K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đêm mùa hè, vầng trăng dịu dàng toả sáng khắp nơi. Ánh trăng chảy tràn qua kẽ lá, đọng từng giọt sáng lung linh trên chiếc
chõng tre, nơi bà cháu em đang nằm hóng mát. Bà em có cả một kho truyện cổ tích mà lúc nào em cũng háo hức đón nghe.
Tiếng bà kể chậm rãi thủ thỉ bên tai; em thấy mình bổng bềnh lơ lửng trong thế giới thần kì...
Tiếng trống đồng rộn rã đâu đây. A, hôm nay là ngày vua Hùng mở hội chọn người kế vị. Hai mươi vị hoàng tử đã vào cung,
các lễ vật lần lượt được dầng lên. Chao ôi, toàn những sản vật quý hiếm trên rừng dưới biển, những ngọc ngà châu báu lấp
loá dưới ánh mặt trời. Vua Hùng vẫn như còn băn khoăn điều gì. Vừa lúc đó, Lang Liêu bước vào. Khác với các anh, Lang Liêu
vẫn mặc bộ quần áo nâu giản dị thường ngày. Chàng kính cẩn mở mâm lễ vật dâng vua cha. Một mùi thơm vừa mộc mạc vừa
tinh khiết dậy lên. Vua Hùng tươi nét mặt và phán rằng:
- Đây mới chính là thứ lễ vật quý giá ta từng mong đợi! Lang Liêu, con xứng đáng là người nối ngôi cha!
Lạ lùng quá! Lễ vật gì đã khiến cho vua Hùng hài lòng đến thế?
Em vội vã bước tới gần Lang Liêu:
-       Lang Liêu ơi, chàng đã dâng vua cha lễ vật gì vậy?
Lang Liêu mỉm cười:
-       Cô bé ơi, có gì đâu! Tôi đã dùng gạo nếp, đậu xanh, thịt lợn, để làm ra hai thứ bánh dâng lên vua cha. Bánh chưng
vuông tượng trưng cho mặt đất, bánh giầy tròn là hình ảnh của bầu trời. Bằng chính sức lao dộng của minh, tôi muón dâng
lên Tiên Vương và vua cha cả trời đất này!
-       Chà! Hay thật! Lang Liêu ơi! Chàng sẽ là vị vua hiền tài nhất của muôn dân.
Tạm biệt Lang Liêu, em bước tiếp. Đang mải mê ngắm nhìn cỏ cây, hoa lá, em bỗng giật mình nghe tiếng khóc tức tưởi đâu
đây. Kia rồi... bên bờ giếng có một cô gái quần áo rách rưới đang khóc. Chẳng lẽ chị Tấm đây sao?! Em khe khẽ hỏi:

