Viết đoạn văn Viết đoạn văn 5 đến 7 câu tả cảnh cánh đồng hoặc cảnh sông nước ,...trong đó có sử dụng từ trái nghĩa
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cuối chiến tranh thế giới lần thứ hai, vào đầu tháng 8 năm 1945, Mĩ đã ném hai quả bom nguyên tử xuống thành phố Hi-rô-si-ma và Na-ga-da-ki nước Nhật làm chết gần nửa triệu người; đầu năm 1951 có thêm gần 100.000 người bị chết vì nhiễm phóng xạ nguyên tử.
Em bé Xa-da-cô Xa-xa-ki lên 2 tuổi ở thành phố Hi-rô-si-ma may mắn thoát chết, nhưng mười năm sau, em lâm bệnh nặng vì nhiễm phóng xạ. Nằm trong bệnh viện, em ngây thơ tin vào một truyền thuyết nói rằng nếu gấp đủ 1.000 con sếu bằng giấy treo quanh phòng thì sẽ khỏi bệnh. Biết tin ấy, các bạn nhỏ khắp nơi gửi đến cho em hàng nghìn con sếu giấy. Nhưng Xa-xa-ki đã chết khi em mới gấp được 644 con.
Sau khi em Xa-xa-ki chết, học sinh thành phố Hi-rô-si-ma đã quyên góp tiền xây dựng một tượng đài cao 9 mét để tưởng nhớ những nạn nhân bị bom nguyên tử sát hại. Trên đỉnh tượng đài là hình một em gái giơ cao hai tay lên trời, tay trái nâng một con sếu; dưới tượng đài khắc dòng chữ: "Chúng tôi muốn thế giới này mãi mãi hòa bình"
Cuối chiến tranh thế giới lần thứ hai, vào đầu tháng 8 năm 1945, Mĩ đã ném hai quả bom nguyên tử xuống thành phố Hi-rô-si-ma và Na-ga-da-ki nước Nhật làm chết gần nửa triệu người; đầu năm 1951 có thêm gần 100.000 người bị chết vì nhiễm phóng xạ nguyên tử.
Em bé Xa-da-cô Xa-xa-ki lên 2 tuổi ở thành phố Hi-rô-si-ma may mắn thoát chết, nhưng mười năm sau, em lâm bệnh nặng vì nhiễm phóng xạ. Nằm trong bệnh viện, em ngây thơ tin vào một truyền thuyết nói rằng nếu gấp đủ 1.000 con sếu bằng giấy treo quanh phòng thì sẽ khỏi bệnh. Biết tin ấy, các bạn nhỏ khắp nơi gửi đến cho em hàng nghìn con sếu giấy. Nhưng Xa-xa-ki đã chết khi em mới gấp được 644 con.
Sau khi em Xa-xa-ki chết, học sinh thành phố Hi-rô-si-ma đã quyên góp tiền xây dựng một tượng đài cao 9 mét để tưởng nhớ những nạn nhân bị bom nguyên tử sát hại. Trên đỉnh tượng đài là hình một em gái giơ cao hai tay lên trời, tay trái nâng một con sếu; dưới tượng đài khắc dòng chữ: "Chúng tôi muốn thế giới này mãi mãi hòa bình".
Gửi bố mẹ thân yêu của con!
Đã 5 tháng từ khi con rời xa vòng tay bố mẹ để đến với 1 môi trường hoàn toàn mới. Trong 5 tháng này, con đã được trải nghiệm 1 cuộc sống tự lập, mặc dù con là 1 đứa lười biếng và vụng về, luôn khiến người khác lo lắng. Khoảng thời gian này đã khiến cho bản thân con thay đổi rất nhiều và nhận ra những lỗi lầm của bản thân. Bức thư này chính là 1 kỷ niệm để đánh dấu sự thay đổi đầu tiên của con tại FSchool.
Cảm ơn bố mẹ vì đã nuôi dưỡng con chu đáo biết nhường nào, cảm ơn vì đã cho con cơ hội để thử sức bản thân mình, cảm ơn vì đã cho con cảm nhận được thế nào là sự ấm áp của gia đình. Con xin lỗi vì đã khiến bố mẹ phải phiền lòng, phải cáu gắt vì sự cứng đầu và ngốc nghếch của con.
Tháng đầu tiên nhập trường, con cảm thấy trống vắng và mệt mỏi. Bạn mới, trường mới, cách học mới, chuyện điểm số, chuyện kiến thức khiến con ngán đến tận cổ. Những khó khăn cứ ập đến khiến ý chí của con lung lay. Lúc đó, con nhớ đến lúc mẹ 'giảng đạo' vì sao người ta làm được mà mình không làm được, nhớ đến lúc bố cằn nhằn vì con luôn than thở việc học hành. Con rất nhớ nhà. Nhớ chăn ấm đệm êm, nhớ những món ăn mẹ nấu,nhớ cái tủ lạnh chất đầy đồ ăn, nhớ những lúc cả nhà ngồi quây quần bên nhau. Nhưng dần dần con học được cách để nỗi nhớ ra sau, học cách để sinh tồn trong môi trường khắc nghiệt này.
