K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 7 2023

a, Ngăn cách các vế câu trong câu ghép:

Mẹ em đi chợ, em đi chơi cùng bạn.

b, bố em, hôm nay đi làm về muộn

c, Bạn Lan rất chăm chỉ, hiền lành.

 

19 tháng 7 2023

Mẹ của em là một người rất tuyệt vời . mẹ yêu thương em vô điều kiện , mẹ em làm nghề (nghề gì tự viết) tuy hơi bận nhưng mẹ vẫn sắp xếp thời gian chơi và quan tâm em.(tả các đặc điểm của mẹ)ví dụ đôi mắt long lanh , làn da trắng hồng...em rất tự hào về mẹ , sau này em hứa sẽ kiếm tiền và chăm sóc mẹ như lúc em còn bé vậy.

còn gì thiếu thì bạn viết thêm nhé❤

19 tháng 7 2023

"Mẹ là duy nhất trên đời
Mẹ đã quá vất vả rồi
Người dũng cảm tuyệt vời là mẹ, mẹ ơi
Giờ con lớn khôn rồi
Và con sẽ nên người
Thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi"

Mỗi khi ngân nga lời bài hát "Chưa bao giờ mẹ kể" tôi lại nhớ tới mẹ tôi, một người phụ nữ tần tảo, luôn cố gắng chăm chút từng tí một cho gia đình, và mẹ cũng là người tôi yêu nhất. Mẹ đã rất vất vả để lo cho tôi và hai em của của tôi, hôm nào mẹ cũng đi sớm về khuya, sau khi đi làm về lại phải nấu cơm cho cả gia đình. Mặc dù thế nhưng mẹ vẫn có thời gian giảng bài cho tôi, chơi với ba chị em tôi, vì vậy nên tôi rất yêu mẹ.

Mẹ tôi nay đã gần 40 tuổi, hiện đang là nhân viên kế toán tại công ty Viễn thông FPT. Mẹ có một nụ cười toả nắng, mang đến niềm vui cho mọi người. Dáng người của mẹ khá cân đối, xinh xắn cùng mái tóc ngắn ngang vai suôn mượt. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, cùng đôi mắt đen long lanh. Đôi bàn tay mẹ hằn lên vết chai sạn, làn da mẹ đã có những nếp nhăn hiện lên sự vất vả, khó nhọc của mẹ. Nụ cười tươi cùng giọng nói trầm ấm của mẹ mỗi khi giảng bài cho tôi thật tuyệt vời. Mẹ là một người phụ nữ hiền hậu, thích cười nhưng những lúc tôi hư, không ngoan thì mẹ có hơi nghiêm khắc. Mẹ thích đọc những cuốn sách hay như: Vô Cùng Tàn Nhẫn, Vô Cùng Yêu Thương, Con Nghĩ Đi, Mẹ Không Biết!,... và vô vàn những cuốn sách khác, ngoài thích đọc sách ra, mẹ còn thích nghe nhạc nữa. Điềm đạm và hoà đồng là tính cách của mẹ đối với bạn bè, người thân và đồng nghiệp. Hằng ngày, mẹ đều phải dậy sớm từ 5 giờ sáng để dọn dẹp nhà cửa, đi chợ và nấu ăn cho cả nhà. Mẹ chăm chút đến từng bữa ăn, giấc ngủ cho mọi người trong gia đình. Mẹ vừa phải chuẩn bị cho em bé đến lớp lại phải đưa đón chúng tôi đi học. Mặc dù rất bận nhưng mẹ vẫn có thời gian chơi với chúng tôi. Mẹ lúc nào cũng quan tâm và nhắc nhở tôi phải đeo khẩu trang khi ra ngoài đường, mặc áo chống nắng và bôi kem chống nắng,...Kỉ niệm tôi nhớ nhất là khi tôi cùng mẹ đi biển Hạ Long, cùng tắm biển, cùng dạo chơi và cùng nhặt những vỏ sò, vỏ ốc để làm quà lưu niệm cho gia đình.

Tôi muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!". Tôi sẽ cố gắng xứng đáng là con ngoan trò giỏi để mẹ vui lòng.

