1. Thiên nhiên có vai trò như thế nào đối với cuộc sống của con người? Học sinh cần làm gì để bảo vệ thiên nhiên và môi trường?
2. Thế nào là sống chan hòa với mọi người? Biểu hiện của sống chan hòa với mọi người?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đóng vai nhân vật - Thạch Sanh
Tôi là Thạch Sanh. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, tôi sống lủi thủi một mình trong túp lều cũ dựng dưới gốc đa. Cả gia tài của tôi chỉ có một lưỡi búa để hàng ngày lên rừng đốn củi kiếm ăn.
Một hôm, có người hàng rượu tên là Lý Thông đi qua chỗ tôi, nghỉ ở gốc đa. Lý Thông thấy tôi gánh củi về liền lân la gợi chuyện và nói kết nghĩa anh em với tôi. Tôi cảm động lắm, vui vẻ nhận lời. Lý Thông là anh còn tôi là em. Tôi từ giã gốc đa, đến sống chung với mẹ con Lý Thông.
Đi kiếm củi về, tôi thấy mâm cơm có rất nhiều thức ăn ngon. Chưa hiểu nhà có việc gì thì anh Lý Thông nói với tôi:
- Đêm nay, đến phiên anh canh miếu thờ, ngặt vì dở cất mẻ rượu, em chịu khó thay anh, đến sáng thì về.
Tôi không nghĩ ngợi gì, vui vẻ nhận lời. Đêm hôm ấy, khi tôi đang mơ màng nửa ngủ nửa thức thì một con trăn tinh hiện ra. Nó nhe răng, giơ vuốt định vồ lấy tôi. Tôi giơ cao búa đánh vào con chằn tinh. Tôi xả xác nó làm hai mảnh. Trăn tinh hiện nguyên hình là một con trăn khổng lồ và để lại bên mình một bộ cung bằng vàng.
Tôi chặt đầu quái vật và nhặt bộ cung tên bằng vàng rồi xách đầu quái vật về nhà. Tôi gọi cửa mãi anh Lý Thông mới ra mở cửa. Không hiểu sao mẹ con anh Lý Thông cứ van lạy tôi rối rít.
Khi vào nhà, tôi kể đầu đuôi câu chuyện. Nghe xong, anh Lý Thông nói với tôi: - Con trăn ấy là của vua nuôi đã lâu. Nay em giết nó, tất không khỏi bị tội chết. Thôi, bây giờ nhân trời chưa sáng em hãy trốn đi ngay đi. Có chuyện gì để anh ở nhà lo liệu.
Tôi không nghi ngờ gì liền trở về túp lều dưới gốc đa ngày nào. Tôi lại sống bằng nghề kiếm củi.
Một hôm, tôi đang ngồi dưới gốc đa thì trông thấy một con đại bàng quắp một người con gái. Tôi liền lấy cung tên vàng ra bắn con đại bàng. Mũi tên trúng vào cánh làm nó bị thương. Nhưng nó vẫn cố bay về hang trong núi. Theo vết máu, tôi tìm được chỗ ở của con đại bàng.
Nghe có lễ hội đông vui, tôi liền tìm đến xem. Nào ngờ, ở đó, tôi gặp anh Lý Thông. Anh ấy đã kể cho tôi nghe việc tìm công chúa. Tôi thật thà kể cho anh nghe về việc tôi bắn đại bàng và biết được chỗ ở của nó. Anh Lý Thông liền nhờ tôi dẫn đến chỗ đại bàng.
Tôi xin được xuống hang cứu công chúa. Quân sĩ lấy dây buộc ngang lưng tôi rồi dòng xuống hang. Xuống tới đáy hang, tôi thấy đại bàng hiện nguyên hình là một con yêu tinh ở trên núi. Tuy bị thương nặng nhưng con quái vật vẫn rất hung dữ. Nó giơ vuốt và lao vào tôi. Tôi dùng cung tên vàng bắn mù hai mắt nó. Tôi chặt đứt vuốt sắc, bổ vỡ đầu con quái vật. Tôi lấy dây buộc ngang người công chúa và ra hiệu cho quân sĩ của Lý Thông kéo lên.
