Nhà thơ Nguyễn Công Trứ từng viết: Trót nợ cùng thơ phải chuốt lời . còn Raxun gamzatop lại viết
Những chiếc bình đẹp nhất
Nặn từ đất bình thường
Như câu thơ đẹp nhất
Từ những chữ bình thường
hãy làm sáng tỏ ý kiến trên trong một tác phẩm
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Có ai trong chúng ta mà không từng đi qua những khó khăn, thử thách, vấp ngã liên hồi. Trong cuộc đời của mình, bão giông xảy đến vô số. Nhưng tôi hiểu, qua bão giông, tôi sẽ thêm hoàn thiện và sẽ thay đổi mỗi ngày để trở nên tốt hơn. Câu chuyện này là khi tôi học lớp một, tôi đã không đạt học sinh giỏi.
Kí thự,c danh hiệu học sinh giỏi, nghe phù phiếm lắm. Lớp một, sáu tuổi, tôi chẳng biết gì ngoài việc đạt giấy khen, đạt điểm tốt để bố mẹ có thể vui lòng về mình. Vậy mà tôi không được giấy khen.
Trong lần kiểm tra hôm ấy, tôi làm không tốt bài thi của mình. Tôi thi bài thi Tiếng Việt gồm đọc và viết vào buổi sáng thì rất tốt. Tôi cố gắng cẩn thận từng li từng tí. Đêm hôm trước, tôi còn thức khuya để ôn bài vì muốn bài làm của mình hoàn thiện và tốt hơn. Tôi lấy nụ cười của bố mẹ làm động lực để cố gắng hơn trong việc hoàn thiện mình. Để rồi, chỉ chốc lát thôi, tôi hoàn toàn sụp đổ khi chiều đến. Tôi không thể làm đuộc bài toán. Tôi hoàn toàn bó tay, bất lực. Tôi buồn lắm Tôi đặt ra cho bản thân những giả thiết giá như, nếu như nhưng đều vô dụng. Tôi vô dụng nên mới không biết làm bài tập.
Về nhà, tôi không dám kể cho bố mẹ nghe chuyện. Tôi giấu kín trong lòng mình những suy tư, trăn trở về con điểm dở tệ kia sẽ tới, về chiếc giấy khen vụt xa tầm tay. Tôi không đạt giấy khen rồi. CÔ giáo thông báo về gia đình. Tôi chỉ đạt điểm tám vớt vát, vừa đủ cho một chiếc giấy khen học sinh khá. Dù tôi được mười Tiếng Việt thì cũng không đủ để tôi đạt giấy khen học sinh giỏi. Mọi thứ chỉ là vấp ngã nho nhỏ đầu đời nhưng tôi lại chẳng thể quên. Tôi mãi nhớ thất bại ngày ấy.
Thời gian trôi qua chớp mắt, tôi đã lớn khôn. Tôi không còn bị một danh hiệu làm cho mờ mắt hay đắn đo quá nhiều. Nhưng có một thứ tôi mãi nhớ: sự thất vọng của bố mẹ. Chỉ một điều ấy thôi mà tim tôi đau nhức từng nhịp. Tôi, thay đổi và phải hoàn thiện, đó là những gì mà tôi nhắc nhở mình mỗi ngày.
các bạn xếp đc số bánh là :
256 : 8 = 32 ( cái )
đ/s 32 cái bánh
Thể hiện thái độ lo lắng của Nhím cho Thỏ, sốt sắng khi thấy Thỏ không có áo mặc vào trời đông.
Câu 1: Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ năm chữ.
Câu 2: Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ là: biểu cảm.
Câu 3: Tiếng gà trưa vọng vào tâm trí của người chiến sĩ vào thời điểm người chiến sĩ đang trên đường hành quân xa và dừng chân nghỉ ngơi tại một xóm nhỏ.
Theo em, nhân vật trữ tình trong đoạn thơ muốn bày tỏ tình cảm yêu mến và kính trọng đối với vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc - chủ tịch Hồ Chí Minh.
Rau muốn là loại cây em thích nhất. Luốn rau muống mà mẹ trồng trong vườn lên rất nhanh. Chỉ cần thường xuyên tưới nước là một tuần sau những vết cắt hay hái trước đó lại như nhú lên những mầm rau mới. Rau muống cứ như thật xanh tốt, những cái lá xanh như hình chiếc phễu như dẹt lại. Trên thân rau cũng thật là mềm phải có rất nhiều chiếc lá xanh nữa. Rau non thì khi hái sẽ thấy cũng thật là dễ dàng. Thế rồi khi cây rau mà già em lại nhìn thấy được những bông hoa muống tím thật nhẹ nhàng. Nhìn những bông hoa muốn này em như liên tưởng đến những chiếc chuông nhỏ nhắn nhưng cũng thật đáng yêu biết bao nhiêu.
Rau muống là loại cây em thích nhất. Luốn rau muống mà mẹ trồng trong vườn lên rất nhanh. Chỉ cần thường xuyên tưới nước là một tuần sau những vết cắt hay hái trước đó lại như nhú lên những mầm rau mới. Rau muống cứ như thật xanh tốt, những cái lá xanh như hình chiếc phễu như dẹt lại. Trên thân rau cũng thật là mềm phải có rất nhiều chiếc lá xanh nữa. Rau non thì khi hái sẽ thấy cũng thật là dễ dàng. Thế rồi khi cây rau mà già em lại nhìn thấy được những bông hoa muống tím thật nhẹ nhàng. Nhìn những bông hoa muốn này em như liên tưởng đến những chiếc chuông nhỏ nhắn nhưng cũng thật đáng yêu biết bao nhiêu.