(Cần rất gấp)
CÂY TRE TRĂM ĐỐT
Ngày xưa, có một ông già nhà quê có một cô gái đẹp. Trong nhà phải thuê một đầy tớ trai, ông ta muốn lợi dụng nó làm việc khỏi trả tiền, mới bảo nó rằng: “Mày chịu khó làm ăn với tao rồi tao gả con gái cho”. Người ở mừng lắm, ra sức làm lụng tới khuya không nề hà mệt nhọc. Nó giúp việc được ba năm, nhà ông ta mỗi ngày một giàu có.
Ông nhà giàu không còn nghĩ đến lời hứa cũ nữa, đem con gái gả cho con một nhà phú hộ khác ở trong làng.
Sáng hôm sắp đưa dâu, ông chủ gọi đứa ở lên lừa nó một lần nữa, bảo rằng: “Bây giờ mày lên rừng tìm cho ra một cây tre có trăm đốt đem về đây làm đũa ăn cưới, thì tao cho mày lấy con gái tao ngay”.
Đứa ở tưởng thật, vác dao đi rừng. Nó kiếm khắp nơi, hết rừng này qua rừng nọ, không tìm đâu thấy có cây tre đủ trăm đốt. Buồn khổ quá, nó ngồi một chỗ ôm mặt khóc. Bỗng thấy có một ông lão râu tóc bạc phơ, tay cầm gậy trúc hiện ra bảo nó: “Tại sao con khóc, hãy nói ta nghe, ta sẽ giúp cho”. Nó bèn đem đầu đuôi câu chuyện ông phú hộ hứa gả con gái cho mà kể lại. Ông bụt nghe xong, mới bảo rằng: “Con đi chặt đếm đủ trăm cái đốt tre rồi đem lại đây ta bảo”.
Nó làm theo y lời dặn, ông dạy nó đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” (vào ngay, vào ngay) đủ ba lần, thì một trăm khúc tre tự nhiên dính lại với nhau thành một cây trẻ đủ một trăm đốt. Nó mừng quá, định vác về, nhưng cây tre dài quá, vướng không đi được. Ông lão bảo nó đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” (ra ngay, ra ngay) đúng ba lần thì cây tre trăm đốt lại rời ra ngay từng khúc.
Nó bèn bó cả lại mà gánh về nhà. Đến nơi thấy hai họ đang ăn uống vui vẻ, sắp đến lúc rước dâu, nó mới hay là ông chủ đã lừa nó đem gả con gái cho người ta rồi. Nó không nói gì, đợi lúc nhà trai đốt pháo cưới, bèn đem một trăm khúc tre xếp dài dưới đất, rồi lẩm bẩm đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” cho liền lại thành một cây tre trăm đốt, đoạn gọi ông chủ đến bảo là đã tìm ra được, và đòi gả con gái cho nó. Ông chủ lấy làm lạ cầm cây tre lên xem, nó đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”, thì ông ta bị dính liền ngay vào cây tre, không làm sao gỡ ra được. Ông thông gia thấy vậy chạy đến, định gỡ cho, nó lại đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”, thì cả ông cũng bị dính theo luôn, không lôi ra được nữa.
Hai họ thấy thế không còn ai dám lại gần nó nữa. Còn hai ông kia không còn biết làm thế nào đành van lạy xin nó thả ra cho. Ông chủ hứa gả con gái cho nó, ông thông gia xin về nhà ngay, nó để cho cả hai thề một hồi rồi nó mới đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” thì hai ông rời ngay cây tre, và cây tre cũng rời ra trăm khúc.
Mọi người đều lấy làm khiếp phục đứa ở, ông chủ vội gả con gái cho nó, và từ đó không còn dám khinh thường nó nữa.
(Truyện cổ tích.vn)
Lựa chọn đáp án đúng:
Câu 1 (0,5 điểm): Văn bản trên thuộc thể loại:
A. Truyện cổ tích
|
B. Truyện đồng thoại
|
C. Truyện truyền thuyết
|
D. Truyện ngắn
|
Câu 2 (0,5 điểm): Văn bản trên sử dụng ngôi kể:
A. Ngôi thứ nhất
|
B. Ngôi thứ hai
|
C. Ngôi thứ ba
|
D. Cả ngôi thứ nhất với ngôi thứ 3
|
Câu 3 (0,5 điểm): Nhân vật chính trong văn bản trên là:
A. Ông chủ
|
B. Cô con gái
|
C. Người đầy tớ
|
D. Ông thông gia
|
Câu 4 (0,5 điểm): Nghĩa của từ “thông gia” là:
A. Hai nhà có con kết hôn với nhau.
|
B. Hai nhà là anh em họ
|
C. Hai nhà là hàng xóm của nhau.
|
D.Hai nhà là đồng hương của nhau.
|
Câu 5 (0,5 điểm): Chi tiết thể hiện tâm trạng của đầy tớ khi chưa tìm được cây tre đủ trăm đốt là:
A. Lo lắng
|
B. Sợ hãi
|
C. Buồn khổ, ôm mặt khóc
|
D. Vui vẻ, bình thường
|
Câu 6 (0,5 điểm): Để được ông chủ gả con gái cho, người con gái đã:
A. Chăm chỉ làm lụng
|
B. Tìm được cây tre trăm đốt
|
C. Được bụt giúp đỡ
|
D. Ông chủ tự nguyện gả con gái
|
Câu 7 (0,5 điểm): Người giúp đầy tớ tìm ra cây tre trăm đốt là:
A. Ông bụt
|
B. Cô con gái
|
C. Ông chủ
|
D. Ông thông gia
|
Câu 8 (0,5 điểm): Chuyện đã xảy ra khi ông chủ cầm cây tre lên xem là:
A. Bị dính liền vào cây tre
B. Bị người đầy tớ đọc câu thần chú và ông ta bị dính liền vào cây tre
C. Không việc gì
D. Bị văng ra xa
Thực hiện yêu cầu:
Câu 9 (1,0 điểm): Em thích nhất điều gì từ truyện “Cây tre trăm đốt”? Vì sao?
