Thui đc. Nói cho nè. Học hành như thế thì có ngày t tát cho m phát là đi vào viện quá chấn thương triển hình răng môi m lẫn lộn trộn vào nhau
~Ý mik ko phải zậy mik chửi bạn thân! Ai đọc đc được thì đừng hỉu zậy! Thông cửm~😅😅😅
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1: Nội dung đoạn trích nói về phong cách Hồ Chí Minh, một phong cách kết tinh từ việc tiếp thu tinh hoa văn hóa thế giới nhưng vẫn giữ vững bản sắc văn hóa dân tộc Việt Nam. Mục đích biểu đạt của tác giả là ca ngợi nhân cách, sự uyên thâm và phong cách sống giản dị, hiện đại nhưng đậm đà bản sắc dân tộc của Hồ Chí Minh.
Câu 2: Tác giả đã thuyết phục bằng các căn cứ sau:
Câu 3: Hai biện pháp tu từ trong các câu văn được chỉ ra và tác dụng của chúng:
Câu 4: Qua đoạn trích, em học được rất nhiều từ Bác Hồ:
Câu 5: Dưới đây là đoạn văn về việc tự học (10-12 câu):
Tự học là một kỹ năng quan trọng, không chỉ trong quá trình học tập mà còn xuyên suốt cuộc sống của mỗi con người. Tự học giúp chúng ta phát triển tư duy độc lập và khả năng giải quyết vấn đề một cách hiệu quả. Khi tự học, chúng ta có thể chủ động lựa chọn nội dung và phương pháp học phù hợp với bản thân. Ngoài ra, tự học không bị giới hạn bởi môi trường, thời gian hay không gian. Tấm gương Chủ tịch Hồ Chí Minh là minh chứng rõ rệt cho tinh thần tự học. Trên hành trình tìm đường cứu nước, Bác đã tự học nhiều ngôn ngữ và tiếp thu văn hóa nhân loại một cách sâu sắc. Tự học không chỉ là công cụ để tích lũy kiến thức mà còn rèn luyện phẩm chất kiên nhẫn, bền bỉ và kỷ luật. Hơn thế nữa, trong thời đại ngày nay, với sự phát triển của công nghệ, chúng ta có thể tự học qua nhiều nguồn tài liệu phong phú trên mạng. Chính vì vậy, mỗi người cần rèn luyện thói quen tự học ngay từ hôm nay để trở thành một người công dân toàn diện và có trách nhiệm với bản thân, xã hội.
"Đọc sách không để quên đi cuộc sống, mà để hiểu rõ hơn về nó." – Câu nói ấy cho thấy vai trò to lớn của việc đọc sách đối với nhận thức và tâm hồn con người. Trong xã hội hiện đại, việc rèn luyện thói quen đọc sách cho học sinh đang trở nên cần thiết hơn bao giờ hết.
Đọc sách là con đường ngắn nhất giúp con người tiếp cận tri thức, mở rộng tư duy và bồi đắp nhân cách. Với học sinh – những mầm non của đất nước – việc đọc sách không chỉ giúp học tốt hơn, mà còn rèn luyện cách suy nghĩ độc lập, sáng tạo, biết yêu thương và sống có chiều sâu.
Tuy nhiên, nhiều học sinh hiện nay đang dần xa rời sách vở. Thay vì đọc sách, các bạn dành hàng giờ để lướt mạng xã hội, xem video hoặc chơi game. Một phần vì việc học tập quá nặng khiến các bạn cảm thấy không còn thời gian cho sách, phần khác là do thiếu hứng thú hoặc không được ai hướng dẫn đọc sao cho đúng cách.
Vậy làm thế nào để học sinh có thể hình thành thói quen đọc sách?
Trước hết, gia đình nên là nơi gieo hạt thói quen đọc từ sớm. Cha mẹ có thể dành thời gian đọc cùng con, tặng sách vào dịp đặc biệt hoặc tạo không gian đọc sách trong nhà để trẻ cảm thấy gần gũi hơn với sách.
Tiếp theo, nhà trường cần tạo ra môi trường học tập khuyến khích đọc sách. Thư viện cần được làm mới, giáo viên có thể cho học sinh chia sẻ về những cuốn sách hay, tổ chức các hoạt động ngoại khóa liên quan đến sách như: ngày hội đọc sách, thi kể chuyện theo sách,…
Cuối cùng, bản thân mỗi học sinh cần hiểu rằng đọc sách là đầu tư cho chính mình. Không cần đọc quá nhiều trong một lúc, chỉ cần mỗi ngày dành ra vài phút để đọc thứ mình thích – dần dần, thói quen ấy sẽ được hình thành và trở nên bền vững.
Tóm lại, việc rèn luyện thói quen đọc sách cho học sinh là một hành trình lâu dài, đòi hỏi sự phối hợp giữa gia đình – nhà trường – xã hội, và cả chính bản thân học sinh. Khi thói quen này được nuôi dưỡng bền bỉ, chắc chắn sẽ tạo ra một thế hệ công dân không chỉ giỏi tri thức mà còn sâu sắc, nhân văn và biết yêu cuộc sống từ từng trang sách.
Câu: "Những buổi sum họp gia đình, ông bà, bố mẹ quây quần bên nhau còn con cháu lại chỉ biết lướt Facebook, đăng story" có thể được phân tích như sau:
1. Cụm Chủ ngữ (CN):
2. Cụm Vị ngữ (VN):
3. Kiểu câu: Đây là câu ghép chính phụ. Câu thể hiện hai vế với nội dung tương phản rõ rệt:
Câu ghép này có tính chất biểu cảm, nhấn mạnh sự khác biệt giữa các thế hệ trong gia đình. Nó vừa mang tính mô tả vừa mang tính phê phán nhẹ nhàng đối với hành vi của thế hệ trẻ.