Ngày hôm nay, em có dịp về thăm trường cũ. Trường vẫn như xưa, đến cả hàng cây xanh cũng không có gì thay đổi. Nhìn khung cảnh đó, những kỉ niệm ngày xưa lại ùa về. Đặc biệt, chính là kỉ niệm một lần em trốn học thể dục.

Hôm đó là một ngày mùa hè nóng bức, chúng em học thể dục ở trên sân. Và tất nhiên, em và các bạn ai cũng cảm thấy khó chịu. Như thường lệ, sau khi tập hợp điểm danh xong, thầy sẽ cho cả lớp tự khởi động rồi đi lấy dụng cụ thể dục, và phải mười lăm phút sau thầy mới quay lại. Thế nên, ngay khi bóng thầy đi xa, em liền dừng tập, chạy vào bóng râm phía sau sân trường ngồi chơi. Vừa ngồi hóng mát, em vừa yên chí rằng chắc chắn sẽ trở lại kịp khi thầy vừa trở về. Bởi như mọi hôm, khi nào thầy gần trở lại, lớp trưởng sẽ yêu cầu cả lớp đứng lại thành các hàng ngang. Đó như là một tín hiệu để em trở về hàng ngũ.

Tuy nhiên hôm đó, khi em đang say sưa nằm trong gió mát thì chợt cảm thấy có gì đó thật kì lạ. Đã khá lâu rồi, nhưng chưa nghe thấy hiệu lệnh tập hợp của lớp trưởng. Chẳng lẽ thầy lại đi lâu đến như vậy. Hơn nữa, tiếng hô, tiếng chạy ồn ã của cả lớp cũng im bặt, không gian yên tĩnh đến lạ lùng. Cảm giác khó hiểu, em vội rời khỏi bóng râm, chạy vòng về sân thể dục. Đến lúc đó, em nhận ra rằng, mình đã bị thầy phát hiện trốn phần khởi động rồi. Thì ra hôm nay, thầy để quên chìa khóa phòng dụng cụ trong cặp nên quay lại lấy. Khi trở về, vừa liếc qua thầy liền nhận ra thiếu mất năm bạn so với lúc điểm danh nên thầy đứng lại chờ đợi. Bốn bạn kia trở về rất nhanh và xin lỗi thầy, riêng em thì đến lúc này mới xuất hiện. Nhìn ánh mắt nghiêm nghị của thầy, em hèn nhát mà cúi gằm mặt xuống đất, lí nhí trong miệng “Em xin lỗi thầy”. Thế nhưng, thầy chẳng hề trả lời mà lướt qua em ra hiệu cho cả lớp tập hợp lại rồi bắt đầu tiết học như thường lệ. Tuy ngạc nhiên nhưng cả lớp vẫn hoạt động theo hướng dẫn của thầy. Chỉ riêng em đứng ở góc sân bóng lẻ loi như người bị thừa ra. Đứng im lặng nhìn các bạn tập ở trong sân. Lần đầu em nhận ra tiết học thể dục kia thì ra không chỉ có mệt mỏi và nóng bức, mà còn rất thú vị nữa. Và việc đứng trong bóng râm một mình lúc các bạn đang học như em luôn khát khao thì ra cũng là một cách tra tấn. Nó khiến em khó chịu và bứt rứt. Mấy lần em lên tiếng xin thầy vào lớp, nhưng thầy không trả lời, giả vờ như không nghe thấy. Suốt bốn mươi lăm phút thể dục hôm đó, em cảm giác dường như đã mấy thế kì trôi qua vậy. Cuối cùng, đến hết giờ, thầy giáo mới tiến về phía em, và nói:- Em đã nhận ra lỗi sai của mình chưa?

- Em nhận ra rồi ạ. Em xin lỗi thầy, từ nay về sau em sẽ không bao giờ lười biếng và trốn học nữa. Nên thầy cho em vào học với các bạn thầy nhé? - Em vội vàng trả lời thầy.

