K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 2

Sau khi đọc đoạn lời hát "Chim đùa theo trong lá / Cá dưới khe thì thào / Hương rừng chen hương cốm / Em tới trường hương theo" trong bài hát "Đi học", em cảm thấy bừng lên trong lòng một cảm giác rất đặc biệt, vừa nhẹ nhàng, vừa rạo rực. Những hình ảnh thiên nhiên như chim đùa trong lá, cá thì thào dưới khe suối khiến em tưởng tượng ra một không gian thanh bình, yên ả. Âm thanh của chim, của nước như là những âm điệu vỗ về, đưa đẩy tâm hồn em vào không gian của tuổi thơ trong sáng. Hương rừng, hương cốm hòa quyện lại, như một sự kết nối ngọt ngào giữa thiên nhiên và con người, tạo nên một cảm giác thân thuộc, ấm áp. Đặc biệt, khi tác giả viết "Em tới trường hương theo", em như cảm nhận được sự hân hoan, tươi mới của tuổi học trò, nơi mỗi bước chân đến trường đều tràn đầy hương thơm của sự học hỏi, khát khao khám phá. Những lời hát ấy không chỉ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn làm dâng lên trong em niềm vui và sự háo hức của một ngày mới bắt đầu, một hành trình đầy hứa hẹn và hi vọng.

giúp e với đi ạ

Hành động của cô bé khiến em vô cùng xúc động và cảm phục. Tuy còn nhỏ tuổi nhưng cô bé đã có tấm lòng nhân hậu, biết quan tâm và chia sẻ với bạn bè. Cô bé không chỉ nghĩ cho bản thân mà còn biết nghĩ đến những người bạn có hoàn cảnh khó khăn hơn mình. Việc mang theo hai đôi găng tay cho thấy cô bé là một người chu đáo, biết dự phòng và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Hành động nhỏ bé ấy thể hiện một trái tim ấm áp, một tâm hồn trong sáng và một tấm lòng cao thượng. Em tin rằng, với tấm lòng nhân ái này, cô bé sẽ trở thành một người tốt bụng và được mọi người yêu quý.

ĐÀN KIẾN ĐỀN ƠN       Trong khu rừng nọ, một đàn kiến sa vào vũng nước. Ở trên cành cây gần bên, có một chú chim nhỏ vừa ra khỏi tổ, thấy động lòng thương, chú bay vụt ra nhặt mấy cọng rác thả xuống làm cầu cho đàn kiến đi qua (1)Ngày tháng trôi qua, chú chim ấy cũng không còn nhớ đến đàn kiến nọ. Loài chim nhỏ này rất thích làm tổ trên cành sơn trà bởi vì cành cây tua tủa...
Đọc tiếp

ĐÀN KIẾN ĐỀN ƠN

       Trong khu rừng nọ, một đàn kiến sa vào vũng nước. Ở trên cành cây gần bên, có một chú chim nhỏ vừa ra khỏi tổ, thấy động lòng thương, chú bay vụt ra nhặt mấy cọng rác thả xuống làm cầu cho đàn kiến đi qua (1)

Ngày tháng trôi qua, chú chim ấy cũng không còn nhớ đến đàn kiến nọ. Loài chim nhỏ này rất thích làm tổ trên cành sơn trà bởi vì cành cây tua tủa những gai nhọn hoắt. Sơn trà dùng gai làm vũ khí chống kẻ thù và khi ấy sơn trà che chở luôn cho cả tổ chim (2)

Mèo, quạ to xác nhưng khó mà len lỏi vào giữa những mũi gai sắc nhọn để đến được gần tổ chim. Nhưng một hôm con mèo rừng xám bất chấp gai góc cứ tìm cách lần mò tới gần tổ chim nọ. Bỗng từ đâu có một đàn kiến dày đặc đã nhanh chóng tản đội hình ra khắp cành sơn trà nơi có tổ chim đang ở. Mèo rừng hốt hoảng bỏ chạy ngay bởi nó nhớ có lần kiến lọt vào tai đốt đau nhói.

Đàn kiến bị sa vào vũng nước ngày ấy đã không quên ơn chú chim đã làm cầu cứu thoát mình khỏi vũng nước (3)

                         Nguồn: Đàn kiến đền ơn - Kho Tàng Truyện Ngụ ngôn Chọn Lọc

Trả lời câu hỏi / Thực hiện yêu cầu sau:

Câu 1 (0,5) Câu chuyện trên được kể theo ngôi thứ mấy?

