Tính bằng cách thuận tiện :
2015 x 8 + 9 x 2015 - 2015 x 6 - 2015
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đã hơn tháng nay, gia đình tôi chuyển đến nơi ở mới. Ở đây có rất nhiều vườn cây. Đối vói tôi điều thích thú nhất là được vào khu vườn táo của chú tôi vào các ngày nghỉ học. Đã một vài lần tôi đã được ăn những quả táo ngọt và to ở khu vườn dày đặc những thân cây táo xum xuê này. Chủ nhật sáng nay, tôi lại xin phép mẹ lên vườn táo của chú Sáu choi.
Sau khi chào hỏi mọi người và được ăn rất ngon lành mấy cái bánh bông lan to tướng của chị Lan, tôi tót ra vườn vói chú Sáu. Vừa huýt sáo, vừa nhảy nhót theo chú, tôi thích thú nghĩ đến những cây táo đầy quả to, mọng lá xanh um ướt sương đang rung rinh đón nắng sớm. Hôm nay, tôi sẽ hái thật nhiều táo mang về cho bé Uyên. Chắc chán nó sẽ thích đây. Ô kìa!Cái gì thế này! Khu vườn táo trống trơn. Đó đáy, rải rác những gốc cây thẳng đuột, trơ trọi. Tôi ngơ ngác, chẳng hiểu sao cả, nhìn bộ mặt ỉu xìu của tôi, chú Sáu phi cười:
-Tính ăn táo hả? Hết quả rồi, chờ mùa sau đi nhóc ạ!
Trong lúc chú Sáu thu dọn nốt mấy đống cành lá ngổn ngang ở góc vườn. Tôi buồn bã ngồi xuống cái võng mắc giữa hai cây xoài lớn. Có lẽ chú Sáu không trồng táo nữa hay sao ấy. Mấy cây táo trong vườn đã bị chặt hết chẳng còn sót cây nào. Thân cây bị cưa gần sát gốc, quét một lóp vôi trắng như cái áo bệnh viện của người ốm.
Nhìn nhựa cây ứa ra đã khô lại trên những vết cưa trên thân cây, tôi thấy nghèn nghẹn như muốn khóc.
Nắng buổi sớm thật ấm, gió nhè nhẹ, nằm trên cái võng dưới bóng mát cây xoài một mình buồn bã, lát sau tôi thiếp đi lúc nào chẳng biết. Trong giấc mơ tôi thấy những cây táo bị cắt ngọn đang nói chuyện vói mình. Nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn phát ra từ một thân cây táo mập mạp, tôi đến gần, cây táo rên rỉ, nhăn nhó chào tôi.
-Ái chà, đau quá! Cậu bé mới đến đây à?
Hết sức ngạc nhiên và tò mò, tôi gật đầu. Cây táo lại nói:
-Cậu đến muộn. Hết mùa táo rồi. Sang năm tôi sẽ cho cậu thật nhiều quả ngọt.
Vẫn rất tò mò, tôi hỏi:
-Sang năm táo sẽ cho quả nữa à?
-Tất nhiên – Táo bật cười tươi – Cậu tưởng những cây táo chúng tôi bị cưa thế này là chết à? Không đâu, người ta cưa thế này là bỏ đi phần thân già cỗi đã hết nhựa sống sau mùa quả rồi. Có như thế sang năm chứng tôi mới cho quả sai, trái ngọt được. Nếu không chúng tôi sẽ bị già cỗi.
Đã bót ngỡ ngàng, nhìn cây táo vói khúc thân còn lại ngắn ngủn và cái gốc xù xì được vun bón, tôi đánh bạo hỏi:
-Thế sao có rất nhiều cây táo khác ở chỗ tôi không phải chịu hình phạt đau đớn đó?
Táo nghiêm giọng hãnh diện đáp:
-Đó không phải là hình phạt mà là một cách chăm sóc của con người đối vói chúng tôi. Loài táo dại vô tích sự mà cậu nhìn thấy thì không cần có sự chăm sóc.
