
D. Trò chuyện, xưng hô với vật như đối với người.
Câu 7: Phó từ đứng trước động từ, tính từ không bổ sung cho động từ, tính từ ý nghĩa gì?
A.Quan hệ thời gian, mức độ. B.Sự tiếp diễn tương tự. C.Sự phủ định cầu khiến.
D.Quan hệ trật tự.
Câu 8: Câu “Thế là mùa xuân mong ước đã đến” phó từ đã bổ sung ý nghĩa:
A. Chỉ sự tiếp diễn tương tự. B. Chỉ mức độ.
C. Chỉ quan hệ thời gian. D. Chỉ sự cầu khiến.
Câu 9: “ Dù ai nói ngả nói nghiêng,
Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân”
( Ca dao)
Câu thứ hai có sử dụng phép so sánh:
A. Người với người. B. Vật với vật.
C. Cái cụ thể với cái trừu tượng. D. Cái trừu tượng với cái cụ thể.
Câu 10: Từ ngữ chứa hình ảnh ẩn dụ trong câu:
“Thuyền về có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền”
A. Thuyền- bến. B. Bến -dạ. C. Thuyền- dạ . D. Bến- nhớ.
1 Đố vui hak não
1. Chẳng ai Nam cả vì Nam không phải chủ của nó
2. Cờ vua
3. Sư tử
2 Đố vui dân gian
1. Mặt trời
2. Mặt trăng
3. Mặt đường
4. Mặt trận
5. Mặt nạ
6. Mặt nước
7. Quả địa cầu
8. Quả chuông
9. Quả boom
nhớ cho mình một k nhé
*hại não
1 toi nghĩ là hơm con chó lào đến lấy đêu vì nó là chó k hỉu tiếng người phải sủa như chó thì nó mới hiểu đc và ai thinh là thay vào đố anh Đen vẽ lấy quả bóng chắc zậy
2 toi nghĩ là họ đánh nhau là vì vấn đề bình đẳng dân số giữa nam and nữ vì ở đó có 2 nữ mà đến 30 nam thì là mất bình đẳng dân số nghiêm trọng
3toi nghĩ là loài nào cũng ăn đc cơm iauf chất dinh dưỡng hơn nữa cũng k có vị gì nên dễ ăn ăn để no thoai cơm cũng có thể chế biến cho hợp khẩu vị của từng loài
*dân gian
1toi nghĩ là cái bóng đèn hình trọn cầu treo trên trần nhà có tỏa ra ánh sáng gì gì đó đào
haizzzzzzzz dài quá đánh áy mỏi cả tay mà bn k cho toi nha~~~
Đó là các câu:
- Cánh đại bàng rất khỏe.
- Mỏ đại bàng dài và rất cứng.
- Đôi chân của nó giống như cái móc hàng của cần cẩu.
- Đại bàng rất ít bay.
- Khi chạy trên mặt đất, nó giống như một con ngỗng cụ nhưng nhanh nhẹn hơn nhiều.
Trả lời :
Lòng biết ơn luôn là truyền thống quý báu của dân tộc ta và được ông cha răn dạy trong câu tục ngữ " Ăn quả nhớ kẻ trồng cây". Qủa thứ ngon nhất của cây, kết tinh của cả một quá trình vận chuyển, nuôi dưỡng trong cây. Đồng thời cũng là thành quả cuối cùng sau một thời gian lao động vất vả, chăm sóc mà người trồng cây có được. Mượn hình ảnh đó, câu tục ngữ nhắc nhở mỗi người rằng: Khi được hưởng những hoa thơm quả ngọt, những thành quả lao động thì phải nhớ tói công lao chăm bón của người làm ra đó. Từ đó, ông cha ta đã đúc rút ra một bài học đạo lý về lòng biết ơn vô cùng sâu sắc. Đó là luôn phải nhớ ơn thế hệ đi trước và những người đã vất vả làm ra thành quả để ta có được một cuộc sống đầy đủ như ngày hôm nay.. biết ơn công lao của họ. Thật là một câu tục ngữ có giá trị nhân văn sâu sắc.
- Câu rút gọn: Đồng thời cũng là thành quả cuối cùng sau một thời gian lao động vất vả, chăm sóc mà người trồng cây có được ( rút gọn chủ ngữ)
khát vọng lạ lùng của thi nhân
bức tranh thiên nhiên mùa xuân nồng nàn, tươi mới, tràn đầy sức sống
Lời kêu gọi sống vội vàng, giục giã, cuống quýt
=> mạch cảm xúc : lạ lùng ->tràn đầy sức sống -> vội vàng ; giục giã , cuống quýt
thể hiện rõ mạch cảm xúc và mạch luận lí ấy của cái tôi nhà thơ.....viết ra thì hơi dài chắc đợi mình lấy rồi mình chụp cho
Tham khảo nha
Từ ngày có bé Ngọc, cả nhà em vui hẳn lên. Bé Ngọc là con chị hai em. Bé vừa tròn mười hai tháng tuổi, tuổi tập nói, tập đi. Trông bé rất đáng yêu.