-       Chị Tấm ơi, chị có diều chi oan ức vậy?
Chị Tấm ôm mặt nức nở:
-       Mẹ con nhà Cám dã giết Bống của tôi rồi! Hu... hu...
Em lau nước mắt cho chị:
-       Nín đi chị Tấm! Một con cá Bống bé nhỏ, có gì mà chị phải tiếc thương đến thế!
-       Nhưng dối với tôi lúc này, Bống là tất cả! Bống là người bạn tâm tình, là niềm an ủi. Mất Bống, tôi đau khổ lắm!
Hiểu được nỗi lòng của chị, em dịu dàng khuyên:
-       Một cô gái chăm ngoan, nhân hậu như chị nhất định sẽ được hạnh phúc, chị Tấm ạ!
Chị Tấm nhìn em, mắt ánh lên niềm hi vọng và tin tưởng.
Bỗng nhiên, một vầng hào quang loé sáng, Bụt xuất hiện ngay trước mặt. Đưa tay chậm rãi vuốt chòm râu bạc trắng như
bông, Bụt ân cần nói với chị Tấm:
-       Cháu đừng buồn nữa! Cháu hãy tìm xương Bống bỏ vào lọ rồi chôn xuống chân giường. ít lâu sau, điều kì diệu sẽ đến
với cháu đấy, cháu ạ!
Chị Tấm chưa kịp cảm ơn thì Bụt đã biến mất sau làn khói sương hư ảo. Em cùng chị tìm xương Bống nhưng tìm hoài không
thấy. May sao con gà tốt bụng đã giúp chị tìm ra. Chị Tấm làm theo lời Bụt dặn. Lúc chia tay, em chúc chị gặp nhiều may mắn.
Em lại thong dong bước tiếp. Trên bãi cỏ non xanh, một bầy hươu dang nhởn nhơ gặm cỏ. Em mải mê bước theo chú hươu
sao có cặp sừng tuyệt đẹp. Một khu rừng hiện ra trước mắt em. Tiếng chim hót ríu rít, suối chảy róc rách, những bông hoa
rực rỡ lạ kì đang ngả đầu vào nhau thì thầm trò chuyện. Em dừng lại trước một tảng đá lớn màu trắng đục. Cạnh tảng đá là
một cây cau cao vút, tàu cau rủ xuống như âu yếm, chở che. Một dây trầu với những chiếc lá xanh mượt mềm mại quấn chặt
lấy thân cau như chẳng muốn rời.
Em thốt lên thích thú:
-       Ổ ! Thì ra anh em, vợ chồng nhà họ Cao đã gặp nhau ở chốn này!
-       Đúng đấy cô bé ạ!
Em giật mình ngẩng lên. Ngọn cau lắc lư thổ lộ tâm tình:
-       Cô bé ơi, ta đã nghi ngờ vợ và em trai, những người thân yêu nhất của ta. Ta dã mắc phải một lỗi lầm không thể tha thứ.
Nhưng điều may mắn cuối cùng là gia đình ta đoàn tụ ở đây thành một tổ ấm vĩnh hằng. Cô bé ơi, hãy trân trọng tình máu
thịt và đừng dể tâm hồn bị vấy bẩn bởi những điều nghi kị xấu xa...
Một giọt nước trong suốt như nước mắt từ tàu cau rơi xuống lá trầu không rồi rơi xuống tảng đá. Mắt em bỗng cay cay. Tình
cảm yêu thương gắn bó của ba con người tội nghiệp này làm cho em cảm động.

Em tiếp tục cuộc phiêu du. Đến khi mỏi chân, em dừng lại trước cảnh tượng kì lạ: Một chàqg trai tuấn tú nằm trên chiếc võng
đào mắc giữa hai thân cây đang say sưa thổi sáo. Trên triền đồi, đàn bò đông đúc đang thong dong gặm cỏ. Em vạch kẽ lá ra
nhìn, sợ rằng một tiếng động mạnh lúc này sẽ phá hỏng mọi chuyện. Tiếng sáo vẫn dìu dặt như tâm tình, như mời gọi.
Bỗng có tiếng cành cây khô gãy dưới bước chân. Chảng trai biến mất, chỉ còn Sọ Dừa lăn lóc trên đám cỏ xanh. Có lẽ đây là
chàng Sọ Dừa trong câu chuyện cổ tích bà đã kể cho em nghe nhiều lần.
Lát sau, một cô gái xinh đẹp tươi cười bước tới bên chàng. Nàng mở chiếc giỏ mây ra, lấy cơm canh ân cần mời chàng ăn. Sọ
Dừa ăn uống ngon lành. Trong khi đó, cô gái nhìn chàng với ánh mắt đầy thiện cảm.
Khi cô gái ra về, em vội vàng chạy theo và hỏi:
-       Chị ơi! Chị có phải là nàng út con gái phú ông không? Tại sao chị lại yêu chàng Sọ Dừa xấu xí ?
Nàng út tươi cười đáp:
-       Em lạ lắm phải không? Lần đầu gặp Sọ Dừa, chị cũng có cảm giác sợ hãi như mọi người. Nhưng thấy ai cũng xa lánh
chàng, mà chàng nào có tội tình gì nên chị lại thấy thương thương. Chàng phải chịu thiệt thòi quá nhiều. Chị muốn làm vơi đi
phần nào nỗi cô đơn buồn tủi của chàng. Dần dần, chị đã quên hẳn cái vỏ ngoài xấu xí của chàng. Chị nhận thấy chàng là
một con người hiếu thảo, siêng năng và có một tâm hồn đẹp đẽ. Chị say mê tiếng sáo của chàng và chị đã yêu chàng từ lúc
nào chẳng rộ.
-       Ôi! Chị xinh đẹp và nhân hậu quá! Em chúc chị và chàng Sọ Dừa của chị dược sống hạnh phúc bên nhau !
Em vừa dứt lời thì một đám mây ngũ sắc sà xuống bao quanh Sọ Dừa. Thoáng chốc mây tan, một chàng trai tuấn tú hiện ra.
Chàng dịu dàng nắm tay nàng út. Nàng út bối rối định rụt tay lại thì một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên:
-       Nàng đừng sợ! Ta chính là Sọ Dừa đây! Tấm lòng nhân hậu của nàng và lời cầu chúc chân thành của cô bé đã giúp ta trở
lại làm người.
Nàng út nắm tay em và thốt lên sung sướng:
-       Trời ơi! Chị biết lấy gì để đền ơn em đây!
-       Em xin chúc mừng anh chị!
Em choàng tỉnh dậy. Bà vẫn nằm bên cạnh, miệng móm mém nhai trẩu. Mùi trầu nồng ấm phảng phất xung quanh. Em ôm
chặt lấy bà rồi thầm thì: “Bà ơi! Bà chính là bà tiên đầy phép màu nhiệm. Bà đã cho cháu những giấc mơ thật tuyệt vời!”.