-Thế nhưng còn thiếu gì cách chăm sóc sao lại chọn cách nguực đòi là làm cho đau đón, cắt bỏ hết phần cơ thể của táo? – Tôi hỏi.
Cây táo ôn tồn nói:
-Cậu mỏi đến đây, không rành việc trồng vườn nên không biết đấy thôi. Không còn cách nào khác đâu! Sau mỗi mùa táo, thân và cành của chúng tôi già đi, hết nhựa, cản trở sức sống, chỉ tổ làm mồi cho sâu bệnh, chỉ có cắt bỏ đi thì táo mùa sau mói khoẻ mạnh, cũng như con người ấy, nhiều lúc phải trải qua phẫu thuật đau đớn mói lành bệnh và bảo vệ được sự sống .
Thì ra là vậy. Ấy thế mà lúc nãy tôi chả hiểu gì cả. Đưa tay sờ nhẹ vào những vết cưa trên thân cây, tôi hỏi thầm:
-Mỗi năm phải chịu mỗi thử thách lớn như vậy, táo có đau buồn không?
-Đau thì có, nhưng buồn thì không cậu ạ. Người ta đâu chỉ cắt bỏ thân cây mà còn vun bón nửa. Muốn sống có ích đóng’ góp nhiều cho cuộc sống thì phải biết vứt bỏ những cái hư hỏng, cũ kĩ, tật bệnh trong con người mình. Có nhiều khi phải hi sinh, từ bỏ tất cả những cái yêu quý nhất nữa.
Mấy gốc táo kế cạnh nãy giờ chăm chú, yên lặng lắng nghe lúc này cũng thay nhau lên tiếng đồng tình:
-Này cậu cứ chờ đi. Đến mùa táo sau, đến đây, rồi cậu sẽ thấy chứ gì.
Đến giờ tôi đã hoàn toàn hiểu ra. Đúng như táo nói, con người ta cũng vậy. Có lúc cũng phải vứt đi những thói xấu, tật xấu, những cái cũ kĩ, lạc hậu thì mói cống hiến cho xã hội, chù đất nước.
Ông tôi vẫn hay nói vói chúng tôi điều đó. Trong những mẩu chuyện tôi đã học được nữa chứ. Có rất nhiều gương hi sinh của các anh hùng, liệt sĩ, đã từng làm tôi khâm phục. Các chú ấy đã hi sinh một phần thân thể, hí sinh tài sản hoặc hi sinh cả mạng sống của mình nữa để giành được chiến thắng, đánh đuổi kẻ thù, còn chuyện giải phẫu để chữa hết bệnh cho con người – như táo nói – thì dễ hiểu rồi, tôi vẫn thấy nhiều người lắm. Bố tôi vốn là bác sĩ mà… Tôi cứ mơ màng và suy nghĩ như thế cho đến lúc chú Sáu đánh thức và bảo tôi về nhà…
Mùa xuân năm sau, những gốc táo hoàn toàn thay đổi hẳn. Những cành lá xanh um che lấp mất những vết cưa dạo trước. Nhìn những cây táo tốt tươi, tôi sung sướng nghĩ đến việc sẽ thực hiện lời hứa với bé Uyên. Chẳng bao lâu nữa, Uyên sẽ được tôi dắt đến đây và được tự tay hái những quả táo to tướng, thật ngon lành.
Gửi cô giáo Đỗ Mai Anh
Hôm nay nhân dịp vào ngày 20 tháng 11 ngày Nhà giáo Việt Nam em lại nhớ đến cô. Cô còn nhớ cô học sinh nhỏ nhắn nhất lớp Hoàng Khánh Vân lớp 1A2 của 3 năm trước không ạ.
Dạo này cô có khỏe không? Em nhớ hồi trước cô hay bị đau họng, cô có uống thuốc đều không? Tình hình của lớp cô dạy như thế nào rồi ạ.