Tôi chờ quân sĩ thả dây xuống kéo tôi lên, nào ngờ cửa hang đã bị lấp lại. Lúc đó, tôi mới biết là Lý Thông hại tôi. Tôi tìm cách lên. Đi đến cuối hang, tôi thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú bị nhốt trong cũi sắt. Tôi dùng cung tên vàng bắn tan cũi sắt và cứu chàng ra. Chàng trai cho biết mình là thái tử con vua Thủy Tề.
Thái tử thoát nạn, cám ơn tôi và mời tôi xuống thủy phủ chơi. Vua Thủy Tề vui mừng được gặp lại con. Biết tôi là người cứu con trai mình, vua Thủy Tề cảm ơn tôi và biếu tôi rất nhiều vàng bạc châu báu. Tôi không lấy vàng bạc châu báu mà chỉ xin một cây đàn, rồi tôi trở về gốc đa.
Một hôm, tôi bị quân lính của nhà vua tới và bắt giam tôi vào ngục. Lúc đó, tôi mới biết của cải của nhà vua bị mất trộm và được giấu ở gốc đa nơi tôi ở. Tôi bị bắt vì nhà vua cho là chính tôi đã ăn trộm. Lúc đó tôi mới nghĩ là chính chằn tinh và đại bàng bị giết đã báo thù tôi.
Trong ngục tối, tôi đem đàn vua Thủy Tề cho ra gảy. Không ngờ tiếng đàn của tôi vẳng đến hoàng cung. Nàng công chúa được tôi cứu đòi vua cha cho được gặp người đánh đàn. Nhà vua cho đưa tôi đến. Trước mặt mọi người, tôi kể hết đầu đuôi câu chuyện của mình, từ chuyện kết bạn với Lý Thông, đến chuyện chém chằn tinh, giết đại bàng, cứu công chúa và cuối cùng bị bắt oan vào ngục thất.
Cho đến lúc này tôi mới biết chằn tinh không phải vua nuôi mà Lý Thông đã nham hiểm lừa tôi đi chết thay cho hắn. Và lúc này, tôi cũng mới biết, nàng công chúa đã bị câm sau khi được tôi cứu khỏi hang. Nàng chỉ vui cười trở lại khi nghe tiếng đàn của tôi.
Nhà vua cho bắt mẹ con Lý Thông giam lại và giao cho tôi xét xử. Nhà vua gả công chúa cho tôi. Lễ cưới tưng bừng nhất kinh kì. Hoàng tử các nước chư hầu trước kia bị công chúa từ hôn lấy làm tức giận, họ hội binh lính của mười tám nước sang đánh. Tôi xin nhà vua đừng động binh.
Tôi lấy đàn thần ra gảy. Quân mười tám nước bủn rủn chân tay không còn nghĩ gì đến chuyện đánh nhau nữa. Cuối cùng, tất cả đều phải xin hàng.
Tôi sai dọn một bữa cơm thết đãi những kẻ thua trận. Tôi cho dọn ra một niêu cơm nhỏ. Cả mấy vạn tướng lính thấy niêu cơm như vậy liền bĩu môi cười. Tôi liền hứa sẽ trọng thưởng cho người ăn hết niêu cơm. Quân mười tám nước ăn mãi không hết. Cơm trong niêu hết lại đầy. Tất cả cúi đầu lạy tạ vợ chồng tôi rồi kéo quân về nước.