Câu 2 (0,5) Trong đoạn văn thứ nhất, đàn kiến đã rơi vào hoàn cảnh nào?

Câu 3 (0,5) Nêu chủ đề của câu chuyện trên là gì?

Câu 4 (0,5).Thông điệp và bài học sâu sắc từ câu chuyện trên là gì?

Câu 5 (1.0) Phân tích cấu trúc ngữ pháp của câu văn sau và nêu tên biện pháp tu từ được sử dụng ?

  Đàn kiến bị sa vào vũng nước ngày ấy đã không quên ơn chú chim đã làm cầu cứu thoát mình khỏi vũng nước

Câu 6 (1.0). Giả sử khi đàn kiến sa vào vũng nước, chú chim không giúp đỡ đàn kiến được. Theo em, khi chú chim gặp nạn, đàn kiến có giúp đỡ chú chim không? Vì sao?

II. VIẾT: (6.0 điểm)

  Viết bài phân tích đặc điểm nhân vật mà em yêu thích trong câu chuyện “Đàn kiến đền ơn”

2
26 tháng 2

Câu 1:

Câu chuyện được kể theo ngôi thứ ba.

Câu 2:

Trong đoạn văn thứ nhất, đàn kiến rơi vào hoàn cảnh bị sa vào vũng nước.

Câu 3:

Chủ đề của câu chuyện là lòng biết ơn và sự trả ơn.

Câu 4:Thông điệp và bài học sâu sắc từ câu chuyện là:

Lòng tốt sẽ được đền đáp.

Hãy biết ơn những người đã giúp đỡ mình.

Ở hiền gặp lành.

Câu 5:

Chủ ngữ: Đàn kiến bị sa vào vũng nước ngày ấy.

Vị ngữ: đã không quên ơn chú chim đã làm cầu cứu thoát mình khỏi vũng nước.

Câu này là câu ghép.

Biện pháp tu từ:

Điệp từ: vũng nước.

Câu 6:Theo em, nếu chú chim không giúp đỡ đàn kiến, khi chú chim gặp nạn, đàn kiến vẫn sẽ giúp đỡ chú chim.

Vì:

Lòng tốt không vụ lợi.

Đàn kiến là loài vật có tình nghĩa.

Vì bản chất của sự biết ơn là không cần sự đáp trả.

II. VIẾT

Bài phân tích đặc điểm nhân vật chú chim nhỏ trong câu chuyện “Đàn kiến đền ơn”

Trong câu chuyện "Đàn kiến đền ơn", chú chim nhỏ là một nhân vật đáng yêu và đầy lòng tốt. Ngay từ đầu câu chuyện, chú chim đã thể hiện sự nhân hậu khi thấy đàn kiến gặp nạn. Chú không ngần ngại bay ra nhặt cọng rác thả xuống làm cầu cho đàn kiến thoát khỏi vũng nước. Hành động này cho thấy chú chim là một sinh vật có lòng trắc ẩn và sẵn sàng giúp đỡ kẻ khác khi họ gặp khó khăn.

Không chỉ vậy, chú chim còn là một sinh vật vô tư, không hề mong đợi sự báo đáp. Chi tiết "Ngày tháng trôi qua, chú chim ấy cũng không còn nhớ đến đàn kiến nọ" đã chứng minh điều đó. Chú chim giúp đỡ đàn kiến bằng cả tấm lòng chân thành, không hề tính toán hay mong muốn được trả ơn.

Tuy nhiên, lòng tốt của chú chim đã được đền đáp một cách xứng đáng. Khi chú chim gặp nạn, đàn kiến đã không ngần ngại ra tay giúp đỡ, xua đuổi con mèo rừng hung dữ. Hành động này cho thấy lòng tốt sẽ lan tỏa và được đền đáp bằng những điều tốt đẹp khác.

Tóm lại, chú chim nhỏ trong câu chuyện "Đàn kiến đền ơn" là một hình tượng đẹp về lòng tốt và sự vô tư. Chú chim đã dạy cho chúng ta bài học về việc sống yêu thương, giúp đỡ người khác mà không cần mong đợi sự báo đáp.