Em dạo này tốt lắm ạ, em đang chuẩn bị cho cuộc thi tài năng trẻ thành phố sắp tới đấy cô. Những năm trước em đều đạt danh hiệu học sinh xuất sắc đấy cô ạ. Các thầy cô đều khen em có tính kiên nhẫn, nhờ ơn cô đã rèn em luyện viết chữ đẹp hàng ngày.
Em nhớ hồi đó, em được cô dạy bảo từ học tập đến rèn luyện đạo đức. Cảm ơn cô đã không tiếc thời gian ở bên và kèm cặp em. Mùa đông sang rồi, cô mặc ấm vào cô nhé?
Em cũng rất nhớ cô, mong cô có sức khỏe tốt để có thể gắn bó với học sinh, dạy dỗ các trò nhỏ để có những người thành công hơn.
Cô Dung kính mến!
Đã lâu không có dịp đến thăm cô, hôm nay nhân ngày 20 tháng 11, em viết thư gửi thăm cô.
Thưa cô, dạo này cô có khỏe không? Cô đang dạy lớp mấy? Học trò của cô có ngoan không? Năm nay em đang học lớp ba, em luôn nhớ lời cô dạy bảo nên tháng nào em cũng được xếp vào bảng danh dự. Ba mẹ em rất vui và em nghĩ cô cũng hài lòng khi biết tin này.
Cô kính mến! Hình ảnh cô em không bao giờ quên được. Ngay từ buổi đầu tiên bước chân vào lớp Một, khi mẹ đưa em tới trường, lạ bạn, lạ thầy, ngồi trong lớp một mình, nước mắt em như muốn trào ra. Bỗng cô xuất hiện nhẹ nhàng ngồi cạnh em dỗ dành và đưa em xem những tranh vẽ lớp Một. Cô dạy cả lớp hát và chơi trò chơi. Từ đó bạn nào cũng thích học. Em nhớ có lần đến lớp, cô bị cảm, mặt đỏ bừng mà vẫn cố gắng giảng bài cho chúng em. Không hiểu chứng nhức đầu của cô có thuyên giảm chút nào không? Bé Lan, con cô chắc năm nay đã vào mẫu giáo rồi, cô nhỉ?
Mỗi lần lười học, nhớ đến những lời khuyên của cô, em vội ngồi vào bàn học bài, làm bài. Hình ảnh cô, giọng nói, cử chỉ dịu dàng làm cho em thích thú và nhớ mãi.
Thôi thư đã dài, em xin dừng bút. Em chúc cô và gia đình sức khỏe. Em xin hứa sẽ là một học sinh giỏi và đứa con ngoan để cô vui lòng.
chúc bạn học tốt nhé
^_^
Danh từ chung: núi , dòng, sông / dãy / mặt / sông / ánh / nắng / đường / dãy / nhà / trái / phải / giữa / trước.
Danh từ riêng: Chung / Lam / Thiên Nhẫn/ Trác / Đại Huệ / Bác Hồ.
k đúng cho mình nha
Thiết tha trìu mến: Ông lão ăn xin, Tre Việt Nam.
Thảm thiết: Dế Mèn bênh vực kẻ yếu (đoạn chị Nhà Trò kể lể mình bị bọn nhện bắt nạt).
Mạnh mẽ, răn đe: Dế Mèn bênh vực kẻ yếu (đoạn Dế Mèn đánh bọn nhện để bênh vực chị Nhà Trò).
