bài văn tả con mèo
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.



cô ơi tặng em xu nha
Các từ ngữ được dùng để chú thích cho cụm từ "Mùa xuân của tôi" là:
- mùa xuân Bắc Việt
- mùa xuân của Hà Nội
Bạn này không phải là giáo viên của Olm, em nhé @Đoàn Hải Uyên

Con chó sẽ đi lượm banh tên là đen và chú có bộ lông màu trắng.

Olm chào em, với câu hỏi này olm xin hỗ trợ như sau: Khi em tham gia diễn đàn Olm, các em tích cực hỗ trợ các bạn trên diễn đàn hỏi đáp. Mỗi câu trả lời em sẽ được các bạn tích đúng và em được 1 sp. Và nếu câu trả lời của em chất lượng, trình bày khoa học, phù hợp với trình độ người hỏi em sẽ được ctv vip, amin, giáo viên tích đúng và em nhận được 1gp. Cuối tuần sẽ có bảng xếp hạng, căn cứ vào bảng xếp hạng Olm sẽ trao thưởng xu cho em. Em cũng có thể tham gia các sự kiện của Olm, tham gia các cuộc thi vui để nhận coin từ Olm. Em có thể dùng xu để đổi quà trên Olm đó là bút, sổ, áo, mũ, thẻ cào điện thoại. Cảm ơn em đã đồng hành cùng olm.

Sáng thứ hai, sân trường rực nắng, nhưng trong lòng tôi lại dâng lên một cảm xúc thật lạ – vừa bồi hồi, vừa tiếc nuối. Hôm nay là buổi chào cờ cuối cùng của chúng tôi dưới mái trường tiểu học thân thương này...
Từ rất sớm, tiếng ve đã râm ran trên những tán phượng đỏ. Những chùm hoa rơi nhẹ, như những giọt ký ức rơi chầm chậm xuống lòng người. Sân trường rộng lớn vẫn đó, hàng cờ vẫn bay phấp phới giữa trời xanh, nhưng dường như mọi thứ hôm nay đẹp hơn, lặng hơn, và buồn hơn.
Chúng tôi – những học sinh cuối cấp – xếp hàng ngay ngắn, mặc đồng phục chỉnh tề, khăn quàng đỏ thắm trên vai. Không ai nói nhiều, chỉ lặng im nhìn lên lá cờ tổ quốc đang tung bay trong gió. Khi tiếng Quốc ca vang lên, tôi cảm giác như mỗi nốt nhạc đang ngân trong trái tim mình, mỗi từ hát ra đều mang theo bao kỷ niệm của năm tháng đã qua.
Thầy hiệu trưởng lên phát biểu. Giọng thầy vẫn trầm ấm, nhưng hôm nay có chút nghèn nghẹn:
"Các em học sinh lớp Năm thân mến, hôm nay là buổi chào cờ cuối cùng của các em tại mái trường tiểu học này. Dù mai đây mỗi người sẽ đến một nơi khác, thầy mong các em luôn mang theo những ký ức đẹp nhất, và hãy mãi giữ trong tim hình bóng ngôi trường này…”
Không gian bỗng trầm xuống. Một vài bạn đã rưng rưng nước mắt, có người vội quay mặt đi để giấu đi cảm xúc. Cô giáo chủ nhiệm tiến đến từng đứa học trò, nhẹ nhàng tháo chiếc khăn quàng đỏ khỏi vai – như tháo xuống cả một thời thơ ấu vô tư và trong trẻo. Tôi thấy mắt cô hoe đỏ, còn đôi tay thì run run…
Cuối buổi chào cờ, chúng tôi ôm nhau, siết chặt lấy nhau không muốn rời. Những câu nói nghèn nghẹn cứ bật ra:
"Mai mốt nhớ giữ liên lạc nha…"
"Tao sẽ nhớ tụi mày lắm…"
"Cảm ơn vì đã là một phần tuổi thơ của tao…”
Khi bước ra khỏi sân trường, tôi ngoái lại nhìn dãy lớp học cũ – nơi từng có tiếng cười vang vọng, những buổi trực nhật vụng về, những trận đùa giỡn ngây thơ… Tất cả như một cuốn phim đang tua lại, chậm rãi và đầy tiếc nuối.
Buổi chào cờ cuối cùng kết thúc, nhưng trong lòng tôi, nó sẽ là vĩnh cửu. Vĩnh cửu như sắc đỏ của hoa phượng, như tiếng trống trường năm xưa, như ánh mắt của bạn bè khi chia xa – những điều sẽ mãi theo tôi trên hành trình lớn lên. 🌤️❤️