28 tháng 3 2018

cảm ơn bạn

28 tháng 3 2018

rất khổ và đói nghèo 

28 tháng 3 2018

rat kho va ngheo theo cai quan cua phap

27 tháng 3 2018

Ngày đầu tiên đến trường chắc ai cũng trong tâm trạng lo sợ, bẽn lẽn không dám nói chuyện với thầy cô, bạn bè của mình đúng không nào? Em cũng vậy đó. Khi ấy em rất nhút nhát, sợ sệt với những cảnh vật mới và cả thầy cô mới nữa. Và một người bạn đã giúp em hòa đồng tự tin hơn là Phương Trúc. Một người bạn thân ở lớp mà em quý mến nhất.

Em và Trúc chơi thân với nhau từ lớp Một đến giờ. Hai đứa bằng tuổi nhau nhưng Trúc cao hơn em một cái đầu và tính tình lại chững chạc, điềm đạm như người lớn đấy . Bạn không đẹp nhưng với khuôn mặt hiền lành dễ thương nên được rất nhiều bạn quý mến. Làn da ngăm ngăm màu bánh mật khỏe khoắn nhưng rất mịn màng bạn tự hào vì đó là sở hữu một làn da giống ba. Khuôn mặt dễ nhìn, tô điểm cho khuôn mặt ấy là mái tóc đen huyền trông khá mượt mà, lúc nào cũng được bạn cột rất gọn gàng. Thỉnh thoảng, Trúc còn thắt bính hai bên trông thật dễ thương làm sao . Vầng trán cao và rộng hơi nhô nhô về phía trước cho thấy bạn là một người thông minh và nhanh nhẹn. Nhưng em nghĩ bạn học giỏi là do bạn ham học hỏi, tìm tòi chứ không phải nhờ vầng trán cao. Trúc luôn thu hút mọi người vì đôi mắt như biết cười, biết nói. Mỗi khi nói chuyện cùng bạn, em mới thấy đôi mắt ấy đẹp biết nhường nào. Đã vậy, khi nhìn ai , Trúc cũng nhìn thẳng cho thấy bạn là một người trung thực, can đảm không sợ gì cả. Chiếc mũi củ tỏi , dù nó không đẹp lắm nhưng em lại thấy nó rất hợp với khuôn mặt tròn trịa của bạn. Sở hữu một hàm răng trắng đều như hạt bắp, bạn trông thật “ăn ảnh” trong các bức hình chụp em cùng với bạn.
Bạn là tấm gương để em noi theo . Ở lớp , Trúc là tổ trưởng nên bạn vừa học giỏi vừa tích cực tham gia các hoạt động học tập, văn nghệ do lớp, trường tổ chức. Mỗi ngày đi học, quần áo của bạn đều tươm tất, gọn gàng chứ không luộm thuộm như các bạn khác do bạn đã chuẩn bị trước từ tối. Tác phong của bạn luôn được cô tuyên dương trước lớp trong các buổi sinh hoạt cuối tuần, thế còn học tập thì sao nhỉ ? Thật ra , bạn rất chăm học và chữ viết của bạn cũng đẹp nữa . Trong lớp, mỗi khi cô cho bài tập toán nâng cao, bạn đều kiên trì suy nghĩ để tìm ra hướng giải chứ không bỏ cuộc như chúng em. Còn khi không hiểu bài, bạn liền tự tin nhờ cô hướng dẫn để rút kinh nghiệm cho các bài tập khác. Bạn còn được bạn bè đặc biệt danh là cây văn vì bạn viết văn rất hay, mạch lạc. Ở lớp, bạn vừa chăm học vừa lễ phép với thầy cô, hòa đồng cùng bạn bè còn ở nhà thì bạn cũng rất ngoan ngoãn , siêng năng làm việc . Có dịp đến nhà bạn chơi , em vô cùng bất ngờ khi thấy bạn đang cặm cụi nấu ăn , tưới cây... giúp bố mẹ . Bạn chia thời gian làm bài, làm việc rất hợp lý nên dù bận làm bài nhưng bạn vẫn còn thời gian giúp bố mẹ, chơi đùa giải trí.
Bạn Trúc là bạn thân nhất của em suốt thời Tiểu học. Mỗi khi buồn hay vui , chúng em đều trò chuyện chia sẻ với nhau rất vui vẻ. Đối với em, bạn luôn là một tấm gương sáng để em học tập theo . Còn vài tháng nữa là chúng em xa trường . Có thể chúng sẽ không gặp lại nhau nữa nhưng các kỉ niệm về bạn , em sẽ không bao giờ quên.

