K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 3 2021

Tham khảo nha:

Có người ví thời gian "như bóng câu qua cửa sổ", năm tháng cứ vùn vụt qua đi, tôi lãng quên nhiều người đã đi qua cuộc đời mình nhưng có một người thầy, tôi luôn khắc sâu trong tim- thầy Trung.

Thầy là người dạy tôi môn Toán hồi lớp bốn. Tuổi thầy cũng đã ngoài bốn mươi, trải qua hơn hai mươi năm tuổi nghề, kinh qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời. Thầy có dáng người nhỏ bé, hơi gầy nhưng lúc nào thầy cũng thích mặc những chiếc quần âu và áo sơ mi rộng hơn so với cơ thể vì thầy nói mặc thế cho thoải mái mà dạy học. Những lúc ấy, chúng tôi cũng chỉ biết lăn ra cười. Từ xa, chúng tôi nhận ra thầy bởi mái tóc đã ngả màu hoa râm mà tôi cảm tưởng đó là những hạt bụi phấn của mấy mươi năm đã phủ lên mái đầu xanh. Khuôn mặt thầy vuông, góc cạnh lại có chút gì đó khắc khổ. Da thầy ngăm ngăm nhưng nó lại càng làm nổi bật nụ cười rạng rỡ để lộ hàm răng trắng và đều của thầy. Thầy ít khi cười mà lúc nào cũng muốn giữ vẻ nghiêm nghị với học trò.

Lúc thầy cười, đó là khoảnh khắc tôi thấy thầy như trẻ ra vài tuổi và mọi sự nghiêm nghị thầy cố gắng tạo ra bỗng biến đi đâu mất. Thầy trở nên thân thương, hài hước, ấm áp lạ thường. Bao năm cặm cụi bên chồng giáo án, tập bài kiểm tra nên giờ thầy phải đeo kính. Nhưng thầy có một đôi mắt tinh anh và toát lên sự trí tuệ. Ở thầy có gì đó rất thâm trầm, kín đáo. Những lúc thầy suy tư, những nếp nhăn trên trán xuất hiện khiến thầy càng già dặn thêm. Giọng nói thầy vang, hùng hồn. Điều này giúp cho những phép tính, công thức in sâu vào đầu óc non nớt của chúng tôi một cách dễ dàng. Bàn tay thầy to, các ngón tay gân guốc đưa từng nét phấn trên chiếc bảng. Bàn tay ấy đã chỉ ra cho tôi từng lỗi sai, hướng dẫn tôi mỗi khi tôi không hiểu. Bàn tay ấy với tôi vừa vững chắc vừa ấm áp khiến tôi nhớ tới bàn tay của một người cha trong gia đình. Tôi khắc ghi bóng hình ấy là bởi thầy Trung đã kèm cặp, dạy dỗ tôi rất nhiều về môn Toán để kết quả của tôi có thể cải thiện hơn rất nhiều. Và từ một cô bé chán ghét những con số, những bài toán phức tạp, giờ đây tôi đã dành tình yêu nhất định cho môn học này.

Tôi cũng luôn dành cho thầy Trung niềm kính trọng và biết ơn chân thành nhất, vì tôi coi thầy là một người cha...

27 tháng 3 2021

Trong đời học sinh mỗi người chắc hẳn ai cũng có những thầy cô giáo giống như những người cha người mẹ của mình đã bồi dưỡng tâm hồn ta nuôi dưỡng trí tuệ ta để ta có được những thành quả như ngày hôm nay. Tôi cũng vậy tôi cũng có những người thầy giáo những người cô giáo như thế mà đến suốt cuộc đời này tôi cũng không thể quên được họ. Họ đã dạy tôi cách làm người dạy tôi những bài học đầu tiên để tôi chập chững bước vào đời. Nhưng có lẽ người để lại nhiều ấn tượng nhất đối với tôi có lẽ chính là thầy Tuấn là thầy giáo chủ nhiệm của tôi khi tôi học lớp 4.

