Viết đoạn văn ngắn (4-5 câu) về tình cảm quê hương hoặc gia đình trong đó có sử dụng từ trái nghĩa( chỉ rõ từ trái nghĩa)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vì văn bản này đc sáng tác theo lối tự sự,không bị ràng buộc bởi luật thơ và cách gieo vần...
Sử dụng nhiều biện pháp tu từ; nhân hoá , điệp ngữ, ẩn dụ đặc sắc
Có ngôn ngữ cô đọng , giải điệu và hình ảnh
Mong dc đánh giá đúng ạ
"Mặt trời lặn dần phía chân trời, nhường chỗ cho bầu trời tối mịt. Nhưng rồi, từng ngôi sao nhỏ bắt đầu lóe lên, như những đốm sáng nhỏ giữa bầu trời đen tối. Chúng như những ngọn đèn nhỏ, soi sáng cho bầu trời đêm, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Bầu trời đêm, dường như trở nên sống động hơn bao giờ hết, như một bản giao hưởng vũ trụ đầy mê hoặc. Mỗi ngôi sao như một nốt nhạc, cùng hòa quyện vào nhau, tạo nên một giai điệu huyền ảo, không thể nào quên."
Trong đoạn văn trên, tôi đã sử dụng biện pháp tu từ "ẩn dụ" khi so sánh ngôi sao với ngọn đèn và nốt nhạc, tạo nên hình ảnh sống động và phong phú cho bầu trời đêm. Đồng thời, tôi cũng sử dụng "điệp từ" khi lặp lại cụm từ "bầu trời đêm", tạo nên hiệu ứng âm thanh và nhấn mạnh ý nghĩa của câu chuyện.
Quê em đẹp biết bao, nơi đây có đồng lúa chín vàng , những cánh cò trắng là là bay. Các cô bác nông dân chăm chỉ làm việc quanh năm suốt tháng. Những đứa trẻ mục đầu thổi sáo trên lưng trâu. Dòng sông thơ mộng như dòng sữa mẹ chảy quanh. Em gọi to: quê hương, quê hương ơi! Phải, quê hương nơi chúng ta sinh ra và lớn lên đã cho ta tiếng khóc từ khi chào đời. để cho quê hương giàu đẹp, t cần phải học tập rèn luyện thật tốt để xây dựng quê hương.
nguon:internet
Đánh giá đúng cho mình nha
Quê hương tôi, nơi tôi đã lớn lên, luôn đầy ắp những kỷ niệm vui buồn. Mỗi khi tôi trở về, tôi cảm nhận được sự yên bình, trái ngược hoàn toàn với sự hối hả, náo nhiệt của cuộc sống thành phố. Những con đường quen thuộc, những ngôi nhà cũ kỹ, mỗi thứ đều mang một vẻ đẹp giản dị, khác hẳn với sự xa hoa, lộng lẫy của những tòa nhà cao tầng. Tôi yêu quê hương tôi, nơi tôi đã trải qua những năm tháng tuổi thơ đầy niềm vui và nỗi buồn.
Từ trái nghĩa trong đoạn văn: yên bình - hối hả, giản dị - xa hoa.