Ngày trước, bố thường nói với con: "Việc của con chỉ có ăn với học thôi". Nhưng bố không biết rằng việc học của con luôn khiến con chán nản. So với các bạn thì con luôn là người kém hơn, điểm số cũng thấp hơn. Nhưng con vẫn luôn cố gắng để có thể bằng các bạn. Và kết quả học sinh khá học kì I làm con cảm thấy thất vọng rất nhiều. Kết quả này làm cho sự kiêu ngạo của con giảm đi, làm cho những nỗi sợ ngày một tăng lên. Con sợ làm bố mẹ buồn, sợ kém hơn người khác, sợ bị người khác hỏi về chuyện học hành. Bố mẹ đã không trách mắng con, bố mẹ an ủi con và điều đó làm con rất vui và tạo cho con động lực để tiến lên trong quá trình học tại FSchool.
Trước đây con cảm thấy thật là sai lầm khi đã nghe lời mẹ đăng ký vào đây. Sao con có thể ở đây 2 tuần mà không có bố mẹ ở bên chăm sóc. Nhưng thực tế đã chứng minh, con đang rất tốt và đang hoàn thiện bản thân mình hơn. Con nói nhiều hơn, cười nhiều hơn và sôi nổi hơn trước đây. Tuy thi thoảng nhớ nhà nhưng mọi thứ dường như rất tốt. Cảm ơn bố mẹ vì tạo cơ hội cho con có thể trưởng thành hơn thay vì là 1 đứa trẻ luôn dựa dẫm vào gia đình. Khác với các năm trước, tết năm nay là cái tết đầu tiên đánh dấu quá trình học xa nhà của con. Chúc cho gia đình ta luôn hạnh phúc và vui vẻ. Chúc bố mẹ luôn mạnh khỏe và có thể kiếm thật nhiều tiền.
Yêu bố mẹ rất nhiều
tả một bài văn về xa-xa-cô xa-xa-ki ???????????????
bên ấn vào ngay cả tin nhắn chỗ có 1 con người + ấy ấn vào rồi kết bạn thôi
phải trước... chứ tại sao trước với sau bạn giải ngĩa luôn rồi
Đã lâu lắm rồi em không về quê chơi, nhân dịp hè năm vừa rồi, bố mẹ đã dành tặng em một chuyến du lịch tại chính quê nội của em. Ở đó có biết bao nhiêu là cảnh đẹp nhưng đối với em hình ảnh dòng sông quê hương luôn khắc khoải mãi trong tâm trí em.
Sáng hôm ấy, em đã thức dậy thật sớm và ăn sáng để chuẩn bị ra bến xe đi về quê, suốt dọc đường đi em được ngắm biết bao nhiêu cảnh đẹp, được nhìn thấy rất nhiều thứ mới mẻ và thú vị. Trong lòng em cứ háo hức và hồi hộp mong cho xe lăn bánh lăn bánh thật nhanh để mau về quê nội. Vừa bước xuống xe, mùi thơm của lúa vàng như mang em vào một thế giới cổ tích, ngọt ngào, một mùi vị của tình quê không ở đâu em cảm nhận được như ở nơi này. Và xen lẫn vào đó là tiếng nước trôi nhẹ nhàng của dòng sông đủ làm nên một bức tranh trọn vẹn. Dòng sông quê nội được mệnh danh là hơi thở của cánh đồng, nó bao quanh quê hương em, cung cấp nước cho các bác nông dân vào mùa vụ, là tiếng nhạc du dương cổ vũ cho mọi người, tiếng ru trẻ thơ mỗi buổi trưa hè. Trên con sông quê, em không thể quên được những kĩ niệm một thời theo anh đi bắt cá, đi tắm, đi tổ chức những cuộc đua trâu, những trò đánh trận.
Những buổi sáng sớm tinh mơ, dòng sông quê nội càng trở nên thơ mộng bởi làn sương bao phủ, ẩn hiện xa xa là những cành cây trúc, cây liễu rũ xuống, hay trước mặt là cây đa cổ thụ in hình. Ôi, cảnh đẹp biết dường nào, nó như một bức tranh sơn mài đã được một nghệ nhân nào tô vẽ lên. Nước sông nhẹ nhàng trôi như vẫy chào mọi người ngày mới đến. Vào buổi trưa hè, sông lại hòa nhịp với những cơn gió nhẹ mạng hơi mát vào làng em, khiến cái nắng trở nên dịu dàng hơn. Mọi người cũng thường tranh thủ nghỉ trưa ở trên những hàng cây rợp bóng mát cạnh dòng sông. Rồi chiều chiều, mọi người lại nô nức ra sông tắm rửa, ra sông nghỉ ngơi, tám chuyện hoặc theo những con thuyền lênh đênh để câu cá, cắt vó, vớt những cây bèo đang trôi theo dòng nước.
Mỗi buổi chiều, em thường cùng các bạn dưới quê rủ nhau ra sông vớt rác để giúp sông trở nên sạch sẽ và đẹp đẽ hơn. Chúng em đang cố gắng làm những hành động nhỏ để góp phần giữ gìn dòng sông, mong rằng từ hành động nhỏ đó mọi người sẽ ý thức được việc xả rác vào dòng sông là không đúng , mọi người hãy ra sức giữ gìn cho nguồn nước trong xanh, sạch đẹp, cũng chính là giúp cho sức khỏe của mọi người tốt hơn, giúp cho làng quê thêm đẹp. Để dòng sông mát lạnh luôn là người bạn của làng quê.
Dòng sông ơi, dù sau này em lớn lên em cũng không bao giờ quên sông đâu, sông chính là người bạn, gắn liền với tuổi thơ em, với kĩ niệm. Dù bây giờ, em đã rời xa sông, nhưng những hình ảnh về sông, về con người nơi này em mãi giữ trong tim mình. Hãy luôn mãi đẹp, mãi xanh sông nhé.
GÌ VẬY