26 tháng 2

Câu1 : D

Câu 2: B

Câu 3 : A

Câu 4 : A

Câu 5 : B

Câu 6 : D

Câu 7 : C

Câu 8 : A


25 tháng 2

lên mạng đầy mằ bạn


25 tháng 2

Lòng biết ơn là một phẩm chất quan trọng giúp con người trân trọng những gì mình có và xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với người khác. Đây không chỉ là một đức tính tốt mà còn là nền tảng để xã hội trở nên văn minh, gắn kết hơn.🍔

Trước hết, lòng biết ơn giúp con người nhận ra giá trị của những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Biết ơn cha mẹ vì công lao nuôi dưỡng, thầy cô vì sự dạy dỗ, bạn bè vì sự giúp đỡ – đó chính là cách thể hiện sự trân trọng đối với cuộc sống. Một người biết ơn sẽ luôn có thái độ tích cực, không than phiền mà luôn cố gắng vươn lên.🍟

Ngoài ra, lòng biết ơn cũng giúp con người sống nhân ái hơn. Khi biết trân trọng sự giúp đỡ của người khác, chúng ta sẽ có xu hướng đối xử tốt với mọi người xung quanh, từ đó lan tỏa yêu thương và xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.🌭

Tuy nhiên, ngày nay không ít người dần quên đi giá trị của lòng biết ơn, thậm chí xem sự giúp đỡ là điều hiển nhiên. Điều này dẫn đến thái độ thờ ơ, vô cảm và làm suy giảm tình người trong xã hội. Vì thế, mỗi người cần rèn luyện lòng biết ơn bằng những hành động thiết thực như nói lời cảm ơn, giúp đỡ người khác hay đơn giản là sống trách nhiệm với bản thân và xã hội.🍿

Tóm lại, lòng biết ơn là một đức tính cao đẹp, giúp cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn. Hãy luôn biết trân trọng và bày tỏ lòng biết ơn để xã hội ngày càng văn minh, tốt đẹp!🧂
mình cho bạn những ý này nhé
bạn phát triển những ý đó ra bài văn dài hơn

like nhé 🍕

24 tháng 2

Câu văn quan trọng nhất thể hiện nội dung, ý nghĩa của truyện ngụ ngôn "Ếch ngồi đáy giếng" là:

"Ếch tưởng bầu trời chỉ bé bằng cái miệng giếng."

Câu này thể hiện tư tưởng chủ đạo của câu chuyện: Khi sống trong môi trường hạn hẹp, thiếu hiểu biết, con người dễ sinh ra kiêu ngạo, chủ quan, tự cho mình là trung tâm, dẫn đến hậu quả đáng tiếc.

4o
NGƯỜI LÁI BUÔN VÀ CON LỪANgười lái buôn phải thường xuyên vào thành để mua đồ, và chất lên vai Lừa để trở về nhà. Con Lừa của người lái buôn nghĩ rằng mình rất thông minh, lúc nào cũng thích động não, nghĩ mọi cách để có thể khiến cho đồ mình phải chở càng nhẹ càng tốt. Một lần, người lái buôn mua một tải muối. Ông ta buộc tải thật chặt, chất lên lưng Lừa, rồi đi...
Đọc tiếp


NGƯỜI LÁI BUÔN VÀ CON LỪA


Người lái buôn phải thường xuyên vào thành để mua đồ, và chất lên vai Lừa để trở về nhà. Con Lừa của người lái buôn nghĩ rằng mình rất thông minh, lúc nào cũng thích động não, nghĩ mọi cách để có thể khiến cho đồ mình phải chở càng nhẹ càng tốt. 


Một lần, người lái buôn mua một tải muối. Ông ta buộc tải thật chặt, chất lên lưng Lừa, rồi đi đằng sau thúc Lừa đi nhanh. Đi được một lúc, người lái buôn và Lừa đi đến một con sông nhỏ, người lái buôn thúc Lừa lội xuống nước. Lừa không cẩn thận đã bị trượt chân, ngã xuống nước. Nước sông đã ngấm vào miệng tải muối khiến cho muối bị tan ra rất nhiều.


