K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 11 2023

Nghĩa của từ "xin" trong câu văn "Ông chìa tay xin tôi" là chỉ đến hành động mong muốn một điều gì đó từ người khác.

22 tháng 11 2023

1. quýt làm cam chịu

2. lá lành đùm lá rách , lá rách ít đùm lá rách nhiều 

3. núi cao bởi có đất bồi 

núi chê đất thấp , núi ngồi ở đâu?

4. trâu ơi ta bỏ trâu này 

trâu ra ngoài ruộng trâu cày cho ta .

5 . núi cao chi lắm núi ơi,

núi che mặt trời chẳng thấy người thương 

xong r đó nhaaa...

22 tháng 11 2023

 Mà đèn không tắt                                                                                Khăn vắt lên vai                                                                                      Khăn chùi nước mắt                                                                                 Đèn thương nhớ ai                                                                                   Mắt ngủ không yên

22 tháng 11 2023

Tục ngữ cao dao là kho tàng văn học quý báu của dân tộc. Mỗi bài ca dao như một bài hát nhẹ nhàng, êm ái và ngọt ngào để đi vào tận trái tim mỗi người đọc. Im lặng một phút ta mơ màng ngân nga một bài ca đẹp, ta sẽ thấy mình như lạc vào một cõi thanh cao, yên ả, thần tiên mà cũng rất đời thường: Cày đồng đang buổi ban trưa Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày Ai ơi bưng bát cơm đầy Dẻo thơm một hột, đắng cay muôn phần. Đối với người Việt Nam chúng ta bây giờ mà nhất là xa xưa một chút thì việc cày đồng là một công việc đồng áng rất quen thuộc, không xa lạ, nên người đọc bài ca dao cũng không phải mường tượng hay suy ngẫm một hình ảnh vĩ đại, lạ lẫm nào. Cứ thế bài ca dao dắt ta vào một cuộc sống của chính ta: Cày đồng đang buổi ban trưa Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày. Cày đồng, công việc mệt nhọc mà người nông dân xưa phải chịu đựng không có cảnh máy cày bon bon chạy như ngày nay và cày đồng đã là mệt nhọc mà lại cày vào “buổi ban trưa” thì càng mệt gấp trăm lần. Chọn thời điểm ban trưa cày ruộng, tác giả dân gian đã khắc sâu tô đậm công việc mệt nhọc của người nông phu: làm sáng, làm chiều chưa đủ họ còn phải làm cả vào buổi trưa, thời điểm nắng nôi nóng bức và gây cho con người cảm giác khó chịu. Thường thì buổi trưa là buổi gia đình đoàn tụ ăn cơm và nghỉ trưa, sau đó mới tiếp tục làm việc, nhưng đằng này phải cày ruộng vào ban trưa nên “mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày”. Nắng nóng và mệt nhọc khiến những giọt mồ hôi mằn mặn cứ rơi hoài, thấm vào quần áo và “thánh thót” rơi xuống đồng. Mồ hôi rơi “thánh thót”, như thể ở trong giọt nước có sự lao lực hòa tan vào đó. Tác giả dân gian nghe thấy tiếng giọt mồ hôi rơi như “thánh thót”. Từ tượng thanh đặt ở đúng chỗ đã diễn tả được sự quan sát tinh tế mà chân thực của tác giả dân gian, vốn là những người gắn bó với đồng ruộng. Mà mồ hôi cứ rơi rơi mãi, thánh thót như “mưa ruộng cày” vừa là so sánh mồ hôi với mưa, vừa là biện pháp tu từ thậm xưng nhằm khẳng định, nhấn mạnh sự mệt nhọc vất vả của người nông dân. Những giọt mồ hôi đã rơi xuống ruộng, đất như nở hoa để cho ra bao cây lúa trĩu bông, vàng hạt, cho bát gạo ngày mùa trắng thơm, béo tròn, ngậy ngậy. Thế nhưng cầm bát cơm đó mấy ai nghĩ tới giọt mồ hôi “thánh thót như mưa ruộng cày”. Chính vì thế nên đúng trong lúc mệt nhọc vất vả nhất người lao động đã cất lên tiếng hát gửi gắm lòng mình: Ai ơi bưng bát cơm đầy Dẻo thơm một hột, đắng cay muôn phần. “Ai ơi” câu hát lời nhắn nhủ sâu xa nhất. “Ai” là tất cả chúng ta, những người không thể sống thiếu được hột cơm mà lòng đất mẹ đã ban cho. Xin hãy đừng quên có bao nhiêu giọt mồ hôi, có bao nhiêu buổi cày trưa đó mới có được một bát cơm đầy trắng ngon và thơm dẻo, nên “dẻothơm” dù chỉ là một hột trong bát cơm đầy nhưng nó là bao nhiêu “đắng cay” vất vả. Một hột cơm quá bé nhỏ so với nỗi đắng cay mà người nông dân phải gánh chịu. Hơn thế nữa, “đắng cay” là bao nhiêu để có được “dẻo thơm”, “đắng cay”, “một hột” và “muôn phần” đã làm nổi bật lên hai hình ảnh tương phản rõ rệt: công lao của người nông dân kể xiết là bao để cho ta một hột cơm dẻo thơm, cung cấp cho ta nguồn sống mỗi ngày. Một người nông dân trong tất cả những người nông dân cày đồng ban trưa hay làm một công việc mệt nhọc nào khác không thở than, oán phiền mà chỉ có một ước vọng duy nhất: thành quả lao động. Không ca ngợi một cách sáo rỗng mà xuất phát từ đáy lòng biết ơn đúng như đạo lí truyền thống của dân tộc: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Đó là ước mơ của người nông dân và tất cả chúng ta, là lời nhắc nhẹ nhàng và êm ái.