Câu 10 (1,0 điểm): Qua câu chuyện trên, tác giả dân gian muốn gửi gắm ước mơ gì?
TK
Cần Thơ vốn đẹp xưa nay
Hoa thơm trái ngọt ở đây có đầy
Tôi yêu cảnh đẹp nơi này
Cần Thơ vẫn mãi làm say lòng người
⇒ Câu thơ thứ nhất "Cần Thơ vốn đẹp xưa nay" thể hiện sự tự hào và tôn vinh vẻ đẹp của thành phố Cần Thơ từ xưa đến nay. Đây là một lời khẳng định về sự trường tồn và giữ gìn nét đẹp của Cần Thơ qua thời gian⇒ Câu thơ thứ hai "Hoa thơm trái ngọt ở đây có đầy" tả lại hình ảnh của một Cần Thơ thơm ngát và phong phú với những loại hoa thơm ngọt và trái cây phong phú. Điều này cho thấy Cần Thơ không chỉ đẹp về cảnh quan mà còn có sự phong phú về đời sống và tài nguyên thiên nhiên⇒ Câu thơ thứ ba "Tôi yêu cảnh đẹp nơi này" thể hiện tình yêu và sự đam mê của người viết đối với cảnh đẹp của Cần Thơ. Đây là một lời khẳng định về sự kết nối tình cảm giữa người viết và thành phố này⇒ Câu thơ cuối cùng "Cần Thơ vẫn mãi làm say lòng người" thể hiện sức hút và sự ảnh hưởng mạnh mẽ của Cần Thơ đối với trái tim và tâm hồn của mọi người. Cần Thơ không chỉ làm say lòng người dân địa phương mà còn thu hút và làm say lòng những người đến thăm và khám phá
* Cậu dựa vô phần này để tự làm nhé:
I. Giới thiệu chung:
--> Tác giả: Bài thơ không đề tên tác giả, có thể là do một người yêu mến Cần Thơ sáng tác.
--> Thể thơ: Lục bát.
--> Bố cục: Bài thơ có thể chia thành 4 phần:
+ Phần 1 (2 câu đầu): Giới thiệu về vẻ đẹp của Cần Thơ.
+ Phần 2 (2 câu tiếp theo): Nêu cảm nhận của tác giả về Cần Thơ.
+ Phần 3 (4 câu sau): Miêu tả cụ thể về cảnh đẹp Cần Thơ.
+ Phần 4 (2 câu cuối): Bộc lộ nguyện vọng muốn giữ gìn và ca ngợi Cần Thơ.
II. Phân tích:
1. Vẻ đẹp của Cần Thơ:
--> "Cần Thơ vốn đẹp xưa nay" - Câu thơ khẳng định vẻ đẹp vốn có của Cần Thơ từ lâu đời.
--> "Hoa thơm trái ngọt ở đây có đầy" - Vẻ đẹp của Cần Thơ được thể hiện qua sự trù phú, với nhiều hoa thơm trái ngọt.
2. Cảm nhận của tác giả:
--> "Tôi yêu cảnh đẹp nơi này" - Tác giả bày tỏ tình yêu của mình đối với Cần Thơ.
--> "Cần Thơ vẫn mãi làm say lòng người" - Vẻ đẹp của Cần Thơ có sức lay động lòng người.
3. Miêu tả cụ thể về cảnh đẹp Cần Thơ:
--> "Cần Thơ biết mấy xanh tươi" - Cần Thơ hiện lên với màu xanh tươi mát, tràn đầy sức sống.
--> "Cho tôi nhớ mãi nụ cười trẻ thơ" - Nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ góp phần tô điểm cho vẻ đẹp của Cần Thơ.
--> "Đâu ngờ cảnh đẹp Cần Thơ Làm tôi đứng đấy ngẩn ngơ mà nhìn" - Vẻ đẹp của Cần Thơ khiến tác giả say mê, ngẩn ngơ.
4. Nguyện vọng muốn giữ gìn và ca ngợi Cần Thơ:
--> "Cần thơ cần được giữ gìn Để sau này có hàng nghìn bài thơ" - Tác giả mong muốn Cần Thơ được giữ gìn để mãi là nguồn cảm hứng cho các thi ca.
--> "Đêm nay tôi thấy Cần Thơ Mọi đêm nhộn nhịp sau giờ lặng thinh?" - Cần Thơ không chỉ đẹp mà còn sôi động, nhộn nhịp cả ngày lẫn đêm.
III. Đánh giá:
--> Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi cảm.
--> Hình ảnh thơ đẹp, sinh động, thể hiện tình yêu mến của tác giả đối với Cần Thơ.
--> Bài thơ thể hiện niềm tự hào về quê hương Cần Thơ của tác giả.
IV. Liên hệ:
--> Bài thơ "Cần Thơ" gợi cho chúng ta nhớ đến những bài thơ ca ngợi vẻ đẹp quê hương khác như "Quê hương" của Tế Hanh, "Bên kia sông Đuống" của Hoàng Cầm,...
--> Bài thơ cũng giúp chúng ta thêm yêu mến và trân trọng vẻ đẹp của đất nước Việt Nam.