đoạn văn tả trường em vào khoảnh khắc đáng nhớ
help me plese
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trả lời :
k để tăng SP đó bn
Đc k bn sẽ đc vào Bảng Xếp Hạng OLM
Nếu là người từ top 1 đến 20 bn sẽ được thẻ cào 50.000đ hoặc 1 và 2 tháng vip
Hok tốt
Trả lời :
Vô h o c 2 4
đăng nhập giống olm
bấm vô thiết lập
rồi đổi tên
~HT~
Sáng sớm nay, em cùng mẹ đi tập thể dục sớm. Chính bởi vậy nên em mới có cơ hội ngắm nhìn vẻ đẹp của cánh đồng lúa vào buổi sáng đẹp trời. Mặt trời vừa mới ló rạng, nhẹ nhàng vén làn sương mỏng rải những tia nắng ấm áp xuống cánh đồng quê.
Sương đêm còn chưa tan hết làm cho khung cảnh cánh đồng như một bức tranh huyền ảo, thấp thoáng qua bức màn trắng thưa. Nhìn từ xa, cánh đồng như một tấm thảm khổng lồ màu xanh non. Mỗi khi có cơn gió nhẹ thổi qua làm cho cánh đồng rộng lớn đó gợn lên những sóng lúa nhấp nhô, nhấp nhô. Những khóm lúa tinh nghịch như những đứa trẻ đang đùa vui, chúng chạy đuổi nhau liên tiếp, lăn tăn, lăn tăn chạy đến khi đập vào bờ mới thôi. Cánh đồng còn đang thì con gái, đây cũng là thời kì đẹp nhất của cánh đồng. Cánh đồng chia thành những khóm lúa, mỗi khóm lúa lại gồm nhiều cây lúa nhỏ.
Những chiếc lá lúa sắc nhọn, xanh non mơn mởn tràn đầy sức sống, hướng thẳng lên bầu trời như những thanh kiếm tí hon. Trên cánh đồng xanh, điểm xuyết vài sắc trắng của những chú cò nhỏ đang chao lượn, thi thoảng lại sà xuống đùa nghịch cùng khóm lúa. Khung cảnh cánh đồng tĩnh lặng được đánh thức bằng tiếng cười nói của các bác nông dân đi làm đồng sớm. Những chiếc nón trắng đã nhấp nhô, thấp thoáng trên cái màu xanh của đồng quê.
Thi thoảng những tiếng chào nhau, hỏi thăm, tiếng cười đùa vui vẻ vang vọng làm khung cảnh cánh đồng vào buổi sớm mai thêm sinh động, tươi vui. Cảnh đồng quê vào buổi sáng đẹp trời thật đẹp. Nó in sâu và tâm trí em trở thành một hình ảnh em sẽ không bao giờ quên.
Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát.. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng.
Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa.
Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạy sương tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu, muôn vẻ trông rất đẹp.
Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên thảm lúa. Thỉnh thoảng, chúng đỗ hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.
Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên. Giờ đây, vùng chiêm trũng nàv đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy trên cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang đi lên trên con đường hạnh phúc.
Có j tham khảo nha !!!
# Học tốt #
1 hình thang có độ dài 2 đáy là 25cm, S = của hình vuông có cạnh là 10cm. Chiều cao hình thang đó là
Diện tích của hình vuông hay diện tích của hình thang là:
\(10\times10=100\left(cm^2\right)\)
Chiều cao của hình thang đó là:
\(100\times2\div25=8\left(cm\right)\)
Còn lại 999 cục gạch
Tại vì bà bị cục gạch rơi trúng
HT
Bạn ơi câu trả lời của mik là sân nhưng mà ko có thanh hỏi hoặc ngã như đề bài của bạn nhé!
HT~
xin lỗi bạn,mk nhầm nhé
Năm năm trôi qua, rất nhiều kỉ niệm buồn vui lẫn lộn với bạn bè, thầy cô dưới mái trường này. Chúng em không thể đếm được bước chân của thời gian đang trôi, và sợ rằng đến một ngày nào đó chúng em không còn được học ở đây nữa, không được nghe tiếng cô giảng bài, không được nghịch mấy trò mà chỉ có học sinh tiểu học mới làm nữa. Khi tiếng ve sắp kêu, mùa hoa phượng nở rực rỡ, bác trống trường nằm im lìm một góc là lúc chúng em phải nói lời tạm biệt với tất cả. Sau khi bước ra khỏi cánh cổng trường ấy, em sẽ bước sang một môi trường học tập mới. Nhưng em không nỡ chia tay, không nỡ xa mọi thứ, vì nó đã quá gần gũi và thân thuộc suốt 5 năm qua.