27 tháng 3 2018

Trong lớp tôi cái bạn mà ngồi bên mk là cái thằng mk cực kì ghét. không iểu sao lại thế nhưng nói chung là mk rất ghét nó. học thì không giỏi lúc nào cx nhìn theo bài mk, làm đk điểm cao thì ko cảm ơn tiếng còn điểm kém thì ngồi chửi cả buổi. cái thằng đó chẳng có j là đẹp trai cả mà lúc nào cũng tự cao xem mk là nhất. KHÔNG có sĩ diện

26 tháng 3 2018

  

 Đã bao giờ nhớ mẹ.                                 Nhớ đến đấng sinh thành.                       Nhớ công lao trời biển,                              Nhớ những lời yêu thương.  

   Nhớ lời ru bao đêm,                                 Ngọn đèn dầu vẫn sáng,                            Người phụ nữ tảo tần                                Đêm ngày lo bươn chải.      

Từng ngày, từng ngày trôi                       Ai ai rồi cũng lớn                                        Tóc mẹ giờ đã bạc                                   Bạc một màu mây trắng.                                Ai ơi, xin hãy nhớ!                                       Dù đi đâu, về đâu,                                      Dù làm gì cũng vậy,                              gia đình là trên hết                                       Trọn vẹn nghĩa yêu thương!                        

26 tháng 3 2018

Giun kim vừa trắng lại vừa tròn

Kí sinh ở ruột hút chất ngon

Sống chết mặc dầu viên thuốc xổ

Mà giun vẫn cứ chạy lon ton.

26 tháng 3 2018

- Hình ảnh chị Châu Hòa Mãn địu con gợi ra cuộc sống thanh bình, yên ả sau cơn bão .

- Hình ảnh người vợ và đứa con chính là một bến đỗ bình yên chờ đợi người chồng trở về, một thứ hạnh phúc bình dị nhưng vô cùng      quý giá đối với người dân miền biển .

- Qua hình ảnh liên tưởng độc đáo này, ta thấy niềm xúc động và tình yêu thương của Nguyễn Tuân đối với con người  và vùng đảo         Cô  Tô này .

             

                           * Mình viết thành các ý khái quát, bạn tự viết thành đoạn văn nhé !!!

                CHÚC BẠN HỌC TỐT ~         

Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.

Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.

Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.

Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!

Tấm lòng của mẹ là biển cả bao la đối với con, và con hiểu rằng không có ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con. Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này và vì mẹ chính là mẹ của con. “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ….

25 tháng 3 2018

Đêm đã về khuya rồi. Ngoài trời gió lồng lộng thổi. Không còn tiếng chim kêu lích chích trong tán cây. Cảnh rừng Việt Bắc âm u, tĩnh mịch quá!