Em Làm Bác Sĩ
Trong chiếc áo blouse trắng tinh khôi, em đứng tại phòng khám, với nụ cười ấm áp và đôi mắt ánh lên sự chân thành. Trên tay em là chiếc ống nghe, một biểu tượng của niềm tin và sự an tâm. Bệnh nhân đến từ khắp nơi, mang theo những nỗi đau và lo lắng. Em cẩn thận lắng nghe từng nhịp tim, từng hơi thở, và cảm nhận từng nỗi đau của họ. Với mỗi đơn thuốc em viết, không chỉ có những dòng chữ, mà còn là tấm lòng và sự tận tâm mong muốn họ mau khỏe lại. Trong mắt của những bệnh nhân, em là người mang đến hy vọng và sự sống.
Em Làm Cô Giáo
Đứng trên bục giảng, em mặc chiếc áo dài thướt tha, với ánh mắt trìu mến nhìn xuống lớp học. Bàn tay em thoăn thoắt viết lên bảng những con chữ, con số, mang theo tri thức đến từng học sinh. Em kể cho các em những câu chuyện đầy cảm hứng, mở ra cho các em những chân trời mới lạ của tri thức và hiểu biết. Tiếng cười của các em vang lên giòn giã, những câu hỏi tò mò, những ánh mắt sáng ngời, tất cả làm cho công việc của em trở nên thật ý nghĩa và đầy hạnh phúc. Em không chỉ là người truyền đạt kiến thức, mà còn là người thắp lên ngọn lửa đam mê học tập trong mỗi trái tim nhỏ bé.
Em Làm Công An, Chú Bộ Đội
Trong bộ quân phục xanh thẫm, em đứng thẳng người, ánh mắt kiên định, tay cầm chắc cây súng. Em tuần tra trên những con phố, bảo vệ sự an toàn cho từng người dân. Em tham gia những buổi tập luyện vất vả, vượt qua những thử thách để trở thành người chiến sĩ mạnh mẽ, bản lĩnh. Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, em cảm thấy tự hào vì đã góp phần giữ gìn sự bình yên và trật tự cho quê hương. Em hiểu rằng, sự hy sinh và nỗ lực của mình là để mang lại cuộc sống yên bình cho tất cả mọi người.
Em Làm Họa Sĩ
Ngồi trước giá vẽ, với những hộp màu sặc sỡ và những cây cọ, em đắm chìm trong thế giới nghệ thuật. Bức tranh của em là những khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, những con người hạnh phúc, và những giấc mơ bay cao. Mỗi nét vẽ là một dòng cảm xúc, một phần tâm hồn của em. Em tạo ra những tác phẩm mang đầy màu sắc của cuộc sống, làm cho mọi người khi ngắm nhìn chúng đều cảm thấy yên bình và vui vẻ. Trong những bức tranh ấy, có những ước mơ, những khao khát và những khoảnh khắc đẹp đẽ của cuộc đời.
Nhà em có rất nhiều con vật. Nhưng em thích nhất là chú mèo Mun nhà em.
Mun có bộ lông màu vàng óng ả. Đôi tai chú mỏng như lá táo. Đôi mắt long lanh như viên pha lê. Chiếc miệng nhỏ xinh, hai bên còn có ria mép. Cái đuôi ngắn nhưng lúc nào cũng ngoái tít. Đôi chân nhỏ nhắn nhưng leo trèo rất giỏi.
Mun rất thích phơi nắng và bắt chuột. Em rất bất ngờ khi thấy chú chạy mà không phát ra tiếng động. Mỗi lần em đi học về, Mun đều chạy ra quấn quýt dưới chân em.
Em rất thích chú mèo Mun đáng yêu nhà em.