K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Phân tích:

  1. Từ láy:

    • "Vỗ về" (miêu tả hành động sóng biển).
    • "Lấp lánh" (miêu tả sự phản chiếu của mặt biển).
    • "Bồng bềnh" (miêu tả đám mây).
  2. Phép nhân hoá:

    • "Cảnh vật xung quanh như tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài" (miêu tả cảnh vật như có sự sống, biết thức dậy).
    • "Cây dừa bên bãi biển cũng như đang vươn mình đón chào ánh sáng đầu ngày" (miêu tả cây dừa như một sinh vật có ý thức, biết vươn mình đón ánh sáng).
  3. Phép so sánh:

    • "Ánh sáng vàng óng ả như những làn sóng rực rỡ" (so sánh ánh sáng mặt trời với sóng biển).
    • "Những cánh chim vỗ cánh bay lượn trên bầu trời, như những vũ công nhẹ nhàng" (so sánh cánh chim với vũ công).
Đề bài: Viết một bài văn trải nghiệm về tuổi thơ đáng nhớ của em Bài làm: “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, để trở về với giấc mơ ngày xưa…”. Đó là câu hát được trích từ ca khúc Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ của ca sĩ Lynk Lee. Đó là nỗi lòng chung của rất nhiều người trên thế giới này. Nỗi lòng ấy chẳng có gì lạ khi những ngày tháng tuổi hồng mộng mơ ấy quá đẹp đẽ, quá tuyệt vời. Và nó càng...
Đọc tiếp

Đề bài: Viết một bài văn trải nghiệm về tuổi thơ đáng nhớ của em

Bài làm:

“Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, để trở về với giấc mơ ngày xưa…”. Đó là câu hát được trích từ ca khúc Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ của ca sĩ Lynk Lee. Đó là nỗi lòng chung của rất nhiều người trên thế giới này. Nỗi lòng ấy chẳng có gì lạ khi những ngày tháng tuổi hồng mộng mơ ấy quá đẹp đẽ, quá tuyệt vời. Và nó càng lung linh hơn khi nó đã trôi qua là không trở lại. Nó chỉ có thể trở lại trong hồi tưởng của mỗi người. Em cũng vậy,tạt lon là trò chơi mang lại kĩ niệm đáng nhớ cho em.

Cứ chiều đến,em cùng các anh chị trong xóm rủ nhau ra một bãi đất trống để chơi.khi chơi chúng em cần mang lon và mỗi người 1 chiếc dép .Và oẳn tù tì,ai thua thì sẽ là người chăng.Khi bắt đầu cuộc chơi chúng em phải vẽ một hình tròn rồi đặt cái lon vào trong hình tròn đó và người chơi sẽ về vị trí.Mọi người cứ lấy dép tạt cho đến khi cái lon đổ.Nếu ai  tạt ko trúng thì chạy lenn lấy dép về,mà làm sao người chăng ko bắt được.Ai bị bắt thì sẽ làm người chăng.Chúng em chơi như vậy đến khi trời tối.

Đó là 1 trò chơi mà em yêu thích nhất.Nên em mong mọi người sẽ luôn chơi những trò lành mạnh và vui 

Sửa cho em với ạ!!!

0

gfdhsjka

 

mấc lỗi có thể là gì???

với ai???

 

18 tháng 11

Trong cuộc đời mỗi người, chắc hẳn ai cũng có những kỷ niệm đáng nhớ, những khoảnh khắc khiến ta dừng lại, suy ngẫm và cảm thấy ấm áp. Đối với tôi, một trong những kỷ niệm đẹp nhất là chuyến đi dã ngoại cùng lớp 5 vào năm ngoái.

Ngày hôm đó, thời tiết thật tuyệt vời. Ánh nắng mặt trời chan hòa, không khí trong lành và một chút gió nhẹ tạo nên một bầu không khí thật dễ chịu. Chúng tôi, những cô cậu học trò đầy sức sống, háo hức chuẩn bị cho chuyến đi. Mọi người cùng nhau chuẩn bị đồ ăn, nước uống và những trò chơi thú vị. Tôi còn nhớ rõ hình ảnh các bạn tôi cười nói rôm rả, cùng nhau sắp xếp, chuẩn bị trước khi lên đường.

Chúng tôi lựa chọn một khu vực ven hồ trong công viên làm điểm dừng chân. Khi đến nơi, khung cảnh trước mắt thật tuyệt đẹp. Mặt hồ phẳng lặng trong xanh, những tán cây xanh rì rào trong gió tạo nên những âm thanh êm dịu. Chúng tôi nhanh chóng trải thảm và cùng nhau thưởng thức bữa trưa đơn giản nhưng ấm áp. Những chiếc bánh mì, xúc xích, hoa quả được chia sẻ nhau, bên cạnh những tiếng cười giòn giã làm cho không khí càng thêm vui tươi.

Sau bữa ăn, chúng tôi tham gia nhiều hoạt động thú vị như đá bóng, thả diều và cùng nhau trò chuyện. Đặc biệt, khoảnh khắc khi cả lớp cùng nhau thi tài thả diều là một trong những khoảnh khắc tôi không thể nào quên. Những chiếc diều đầy màu sắc bay cao vút lên bầu trời, mang theo những ước mơ và khát vọng của chúng tôi. Tiếng reo hò, cổ vũ của các bạn làm cho tôi cảm thấy như mình đang sống trong một bộ phim cổ tích.