Khi tôi mới bước vào lớp bảy thì nhận được tin cô giáo chủ nhiệm năm ngoái của chúng tôi phải nghỉ đẻ để sinh em bé. Chúng tôi buồn lắm vì cô là cô giáo mà chúng tôi rất quý mến. Ngày ấy cũng là khi chúng tôi được đón một thầy giáo chủ nhiệm mới về trường đến dạy thay cô môn văn. Mới nghe thôi chúng tôi đã không thích thầy phần vì chúng tôi chưa được học văn thầy giáo bao giờ cả phần vì cô giáo cũ của chúng tôi được lốp rất yêu quý. Thế nhưng khi thầy bước vào lớp thì tất cả lớp chúng tôi đều rất ngỡ ngàng vì vẻ ngoài trước tiên là khá đẹp của thầy. Thầy có mái tóc đen dày và rất đẹp. Mỗi khi vui thầy lại lấy tay vuốt cái mái tóc ấy khiến nó càng trở nên mềm mại hơn rất nhiều. Thầy có đôi mắt khá to đen nhánh cùng đôi lông mi khá dài đối với một người đàn ông. Khuôn mặt thầy vuông chữ điền nước da thầy thì hơn ngăm đen màu bánh mật một màu da rất đặc thù của miền đất biển quê chúng tôi. Thầy cũng không cao lắm chỉ khoảng một mét sáu lăm thôi nhưng dáng hình hơi gầy của thầy khiến thầy trông cao hơn nhiều.

Thầy là giáo viên mới gia trường, nghe nói thầy được giữ lại dậy trên thành phố nhưng thầy nhất định về nơi nông thôn chúng tôi để dạy cái chữ cho chúng tôi. Biết được thế chúng tôi càng quý thầy hơn và càng thương thầy nữa. Thầy dạy văn rất hay và truyền cảm. Chẳng thế mà một đứa ghét văn đến tận xương tủy như tôi vẫn có thể nghe thầy giảng từ đầu đến cuối giờ không lọt một chữ nào. Những giờ giải lao thì càng thú vị hơn nữa ,chúng tôi được thoải mái nói lên những suy nghĩ của mình về vấn đề đoàn kết trong lớp và cả những giờ dạy của thầy nữa. Những buổi chiều thầy thường xuyên đến nhà những bạn không đi học hay nhà những bạn có hoàn cảnh khó khăn để dạy thêm và để an ủi các bạn chịu khó đến lớp. Thế nên tình hình học tập của lớp tôi đứa nào cũng tốt cả ,chúng tôi ai cũng quý thầy lắm chỉ mong thầy mãi mãi là thầy giáo chủ nhiệm của chúng tôi thôi. Thế nhưng thầy đối với tôi sẽ không có những kỉ niệm tốt đẹp như bây giờ nếu chuyện ấy không xảy ra. Đó là một lần thi giữa kì môn văn tôi đã học tủ và kết quả học tủ thì chắc hẳn các bạn đều biết rồi ,tôi bị điểm kém và thật không may cho tôi là thầy giáo bảo tất cả mọi người đều phải đem về cho bố mẹ kí vào. Tôi sợ tái cả mặt không dám mang về cho bố mẹ vì tôi đã hứa với bố là lần này tôi nhất định sẽ được điểm cao. Tôi nghĩ đủ mọi cách để có thể thoát nạn nào là bảo thầy bố mẹ đều không có nhà nhưng cuối cùng tôi chọn giải pháp là tự mình ký. Tôi nộp cho thầy giáo chữ kí giả của mình.