Nhìn thái độ hối lỗi của em, cuối cùng trên gương mặt nghiêm nghị của thầy cũng hiện lên một nụ cười dịu dàng. Thầy gật đầu:

- Ừ, tiết sau em hãy vào học cùng các bạn đi!

Câu nói ấy của thầy như một cơn gió mát thổi bay đi những mệt mỏi, muộn phiền trong em nãy giờ. Tiết thể dục sau đó là tiết học hay nhất mà em từng học, và cũng là giở thể dục mà em năng nổ nhất từ trước đến nay. Chính cách xử lí tinh tế của thầy đã khiến em nhận ra được niềm vui của việc học tập cùng bạn bè. Giúp em thay đổi được tính xấu trốn học.

Từ đó đến nay đã hơn hai năm trôi qua, nhưng sự việc lần đó em vẫn còn nhớ rõ. Bởi tuy là một kỉ niệm chẳng vui vẻ gì, lại còn là về thói xấu của bản thân, nhưng nó đã thực sự giúp em thay đổi, trở thành một học sinh tốt, được thầy cô, bạn bè yêu quý.

19 tháng 7 2023

Ngày hôm nay, em có dịp về thăm trường cũ. Trường vẫn như xưa, đến cả hàng cây xanh cũng không có gì thay đổi. Nhìn khung cảnh đó, những kỉ niệm ngày xưa lại ùa về. Đặc biệt, chính là kỉ niệm một lần em trốn học thể dục.

Hôm đó là một ngày mùa hè nóng bức, chúng em học thể dục ở trên sân. Và tất nhiên, em và các bạn ai cũng cảm thấy khó chịu. Như thường lệ, sau khi tập hợp điểm danh xong, thầy sẽ cho cả lớp tự khởi động rồi đi lấy dụng cụ thể dục, và phải mười lăm phút sau thầy mới quay lại. Thế nên, ngay khi bóng thầy đi xa, em liền dừng tập, chạy vào bóng râm phía sau sân trường ngồi chơi. Vừa ngồi hóng mát, em vừa yên chí rằng chắc chắn sẽ trở lại kịp khi thầy vừa trở về. Bởi như mọi hôm, khi nào thầy gần trở lại, lớp trưởng sẽ yêu cầu cả lớp đứng lại thành các hàng ngang. Đó như là một tín hiệu để em trở về hàng ngũ.

Tuy nhiên hôm đó, khi em đang say sưa nằm trong gió mát thì chợt cảm thấy có gì đó thật kì lạ. Đã khá lâu rồi, nhưng chưa nghe thấy hiệu lệnh tập hợp của lớp trưởng. Chẳng lẽ thầy lại đi lâu đến như vậy. Hơn nữa, tiếng hô, tiếng chạy ồn ã của cả lớp cũng im bặt, không gian yên tĩnh đến lạ lùng. Cảm giác khó hiểu, em vội rời khỏi bóng râm, chạy vòng về sân thể dục. Đến lúc đó, em nhận ra rằng, mình đã bị thầy phát hiện trốn phần khởi động rồi. Thì ra hôm nay, thầy để quên chìa khóa phòng dụng cụ trong cặp nên quay lại lấy. Khi trở về, vừa liếc qua thầy liền nhận ra thiếu mất năm bạn so với lúc điểm danh nên thầy đứng lại chờ đợi. Bốn bạn kia trở về rất nhanh và xin lỗi thầy, riêng em thì đến lúc này mới xuất hiện. Nhìn ánh mắt nghiêm nghị của thầy, em hèn nhát mà cúi gằm mặt xuống đất, lí nhí trong miệng “Em xin lỗi thầy”. Thế nhưng, thầy chẳng hề trả lời mà lướt qua em ra hiệu cho cả lớp tập hợp lại rồi bắt đầu tiết học như thường lệ. Tuy ngạc nhiên nhưng cả lớp vẫn hoạt động theo hướng dẫn của thầy. Chỉ riêng em đứng ở góc sân bóng lẻ loi như người bị thừa ra. Đứng im lặng nhìn các bạn tập ở trong sân. Lần đầu em nhận ra tiết học thể dục kia thì ra không chỉ có mệt mỏi và nóng bức, mà còn rất thú vị nữa. Và việc đứng trong bóng râm một mình lúc các bạn đang học như em luôn khát khao thì ra cũng là một cách tra tấn. Nó khiến em khó chịu và bứt rứt. Mấy lần em lên tiếng xin thầy vào lớp, nhưng thầy không trả lời, giả vờ như không nghe thấy. Suốt bốn mươi lăm phút thể dục hôm đó, em cảm giác dường như đã mấy thế kì trôi qua vậy. Cuối cùng, đến hết giờ, thầy giáo mới tiến về phía em, và nói:- Em đã nhận ra lỗi sai của mình chưa?

