viết đoạn văn tả chiếc áo đồng phục :))
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Thomas Alva Edison là một nhà phát minh và thương nhân đã phát triển rất nhiều thiết bị có ảnh hưởng lớn tới cuộc sống trong thế kỷ 20. Ông được một nhà báo đặt danh hiệu "Thầy phù thủy ở Menlo Park", ông là một trong những nhà phát minh đầu tiên ứng dụng các nguyên tắc sản xuất hàng loạt vào quy trình sáng tạo, và vì thế có thể coi là đã sáng tạo ra phòng nghiên cứu công nghiệp đầu tiên. Một số phát minh được gán cho ông, tuy ông không hoàn toàn là người đầu tiên có ý tưởng đó, nhưng sau khi bằng sáng chế đầu tiên được thay đổi nó trở thành của ông. Edison được coi là một trong những nhà phát minh giàu ý tưởng nhất trong lịch sử, ông giữ 1.093 bằng sáng chế tại Hoa Kỳ dưới tên ông, cũng như các bằng sáng chế ở Anh Quốc, Pháp, và Đức
Alfred Bernhard Nobel (trợ giúp·thông tin) là một nhà hóa học, một nhà kỹ nghệ, nhà sản xuất vũ khí, người phát minh ra thuốc nổ (dynamite) và một triệu phú người Thụy Điển. Ông dùng tài sản của mình để sáng lập ra Giải thưởng Nobel. Nguyên tố hóa học Nobelium được đặt theo tên của ông
Năm 1954 ,ý nghĩa của việc miền bắc nước ta được hoàn toàn giải phóng là
A.tạo cơ sở vững chắc cho ta đấu tranh giải phóng miền nam.
b. cổ vũ phong chào giành độc lập ở lào và campuchia
c. làm thất bại âm mưu tiêu diệt cách mạng việt nam của pháp, mĩ
d. miền bắc có điều kiện tiến hành cải cách ruộng đất.
chịu thôi bạn ạ
lên mạng chép đi , tự viết một bài rồi thêm bớt vào sẽ hay hơn
Nhật Bản là quốc gia có tính đồng nhất về sắc dân và văn hóa. Người dân không có nguồn gốc Nhật chỉ chiếm hơn 1% tổng dân số vào năm 1993. Sắc dân nước ngoài đông nhất là Triều Tiên nhưng nhiều người Triều Tiên sinh trưởng tại Nhật Bản đã nói tiếng Nhật không khác gì người Nhật Bản cả. Sắc dân này trước kia bị kỳ thị tại nơi làm việc và tại một số phương diện trong đời sống hàng ngày. Sắc dân ngoại quốc thứ hai là người Hoa rồi về sau còn có một số dân lao động gồm người Philippines và người Thái. Nhật Bản là một trong những đất nước có lịch sử lâu đời. Người Nhật luôn coi trọng giáo dục, vì nó tạo ra nguồn nhân lực cần thiết cho sự phát triển kinh tế, khoa học, kỹ thuật. Về hệ thống giáo dục của Nhật Bản thì tiểu học, trung và đại học được áp dụng ở Nhật như một trong các cải cách thời Minh Trị. Từ năm 1947, Nhật Bản áp dụng hệ thống giáo dục bắt buộc gồm tiểu học và trung học trong chín năm cho học sinh từ sáu đến mười lăm tuổi. Hầu hết sau đó đều tiếp tục chương trình trung học và theo MEXT, khoảng 75,9% học sinh tốt nghiệp phổ thông tiếp tục học lên bậc đại học, cao đẳng hay các chương trình trao đổi giáo dục khác. Giáo dục ở Nhật có tính cạnh tranh rất cao đặc biệt ở các kì thi tuyển sinh đại học,điển hình là các kì thi tuyển của hai trường đại học cao cấp Tokyo và Kyoto. Chương trình đánh giá sinh viên quốc tế hợp tác OECD hiện xếp Nhật Bản ở vị trí thứ sáu thế giới.
Cứ mỗi dịp năm học mới, trường em lại bán đồng phục và đồng phục thể dục cho học sinh. Phụ huynh và học sinh nào có nhu cầu đều có thể mua đồng phục từ thư viện của trường. Chiếc áo em đang mặc được mua từ lúc em mới vào trường, đến nay đã là năm thứ ba.
Đồng phục thường của trường em gồm áo sơ mi trắng được cách điệu rất đẹp và quần tây xanh đen. Thông thường, đồng phục được trường bán theo nhiều kích cỡ khác nhau cho học sinh lựa chọn tùy theo vóc dáng. Giữa áo đồng phục của các bạn nam và nữ có vài sự khác biệt, áo của nữ được làm điệu đà và nũ tính hơn, đồng thời kích thước cũng có phần hơi nhỏ hơn. Em rất yêu bộ đồng phục và luôn luôn mặc nó với một niềm tự hào là học sinh của ngôi trường thân yêu của em.
