Cảm nhận về đoạn thơ sau:
Cỏ giấu mầm trong gốc
Chờ 1 ngày đông qua
Lá bàng như giấu lửa
Suốt tháng ngày hanh khô
Búp gạo như thập thò
Ngại ngần nhìn gió bấc
Cánh tay soan khô khốc
Tạo dáng vào trời đông
Với những
Các anh chị giúp em với ạ (cảm ơn mọi người ạ)
Đoạn thơ trên vẽ nên một bức tranh thiên nhiên mùa đông, nơi mọi vật dường như đang co mình lại để chống chọi với cái lạnh giá. Tuy nhiên, ẩn sâu trong đó là một sức sống tiềm tàng, một niềm hy vọng về sự hồi sinh của mùa xuân.
Hình ảnh "cỏ giấu mầm trong gốc" gợi lên sự ẩn mình, chờ đợi thời cơ. Mầm cỏ tuy nhỏ bé nhưng mang trong mình sức sống mãnh liệt, âm thầm chuẩn bị cho ngày đông qua, xuân đến.
"Lá bàng như giấu lửa" là một so sánh độc đáo, thể hiện sự kiên cường của cây bàng trước cái lạnh. Màu đỏ của lá bàng gợi liên tưởng đến ngọn lửa, nhưng ngọn lửa ấy không bùng cháy mà được "giấu" đi, như một sự tích lũy năng lượng để chờ đợi thời điểm thích hợp.
"Búp gạo như thập thò/Ngại ngần nhìn gió bấc" cho thấy sự e dè, yếu ớt của mầm non trước cơn gió lạnh. Tuy nhiên, dù "ngại ngần", mầm non vẫn "thập thò", vẫn hướng ra ngoài, vẫn khao khát ánh sáng mặt trời.
"Cánh tay soan khô khốc/Tạo dáng vào trời đông" là hình ảnh cây soan khẳng khiu, trơ trụi giữa mùa đông. Dáng vẻ "khô khốc" ấy gợi lên sự khắc nghiệt của thời tiết, nhưng đồng thời cũng thể hiện ý chí kiên cường, không chịu khuất phục của cây soan.
Nhìn chung, đoạn thơ sử dụng nhiều hình ảnh ẩn dụ, so sánh tinh tế để diễn tả một cách sinh động, sâu sắc về sức sống tiềm tàng của thiên nhiên trong mùa đông. Dù phải đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách, nhưng mọi vật vẫn luôn ấp ủ trong mình niềm tin về một ngày mai tươi sáng hơn.