Phân biệt giao, rao, dao
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vừa bước vào lớp 2, mẹ em đã mua cho em một chiếc bút chì xinh xắn, em rất thích nó. Chiếc bút chì của em có màu vàng. Chiếc bút dài cỡ một gang tay, hình dáng dài, nhỏ gọn. Ruột bên trong là khúc chì dài được bao bọc bởi một lớp gỗ. Cuối thân bút được gắn một cục tẩy be bé màu đỏ rất tiện dụng. Em thường dùng bút chì để vẽ hình trước sau đó dùng bút màu để tô vào các hình em vừa vẽ. Có bút chì em vẽ được những bức tranh rất đẹp. Bút như là người bạn thân thiết của em vậy.
Đồ vật nào trong gia đình cũng để lại trong em nhiều kỉ niệm sâu sắc của tuổi thơ ấu. Từ cái nôi nơi đưa em vào những giấc ngủ ngon lành khi em còn bé tí tẹo đến cái đồng hồ báo thức, tấm lịch treo tường nhắc nhở em ngày tháng trôi qua và giờ giấc học tập. Tất cả các đồ vật đã trở thành thân quen, thành những người bạn tốt của em, nhưng nơi giúp em chuyên cần học tập, nơi em ngồi và học bài chính là cái bàn, người bạn đã gắn liền với em trong suốt thời gian đi học.
Bàn được kê ở một nơi yên tĩnh ngay bên cửa sổ nhìn ra vườn cây. Ngay từ khi vào lớp Một, ba đã mua cho em chiếc bàn này.
Bàn khá xinh xắn, tuy chỉ bằng gỗ bình thường nhưng đã được đánh bóng và được phủ lên bằng một lớp véc-ni màu nâu rất đẹp. Đặt trên mặt bàn là một tấm kính màu dày năm ly. Em lồng thời khóa biểu và mấy tấm ảnh chụp chung cùng gia đình dưới tấm kính. Mọi thứ để trên bàn đều gọn gàng, ngăn nắp. Phía bên phải, em để cặp sách, ở giữa là một lọ hoa hồng bằng vải màu đỏ tươi. Bàn có bốn chân vững chắc, không cao lắm, vừa tầm em ngồi nên rất thoải mái. Một ngăn kéo nhỏ bám theo phần dưới của mặt bàn, có núm tròn bằng sắt mạ bạc. Trong ngăn bàn, em để sách vở, đồ dùng học tập. Chân bàn và ngăn kéo đều được đánh véc-ni nhẵn bóng.
Bên cạnh bàn, một chiếc ghế tựa có bốn chân, kích thước hài hòa với chiếc bàn, trông cũng gọn gàng đẹp mắt. Nơi đây em ngồi học thoải mái, em nghe thấy tiếng chim hót ở ngoài vườn, tiếng gió luồn qua các lá cây xào xạc. Mỗi buổi ban mai, những tia nắng vàng xuyên qua các kẽ lá nhảy nhót trên bàn như đang nô đùa với em.
Em rất yêu chiếc bàn học, nó đã trở thành người bạn thân thiết cùng em sớm tối học hành, nó cũng là đồ vật để lại trong em nhiều kỉ niệm vui buồn của tuổi học trò.
Mỗi sinh linh đến với thế giới này đều là một món quà vô giá của tạo hóa, một viên ngọc trong trẻo và lấp lánh. Gia đình em cũng rất may mắn khi được đón nhận món quà đó. Đó là bé Quỳnh Anh, đứa con gái xinh xắn của mợ em.