Chẳng biết vì sao, tôi không ngủ được. Tôi suy nghĩ cho trận chiến nay mai, chiến dịch Điện Biên Phủ. Đang nghĩ ngợi mông lung thì tôi nghe có tiếng sột soạt rất khẽ. Tôi nhổm dậy. Là Bác ư? Khuya rồi, sao Người chưa ngủ nhỉ?

Bác ngồi yên lặng bên cạnh bếp lửa hồng, vẻ mặt của Bác trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đó. Ngoài mái lều tranh cũ nát, mưa rơi lâm thâm, dai dẳng. Tôi ngước mắt nhìn Bác, càng nhìn, tôi càng thấy thương Bác hơn. Bác như một người cha vậy. Người cha ấy đang nhóm lửa cho tôi và đồng đội nằm ấm.

Sau đó, Bác đi dém chăn cho chúng tôi: Từng người một. Như sợ các anh em giật mình, Bác nhón chân nhẹ nhàng, thật nhẹ. Bóng Bác ánh lên trước ngọn lửa, cao lồng lộng, bao trùm cả cán lều. Tôi có cảm giác mơ màng cái bóng của Bác như làm chúng tôi ấm áp hơn cả ngọn lửa hồng đang cháy hừng hực kia.

Thổn thức nỗi lòng, tôi thầm thì hỏi:

- Bác ơi, Bác chưa ngủ ạ? Bác có thấy lạnh không?

Bác nhìn tôi, mỉm cười rồi trả lời bằng một giọng ấm áp:

- Ừ, Bác chưa ngủ đâu. Chú cứ ngủ cho đẫy giấc, để mai còn đi đánh giặc nữa chứ!

Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt, nhưng vẫn bồn chồn. Tôi nằm mà vẫn lo Bác ốm, lòng tôi cứ bộn bề. Chiến dịch còn dài lắm! Rừng Việt Bắc lắm dốc, lắm ụ. Nếu Bác cứ không ngủ suốt thế này, thì Bác lấy sức đâu để mà đi? Thế rồi tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Lần thứ ba tôi thức giấc thì đã canh tư. Nhìn thấy Bác vẫn đang ngồi, tôi hoảng hốt, giật thót mình. Bác vẫn chưa ngủ ư? Trời sắp sáng rồi!!! Tôi vội vã:

- Bác ơi, trời sắp sáng rồi, Bác hãy ngủ để sáng mai có sức mà đi!

Vẫn bằng giọng dịu dàng, Bác nói với tôi:

- Chú cứ ngủ đi, còn Bác thức thì cứ mặc Bác. Bác không ngủ được đâu! Bác đang nghĩ về đoàn dân công, trời mưa như thế này, chắc họ lạnh lắm. Bác chỉ mong trời sáng cho nhanh thôi. Không biết các cô chú ấy có sao không?

Tôi chợt hiểu ra, Bác thức vì chuyện ấy. Bác không chỉ chăm lo cho chúng tôi mà còn lo lắng cho cả những người ở xa chưa hề được gặp Bác. Tấm lòng của Bác thật cao cả. Lòng tôi vui sướng tràn trề và tôi quyết định thức luôn cùng với Bác.

Đêm nay, Bác không ngủ vì Bác là người luôn lo cho mọi người hơn bản thân. Bác là người Cha già của nhân dân Việt Nam - Vì Bác là Hồ Chí Minh.

Đêm đã về khuya rồi. Ngoài trời gió lồng lộng thổi. Không còn tiếng chim kêu lích chích trong tán cây. Cảnh rừng Việt Bắc âm u, tĩnh mịch quá!

Chẳng biết vì sao, tôi không ngủ được. Tôi suy nghĩ cho trận chiến nay mai, chiến dịch Điện Biên Phủ. Đang nghĩ ngợi mông lung thì tôi nghe có tiếng sột soạt rất khẽ. Tôi nhôm dậy. Là Bác ư? Khuya rồi, sao Người chưa ngủ nhi?

Bác ngồi yên lặng bên cạnh bếp lửa hồng, vẻ mặt của Bác trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đó. Ngoài mái lều tranh cũ nát, mưa rơi lâm thâm, dai dẳng. Tôi ngước mắt nhìn Bác, càng nhìn, tôi càng thấy thương Bác hơn. Bác như một người cha vậy. Người cha ấy đang nhóm lửa cho tôi và đồng đội nằm ấm.