Vì không có con trai nối ngôi, nhà vua đã nhường ngôi cho tôi. Từ đó, tôi làm một ông vua tốt và dân chúng có cuộc sống no ấm, yên bình.
nếu viết thì dài lắm nên mình sẽ lập dàn ý nhe:
Mở bài:nên giói thiệu bản thân và tên chuyện +câu chuyện đó như sau:(ở cuối câu)
Thân bài :có thể thêm (ngáy xửa ngày xưa,vào thời xa xưa hoặc điền luôn năm ,thời nào) rồi vào chuyện
Kết bài:nếu là người kể chuyện đóng vai hân vật chuyện thì khúc náy nêu kết
nếu là người kể lại chuyện thì nêu nhưng bài học được học ,....
thích chuyện gì thì có thể lên google nhắn tên chuyện đọc rồi tóm tặt lại nhe nhưng đưng quá lủng củng ,còn nếu rảnh thì rất nên viết cả cho đủ mà không lủng củng nhe
TSP
tham khảo:
Tối hôm nay, khu nhà em bị mất điện, vậy là em cùng bố mẹ ra sân ngồi hóng gió. Nhờ vậy, mà em được ngắm một đêm trăng đẹp tuyệt vời.
Bước ra sân, em thích thú với khung cảnh đang hiện ra trước mắt mình. Những hàng cây, những ngôi nhà, giờ chỉ là những ô, những hình đen cắt lên nền trời. Không có gam màu nào được nhìn rõ ràng lúc này cả, xung quanh chỉ là một màn đen mờ ảo. Xung quanh cũng bớt đi tiếng nhạc, tiếng tivi, chỉ còn những tiếng gọi nhau, tiếng cười đùa của lũ trẻ. Thế rồi, trong bối cảnh ấy, vầng trăng đủng đỉnh mà “treo” lên ngọn cây cau phía đằng xa.
Vầng trăng ấy xuất hiện như một người nghệ sĩ đang bước lên sân khấu của mình. Trăng khá tròn, chỉ thiếu một chút nữa là sẽ tròn như cái bánh đa nướng của dì Tư đầu ngõ. Thế là, em nhận ra ngay sắp đến ngày rằm rồi. Trăng tròn và vàng ươm như nghệ, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. Đó không hẳn là màu trắng, cũng không tỏ là màu vàng, nó như là dòng sữa của mẹ, tưới lên mọi thứ. Tạo ra cả dòng sông ánh trăng bàng bạc, ngây ngất. Dưới ánh sáng ấy, mọi thứ dần dần hiện ra với đường nét, hình thù của mình. Dần dần, em cảm thấy thích thú hơn dưới ánh trăng kì diệu ấy.
Xung quanh trăng, là cả muôn ngàn vì sao lấp lánh, đang thi nhau nhấp nháy như cổ vũ cho vầng trăng nhanh lên cao hơn. Thế là, ông trăng cứ nhích từng chút, từng chút một, như cái kim đồng hồ. Thỉnh thoảng, làn gió lại vụt qua, thổi rung rinh những cành lá, khiến cho những vệt cắt trên nền trời phải đung đưa.
Dưới sân, mọi người thảnh thơi ngồi hóng gió mát, ngắm trăng rồi lại trò chuyện rôm rả. Cứ thế thời gian trôi qua nhanh chóng. Thoắt cái, trăng đã lên đến đỉnh trời, sáng vằng vặc. Ánh trăng trở nên sáng hơn, rõ hơn và đặc hơn. Đó cũng là một tín hiệu báo cho mọi người biết, đêm đã khuya rồi. Thế là, em và mọi người đi vào nhà để nghỉ ngơi. Chỉ còn vầng trăng ở lại, như một người vệ sĩ trung thành và tận tụy, canh gác cả trời đêm.