Bộ đồng phục của em được mua từ nhiều năm trước, khi em vừa nhập học ở ngôi trường này. Ban đầu, nó là bộ quần và áo size M cho nữ. Lúc mới mua, em đã lựa chọn kích thước vừa vặn với cơ thể em, không quá rộng cũng không quá bó sát. Tuy nhiên, đến hết năm thứ hai, chiếc quần ấy đã trở nên quá bé nhỏ đối với cơ thể đang phát triển của em, dù đã cố gắng nhưng vẫn không thể nào mặc vào và cài được nút. Vì vậy em đành phải mua một chiếc quần mới đủ sức đáp ứng. Bộ đồng phục hiện em vẫn đang mặc là chiếc áo nhỏ xinh xắn size M từ ban đầu, và một chiếc quần mới hơn size L.
Chiếc áo sơ mi đồng phục của em nhìn như hình chữ nhật, chiều dài khoảng ba gang tay của em. Chiếc áo ban đầu có màu trắng tinh, tuy nhiên sau nhiều năm sử dụng, hiện nay màu của nó đã ngả vàng, cùng với một số vết mực hay vết bẩn nhỏ. Chất liệu làm ra chiếc áo chính bằng vải cotton nên khi mặc rất dễ chịu và thoáng mát. Đặc biệt hơn đó chính là khi mà em sờ tay vào vải lúc nào cũng có cảm giác mát lạnh thật là dễ chịu.
Chiếc cổ áo nhỏ xinh hình lá sen rất đẹp, được may bằng vải cùng màu với màu quần. Tay áo ngắn, có viền tay áo cũng được may bằng loại vải giống với quần đồng phục. Trên tay áo có in logo của trường em, chiếc logo rất đẹp nhưng đã bị mờ do áo đã cũ. Trên ngực áo có phù hiệu ghi tên trường em ở phía trên, cùng với tên và lớp của em ở dưới. Phù hiệu này được đính vào áo bằng loại keo nhiệt, sử dụng bàn ủi để dán vào áo. Mỗi khi nhận lớp mới, em sẽ được phát phù hiệu để tự dán vào áo. Hàng cúc áo màu xanh đen nổi bật lên với màu áo, kết hợp với chiếc cà vạt nơ cách điệu cùng màu tạo nên điểm nhấn đặc biệt cho áo.
Theo như bảng số đo của nhà trường, chiếc áo size M của em dành cho học sinh khoảng 40kg, vòng ngực 76cm và vòng eo 70cm. Em là một cô bé khá tròn trịa, em cũng đã phát triển khá nhanh so với khi mới vào trường. Hiện, em nặng 58kg, vòng ngực 88 và vòng eo đến 79cm. Mặc dù rất chật, nhưng chiếc áo bé nhỏ này vẫn đủ sức cùng em đến trường. Cúc áo chỉ vừa đủ sức chạm đến khuy áo, không hề dư ra một tí khoảng trống nào. Vì vậy, em sẽ phải "hóp bụng" khi cài nút.
Khi em ngồi xuống, hàng cúc rất căng như chực bung ra, có thể thấy ngấn bụng khá rõ ràng. Em đã từng gặp sự cố bung cúc áo, vì vậy em đã nhờ mẹ may lại hàng cúc thật chắc. Em khá tự tin vào tài may vá của mẹ và sức chịu đựng của chiếc áo nhỏ này. Ở phần ngực, mẹ em cũng may thêm cho em một chiếc cúc nhỏ để che đi khoảng hở, em không thích chiếc cúc này lắm vì nó làm em khá khó thở. Tay áo và phần vai cũng vừa khít với cơ thể em, em thậm chí không thể đưa ngón tay của mình vào tay áo để gãi vì bắp tay của em đã chiếm toàn bộ những không gian có thể bên trong. Chiếc áo này cũng đã khá ngắn đối với em, vì vậy nó cũng thường bị bung vạt áo ra khỏi quần nếu em khom lưng hoặc vương tay lau bảng.
Về phần chiếc quần, nó chỉ đơn giản là chiếc quần tây xanh đen dành cho nữ, không có nhiều điểm đặc sắc. Mặc dù lớn hơn chiếc quần size M ban đầu, chiếc quần em đang mặc vẫn khá là nhỏ với kích thước cơ thể em, vẫn phù hợp để sánh đôi với chiếc áo đồng phục em đang mặc. Thật tiếc vì chiếc quần size M ban đầu thật sự đã quá nhỏ và em không có cách nào để "ních" được nó lên người.
Mẹ em nhiều lần đã yêu cầu em mua đồng phục mới, bạn bè cũng có trêu ghẹo. Nhưng em vẫn còn quá yêu chiếc đồng phục bé nhỏ này để có thể rời bỏ nó. Chiếc áo đồng phục như là người bạn thân thiết bởi nó đã luôn cùng em trong những buổi đến trường suốt những năm qua, cùng em trải qua bao vui buồn. Mỗi ngày đến trường đối với em quả thật là những ngày thật là vui biết bao nhiêu khi được mặc chiếc áo bé nhỏ này và được nghe lời cô giảng bài.
Em luôn luôn rất thích chiếc áo đồng phục của mình. Em cũng luôn luôn giữ gìn, giặt ủi cẩn thận để tránh bị nhăn nhúm, đồng thời mặc nó thật nhẹ nhàng, đặc biệt đối với kích thước cơ thể quá tải của em. Em sẽ tiếp tục mặc nó cho đến khi em ra trường.