Trường em có tổ chức các câu lạc bộ năng khiếu như : võ thuật, đá bóng, hội họa, dance kid,...Em rất muốn được tham gia. Hãy viết lại đoạn hội thoại khi với bố mẹ, mong bố mẹ ủng hộ và tham gia cho em câu lạc bộ.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trái nghĩa với chào mời là : tiễn đưa ; tiễn biệt ; xua đuổi
Xua đuổi nhé . Ko chắc thì lên mạng có đấy bạn
:33
Một tuần, chúng em có bốn tiết học toán. Chúng em sẽ được tìm hiểu về các số, hình học hay các phép tính cộng, trừ. Mỗi tiết học toán diễn ra đều rất vui vẻ, sôi động. Bởi cô giáo thường tổ chức các trò chơi giúp cả lớp ôn tập lại kiến thức. Những phép tính khó đã trở nên dễ hiểu hơn. Em rất thích thú khi đến tiết học toán.
Đoạn văn mẫu số 2Em rất thích học Toán. Một tuần, lớp em có ba tiết vào thứ ba, thứ năm và thứ sáu. Cô giáo sẽ hướng dẫn chúng em cách cộng, trừ. Thỉnh thoảng, cô còn tổ chức các trò chơi. Tiết học Toán rất vui vẻ, bổ ích.
Đoạn văn mẫu số 3Toán là một môn học quan trọng. Mỗi giờ học Toán, em cảm thấy rất thích thú. Chúng em được học về các con số, phép tính, hình học. Có lúc, cô còn tổ chức các trò chơi để thư giãn. Từ đó, em còn được cách tính nhẩm thật nhanh. Môn Toán giúp em rèn luyện cách tư duy tốt hơn. Em rất thích môn học này.
- Tính từ: vàng, nghiêng, thẳng, sum suê
- A:
Nhìn không gian bao la ngoài kia chú chó càng khao khát đc thoát ra khỏi cai lồng chật chội này.
Tham khảo:
Vân thân mến!
Đầu thư cho Na hỏi thăm tình hình sức khỏe của ba, má Vân cùng em Linh nhé!
Kể từ ngày Vân cùng gia đình chuyển về sống ở Đà Lạt, Na chưa nhận được tin tức gì của bạn cả? Thế nào, khí hậu ở Đà Lạt có thích hợp với Vân không? Khí hậu trên đó lạnh hơn ở đây nên Vân cố gắng giữ gìn sức khỏe. Hiện giờ Vân học ở trường nào? Lớp nào? Thầy giáo hay cô giáo làm chủ nhiệm lớp?
Từ ngày Vân xa trường, xa lớp, tình hình lớp mình cũng có nhiều thay đổi. Cô Nga là giáo viên chủ nhiệm lớp mình. Cô hiền lành và rất vui tính. Cô thương yêu chúng mình hết mực. Mình cảm thấy lớp học là một tổ ấm vui buồn có nhau.
Vân ạ! Kì thi đọc diễn cảm toàn trường vừa qua, lớp mình đạt giải nhất đồng đội, trong đó có bạn An được giải nhất cá nhân cùng bốn giải khác nữa. Nhận phần thưởng của lớp hôm ấy, ai cũng nhìn cô Nga với đôi mắt dạt dào yêu thương và biết ơn…
Vân biết không, mình muôn biết thật nhiều những điều đang diễn ra trong học tập và cuộc sống của bạn đó. Bạn biên thư cho mình biết sớm với nhé!
Bạn thân của Vân
Kí tên bn ở đây
Tham khảo nek :
Lòng nhân hậu là vô cùng đáng quý trọng cuộc sống mỗi người. Nó không chỉ giúp bản thân ta trở nên lương thiện và giàu có trong tâm hồn mà còn nhận được sự yêu quý, tôn trọng từ người khác. Em từng đọc trên báo một câu chuyện về vị bác sĩ có lòng nhân hậu, hôm nay em sẽ kể lại cho cô và các bạn trong lớp nghe ạ.
Đó là câu chuyện về vị bác sĩ Trần Quốc Khánh, năm nay bác ấy đã 36 tuổi. Bác Khánh sinh ra tại vùng quê nghèo của tỉnh Nghệ An, nhờ tinh thần ham học và chăm chỉ mà bác tốt nghiệp trường đại học Y Hà Nội, chuyên ngành bác sĩ đa khoa. Hiện này, Bác đang công tác tại một bệnh viện của Hà Nội.
Hiểu được sức khỏe rất quan trọng với mỗi người cũng như giúp người dân nâng cao ý thức bảo vệ sức khoẻ bản thân mình, bác sĩ khách thường xuyên phát trực tiếp trên mạng xã hội Facebook về các vấn đề và những lời khuyên bổ ích về cột sống cho người bệnh. Bác ấy luôn mong chờ những người thợ xe ôm, cô bán cá hay bác nông dân, nếu có cơ hội có thể lắng nghe được mình tư vấn để họ hiểu hơn về bệnh tình của mình (nếu có).
Để ủng hộ và hỗ trợ những người dân nghèo trên quê nội của mình, bác sĩ Khánh đã tổ chức một đêm nhạc thiện nguyện mang tên "Quỹ đầu tư phẫu thuật cho bệnh nhân nghèo". Đêm nhạc đã vận động được hơn một tỉ đồng, hỗ trợ chi phí phẫu thuật chữa bệnh cho hơn 10 trường hợp khó khăn.