- Em nhận ra rồi ạ. Em xin lỗi thầy, từ nay về sau em sẽ không bao giờ lười biếng và trốn học nữa. Nên thầy cho em vào học với các bạn thầy nhé? - Em vội vàng trả lời thầy.

Nhìn thái độ hối lỗi của em, cuối cùng trên gương mặt nghiêm nghị của thầy cũng hiện lên một nụ cười dịu dàng. Thầy gật đầu:

- Ừ, tiết sau em hãy vào học cùng các bạn đi!

Câu nói ấy của thầy như một cơn gió mát thổi bay đi những mệt mỏi, muộn phiền trong em nãy giờ. Tiết thể dục sau đó là tiết học hay nhất mà em từng học, và cũng là giở thể dục mà em năng nổ nhất từ trước đến nay. Chính cách xử lí tinh tế của thầy đã khiến em nhận ra được niềm vui của việc học tập cùng bạn bè. Giúp em thay đổi được tính xấu trốn học.

Từ đó đến nay đã hơn hai năm trôi qua, nhưng sự việc lần đó em vẫn còn nhớ rõ. Bởi tuy là một kỉ niệm chẳng vui vẻ gì, lại còn là về thói xấu của bản thân, nhưng nó đã thực sự giúp em thay đổi, trở thành một học sinh tốt, được thầy cô, bạn bè yêu quý.

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi sau:       Có thói quen xấu và thói quen tốt. Luôn dậy sớm, luôn đúng hẹn, giữ lời hứa, luôn đọc sách,... là thói quen tốt.       Hút thuốc lá, hay cáu giận, mất trật tự là thói quen xấu. Có người biết phân biệt tốt và xấu, nhưng vì đã thành thói quen nên rất khó bỏ, khó sửa. Chẳng hạn vì thói quen hút thuốc lá, nên cũng có thói quen gạt tàn bừa bãi ra nhà, cả trong phòng khách...
Đọc tiếp

Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi sau:

      Có thói quen xấu và thói quen tốt. Luôn dậy sớm, luôn đúng hẹn, giữ lời hứa, luôn đọc sách,... là thói quen tốt.

      Hút thuốc lá, hay cáu giận, mất trật tự là thói quen xấu. Có người biết phân biệt tốt và xấu, nhưng vì đã thành thói quen nên rất khó bỏ, khó sửa. Chẳng hạn vì thói quen hút thuốc lá, nên cũng có thói quen gạt tàn bừa bãi ra nhà, cả trong phòng khách lịch sự, sạch bong. Người biết lịch sự thì còn sửa một chút bằng cách xin chủ nhà cho mượn cái gạt tàn.

      Một thói quen xấu ta thường gặp hằng ngày, ở bất cứ đâu là thói quen vứt rác bừa bãi. Ăn chuối xong cứ tiện tay là vứt toẹt ngay cái vỏ ra cửa, ra đường... Thói quen này thành tệ nạn... Một xóm nhỏ, con mương sau nhà thành con sông rác... Những nơi khuất, nơi công cộng, lâu ngày rác cứ ùn lên, khiến nhiều khu dân cư phải chịu hậu quả mất vệ sinh nặng nề.

      Tệ hại hơn có người có cái cốc vỡ, cái chai vỡ cũng tiện tay ném ra đường. Vì thế trẻ em, cụ già giẫm phải, chảy máu chân rất nguy hiểm. Tạo được thói quen tốt là rất khó. Nhưng nhiễm thói quen xấu thì dễ. Cho nên mỗi người, mỗi gia đình hãy tự xem lại mình để tạo ra nếp sống đẹp, văn minh cho xã hội.

