K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

m bị ngáo ak con

15 tháng 2 2020

ngáo thật rồi

14 tháng 2 2020

bn ơi theo nguyên lý thì có trứng thì mới có gà=>có gà thì mới có trứng đẻ ra con gà nx .

 vậy là bn bt đáp án r

mk biết nên mới đố

"thành tích" - ngày nay đang là những tảng đá vô cùng to lớn mà các bậc phụ huynh đặt lên vai các con mình. Tảng đá ấy có thể tôi luyện sức mạnh, sức bền cho con, nhưng mặt khác , nó cũng có thể đè nén, vùi dập đôi vai trẻ thơ ấy...

"in hình chiếc môi vừa hôn lên đó" cho ta thấy cậu học sinh này vừa được điểm tốt , và được nguwoif thân tặng cho một nụ hôn âu yếm như một món quà cho thành tích cậu vừa đạt được. Nhưng bên cạnh món quà là nụ hôn ấy, thì cũng có một "món quà" khác được trao đi, đó chính là món quà bạo lực - cái tát ! Phụ huynh sẽ hài lòng nếu con được điểm tốt , họ cười , họ khen cho những sự nỗ lực và cố gắng của con mình , nhưng cũng là sự cố gắng, tại sao họ lại nhẫn tâm quăng đi những phấn đấu đấy mà chỉ nhìn vào điểm số , buông ra những lời nói và hành động đầy đau đớn như vậy ?! Vì họ chỉ quan tâm thành tích, ho chỉ quan tâm cái gọi là sĩ diện của họ mà không một lần ngẫm lại rằng, con mình cũng đã cố gắng, cũng muốn được điểm tốt ,..những chỉ là thiếu may mắn thôi. lẽ ra họ phải động viên con họ để có thể khắc phục vào lần sau, nhưng không, họ lại đâm sâu vào nỗi buồn đấy, họ chưa thấu hết những cảm nghĩ của người học sinh lúc này.

Vì vậy, qua đây, em cũng muốn nhắn nhủ tới bố mẹ của mình rằng , thành tích là cả một quá trình mới có được , từ bến bờ của điểm xuất phát, có một cây cầu giúp chúng con đi đến đích đấy, đó chính là cây cầu của sự cố gắng phấn đấu không ngừng đấy ạ! 

chắc do máy bn bị z đó

14 tháng 2 2020

bn mua máy mới đê

15 tháng 2 2020
CâuTục ngữCa daoThành ngữ
Một hoa da phấn        x
Một giọt máu đào hơn ao nước lã         x
Một nắng hai sương        x
Giấy rách phải giữ lấy lề    x  
Chân cứng đá mềm        x

     Lời nói chẳng mất tiền mua

Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau

   x  

     Chiều chiều ra đứng ngõ sau

Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều

       x 

Chúc bạn hk tốt

14 tháng 2 2020

1.Chủ ngữ :Tuổi thơ tôi với con đê sông hồng gắn liền như hình với bóng, tựa hai người bạn thân thiết.

2. a)Chủ ngữ: Hôm nay là giỗ cụ tổ năm đời của thần nhưng không có mặt ở nhà. Vị ngữ là phần còn lại.

    b)Chủ ngữ: Từ đẩu đến "ngày xưa nếu tôi". Vị ngữ là phần còn lại.

Làm bài tốt nha!

14 tháng 2 2020

1. CN:Tuổi thơ tôi với con đê sông Hồng 

2.

a)\(\frac{\text{Hôm nay }}{CN_1}\)\(\frac{\text{là giỗ cụ tổ năm đời của thần}}{VN_1}\)

    \(\frac{\text{thần}}{CN_2}\)\(\frac{\text{không có mặt ở nhà để cúng giỗ}}{VN_2}\)

b) \(\frac{\text{Làng}}{CN_1}\frac{\text{ mặc bị tàn phá}}{VN_1}\)

       \(\frac{\text{ mảnh đất quê hương}}{CN_2}\frac{\text{ vẫn đủ sức nuôi sống tôi như ngày xưa }}{VN_2}\)

     \(\frac{\text{ tôi }}{CN_3}\)\(\frac{\text{ có ngày trở về}}{VN_3}\)

 k cho mk nếu thấy đúng nha!!! ~HỌC TỐT~

16 tháng 2 2020

Mẹ - mặt trời của con
“Mẹ thương con có hay chăng
Thương từ khi thai nghén trong lòng
Mấy nắng sớm chiều mưa ròng
Chín tháng so chín năm, gian khó tính khôn cùng
A á ru hời ơ hời ru…”

Cho đến tận bây giờ, lời ru ầu ơ thuở thơ bé của mẹ vẫn còn mãi vang trong tâm hồn tôi. Lúc nào cũng vậy, mẹ luôn là người thương yêu, săn sóc các con của mình. Mẹ tôi còn hi sinh bao điều để nuôi nấng, dưỡng dục tôi khôn lớn.
Mẹ tôi đã rất vất vả để sinh ra tôi. Nghe bà tôi kể, hồi có mang tôi, mẹ tôi gầy yếu lắm. Bà bảo chắc do tôi ở trong bụng quá nghịch ngợm nên mẹ luôn ốm nghén, chẳng ăn được nhiều. Sau chín tháng mười ngày, mẹ sinh đón cậu con trai đầu lòng với tất cả niềm hạnh phúc nhất. Mẹ đã thức hằng đêm để trông nom tôi có giấc ngủ tròn. Từ bé tới giờ, tôi chẳng thể nhớ nổi mình ốm sốt bao nhiều lần, chỉ hình dung được gương mặt lo lắng của mẹ.
Mẹ luôn yêu thương tôi và dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Sáng sớm, mẹ thức dậy nấu cho tôi những món ăn hấp dẫn. Chiều tan học, tôi lại được sà vào vòng tay đầy thương yêu của mẹ. Mẹ tôi là một cô giáo. Với tôi, mẹ là cô giáo đầu tiên và vĩ đại nhất cuộc đời. Hồi bốn tuổi, tôi đã bắt đầu học cách cầm bút. Nhưng tôi lại thuận tay trái. Mẹ đã cầm tay tôi, đưa từng nét chữ đầu tiền, rèn cho tôi cách cầm bút bằng tay phải. Những ngày đầu, tôi vô cùng nản chí. Cầm bút không thuận tay nên tay tôi mỏi rã rời, những dòng chữ cứ nguệch ngoạc. Tôi vẫn gắng viết nhưng trong lòng cảm thấy ấm ức. Mắt tôi ứa đầy nước. Mẹ lại gần, nhẹ nhàng cầm lấy chiếc bút chì và ôm tôi vào lòng. Mẹ thủ thỉ những lời động viên ấm áp. Từ hôm đó, tôi học được cách kiên nhẫn, viết từng nét, từng nét thật chậm.
Dù đã mười tuổi, tôi vẫn thích được nằm ngủ trong vòng tay mẹ, được nghe những ru ầu ơ ngọt ngào thuở nhỏ. Bởi tôi biết, vòng tay ấy, lời ru ấy là những gì yêu thương nhất, tình cảm nhất mẹ dành cho tôi. Đứa con nghịch ngợm này nhất định sẽ không làm đôi mắt mẹ buồn, sẽ chăm ngoan và sẽ khôn lớn trưởng thành

14 tháng 2 2020

bóng đèn

14 tháng 2 2020

Trả lời:

-Đó là cái bóng đèn

...........

................