Chuyến dã ngoại không chỉ mang lại cho chúng tôi những kỷ niệm vui vẻ mà còn giúp thắt chặt tình bạn bè. Tôi hiểu rằng, cuộc sống không chỉ xoay quanh sách vở và những bài kiểm tra, mà còn là những giây phút thảnh thơi, là những tiếng cười vui vẻ bên bạn bè.

Khi mặt trời lặn, chúng tôi thu dọn đồ đạc, lòng vẫn đầy cảm xúc. Những khoảnh khắc ấy sẽ mãi là ký ức đẹp, là ánh nắng trong tâm hồn tôi. Tôi hy vọng sẽ có nhiều chuyến đi ý nghĩa như vậy nữa, để cuộc sống luôn tràn đầy những sắc màu tươi vui.

20 tháng 11

Khi đọc bài thơ “Về thăm mẹ” của tác giả Đinh Nam Khương, tôi cảm thấy vô cùng xúc động về tình cảm mẫu tử thiêng liêng. Vào một chiều đông, nhân vật người con trong bài đã có dịp về thăm mẹ sau những tháng ngày xa cách. Khi trở về, mẹ không có nhà, người con ngồi ngoài hiên ngắm nhìn căn nhà xưa với những hình ảnh gợi nhớ về mẹ. Đó là chum tương đã đậy, áo tơi lủn củn khoác hờ người rơm, đàn gà mới nở, trái na cuối vụ mẹ vẫn để dành. Những hình ảnh ẩn dụ được tác giả sử dụng khéo léo nhằm thể hiện được sự vất vả, tần tảo và hy sinh của người mẹ dành cho đứa con của mình. Điều đó khiến người con cảm thấy nghẹn ngào, thương mẹ nhiều hơn. Hình ảnh người mẹ Việt Nam hiện lên trong bài thơ với những nét đẹp vốn có khiến cho mỗi người khi đọc đều xúc động nhớ đến người mẹ của mình. Bài thơ nhẹ nhàng mà ẩn chứa những điều sâu lắng 

nhớ tick nha

20 tháng 11

Tôi về thăm trường cũ

Bao kỉ niệm ùa về

Ôi! Kí ức khó quên

Những hôm vui vẻ

Bên thầy cô ,  bạn bè

Nhớ cái tuổi thần tiên

Có bác Trống trường già

Kêu vang tiếng nhac hiệu

Tùng...tùng...tùng

Có thầy cô ân cần

giảng bài cho chúng tôi

Hôm nay tôi trở về 

Nơi cho tôi bài học

Cho tôi cơ hội được 

Bay cao , bay xa hơn

Nhân ngày Nhà giáo Việt

Chúc thầy cô mạnh khỏe

Để viết tiếp tương lai

Cho đất nước phồn thịnh

Thỏa mong ước của Bác .

Bài thơ mình đặt tên là KỈ NIỆM XƯA . Mong bạn sẽ thấy hay . Chúc bạn học giỏi nha !

 

 

20 tháng 11

bạn thay câu "Những hôm vui vẻ" bằng câu "Nhớ những ngày vui vẻ " nhé

 

20 tháng 11

tham khảo:

Em được sinh ra trong vòng tay yêu thương của bố mẹ và trong sự đùm bọc, chở che của ông bà. Em trân trọng tất cả những người thân yêu trong gia đình mình, nhưng người phụ nữ tuyệt vời mà em yêu thương nhất là mẹ.

Mẹ em là một người nội trợ như bao người phụ nữ khác. Thế nhưng trong cảm nhận của em, mẹ chính là cô tiên trong truyền thuyết, là người phụ nữ tuyệt vời nhất trần đời. Bố em là bộ đội biên phòng nên thường xuyên công tác xa nhà, mẹ là người quán xuyến mọi công việc lớn nhỏ trong gia đình và chăm sóc, nuôi dạy hai chị em em. Mẹ nuôi dạy và giáo dục chị em em bằng tình yêu thương bằng cả sự nghiêm khắc và dịu dàng của mình. Có một kỉ niệm về mẹ mà em luôn nhớ mãi.

Đó là một lần em bị ốm, cơn sốt kéo dài khiến em li bì suốt một đêm dài. Trong suốt đêm ấy, mẹ không hề chợp mắt, mẹ ngồi bên giường thay khăn lạnh, kiểm tra nhiệt độ cho em. Biết em mệt mỏi, khó chịu, mẹ không ngừng an ủi em bằng những lời khích lệ, động viên. Giọng nói của mẹ trầm ấm như xoa dịu cơ thể mệt mỏi vì ốm của em.

Đến sáng khi em tỉnh dậy vẫn thấy mẹ bên giường ân cần hỏi em thấy trong người như thế nào. Lúc ấy em thấy ấm áp, hạnh phúc lắm. Em muốn nhào vào lòng mẹ khóc òa một trận nhưng nhìn đôi mắt mẹ thâm quầng vì thiếu ngủ em lại thấy thương mẹ thật nhiều.

Em thấy có mẹ là hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời, dù có khó khăn, mệt mỏi nhưng chỉ cần có mẹ ở bên em sẽ thấy mọi thứ trở nên nhẹ nhàng, dễ dàng hơn. Em rất yêu mẹ của mình, em hứa sẽ học tập tốt để trở thành con ngoan trò giỏi, trở thành người con mà mẹ có thể tự hào.