Thầy xem qua của cả lớp một lượt sau đó không nói gì. Tôi cứ tưởng đã thoát được đại nạn thế nhưng khi tôi tan học thầy thầy gọi tôi lại và nói với tôi rằng thầy biết đó là chữ kí của tôi. Tôi chỉ biết òa khóc và nói với thầy tất cả mọi chuyện. Thầy đồng ý với tôi là sẽ không nói ra chuyện này nếu lần thi cuối kì tới tôi sẽ đạt được điểm thấp. Tôi lo lắng ấp úng không dám nói gì thế nhưng nghĩ đến bố tôi khi biết chuyện tôi sợ tái mặt chỉ biết gật đầu đồng ý với thầy. Kì thi cuối lì cũng gần đến tôi đang loay hoay không biết làm sao thì thầy đến nhà tôi nói là sẽ dạy kèm tôi học. Lúc đầu tôi cũng cảm thấy hơi ngại thế nhưng trước sự nhiệt tình của thầy tôi càng chăm chú học hơn. Kì thi cuối kì kết thúc đúng như mong đợi của tôi ,một điểm chím đỏ chót trên bài thi chính là những thành quả lớn nhất mà tôi đạt được. Tôi thầm cảm ơn thầy nếu không có thầy thì tôi chắc chắn sẽ không có được thành tích như ngày hôm nay.

27 tháng 3 2021

- So sánh: + Cánh buồm giương to hư mảnh hồn làng
+ Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
- Nhân hóa: + cánh buồm: “rướn thân trắng bao la thâu góp gió"
+ Chiếc thuyền im bến mỏi trở về năm
- Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác: + Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ

27 tháng 3 2021

tác dụng thì mk ko biết

27 tháng 3 2021

Khu vườn - nơi có vô vàn những loài cây xanh tốt, những loài hoa rực rỡ đã trở thành một phần của tuổi thơ chúng ta. Khu vườn ban tặng cho ta biết bao món quà thú vị và bất ngờ từ thiên nhiên. Tự bao giờ, khu vườn đã gắn bó với ta như một người bạn gần gũi, một chốn bình yên để ta tìm về.

Trong kí ức tuổi thơ, nếu như những đứa trẻ khác thích chơi đồ hàng, đánh đáo thì tôi thích nhất là được dành cả ngày ở ngoài vườn. Khu vườn nhà tôi tuy không rộng lắm nhưng cũng không kém phần xinh đẹp. Nó là một mảnh đất nhỏ được bao bọc ở hàng rào ở phía sau nhà. Nơi đây, mẹ tôi đã kì công chăm sóc, gieo trồng biết bao là loại cây, loại hoa khác nhau, vô cùng phong phú, đa dạng. Ở một góc của khu vườn là nơi trồng những loại cây ăn trái, cây nào cũng to lớn và xanh tốt. Cây mít cho quả xù xì nhưng múi thì ngọt lịm và tỏa hương thơm phức. Cây nhãn không chỉ cho bóng mát mà còn cho những chùm quả sai lúc lỉu. Quả nhãn bên ngoài có màu nâu, bên trong là lớp thịt màu trắng ngần, hương thơm dịu ngọt còn đọng lại nơi đầu lưỡi. Bên cạnh cây nhãn là cây bưởi với những chùm hoa trắng muốt, be bé xinh xinh tỏa hương thơm thoang thoảng nhưng làm mê đắm lòng người. Quả bưởi có vỏ màu vàng ươm, múi bưởi căng mọng, nhiều nước và mát lành. Cứ đến Trung thu là mẹ tôi dành riêng cho tôi một trái bưởi để đi phá cỗ cùng đám bạn. Những cây ổi thì thân thấp hơn. Mùa thu đến, hương ổi dịu dàng quyện lẫn vào trong gió. Quả ổi to bằng nắm tay, lúc lỉu ở trên cành. Tôi vô cùng thích thú mỗi khi được tự tay hái những trái ngọt trên cành. Ngay cạnh khu trồng những loài cây ăn quả là khu trồng rau. Luống rau muống được tưới nước thường xuyên nên xanh tươi mơn mởn. Những cây cải bắp cuộn tròn trông giống như chú lợn con đang say ngủ. Những quả bầu, quả bí thì vắt vẻo trên giàn. Ngoài ra, mẹ tôi còn trồng rất nhiều những loại rau thơm: nào húng, nào tía tô, mùi và thì là... Nơi tôi thích nhất ở khu vườn có lẽ là khu trồng hoa. Những bông hồng màu đỏ thắm thật xinh đẹp và kiều diễm. Những đóa cúc trắng tinh khôi thì lại dịu dàng và e ấp. Và bên cạnh là bông hoa loa kèn vươn cái cổ dài để đón lấy những tia nắng sớm mai. Ong bướm đến hút nhụy hoa làm rộn rã cả một góc vườn. Ngắm nhìn những đóa hoa xinh đẹp, trong tôi dâng lên một cảm xúc say mê đến lạ kì.