Bé Quỳnh Anh có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm rất dễ thương. Khi cười để lộ ra hai lúm má đồng tiền trông dễ mến vô cùng. Nhìn bé, ai cũng muốn ôm bé vào lòng mà hôn lên đôi má phúng phính của em. Nhìn bé, ai cũng muốn ôm bé vào lòng mà hôn lên đôi má phúng phính của em. Khuôn mặt em tròn xoe với nước da căng mịn, nổi bật nhất vẫn là đôi mắt đen láy ấy cùng với hàng mi dài và cong vút. Chiếc miệng với đôi môi hồng tươi tắn luôn mỉm cười để lộ mấy chiếc răng sữa nhỏ xíu, trắng muốt trông dễ thương làm sao ! Em có đôi bàn tay mũm mĩm hình búp măng cứ nắm chặt vào nhau, ngọ nguậy như những con sâu đo. Trên đôi bàn tay trắng trẻo ấy được mẹ đeo cho chiếc lắc vòng bạc óng ánh rất đẹp. Khi tập đi, vì đôi chân chưa đứng vững được, nên mỗi bước chân của Quỳnh Anh đều được bố mẹ đỡ, dìu dắt theo, rồi dần dần con bé đã có thể tập tễnh bước đi được một vài bước ngắn khiến cả nhà tôi vui mừng không thôi. Theo từng bước chân, cái thân hình bụ bẫm, tròn tròn của con bé lại bập bênh theo nhịp bước, trông giống như con lật đật nhỏ đáng yêu, miệng thì lại cười toe toét như đang hãnh diện và tự hào về bản thân vậy. Con bé rất thích chơi búp bê, có lúc còn ôm cả búp bê lên giường ngủ. Mỗi lần bé ngủ, khuôn mặt hiền như vầng trăng của bé trông thật đáng yêu. Em thực sự yêu quý Quỳnh Anh lắm.
Nhìn em mỗi ngày thêm khỏe mạnh, biết nói nhiều từ hơn, đi vững hơn mà trong lòng em lại cảm thấy vui sướng vô cùng. Em mong rằng, em sẽ hay ăn chóng lớn, để có thể cùng em có những chuyến đi chơi thật là vui.
Lưu ý: Nhớ thay tên nhân vật bạn nhé
buồn rầu: chỉ trạng thái không đạt được điều mình muốn, yêu cầu
hạnh phúc: trạng thái đạt được yêu cầu, mong muốn
nên hai từ trái nghĩa với nhau
Không phải ngẫu nhiên mà khi nhắc đến cha,mẹ, người ta luôn ví công lao của người tựa non cao, biển rộng - những thứ vĩ đại nhưng rất đỗi âm thầm.
Cha, trong ấn tượng của hầu hết chúng ta có phải là người đàn ông ít nói nhưng tình cảm, nghiêm khắc nhưng lại bao dung? Vậy nên triết gia Cicero từng nói: "Trên Trái Đất này, không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của người cha cho con mình".
Tuy nhiên, liệu có ai đủ dũng khí để nói 3 tiếng: "Con yêu cha,mẹ"? Bạn có nhớ rằng đã bao lâu rồi mình chưa trò chuyện cùng cha,mẹ? Đã bao lâu rồi bạn chưa được nghe những lời dạy dỗ từ cha,mẹ? Tóc cha đã điểm thêm vài sợi bạc, bạn có kịp nhận ra?
Càng trưởng thành, khoảng cách của chúng ta và cha càng lớn dần. Thậm chí, những câu hỏi han thông thường bỗng trở nên gượng gạo, những cuộc gọi cũng dần thưa thớt và vội vã.
Không phải ngẫu nhiên mà khi nhắc đến cha,mẹ, người ta luôn ví công lao của người tựa non cao, biển rộng - những thứ vĩ đại nhưng rất đỗi âm thầm.
Cha, trong ấn tượng của hầu hết chúng ta có phải là người đàn ông ít nói nhưng tình cảm, nghiêm khắc nhưng lại bao dung? Vậy nên triết gia Cicero từng nói: "Trên Trái Đất này, không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của người cha cho con mình".
Tuy nhiên, liệu có ai đủ dũng khí để nói 3 tiếng: "Con yêu cha,mẹ"? Bạn có nhớ rằng đã bao lâu rồi mình chưa trò chuyện cùng cha,mẹ? Đã bao lâu rồi bạn chưa được nghe những lời dạy dỗ từ cha,mẹ? Tóc cha đã điểm thêm vài sợi bạc, bạn có kịp nhận ra?
Càng trưởng thành, khoảng cách của chúng ta và cha càng lớn dần. Thậm chí, những câu hỏi han thông thường bỗng trở nên gượng gạo, những cuộc gọi cũng dần thưa thớt và vội vã.
giao có thể là sự giao nhau của các đg thẳng trong toán hok
rao là hành đg kêu lớn của con ng phục vụ cho mục đích buôn bán chẳng hạn
dao là một dụng cụ lm bếp dùng để cắt ,chặt ,...
Trên đây chỉ là ý kiến riêng của cá nhân mk mong giúp ích cho bn ^^