20 tháng 11 2023

ăn năn: cảm thấy day dứt, dày vò trong lòng mà mình đã mắc phải

vd: sau khi tôi đánh mất quyển vở của bạn tôi cảm thấy rất ăn năn

20 tháng 11 2023

Từ láy: Vất vả.

Ý nghĩa: tình trạng phải bỏ nhiều công sức và trí lực vào một việc gì đó. 

Ví dụ: Mẹ đã rất vất vả để nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành.

20 tháng 11 2023

  Từ lúc trở thành một học sinh lớp 6, em đã có nhiều trải nghiệm thú vị ở ngôi trường mới. Trong đó em nhớ nhất về tiết Ngữ Văn đầu tiên dưới mái trường Trung học Cơ Sở.

  Buổi sáng thứ hai, lớp em học môn Ngữ Văn vào tiết ba. Cô ........ là giáo viên dạy chúng em môn học này. Cô vừa xinh đẹp, lại dịu dàng. Khi tiếng chuông vang lên, cả lớp em đã ổn định chỗ ngồi. Khoảng năm phút sau, cô đã bước vào lớp. Tất cả lớp em đứng dậy chào cô. Cô mỉm cười rồi yêu cầu chúng em ngồi xuống. Cô tự giới thiệu về bản thân cũng như chương trình môn học Ngữ Văn lớp 6. Mất khoảng mười lăm phút, tiết học mới bắt đầu. Chúng em được tìm hiểu về văn bản " Bài học đường đời đầu tiên ". Cô cho chúng em mười lăm phút để đọc toàn bộ tác phẩm. Sau đó, cô bắt đầu bài giảng của mình . Cách giảng của cô rất hấp dẫn và dễ hiểu. Cả lớp em đều chăm chú lắng nghe. Ở từng phần, cô lại đặt ra những câu hỏi để chúng em có thể trao đổi. Bốn mươi lăm phút trôi qua thật nhanh. Tiết học này đã giúp em có thêm nhiều kiến thức bổ ích.

  Em mong sẽ có thêm nhiều tiết học Ngữ Văn thú vị và bổ ích hơn nữa dưới mái trường Trung học Cơ Sở này. Đây là một trải nghiệm đáng nhớ của em.

20 tháng 11 2023

cai nay k co cau tra loi dung

 

21 tháng 11 2023

Trong đoạn thơ trên, có một thành ngữ là “sống trên đá không chê đá gập ghềnh”. Thành ngữ này có nghĩa là sống trong hoàn cảnh khó khăn, gian khổ nhưng không than phiền, không kêu ca, mà vẫn cố gắng vượt qua. Thành ngữ này thể hiện tinh thần kiên cường, bền bỉ và lạc quan của người Việt Nam.