Ngoài ra, bác sĩ Khánh còn vận động mọi người quyên góp quần áo, sách vở để gửi tặng những người nghèo ở Yên Bái, Hà Tĩnh. Những nghĩa cử cao đẹp đó là nguồn động viên về tinh thần và vật chất lớn lao mà bác sĩ đã dành cho mọi người. Bác bảo rằng :" Tôi còn nhiều kế hoạch sắp tới cho những bệnh nhân quanh mình. Với tôi, sống là cho đi”, có lẽ bằng trái tim nhân hậu của một người lương y, bác sĩ đã dành tất cả sự tận tâm và nhiệt huyết của mình cho tất cả mọi người.
Ông cha vẫn thường nói “Anh em như thể chân tay/ Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần”. Tình yêu thương giữa những người anh em ruột thịt bao giờ cũng khăng khít và thiêng liêng. Tôi đã từng nghe câu chuyện về một cô bé nhỏ tuổi, vì yêu thương em nên đi mua phép màu. Câu chuyện có tên: Phép màu có giá bao nhiêu?
Em trai cô bé tên là Andrew, mắc một căn bệnh nặng. Ba mẹ cô bé đã chữa chạy khắp nơi nên bây giờ không còn khả năng chi trả viện phí. Một lần, từ sau cánh cửa, cô nghe thấy ba nói với mẹ: “Chỉ có phép màu mới cứu được Andrew”. Nghe vậy, cô bé chạy ngay về phòng, kéo ra một con heo đất được cất giấu bí mật sau tủ. Cô dốc hết đống tiền lẻ rồi cặm cụi đếm. Em lẻn chạy đến hiệu thuốc gần đó. Người bán thuốc ngạc nhiên hỏi khi cô bé đặt toàn bộ số tiền của mình lên bàn: “Cháu cần mua gì?”.
- Em trai của cháu bị bệnh rất nặng và cháu muốn mua phép màu. – Cô bé nhanh chóng đáp.
- Ở đây không bán phép màu, cháu à. Chú rất tiếc. – Người bán thuốc nở nụ cười buồn và tỏ vẻ cảm thông với cô bé.
Cô bé thoáng buồn những đáp vội: - Cháu có tiền trả mà. Nếu không đủ, cháu sẽ cố tìm thêm ạ. Chỉ cần cho cháu biết phép màu giá bao nhiêu?
Trong cửa hàng lúc này cũng có một vị khách khác, ông ăn mặc thanh lịch. Sau khi nghe câu chuyện, ông cúi xuống hỏi cô bé: "Cháu cần loại phép màu gì?"
- Cháu cũng không biết nữa – Cô bé trả lời, rơm rớm nước mắt. "Nhưng em cháu rất cần phép màu đó. Nó bị bệnh nặng lắm, mẹ cháu nói rằng nó cần được phẫu thuật, và hình như phải có thêm loại phép màu gì đó nữa mới cứu được em cháu. Cháu đã lấy ra toàn bộ số tiền để dành của mình để đi tìm mua phép màu đó."
- Vậy, cháu có bao nhiêu nào? – Vị khách hỏi.
Cô bé trả lời vừa đủ nghe: "Một đô la mười một xu."
Người đàn ông mỉm cười thốt lên: "Ồ! Vừa đủ cho cái giá của phép màu".
Một tay ông cầm tiền của cô bé, tay kia ông nắm tay em và nói: "Dẫn bác về nhà cháu nhé. Bác muốn gặp em trai và cha mẹ cháu. Để xem bác có loại phép màu mà em cháu cần không."
Người đàn ông thanh lịch đó là Bác sĩ Carlton Armstrong, một phẫu thuật gia tài năng. Ca mổ được hoàn thành mà không mất tiền, và không lâu sau Andrew đã có thể về nhà, khỏe mạnh. Mẹ cô bé mừng rỡ thì thầm: "Mọi chuyện diễn ra kỳ lạ như có một phép màu. Thật không thể tưởng tượng nổi. Thật là vô giá!"
Nghe những lời đó của mẹ, cô bé mỉm cười bởi cô biết chính xác phép màu giá bao nhiêu: một đô la mười một xu. Nhưng cô không hề biết, phép màu ấy là hòa chung giữa tình yêu thương của cô dành cho em trai với lòng nhân từ của vị bác sĩ và với chính sự ngây ngô của cô.
Đây chỉ là đoạn hội thoại tham khảo thôi nhé.
Đoạn hội thoại:
- Em: Bố mẹ ơi, trường con tổ chức các câu lạc bộ năng khiếu, con muốn tham gia môn võ thuật.
- Bố mẹ em: Có mất kinh phí nhiều không con?
-Em: Dạ không ạ, nhà trường tổ chức miễn phí ạ.
Bố mẹ em: Vậy con có cố gắng học không?
Em: Con sẽ cố ạ!
Bố mẹ em: Vậy bố mẹ sẽ cho con học, nhưng con phải cố gắng nhé, đừng bỏ học giữa chừng!
Em: Con cảm ơn bố mẹ ạ!
Chúc bạn học tốt nhé👍👍👍