Sau đó, Bác đi dém chăn cho chúng tôi: từng người một. Như sợ các anh em giật mình, Bác nhón chân nhẹ nhàng, thật nhẹ. Bóng Bác ánh lên trước ngọn lửa, cao lồng lộng, bao trùm cả cán lều. Tôi có cảm giác mơ màng cái bóng của Bác như làm chúng tôi ấm áp hơn cả ngọn lửa hồng đang cháy hừng hực kia.

Thổn thức nỗi lòng, tôi thầm thì hỏi:  

– Bác ơi, Bác chưa ngủ ạ? Bác có thấy lạnh không?

Bác nhìn tôi, mỉm cười rồi trả lời bằng một giọng ấm áp:

– Ừ, Bác chưa ngủ đâu. Chú cứ ngủ cho đẫy giấc, để mai còn đi đánh giặc nữa chứ!



Read more: http://taplamvan.edu.vn/hay-nhap-vai-vao-anh-doi-vien-de-ke-la-bai-tho-dem-nay-bac-khong-ngu/#ixzz5Aj4rlh9bĐêm đã về khuya rồi. Ngoài trời gió lồng lộng thổi. Không còn tiếng chim kêu lích chích trong tán cây. Cảnh rừng Việt Bắc âm u, tĩnh mịch quá!

Chẳng biết vì sao, tôi không ngủ được. Tôi suy nghĩ cho trận chiến nay mai, chiến dịch Điện Biên Phủ. Đang nghĩ ngợi mông lung thì tôi nghe có tiếng sột soạt rất khẽ. Tôi nhôm dậy. Là Bác ư? Khuya rồi, sao Người chưa ngủ nhi?

Bác ngồi yên lặng bên cạnh bếp lửa hồng, vẻ mặt của Bác trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đó. Ngoài mái lều tranh cũ nát, mưa rơi lâm thâm, dai dẳng. Tôi ngước mắt nhìn Bác, càng nhìn, tôi càng thấy thương Bác hơn. Bác như một người cha vậy. Người cha ấy đang nhóm lửa cho tôi và đồng đội nằm ấm.

Sau đó, Bác đi dém chăn cho chúng tôi: từng người một. Như sợ các anh em giật mình, Bác nhón chân nhẹ nhàng, thật nhẹ. Bóng Bác ánh lên trước ngọn lửa, cao lồng lộng, bao trùm cả cán lều. Tôi có cảm giác mơ màng cái bóng của Bác như làm chúng tôi ấm áp hơn cả ngọn lửa hồng đang cháy hừng hực kia.

Thổn thức nỗi lòng, tôi thầm thì hỏi:  

– Bác ơi, Bác chưa ngủ ạ? Bác có thấy lạnh không?

Bác nhìn tôi, mỉm cười rồi trả lời bằng một giọng ấm áp:

– Ừ, Bác chưa ngủ đâu. Chú cứ ngủ cho đẫy giấc, để mai còn đi đánh giặc nữa chứ!