Bé có khuôn mặt bầu bĩnh, nước da trắng hồng như trứng gà bóc. Hai má căng mịn, ai thấy cũng muốn hôn. Đôi mắt tròn đen như hai hạt nhãn. Khi bé Ngọc tập bước đi từng bước nghiêng ngả, thấy cả nhà em reo lên thì thích lắm, miệng cười toe toét để lộ mấy cái răng sữa vừa nhú. Nghe tiếng cười và lời động viên của mẹ “giỏi... giỏi”, bé bước nhanh hơn làm cho thân hình lắc lư như con lật đật. Bé Ngọc thường mặc chiếc áo đầm màu hồng, mang tất màu hồng. Tóc của bé được cột bằng chiếc nơ màu hồng nên mọi người thường gọi bé là bé “hồng”. Mỗi lần thấy mẹ đi đâu về là bé gọi “mẹ... mẹ...” nghe không rõ. Nhiều lúc bé nói ngọng làm cả nhà ai cũng cười, bé thích xem phim hoạt hình và ca nhạc. Mỗi lần thấy chương trình ca nhạc của thiếu nhi trên ti vi, bé cùng xoè tay múa theo. Có người nói: “Tuổi thơ là tuổi thần tiên”. Đúng vậy, từ việc nói, đi, ăn, chơi của bé đều thể hiện nét ngây thơ . Bé Ngọc thích chơi búp bê, có lúc ôm cả búp bê lên giường ngủ. Bé lười ăn và còn bú mẹ, nhưng bé ngủ rất nhanh. Mỗi lần bé ngủ, khuôn mặt hiền như vầng trăng của bé trông thật đáng yêu. Mỗi buổi trưa hay tối, mẹ em nằm ôm vào lòng hát ru bé ngủ, bé ngủ nhanh lắm. Giấc ngủ thật ngon lành.
Bé Ngọc là niềm vui của gia đình em, ai cũng cưng bé. Riêng em, em mong bé chóng lớn để cùng em đi học, cùng em xem phim hoạt hình.
-Tk cho mk nha-
-Mk cảm ơn-
Bé Na là con của dì Năm em, bé vừa tròn mười hai tháng. Khi em đến chơi, bé đang đứng trên chiếc nôi gỗ, giậm chân, nũng nịu giơ tay ra đòi bế. Em dang tay đón bé vào lòng.
Hôm nay bé được mặc một chiếc váy đầm ngắn màu xanh da trời, trước ngực có kết ren trắng và thêu hoa rất xinh. Da bé trắng hồng, mịn màng. Đôi má bầu bĩnh trông rất dễ thương. Em thích hôn thật nhẹ vào chiếc má phúng phình ấy để bé cười lên như nắc nẻ. Cập mắt bé lúc nào cũng mở to, tròn đen lay láy như hai hạt nhãn. Chiếc miệng với đôi môi hồng tươi tắn luôn nhoẻn cười đế lộ mấy chiếc răng sữa nhỏ xíu, trắng muốt trông dễ yêu làm sao! Nhìn xa, trông bé như con búp bê biết khóc biết cười trong tủ kính của hiệu bán đồ chơi ngoài phố.
Nhiều khi em lại thấy bé giống chú hề lật đật không lúc nào yên một chỗ. Nhất là lúc tập lật, tập ngồi. Đến khi bé được hơn mười tháng, bắt đầu bập bẹ tập nói, bé thường bắt chước các chị làm đủ các động tác, cứ chỉ, kể cả nói từng tiếng rất ngộ nghĩnh dễ yêu. Bé rất hay cười mà cũng lại hay khóc nhè! Chiều chiều em hay bồng bé đi chơi, tập cho bé đi từng bước chập chững. Chưa đi vững mà lại thích đi nhanh nên cứ té hoài. Bây giờ em đã tập cho bé đi được năm bước rồi. Ngày nào đi học về em cũng ghé chơi với bé một chút, khi em đi bé khóc sướt mướt đòi theo, thương làm sao!
Em rất yêu bé, cố gắng dạy bé nói, tập bé đi cho vững, chơi đùa với bé để bé không nhõng nhẽo với dì và mau chóng biết thêm nhiều điều khác nữa.