k cho mik
TL : BÀ BA BÁN BÚN
Bà Ba buồn bã bế bé Bưởi bủng beo, bi bô, biết bò. Bà bẽ bàng bởi bà bị bắt ba bốn bận, bố bé Bưởi bội bạc, bỏ bà, biền biệt, bà bị bịnh.. bón. Bà Ba bán bún, bọn "bọ" (cán bộ) bảo bà bán bún bò. Bà bất bình, bà bảo bà bán bún bung. Ba bà bạn buôn, bán bún bị bắt. Bà Ba buồn, bèn bỏ bán bún, bán bánh bèo. Bánh bèo bằng bột, bọn "bẩm báo" biết bà bán bánh bèo, báo bà.. bán bánh bằng bột! Bà bừng bừng bực bội, bóp bét bánh bèo, bôi bê bết "Biên bản bắt bán bánh bằng bột"
Bộ (công an) bắt bà Ba, bảo bà bán bánh bằng bột, bừa bãi, bướng bỉnh, báng bổ. Bọn bồ bịch "bác Bình bên Bộ" biết bà Ba bầu bĩnh, béo bở, bèn bô bô
Bảo bà: "Biếu bác Bình bốn bách", bác Bình bãi bỏ "Biên bản bán bánh bèo".
Bà Ba bấm bụng, biếu "ba bách". Bà biết bà bị bắt bí, bởi bánh bèo bà bằng bột.. bo bo. "Bầy bịp bợm, bọn bưng bô, bết bát, bê bối, bèo bọt, bắt bừa bãi!" Bộ ban bố: "Bắt bún, bắt bánh bằng bột". Bọn bồi bút bênh Bộ, bốc "Bắt.. bắt!" bất biết. Bọn "bọ" bắt bà Biên, bà Bích, bà Bạch bán bánh bao. Ba bà bàn bạc, bỏ bán bún, bánh bao, bánh bèo, buôn.. bắp! _ Buôn bắp bấp bênh, "bị bắt bỏ bu!", bà Ba bảo bạn.
Bà Ba bèn bồng bé Bưởi bi bô, buôn.. bầu bí. Bầu bí buôn ba bán bảy! Bập bùng, bì bõm bến bãi, bờ bụi, bà Ba bứt bí, bứt bầu, bó bầu, bó bí bỏ bị bự, bán
Buôn bớt bận bịu! Bạn bè bốc: "Bà Ba Bị bán bầu bí.. bộn bạc!"
Bà Ba buồn bời bợi bởi bố bé Bưởi bội bạc bỏ bà, bởi bịnh bón. Bà bực bội, bất bình bởi bọn "bọ" bám bà, bức bách bà, bắt bà bảy bận, bòn bóc bà bởi bà biết buôn bán. Bà bỏ Bất Bạt (Sơn Tây), Bắc bộ, bỏ bán bầu bí, bế bé Bưởi bụ bẫm, bôn ba, bao bọc bởi bác Bàng Bến Bính (Hải Phòng), bung buồm bám biển, bị bão, bồng bềnh.. Bà Ba bế bổng bé Bưởi, bíu bác Bàng biết bơi, bơi bì bạch biển Bắc bão bùng.. Bà bye bye bọn Bắc Bộ bẩm báo, bức bách, bắt bớ bừa bãi! Bóng bẩy, bảnh bao, bà Ba bước bên bờ biển Boston biêng biếc, bàng bạc. Bé Bưởi bắt bóng balloon bay
Bướm, bước bên bà, bé bảo: "Bờ biển Boston blue.. beautiful!" Bà Ba bưng bát bún bò, bảo bé Bưởi: "Bún bò Boston bát bự bằng bún bò Bolsa!". Bánh bao Bolsa.. bôi bơ béo bổ, bánh bao Boston bềnh bệch, bánh bèo Boston bột.. bở! Bé Bưởi bửa bánh bao, bỗng bảo bồi bàn: "Ba bát bún bò!". "Bún bò Boston Bistro bát bự," bảy bucks "," beautiful.. beautiful..