Khi Lừa ta đứng dậy thì phát hiện ra tải muối mà mình chở đã nhẹ hơn rất nhiều, trong lòng cảm thấy thích chí lắm. Có được kinh nghiệm lần này, mỗi lần qua sông, Lừa ta đều giả vờ trượt chân ngã để cho bớt một ít đồ trên lưng xuống sông. Người lái buôn biết vậy, định bụng sẽ phạt Lừa. Người lái buôn vào trong thành mua một tải bông, và chất lên lưng Lừa. Lại một lần nữa đi qua con sông nhỏ, nhìn thấy sông, Lừa ta vui mừng thầm reo lên, không ngần ngừ bước xuống sông. Khi đến giữa sông, Lừa ta lại giả vờ trượt chân ngã. Lừa sung sướng nghĩ: "Khi mà mình đứng lên chắc chắn đồ trên lưng mình sẽ nhẹ hơn rất nhiều đây".


Nhưng khi Lừa ta vừa mới đứng dậy, đột nhiên thấy đồ trên lưng mình nặng hơn trước rất nhiều. Thì ra, tải bông sau khi hút nước đã trở nên nặng hơn trước rất nhiều. Lừa ta không ngờ trên lưng tải bông nặng như vậy, đành cúi đầu ngậm ngùi đi tiếp không dám than vãn gì.


Trong cuộc sống, thành quả luôn đi kèm với nỗ lực, nỗ lực bao nhiêu thì thành quả đạt được bấy nhiêu, vì vậy không nên vì lười biếng mà gian trá, không cố gắng thực hiện đúng chức phận của mình. Lười biếng, thoái thác công việc sẽ phải nhận hậu quả thích đáng. 


                                    


Câu 1. Văn bản trên thuộc thể loại truyện nào?



  1. Cổ tích B. Truyền thuyết C. Ngụ ngôn          D. Truyện cười


Câu 2. Phương thức biểu đạt chính của văn bản là gì?



  1. Miêu tả B. Tự sự C. Biểu cảm          D. Nghị luận


Câu 3. Phép liên kết nào được sử dụng trong hai câu sau : Một lần, người lái buôn mua một tải muối. Ông ta buộc tải thật chặt, chất lên lưng Lừa, rồi đi đằng sau thúc Lừa đi nhanh. ?



  1. Phép lặp B. Phép nối                    C. Phép thế                     D. Phép đồng nghĩa


Câu 4. Con Lừa đánh giá như thế nào về mình?



  1. Hiền lành B. Chăm chỉ           C. Lười biếng        D. Thông minh


Câu 5. Lừa thích động não đề làm gì?



  1. Nghĩ ra cách chở được nhiều hàng hơn.

  2. Nghĩ ra cách làm ít mà công việc vẫn hiệu quả, mình thì không phải vất vả.

  3. Nghĩ ra cách giúp ông chủ buôn bán tốt hơn hết có thể.

  4. Nghĩ cách để có thể khiến cho đồ mình phải chở càng nhẹ càng tốt.


Câu 6. Lừa đã nhận được lại điều gì khi giả vờ trượt chân ngã ở sông ?



  1. Phải chở bông ngấm nước rất nặng mà không dám than vãn..

  2. Lần sau không phải chở muối.

  3. Lần sau chỉ phải chở bông cho ông chủ, không còn vất vả nữa.

  4. Không phải chở hàng


Câu 7. Văn bản Người lái buôn và con lừa phê phán ai?



  1. Phê phán những những người lười biếng.

  2. Phê phán những người lười biếng nên gian trá.

  3. Phê phán những người kiêu ngạo.

  4. Phê phán những người ích kỉ.


Câu 8. Thành ngữ, tục ngữ nào sau đây nói chính xác nhất về hậu quả của việc làm của Lừa?



  1. Há miệng chờ sung. B. Ăn không ngồi rồi.

  2. Ăn gian nó giàn ra đấy. D. Điếc tai làng, sáng tai họ.


Câu 9. Theo em cách phạt của người lái buôn với Lừa có đúng không? Vì sao?


Câu 10. Em rút ra bài học gì qua văn bản này?




2
23 tháng 2

câu 9, 10 mik đang cần gấp ai giúp mik với

24 tháng 2

Câu 9:

-Theo em, cách trừng phạt của người lái buôn với con lửa là 1 cách thông minh để dạy cho con lừa lười biếng, gian xảo một bài học.

Câu 10: Bài học của câu chuyện là đoạn cuối á bạn, còn câu 9 mình viết hơi...ngu, tại không nghĩ ra gì để viết