hãy dẫn ra một câu văn sử dụng biện pháp ẩn dụ trong văn bản thương nhớ bầy ong mà em cho là thú vị và chia sẻ với mọi người
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 4:- Biện pháp tu từ trong đoạn thơ trên là biện pháp nhân hóa:"con chim suốt ngày chọn hạt" và so sánh:"như con chim suốt ngày chọn hạt".
-Tác dụng:
+Tác dụng của biện pháp nhân hóa: làm câu thơ thêm sinh động có hồn tạo cho người đọc một cái nhìn khách quan hơn.
+Tác dụng của biện pháp so sánh: làm cho người đọc hiểu rõ hơn.
Ngôi trường mà luôn gắn bó với em đó là trường Tiểu học Hà An. Nơi đây từ lâu đã trở thành ngôi nhà thứ hai gắn bó với những kỉ niệm đẹp bên thầy cô và bạn bè.
Hôm nay là ngày em trực nhật nên em đến trường từ rất sớm mới có dịp quan sát toàn cảnh ngôi trường. Cổng trường to với hai cánh cổng được sơn màu vàng như cánh tay của người khổng lồ chào đón chúng em. Bác bảo vệ tươi cười ra mở cổng cho em vào trường. Sân trường luôn khoác lên mình màu áo xám, vì là mùa thu nên ở sân trường có rất nhiều chiếc lá vàng rụng xuống giống như những chiếc thuyền tí hon mắc cạn.
Khi chuẩn bị đến giờ vào học tiếng các bạn học sinh nô đùa làm cả ba dãy phòng học như bừng tỉnh giấc vươn vai sau một giấc ngủ dài. Ba dãy phòng học được xếp theo hình chữ U nổi bật với màu ngói đỏ tươi. Các hành lang các phòng học đều được dọn dẹp sạch sẽ. Trong các phòng học bàn ghế được kê ngay ngắn, hình ảnh Bác Hồ được treo trên tường với nụ cười trìu mến nhìn theo chúng em. Các phòng học đều có biển tên được đánh theo thứ tự và treo trên của lớp học.
Em rất yêu ngôi trường của em. Dù đã không còn học tập ở đây nữa, những em vẫn sẽ luôn ghi nhớ về mái trường Tiểu học thân yêu của mình.
Viết đoạn văn miêu tả cảm
xúc của tác giả Lê Anh Xuân của tác phẩm Ta yêu quê ta
Hồi hè năm ngoái em cùng với chị họ đi ra đầu làng để chơi.Chơi ở đó được lúc thì em với chị gặp một bé gái chừng 7 tuổi.Em chạy lại hỏi em ý đang đi đâu và ngỏ ý rủ em gái chơi cùng cj em em.Nhưng nghe bé gái nói tìm mẹ thì em đứng người vì cũng chả quen biết gì sao biết nhà.Em hỏi bé gái đó có biết nhà ở đâu không bé lắc đầu.Em gọi chị gái và bảo chị cùng đi ra nhà văn hóa để báo tìm mẹ cho bé gái.Đến nhà văn hóa cửa đã khóa em và chị gái rất bối rối không biết phải làm sao,em liền hỏi bé gái xem có số điền thoại hay địa chỉ nhà hay không.Bé gái vén tay áo lộ ra vòng tay được khắc các số.Em chạy về nhà kể lại sự việc cho ông, rồi mượn máy ông gọi cho số được khắc trên vòng.Thật may mắn đó là số điền thoại mẹ của bé gái.Xong em nói địa chỉ, lúc lâu sau mẹ bé đến và cảm ơn em rối rít.Em cảm thấy rất vui vì minhg đã làm được một việc tốt.