Sáng nào cũng vậy, tôi đều dậy thật sớm để có thể hít thở không khí trong lành từ khu vườn. Cây cối được tưới đẫm sương đêm còn đang mơ màng trong giấc ngủ. Khi những tia nắng đầu tiên bắt đầu ló rạng, cả khu vườn như bừng tỉnh, tràn đầy sức sống và bừng sáng lạ kì. Hương của cỏ cây làm cho tâm hồn tôi dịu lại, trở nên nên thư thái và bình yên. Trên các cành cây, những chú chim đã hót vang bài hát quen thuộc chào ngày mới. Chả mấy chốc, khu vườn đã thật tưng bừng và rộn rã. Chiều buông xuống, ánh tà dương lại nhuộm đỏ cả khu vườn. Mọi sự vật dần trở trên im ắng và chuẩn bị chìm vào trạng thái nghỉ ngơi. Hàng ngày, tôi và mẹ đều dành thời gian để chăm sóc cho khu vườn. Mẹ bón phân cho cây, làm cỏ dại. Tôi thì tưới nước cho những cây hoa và bắt sâu cho những luống rau. Làm vườn vì thế đã trở thành niềm vui của tôi mỗi ngày, tôi được hòa mình vào với thiên nhiên, chìm vào trong màu xanh của cây lá.

Khu vườn là một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi, là những gì gần gũi và thân thương nhất. Tình yêu tôi dành cho khu vườn cũng chính là tình yêu đối với mẹ thiên nhiên xinh đẹp- người đã an ủi, vỗ về tâm hồn tôi trong suốt những năm tháng ấu thơ.

27 tháng 3 2021

vào sáng đc hông

27 tháng 3 2021

Khoảng một giờ đêm, trời mưa tầm tã đã mấy giờ liền làm nước sông Nhị Hà dâng lên ngày một cao. Những cơn sóng dữ dội trong đêm làm khúc đê lâm vào nguy hiểm, không chừng sẽ vỡ. Hàng trăm người dân phu đã nhoài mình bì bõm trong nước lũ và trời mưa để chống trọi lại thiên nhiên. Người thì đắp, người cừ, tất cả đều ướt như chuột lột.
Tiếng trống liên thanh vang khắp không gian tiếng ốc vô hồi réo trong cơn mưa lũ, tiếng người dân xa xứ ý ới gọi nhau sang hộ đê. Mưa ngày một tầm tã, nước sông cứ thế dâng lên thách thức con người.

Trong lúc nước sôi lửa bỏng ấy, cách nơi hộ đê chừng bốn năm trăm mét, trong mái đình cao ráo tránh được mọi bão táp, quan phụ mẫu đang chễm chệ ngồi trên chiếc sập gỗ cùng vài tên đầy tớ. Đèn thắp sáng trưng như ban ngày, xung quanh chỗ quan ngồi bày ống thuốc bạc, đồng hồ vàng, dao chuôi ngà,... bát yến hấp đường phèn khói bay nghi ngút thơm lừng. Kẻ hầu người hạ vây bốn xung quanh vị " chúa" của mình. Quan phụ mẫu đang chơi bài tổ tôm với thầy Đề, thầy đội nhất, thầy thông nhì, chánh tổng sở. Lính lệ khoanh tay đứng hầu hạ có vẻ rất trang nghiêm.

