Em hiểu như thế nào về thế giới kì diệu mà người mẹ nhắc đến trong câu văn:
“ Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này của con, bước qua cánh cổng nhà trường là
một thế giới kì diệu sẽ mở ra”. Hãy viết đoạn văn ngắn khoảng 5 câu nói về thế giới kì
diệu mà con đã trải qua trong 6 năm học.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
?????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????
bay khi gặp vòi rồng
là lần đầu bay và cũng là lần cuôis đc gặp gia đình :}
CON NGƯỜI CÓ THỂ BAY MÀ KO CẦN CÁCH TRONG PHIM ẤN ĐỘ
Chớm đông rồi mặc áo ấm nghe con
Lời mẹ dặn vẫn còn trong ký ức
Cả đời mẹ sớm khuya luôn gắng sức
Lo cho con từ nhỏ đến bây giờ!
Đêm đông về văng vẳng tiếng ầu ơ
Căn nhà lá không đủ ngăn gió bấc
Mẹ ôm con sợ đêm lạnh thức giấc
Tấm chăn sờn cũng nhường hết cho con!
Bao đông rồi mẹ chẳng được ngủ ngon
Tuổi hồi xuân bào mòn theo năm tháng
Nghe mẹ kể con nghẹn ngào choáng váng
Mẹ mang bầu... cha biền biệt nơi đâu!
Giọt máu đào trao gửi lần gặp nhau
Và kết trái vào đầu đông năm ấy
Đến bây giờ mẹ vẫn còn ở vậy
Ngày qua ngày...gối chiếc mong manh!
Trả lời:
a) Sau khoảng một giờ cánh của bông hoa bắt đầu đổi màu giống với màu của dung dịch nước màu.
b) Hiện tượng quan sát được chủ yếu là hiện tượng vật lí
c) Quan sát thấy khi cắm hoa vào nước thì hoa tươi hơn khi hoa không cắm vào nước.
5687234523748923426456289462948572948572952786897256+98324756897456239874628956238572369457264895726489
Điều kì diệu mở ra trong câu nói của người mẹ khi nói về trường học là muốn nói tới:
Trường học là một thế giới diệu kỳ, là nơi thắp sáng những ước mơ, cũng là nơi nuôi dưỡng nó. Bước qua cánh cổng trường là chúng ta bước vào thế giới tri thức với vô vàn những điều mới lạ và kì thú. Người mẹ trong “Cổng trường mở ra” của nhà văn Lý Lan đã nói với con một câu triết lí đầy cảm xúc: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con. Bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra”.
Sự kì diệu ở đây không phải là một phép nhiệm màu nào đó của bà Tiên hay ông Bụt. Không phải là thứ đặc biệt mà trần gian không có. Không phải là thứ biến hóa từ vật này sang vật khác. Mà đó là tất cả những thứ mà mỗi con người cần khám phá, vượt qua.
Ở nơi gọi là diệu kì ấy có cả niềm vui thất bại, có cả những điều bất ngờ xảy ra. Và đặc biệt hơn, ở đây rèn luyện cách cảm nhận niềm vui, cảm nhận sự thăng hoa của cuộc đời. Cũng là nơi cho ta biết cách chấp nhận sự thất bại cho dù thất bại làm cho tình thần hoảng loạn, thiếu tự tin. Giúp chúng ta đứng dậy sau khi ngã.
Trong thế giới kì diệu ấy, chúng ta có cả một kho tàng kiến thức nhân loại. Ta có thế biết về nguồn gốc của loài người, biết về những đức hi sinh cao cả đã đổi lại cuộc sống thanh bình cho ta ngày hôm nay. Nó cũng giúp ta hiểu được những điều bí ẩn của thế giới tự nhiên, cho ta những đáp án cho các câu hỏi “vì sao”.
Nơi kì diệu đó có thể bồi dưỡng tâm tư tình cảm của chúng ta. Nơi đó cho ta một màu xanh hi vọng mỗi khi ta buồn hay chán nản. Cho ta một niềm tin tuyệt đối vào bản thân để ta không cảm thấy xấu hổ hay tự ti về mình. Nó cũng khuyên ta nên đón nhận những điều tốt đẹp mà cuộc sống ban tặng, rũ bỏ những u buồn những xấu xa ra khỏi tâm hồn. Rồi ta biết cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn. Ta cũng hiểu được câu nói “Cuộc sống là luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu”
Và đặc biệt , thế giới kì diệu ấy cho ta những người cha người mẹ dạy dỗ, yêu thương ta, những người bạn luôn sẻ chia vui buồn. Trong lá thư “Xin thầy hãy dạy cho con tôi” gửi cho thầy hiệu trưởng của tổng thống Mỹ A-Lin-côn đã khẳng định rằng trường học sẽ mang lại mọi thứ cho con người. Và với tôi trường học luôn luôn là thế giới kì diệu.