20 tháng 3 2018

Sáng t2, 2 bố con dậy sớm ko nổi mừ ko diễn hề như mọi hôm, chập nhận từ lòi đuôi diễn hề sống giả rồi hôm sau cứ trơ mẹt diễn hề tiếp. Do Mẹ xúi dại bố, bà nội già trẻ trâu & bà ở đợ già trẻ trâu cố tình chọc tức, gây sự, đâm thọt để dẫn dụ điều khiển khắp xóm nàm chó hùa cho mẹ & bà ở đợ mừ gieo thù khắp xóm nên bị nhà ngừ nẫu trả thù, bắt đứa con đứng đường gọi lớn ông nội giả là ông hai khiến bà nội lo sợ tè vãi ra quần liền nắm đầu bố mẹ fải bỏ việc chạy về. Hum sau t3, chỉ 2 bố con fải tắt máy xe dắt bộ bò về nhà bà từ 5h sáng, canh cửa nhà ngừ nẫu để diễn hề chọc tức lại nhưng nhà đó đóng cửa mừ 2 bố con fải diễn hề hướng khác. Đến sáng t4 & sáng ni, 2 bố con cố tình chạy ngang nhà ngừ nẫu để chọc tức. QUẢ ĐÚNG NHƯ MƯU KẾ XẢO NGÔN CỦA MẸ & BẢN TÍNH NGU DẠI CỦA BÀ NỘI & BỐ, mẹ chỉ cố chịu nhục diễn hề 1 mềnh mua vui cho bà được 1, 2 hôm để cho bố qua cơn điên tức vì tự ngẫm ra bố quá ngu & trẻ trâu giống bà nội rồi công khai ko thèm diễn hề 1 mềnh nữa, dứt khoát ko ngủ ở nhà bà và nếu có diễn thì mẹ ko chịu dậy sớm bò về nên lúc bố đưa con trai đi học thì đi đường khác, lúc về thì đi đg khác do có chở mẹ cùng về & mẹ phải về lẻn nhanh vào nhà bà. BỐ PHẢI BƠ MẸT TỰ TRỌNG NGU DIỄN HỀ 1 MỀNH NHƯ BẤY LÂU NI, VÀ BÀ FẢI NẾM MÙI NGU BỊ CHÍNH CON TRAI RUỘT CÙNG VỢ CHƠI ĐIẾM ĐỂU GIẢ LẠI BÀ, DẠY DỖ LẠI BÀ FẢI BÍT NÚT NHỤC CHẤP NHẬN CẢNH BỊ CHÍNH CON TRAI BỎ RƠI CHẠY THEO VỢ. MẸ SỢ THỨC TRẮNG ĐÊM LỤC LỌI TRÊN SERVER CỦA YAHOO ĐỂ HACK NICK VÌ SẼ BỊ BỆNH RỒI CHẾT SỚM. DÙ LÒNG MẸ RẤT CĂM TỨC BÀ Ở ĐỢ GIÀ TRẺ TRÂU DÁM BÀY MƯU CHO MẸ CHỒNG LÀM NHỤC MẸ, ÉP MẸ NHƯNG VÌ BÀ Ở ĐỢ GIÀ TRẺ TRÂU VỚI BẢN TÁNH MẤT DẠY, LƯU MANH, ĐỐ KỊ, CỰC KÌ NHÌU CHIỆN, CỰC GIỎI DỰNG CHIỆN & ĐÂM THỌT, CỰC THÍCH BÒ LẾCH BIẾU QUÀ HỐI LỘ & NÀM CHÓ SĂN CHO MẸ & BÀ, CỰC THÍCH LỤC LỌI 24/24 ĐỂ HACK NICK MỪ MẸ LIỀN GIẢ BỘ LÊN CƠN TÂM THẦN Ở NHÀ THUÊ ĐỂ CHỜ BÀ & BỐ VAN XI MỪ CÓ CỚ BẮT BÀ NỘI QUỲ VAN XIN NĂN NỈ BÀ GIÀ Ở ĐỢ TRẺ TRÂU HACK NICK dám phơi trần trụi chiện nhà bà, chiện bố mẹ trên YHĐVN, vẹch mẹt đĩ lùn thối tiểu nhân kiểu ngu của mẹ, vẹch mẹt đĩ già trẻ trâu kiểu ngu của bà nội, đặc biệt câu chửi “mẹ già trẻ trâu” của mẹ dành riêng