(Theo Băng Sơn, Giao tiếp đời thường)

a) Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên:

b) Nhận xét về cách tác giả sử dụng các lí lẽ, bằng chứng:

c) Theo em, để loại bỏ thói quen xấu, chúng ta cần làm gì?

0
Câu 1: Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi sau:       Có thói quen xấu và thói quen tốt. Luôn dậy sớm, luôn đúng hẹn, giữ lời hứa, luôn đọc sách,... là thói quen tốt.       Hút thuốc lá, hay cáu giận, mất trật tự là thói quen xấu. Có người biết phân biệt tốt và xấu, nhưng vì đã thành thói quen nên rất khó bỏ, khó sửa. Chẳng hạn vì thói quen hút thuốc lá, nên cũng có thói quen gạt tàn bừa bãi ra nhà, cả trong phòng...
Đọc tiếp

Câu 1: Đọc văn bản và trả lời các câu hỏi sau:

      Có thói quen xấu và thói quen tốt. Luôn dậy sớm, luôn đúng hẹn, giữ lời hứa, luôn đọc sách,... là thói quen tốt.

      Hút thuốc lá, hay cáu giận, mất trật tự là thói quen xấu. Có người biết phân biệt tốt và xấu, nhưng vì đã thành thói quen nên rất khó bỏ, khó sửa. Chẳng hạn vì thói quen hút thuốc lá, nên cũng có thói quen gạt tàn bừa bãi ra nhà, cả trong phòng khách lịch sự, sạch bong. Người biết lịch sự thì còn sửa một chút bằng cách xin chủ nhà cho mượn cái gạt tàn.

      Một thói quen xấu ta thường gặp hằng ngày, ở bất cứ đâu là thói quen vứt rác bừa bãi. Ăn chuối xong cứ tiện tay là vứt toẹt ngay cái vỏ ra cửa, ra đường... Thói quen này thành tệ nạn... Một xóm nhỏ, con mương sau nhà thành con sông rác... Những nơi khuất, nơi công cộng, lâu ngày rác cứ ùn lên, khiến nhiều khu dân cư phải chịu hậu quả mất vệ sinh nặng nề.

      Tệ hại hơn có người có cái cốc vỡ, cái chai vỡ cũng tiện tay ném ra đường. Vì thế trẻ em, cụ già giẫm phải, chảy máu chân rất nguy hiểm. Tạo được thói quen tốt là rất khó. Nhưng nhiễm thói quen xấu thì dễ. Cho nên mỗi người, mỗi gia đình hãy tự xem lại mình để tạo ra nếp sống đẹp, văn minh cho xã hội.

(Theo Băng Sơn, Giao tiếp đời thường)

a) Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên:

b) Nhận xét về cách tác giả sử dụng các lí lẽ, bằng chứng:

c) Theo em, để loại bỏ thói quen xấu, chúng ta cần làm gì?

Câu 2: Cho đề bài:

Trình bày ý kiến của em về vấn đề bạo lực học đường:

a) Tìm ít nhất 2 bằng chứng (dẫn chứng) phục vụ cho đề bài trên:

b) Viết đoạn văn (6 đến 8 câu) nêu các giải pháp ngăn chặn bạo lực học đường:

0
19 tháng 7 2023

       Tây nguyên quê em có thiên nhiên thơ mộng và núi non trùng điệp.Ở đây có nhiều ngọn núi cao từ 2000 đến 2 600 mét, quanh năm  mây phủ trắng đầu. Bên những chóp núi cao là những thảm rừng dày. Có nhiều khu rừng nguyên sinh từ bao đời nay chưa in dấu chân người.

       Tây Nguyên còn có những thảo nguyên rực rỡ trong nắng dịu mùa xuân. Những đồi tranh vàng óng lao xao trong gió nhẹ. Những rẫy lúa nương ngô bên những mái nhà sàn thấp thoáng trải dài ven bờ suối. Nơi ấy có những ngọn núi cao vời vợi và những thảm rừng xanh thẳm dài vô tận. 