Truyện toàn chữ B
Bài bạc biến bác 7 bỏ buôn bỏ bán, bỏ bè bỏ bạn, bác 7 bồ bịch bê bối, bỏ bà 7 biềng biệc, bả buồn bả bịnh bả bái bai bác 7.. bả.. "bùm" biết bà 7 buồn, bác 7 bế bà 7, bợ bà 7. Bị bợ bà 7 bực, bả binh bác 7 "bê".. Bác 7 bướng bĩnh bám bà 7, bà 7 bấu bác 7, bác 7 bám bà 7, bà 7 bấu bác 7, bấu bấu bám bám -> bà 7 bưng bầu..
Bị bưng bầu, bà 7 buộc bác 7 bảo bọc bà 7, bảo bọc bụng bầu, bảo bọc bébi. Bác 7 bôn ba buôn bán, bác bán bầu, bán bí, bán bánh, bán bòn bon, bán bong bóng.. Bác 7 bơm bong bóng bự, bác 7 bơm bong bóng bự -> bong bóng bay bổng.. "bụp".. bà7 bể bầu -> bé bi bo bé bi bo bé bi bụ bẫm, bé bi bảo bác 7:
"Ba! Ba bê bối bài bạc, bé bi buồn, bé bi bịnh, bé bi bỏ bú.."
Bác 7 bỏ bài!
Bài thơ toàn chữ B
Bài bạc buôn bán bỏ bê
Biết bao buồn bực 4 bề bôn ba
Bé bi buộc bác bỏ bài
Bớt buồn, bớt bực -> Bái bai bạc bài..
Bà bé bự bán bánh bò bông, bán bún bò, bán bòong boong, bán bong bóng, bán bông bán bưởi!
Bà bé bự bị bắt bỏ bót ba bốn bữa, bởi bà bé bự bức bông bụp bỏ bừa bãi bên bãi biển.
Bà bé bự buồn bực, bà bé bự bực bội bởi bụng bà bé bự bự.
Bà bé bự bể bầu
Bà Ba Bà Bốn Bà Bảy Ba Bà. Bà Ba
Bán Bánh Bò Bà Bốn Bán Bún Bò
Bà Bảy Bán Bông Bụp Ba Bà Bực
Bội Bỏ Bán Bắn Bi. Bà Ba Bắn Bi Bà
Bốn Bà Bốn Bắn Bi Bà Bảy Bà Bảy
Bắn Bi Bà Ba Bà Ba Bực Bội Bóp Bi
Bà Bảy Bà Bảy Bóp Bi Bà Bốn Bà
Bốn Bóp Bi Bà Ba. Ba Bà Bắn Bi
Bực Bội Bóp Bậy Bóp Bạ..
tara :
Bà Ba buồn bã bế bé Bưởi bủng beo, bi bô, biết bò. Bà bẽ bàng bởi bà bị bắt ba bốn bận, bố bé Bưởi bội bạc, bỏ bà, biền biệt, bà bị bịnh.. bón. Bà Ba bán bún, bọn "bọ" (cán bộ) bảo bà bán bún bò. Bà bất bình, bà bảo bà bán bún bung. Ba bà bạn buôn, bán bún bị bắt. Bà Ba buồn, bèn bỏ bán bún, bán bánh bèo. Bánh bèo bằng bột, bọn "bẩm báo" biết bà bán bánh bèo, báo bà.. bán bánh bằng bột! Bà bừng bừng bực bội, bóp bét bánh bèo, bôi bê bết "Biên bản bắt bán bánh bằng bột"
Bộ (công an) bắt bà Ba, bảo bà bán bánh bằng bột, bừa bãi, bướng bỉnh, báng bổ. Bọn bồ bịch "bác Bình bên Bộ" biết bà Ba bầu bĩnh, béo bở, bèn bô bô
Bảo bà: "Biếu bác Bình bốn bách", bác Bình bãi bỏ "Biên bản bán bánh bèo".