Ht~~~
TL:
Từ xa xưa, dịch bệnh không phải điều hiếm gặp nhưng đến nay đã có một dịch bệnh đã giết chết nhiều người. Ta đã từng gặp những dịch bệnh khủng khiếp như Ebola, Sars,... và cho đến 2019 đã có Covid-19. Covid-19 được phát hiện đầu tiên ở Vũ Hán, Trung Quốc và nó là bệnh viêm hô hấp cấp ở con người và động vật. Đại dịch đã lây được hơn 2 năm rồi, lây rất nhanh chóng và xuất hiện ở 206 quốc gia lãnh thổ, gần 500 triệu người nhiễm và hơn 6 triệu người chết. Nhưng trong đại dịch Corona hiện nay, một lần nữa, tinh thần dân tộc lại trỗi dậy mạnh mẽ, tạo thành một trận tuyến chống dịch hùng mạnh, ngăn chặn bước tiến và sự xâm nhập của đại dịch vào trong cộng đồng. Ngay từ khi mới phát dịch, chính phủ đã quyết liệt chỉ đạo các lực lượng chức năng ngăn chặn dịch bệnh xâm nhập vào trong nước; đồng thời ra lời kêu gọi toàn dân thực hiện nghiêm khắc các biện pháp phòng ngừa bệnh dịch. Nếu chung tay góp sức chống dịch như quyên góp đồ cho tuyến đầu chống dịch hay thực hiện 5K thì ta sẽ qua đại dịch này.
HT
TSP
Từ xa xưa, dịch bệnh không phải là điều hiếm gặp, và nó đã từng xuất hiện thường xuyên trong lịch sử con người. Ta có thể kể tên những đại dịch khiến cả thế giới đều e ngại như bệnh dịch hạch, Ebola, SARS, .. và đến cuối năm 2019, ta một lần nữa chứng kiến đại dịch của thế giới: Covid-19. Đó là một loại virus được xuất hiện đầu tiên ở Vũ Hán, Trung Quốc, gây là bệnh viêm đường hô hấp cấp ở con người. Đại dịch lây lan một cách nhanh chóng, tính đến đầu tháng 4/2020, Covid-19 đã xuất hiện ở 206 quốc gia, hơn 1 triệu người nhiễm bệnh, gần 60.000 ca tử vong. Thật đáng mừng rằng, Việt Nam ta đã thực hiện vô cùng tốt trong công tác phòng chống dịch, mọi thứ đều được thực hiện theo quy định, kiểm soát tình hình dịch bệnh trong cả nước được nâng lên mức cao nhất. Vậy trách nhiệm của mỗi công dân khi dịch bệnh Covid-19 vẫn đang diễn biến phức tạp là gì? Đầu tiên, ta cần phải tự ý thức được trách nhiệm góp phần chung tay vào phòng chống dịch bệnh. Khi thấy bản thân có những dấu hiệu như sốt, ho, khó thở,... hay có tiếp xúc gần với các ca lây nhiễm được công bố thì phải lập tức thông báo tới cơ sở y tế để kiểm tra, và tiến hành cách ly an toàn. Mỗi người đều phải trang bị đầy đủ khẩu trang, nước rửa tay khô mỗi khi ra đường, rửa thường xuyên với dung dịch khử trùng mỗi khi tiếp xúc mới bề mặt cứng ở ngoài. Không nên tụ tập đông người, vứt khẩu trang đúng nơi quy định. Đặc biệt, chúng ta cần tuyên truyền, chia sẻ những thông tin chính thống từ Chính phủ, Bộ Y tế cho người thân, bạn bè để cùng nhau đẩy lùi dịch bệnh. Tất nhiên, vẫn còn tồn đọng những cá nhân thiếu ý thức, ích kỷ và không tôn trọng sức khỏe của bản thân cũng như của cả cộng đồng, việc này nhất định phải lên án, phê bình. Nếu mỗi công dân đều chung tay, đồng lòng, quyết tâm thì việc chiến thắng đại dịch Covid-19 là điều chắc chắn!
HT
1- Thiên nhiên rất cần thiết cho cuộc sống của con người:
- Học sinh phải bảo vệ thiên nhiên, sống gần gũi, hoà hợp với thiên nhiên,....để bảo vệ thiên nhiên
2.- Sống chan hoà là sống vui vẽ, hoà hợp với mọi người và sẵn sàng tham gia vào những hoạt động chung có ích.
- Ví dụ: Tham gia vào các hoạt động tập thể, hoạt động của Đội, của Đoàn; những cuộc giao lưu truyền thống của trường; sống cởi mở, vui vẻ, biết động viên, an ủi khi bố mẹ, anh, chị em, bạn bè gặp khó khăn, có chuyện buồn…