 

 

18 tháng 7 2023

Vì số học sinh của khối đó xếp hàng 2; 3; 4; 5; 6 đều thiếu 1 bạn.

Và Số học sinh khối đó xếp hàng 7 thì vừa đủ nên số học sinh của khối đó thêm vào 301 học sinh thì chia hết cho cả: 1; 2; 3; 4; 5; 6; 7 và số học sinh lúc sau nhỏ hơn:

          300 + 301 = 601

Số nhỏ nhất khác 0 chia hết cho cả 1; 2; 3; 4; 5; 6; 7 là: 420

Các số chia hết cho 420 là các số thuộc dãy số sau:

       0; 420; 840;...;

Vì số hoc sinh của lớp đó lúc sau nhỏ hơn 601 nên số học sinh lúc sau là 420

Số học sinh của khối đó là:

    420 - 301 = 119 (học sinh)

Đs: 119 học sinh

 

               

19 tháng 7 2023

Vì số học sinh của khối đó xếp hàng 2; 3; 4; 5; 6 đều thiếu 1 bạn.

Và Số học sinh khối đó xếp hàng 7 thì vừa đủ nên số học sinh của khối đó thêm vào 301 học sinh thì chia hết cho cả: 1; 2; 3; 4; 5; 6; 7 và số học sinh lúc sau nhỏ hơn:

          300 + 301 = 601

Số nhỏ nhất khác 0 chia hết cho cả 1; 2; 3; 4; 5; 6; 7 là: 420

Các số chia hết cho 420 là các số thuộc dãy số sau:

       0; 420; 840;...;

Vì số hoc sinh của lớp đó lúc sau nhỏ hơn 601 nên số học sinh lúc sau là 420

Số học sinh của khối đó là:

    420 - 301 = 119 (học sinh)

Đs: 119 học sinh

18 tháng 7 2023

Trong cuộc sống hàng ngày, tôi luôn tin rằng niềm tin là một yếu tố quan trọng để thành công. Niềm tin giúp con người vượt qua khó khăn, trở ngại và tạo nên sự tự tin trong hành động. Một câu đơn mà tôi luôn ghi nhớ là "Hãy tin vào bản thân mình, vì không ai có thể làm điều đó tốt hơn bạn". Điều này nhắc nhở tôi rằng tôi có khả năng và năng lực để đạt được mọi mục tiêu mà tôi đặt ra. Tuy nhiên, niềm tin không chỉ dừng lại ở bản thân mình mà còn cần tin tưởng vào người khác. Một câu ghép mà tôi thường nhắc nhở bản thân là "Tin tưởng người khác, nhưng đừng để mình bị lừa dối". Điều này nhấn mạnh rằng tôi cần có lòng tin vào người khác để xây dựng mối quan hệ tốt đẹp, nhưng cũng cần phải cảnh giác để không bị lợi dụng hay tổn thương. Niềm tin cũng giúp tôi vượt qua những thử thách trong công việc. Một câu đơn mà tôi thường nhắc nhở bản thân là "Hãy tin rằng mọi khó khăn đều có giải pháp". Điều này giúp tôi không bị chán nản trước những khó khăn mà tìm cách tìm ra giải pháp để vượt qua chúng. Cuối cùng, niềm tin còn giúp tôi duy trì một tinh thần lạc quan và tích cực. Một câu ghép mà tôi thường nhắc nhở bản thân là "Hãy tin rằng mọi điều xảy ra đều có ý nghĩa và học hỏi từ mỗi trải nghiệm". Điều này giúp tôi nhìn nhận mọi tình huống từ một góc độ tích cực và tìm cách học hỏi từ mỗi trải nghiệm để trưởng thành và phát triển. Tóm lại, niềm tin là một yếu tố quan trọng trong cuộc sống. Tôi luôn tin vào bản thân mình, tin tưởng người khác, tin rằng mọi khó khăn đều có giải pháp và tin rằng mọi điều xảy ra đều có ý nghĩa. Niềm tin giúp tôi vượt qua khó khăn, duy trì tinh thần lạc quan và phát triển bản thân.