Bạn tham khảo nhé !
Thời gian thấm thoát thoi đưa thật nhanh. Thế là năm năm học đã dần trôi qua. Tôi lại sắp phải xa mái trường. Càng đến những buổi học cuối, tôi lại càng thấy yêu ngôi trường này hơn vì mỗi góc sân, mỗi hàng cây đã gắn với tôi bao nhiêu kỉ niệm. Sáng nay, tôi đến trường sớm hơn mọi ngày để được ngắm cảnh trường được nhiều hơn.
Ôi chao, cảnh trường lúc này mới tuyệt làm sao! Dù cho lúc này còn khá sớm. Bác mặt trời vừa tỉnh giấc, mật đỏ như quả cầu lửa bẽn lẽn nấp sau lũy tre làng. Một dải sương mờ còn phảng phất trong vòm cây. Ấy thế mà bác cổng trưởng đã dậy từ lúc nào, dang tay đón chúng tôi vào lớp. Tôi lững thững một bước vào sân trường, trong lòng chào dâng một cảm xúc khó tả. Bất giác một làn gió thoảng qua, mang theo hương thơm của bồn hoa chúng như mời gọi tôi nói lời tạm biệt. Tôi bước lại gần nhìn những bông hoa hồn nhiên trước gió mà muốn mình cũng được như những bông hoa đó. Tôi ngồi xuống gốc bàng ngước nhìn bầu trời xanh mướt, trong đầu lại hiện về bao kỉ niệm. Cũng dưới gốc bàng này chúng tôi có bao nhiêu trò chơi lí thú.
Lúc này, bác mặt trời vẫn tươi cười, ban phát những tia nắng vàng tươi làm cho màn sương mỏng tanh vội vã chốn biệt chỉ để lại những hạt sương long lanh còn đọng trên lá cây, ngọn cỏ. Cảnh trường lúc này hiện ra rõ mồn một, rực rỡ sắc mầu. Bác phượng già như trở lại tuổi đôi mươi rực rỡ trong tấm áo đỏ rực cả một góc trời. Chỉ cần một làn gió nhẹ thoảng qua thì những cánh hoa dung dinh như muôn ngàn con bướm thắm vỗ cánh bay lên. Bên kia, bác bàng trông thật cườm tráng với tấm áo mầu xanh mượt. Những ánh nắng xuyên qua kẽ lá thật tinh nghịch như đang chơi trò chốn tìm. Tất cả như không hề biết tôi đang sắp phải xa ngôi trường này. Tôi bước về đứng trước cửa lớp của mình, ôi sao mà thân thương quá! Trước mắt tôi như hiện ra hai mươi tám gương mặt trìu mến thân thương của các bạn đang nói cười, đang say sưa học bài. Tôi như thấy giọng nói thân thương, ấm áp của cô. Tất cả như đang bên cạnh tôi. Lòng tôi sao xuyến, bâng khuâng quá. Tôi chỉ muốn tổ ấm 5B cùng người mẹ hiền yêu dấu này mãi mãi không dời xa. Ôi quang cảnh trường lúc đó thật tươi đẹp nhưng sao lòng tôi bỗng thấy chống trải. Tôi biết dù không muốn nhưng cũng chỉ mai đây thôi, tôi phải xa tất cả những gì tôi đã gắn bó năm năm qua. Ước gì thời gian quay trở lại để tôi mãi là cô bé bỡ ngỡ ngày nào.
Đã từ lâu, mái trường đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi. Ở đó có thầy cô hiền như mẹ, bạn bè thân thiết như anh em. Dù biết rằng tôi phải chia tay nó song có lẽ hình ảnh ngôi trường tiểu học thân thương cùng thầy cô với bạn bè sẽ mãi mãi in đâm trong tâm trí tôi.