Bà Ba bấm bụng, biếu "ba bách". Bà biết bà bị bắt bí, bởi bánh bèo bà bằng bột.. bo bo. "Bầy bịp bợm, bọn bưng bô, bết bát, bê bối, bèo bọt, bắt bừa bãi!" Bộ ban bố: "Bắt bún, bắt bánh bằng bột". Bọn bồi bút bênh Bộ, bốc "Bắt.. bắt!" bất biết. Bọn "bọ" bắt bà Biên, bà Bích, bà Bạch bán bánh bao. Ba bà bàn bạc, bỏ bán bún, bánh bao, bánh bèo, buôn.. bắp! _ Buôn bắp bấp bênh, "bị bắt bỏ bu!", bà Ba bảo bạn.
Bà Ba bèn bồng bé Bưởi bi bô, buôn.. bầu bí. Bầu bí buôn ba bán bảy! Bập bùng, bì bõm bến bãi, bờ bụi, bà Ba bứt bí, bứt bầu, bó bầu, bó bí bỏ bị bự, bán
Buôn bớt bận bịu! Bạn bè bốc: "Bà Ba Bị bán bầu bí.. bộn bạc!"
Bà Ba buồn bời bợi bởi bố bé Bưởi bội bạc bỏ bà, bởi bịnh bón. Bà bực bội, bất bình bởi bọn "bọ" bám bà, bức bách bà, bắt bà bảy bận, bòn bóc bà bởi bà biết buôn bán. Bà bỏ Bất Bạt (Sơn Tây), Bắc bộ, bỏ bán bầu bí, bế bé Bưởi bụ bẫm, bôn ba, bao bọc bởi bác Bàng Bến Bính (Hải Phòng), bung buồm bám biển, bị bão, bồng bềnh.. Bà Ba bế bổng bé Bưởi, bíu bác Bàng biết bơi, bơi bì bạch biển Bắc bão bùng.. Bà bye bye bọn Bắc Bộ bẩm báo, bức bách, bắt bớ bừa bãi! Bóng bẩy, bảnh bao, bà Ba bước bên bờ biển Boston biêng biếc, bàng bạc. Bé Bưởi bắt bóng balloon bay
Bướm, bước bên bà, bé bảo: "Bờ biển Boston blue.. beautiful!" Bà Ba bưng bát bún bò, bảo bé Bưởi: "Bún bò Boston bát bự bằng bún bò Bolsa!". Bánh bao Bolsa.. bôi bơ béo bổ, bánh bao Boston bềnh bệch, bánh bèo Boston bột.. bở! Bé Bưởi bửa bánh bao, bỗng bảo bồi bàn: "Ba bát bún bò!". "Bún bò Boston Bistro bát bự," bảy bucks "," beautiful.. beautiful..
TL : Tuổi thơ của em dã được đắm mình trong kho tàng truyện cổ tích. Từng câu chuyện em được học ở trường và nghe bà kể chuyện đã in sâu vào kí ức em. Một câu chuyện mà em nhớ nhất đó là truyện Nàng tiên Ốc.
Điền vào chỗ trống:
a) Tiếng bắt đầu bằng s hoặc x
Mùa…xuân... Đã đến. Từng đàn chim én từ dãy núi biếc đằng …sau...bay tới, đuổi nhau chung quanh những mái nhà. Mùa…xuân..đã đến hẳn rồi, đất trời lại một lần nữa đổi mới, tất cả những gì..sống….trên trái đất lại vươn lên ánh…sáng... mà sinh…sôi.. nảy nở với một …sức..mạnh không cùng.
(Theo Nguyễn Đình Thi)
Học tốt nha
2015 x 8 + 9 x 2015 - 2015 x 6 - 2015
= 2015 x 8 + 9 x 2015 - 2015 x 6 - 2015 x 1
= 2015 x (8 + 9 - 6 - 1)
= 2015 x 10
= 20150
2015 x 8 + 9 x 2015 - 2015 x 6 - 2015
= 2015 x 8 + 9 x 2015 - 2015 x 6 - 2015 x 1
= 2015 x ( 8 + 9 - 6 - 1 )
= 2015 x 10
= 20150.
#Y/n