1. What is your favorite job?
My favorite job is being a graphic designer.
2. What do you do in this job?
In this job, I create visual designs for websites, posters, logos, and advertisements. I use software like Photoshop and Illustrator to make creative designs that attract people's attention.
3. What skills do you need for this job?
To do this job well, I need to have good drawing and design skills, be good at using design software, and understand color, layout, and typography. I also need to be able to communicate ideas clearly.
4. What personal qualities do you need to have for this job?
I need to be creative, patient, and detail-oriented. It's also important to be open to feedback, willing to learn new things, and be a good problem-solver.
Learning English is a journey that involves many skills, including reading, writing, listening, and speaking. Among these, I believe my speaking skill needs the most improvement. Although I can understand and write English fairly well, I sometimes struggle to express my thoughts clearly when speaking.
To improve my speaking skills, I plan to practice more with native speakers and listen to English conversations daily. Watching movies or YouTube videos in English helps me learn natural expressions and correct pronunciation. I also try to repeat what I hear to improve my fluency.
Another strategy is to join an English-speaking club or participate in online language exchanges. This gives me the chance to use English in real conversations, which helps me build confidence and think more quickly in English.
Improving my speaking skill will help me communicate better in real-life situations and feel more confident in class or when traveling. With regular practice and the right methods, I believe I can make great progress.
CỦA BẠN ĐÓ NHEA
Tuổi trẻ không có lý tưởng giống như buổi sáng không có mặt trời. Chính lý tưởng mở ra cho ta những cơ hội và dẫn dắt ta tới những thành công ở tương lai. Bởi thế, cuộc đời là những chuyến đi không ngừng nghỉ. Càng đi xa càng hiểu biết nhiều hơn, trưởng thành hơn và có nhiều cơ hội để thành công hơn. Ai không chịu đi, không chịu vận động sẽ không có cơ hội để trải nghiệm, thiếu kỹ năng và sớm thất bại. Trí tuệ trưởng thành trong im lặng còn nhân cách sẽ trưởng thành trong bão tố. Không có việc gì dễ làm mà có thể mang lại thành công lớn. Phải đi qua những chông gai, hiểm trở mới tìm thấy được thành công đích thực. Thế giới muôn màu sẽ làm đẹp tâm hồn, hoàn thiện bản thân, rèn luyện ý chí, giúp bạn mạnh mẽ, tự tin, lạc quan và thêm tin tưởng vào cuộc sống. Tất nhiên, sẽ có rất nhiều khó khăn và rủi ro trên mỗi bước đường nhưng không vì thế mà bạn ngại bước. Phải nhớ rằng, hạnh phúc không phải là đích đến mà là một hành trình tìm kiếm không ngừng nghỉ. Những thất bại sẽ giúp bạn nhận rõ bản thân, thêm nhiều hiểu biết và nghị lực để vươn tới thành công. Điều quan trọng sau mỗi thất bại, bạn phải biết đứng dậy và bước tiếp. Không có gì có thể ngăn cản bạn trừ khi chính bạn muốn làm điều đó. Cuộc đời là những chuyến đi và chắc chắn bạn cũng là một người đi thông minh và dũng cảm. Lí tưởng là ngọn đèn chỉ đường. Không có lí tưởng thì không có phương hướng kiên định, mà không có phương hướng thì không có cuộc sống.
Cuộc đời như cánh hạc bay. Ngọn tre hay bờ trúc thì cũng chỉ là một khoảng để dừng chân. Hạc muốn bay cao thì đời phải thanh thoát, muốn bay mãi thì cuộc sống phải nhẹ thêm. Đã là gai thì gai nào cũng nhọn, đã là xích thì xích nào chẳng gian nan. Mắt xích trói buộc con người lại với đời, gai nhọn đâm thủng những niềm vui của cuộc sống.
Để được bay cao phải biết đề kháng trước những mối âu lo, để được đi xa phải biết cảm nghiệm niềm vui nơi người khác. Khả năng đề kháng trước những mối âu lo là biết lắng nghe tiếng nói phát xuất từ đáy lòng rồi từ đó mang ra áp dụng. Khả năng cảm nghiệm niềm vui của người khác là biết thưởng thức những nốt nhạc khác nhau của cuộc sống, để từ đó cảm thấy đời vẫn đẹp, vẫn đáng yêu dù cho cuộc đời mình đầy sóng gió. Niềm vui của một nhà giáo dục khi nhìn thấy lớp học nghèo nàn vì biết các em đang được học hành. Niềm vui của người nghèo vì thấy gia đình mình đang hạnh phúc.
Trẻ em được giáo dục rồi một ngày sẽ có những lớp học tiện nghi. Gia đình hạnh phúc thì của ngõ giàu sang sẽ mở. Cứ chôn chặt đời mình vào một định kiến nào đó thì cuộc sống sẽ khổ, cư bám víu vào một niềm vui duy nhất thì đời sẽ buồn tênh. Vì thế, phải thanh thoát để bay cao thì mới thấy cuộc đời vẫn đẹp, biết tận hưởng niềm vui của người khác mới thấy cuộc sống vẫn hạnh phúc.☠✿∞
hihi