Tiếng cười nói vui vẻ phát ra xung quanh mưa vẫn tầm tã u ám chẳng làm ảnh hưởng đến không khí trong đình. Các quan cứ ung dung như không có chuyện gì xảy ra. Cho đến lúc quan ù to, cũng là lúc có lính vào báo đê vỡ, quan thản nhiên mặt nghiêm nghị quát mắng tên lính. Lúc bấy giờ muôn làng đã chìm trong biển nước.

Văn bản nói về sự tắc trách của quan phụ mẫu làng, phủ X dẫn đến cái chết của biết bao con dân, nhà cửa bị nước cuốn trôi đi, lúa thì bị nước làm ngập hết, kẻ sống không chỗ ở, kẻ chết không nơi chôn. Trong khi dân cực khổ ngăn cản để đê không bị vỡ thì quan phụ mẫu lại ngồi chơi bài say sưa trong triều đình vững trãi, cao mặc kệ nhân dân người kia sống chết ra sao, như thế nào cũng mặc kệ.

27 tháng 3 2021

bạn hỏi j vậy mà bài tập đọc nào

27 tháng 3 2021

viết đầy đủ đầu bài hộ

27 tháng 3 2021

nếu mọi người chấp hành luật giao thông thì đã không có tai nạn giao thông xảy ra

20 tháng 4 2021

Câu 1: Xác định phép nhân hóa và kiểu nhân hóa:

a) Những chòm cổ thụ trầm ngâm lặng nhìn xuống nước 

- Phép nhân hóa: Dùng từ vốn chỉ hoạt động, tính chất của người để chỉ vật. ( Phép nhân hóa là cụm từ được gạch chân )

b) Núi cao chi lắm núi ơi

    Núi che mặt trời chẳng thấy người thương

- Phép nhân hóa: Dùng từ gọi vật như gọi người ( Phép nhân hóa là từ được gạch chân )

Câu 2: Có mấy kiểu so sánh. Cho ví dụ

- Phép so sánh gồm:

 + So sánh ngang bằng: Đôi mắt mẹ sáng long lanh như những vì sao trên bầu trời.

 + So sánh không ngang bằng: Cái cây kia cao và to hơn cả một cây cổ thụ lâu năm.

27 tháng 3 2021

- Cha mẹ đến khiến nó vui mừng

-Cái bàn học của tôi chân bị gãy

- Em được thầy cô giáo khen. 

- Mưa to khiến tôi không đi được.

18 tháng 4 2021

ptbd: miêu tả

so sánh ngang bằng

DHT là một nguoi khoe manh day dan kinh nghiem

20 tháng 4 2021

Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:" Những động tác thả sào, rút sào... vâng vâng dạ dạ ( Bài "Vượt thác" Tiếng Việt 6 tập 2" )

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích.

Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là: Miêu tả

- Các câu có sử dung biện pháp so sánh là:

  + '' Những động tác thả sào, rút sào nhanh như cắt ''

  + '' Dượng Hương Thư như một pho tượng đồng đúc ''

Câu 2: Xác định phép so sánh trong đoạn trích trên.

  + '' Các bắp thịt cuồn cuộn, hai hàm răng cắn chặt, quai hàm bạnh ra, cặp mắt nảy lửa ghì trên ngọn sào giống như một hiệp sĩ của Trường Sơn oai linh hùng vĩ '' 

Câu 3: Qua đoạn trích trên em có cảm nhận gì về nhân vật Dượng Hương Thư

- Em thấy nhân vật Dượng Hương Thư  khỏe mạnh, nhanh nhẹn ,mạnh mẽ và dũng cảm.