cho mẹ chồng mỗi khi cãi lộn với bố và để vừa ko fải diễn hề vì mẹ nuốt nhục hết trôi NHƯNG tìm mãi ko ra. Mẹ có xuống lỗ vẫn ko tìm ra VÌ MẸ CỰC THÈM & THÍCH NUÔI ÔNG TAY ÁO NUÔI KHỈ DÒM NHÀ. DO BÀ Ở ĐỢ ĐI TÁM ĐÂM THỌT NHÀ NÀO LỚN TIẾNG DẠY CON MỪ BI CHỪ cháu nội ko dám học bài ở nhà bà. Dù sáng thứ bảy nào con cũng đi học nhưng 2 bố con cực sợ diễn hề sáng T7 NHƯNG hum nào BỊ TỐ THÌ SAU KHI TAN HỌC 2 BỐ CON MÒ VỀ ĐỂ TỰ VẸCH MẸT CHO KHẮP XÓM BÍT ĐÚNG NÀ SÁNG T7 CÓ ĐI HỌC NHƯNG NUỐT NHỤC HẾT TRÔI MỪ SỢ DIỄN HỀ SÁNG T7. Con trai NGÔ MINH MẪN bơ mẹt hết thấu, ko còn sức trơ trẽn nữa mừ dù bố chở đi hướng nào thì con cũng fải cuối gằm mẹt, quay mẹt bhướng khác để tránh cái nhìn khinh, cười khinh thẻng mẹt nó. Con ngta đi học mang cặp táp đựng tập vở, còn con của bố mang ba lô đựng quần áo. Sáng con trai đi học mặc quần xanh nhạt, tan học mặc quần xanh đậm. HÔM NÀO BỐ VỀ NGỦ LẠI NHÀ NỘI THÌ ĐỨA Ở ĐỢ ẨN DANH NVVP CTY SMART CÙNG VỀ NGỦ CHUNG VỚI BỐ. CÓ HÔM BẤT NGỜ ĐC TIN ÔNG NỘI GIẢ GỌI BÁO KHẮP XÓM BƯỚC RA ĐƯỜNG SỚM HƠN MỌI NGÀY KHIẾN BỐ PHẢI ĐỨNG ĐƯỜNG CHỜ XÓM VÀO NHÀ BỚT & CHỜ ĐỨA Ở ĐỢ ẨN DANH NVVP CTY SMART ĐẾN ÔM EO CHỞ VỀ. MẸ NUI CHÍ CHỜ NGÀY BỐ & BÀ NỘI TỰ NGUYỆN QUỲ VAN XIN MẸ VỪA DÂNG TRỌN CĂN NHÀ CỦA BÀ CHO MẸ. THẬM CHÍ BÀ CHẾT CŨNG KO NHẮM MẮT ĐC, NHÀ THÌ MẤT TRẮNG VÀO TAY MẸ, BỐ THÌ BỊ MẸ ĐUỔI THẲNG CỔ RA ĐƯỜNG, KO CÒN NƠI NÀO Ở & THỜ BÀ. MỖI KHI BÀ TỨC GIẬN VÌ NHỤC LÀ BẮT BỘ PHẢI CHẠY 1 MỀNH MẤY VÒNG QUANH NHÀ BÀ DÙ BÀ BÍT RÕ LÚC ẤY KHẮP XÓM ĐÃ ĐÓNG CỬA ĐI VẮNG. CẢ NHÀ BÀ, BỐ, MẸ, CHÁU TRAI & BÀ Ở ĐỢ GIÀ ĐỀU QUÁ NHỤC VÌ LÉN VỀ NHÀ THUÊ ĐÊM KHUYA & BÒ VỀ NHÀ BÀ HỪNG SÁNG ĐỀU BỊ HÀNG XÓM BẮT GẶP TẬN MẶT BUỘC ĐỨNG ĐƯỜNG BỐ LÁO “PHẢI ĐI LÀM ĐÊM” TỨC LÀ BỐ MẸ CỰC VÃ, CẠN TIỀN QUÁ RỒI PHẢI LÀM ĐĨ ĐỰC ĐÊM, CÒN MẸ LÀM ĐĨ CÁI LÙN HỐT KỨT THIÊN HẠ MỖI ĐÊM. BỐ QUÁ NHỤC MỪ ĐIÊN TỨC CHỬI MẸ. BÀ MẤT NGỦ CÙNG BÀ Ở ĐỢ TOAN TÍNH MƯU KẾ SAO CHO VẪN FẢI BẮT MẸ & BỐ DIỄN HỀ TIẾP MỪ KO BỊ AI BẮT GẶP. ÔNG NỘI GIẢ PHẢI CANH CỬA SÁNG SỚM THẤY NHÀ NÀO MỞ CỬA BC RA SÂN THÌ PHẢI BC RA THEO GỌI ĐIỆN CHO BỐ BÍT VÌ SỢ BỊ BẮT GẶP BỐ ĐANG TẮT MÁY DẮT BỘ & CON TRAI NGÔ MINH MẪN FẢI LẺN CHUI NHANH VÀO NHÀ BÀ. BỐ QUÁ NHỤC & ĐIÊN TỨC VÌ THỪA HƯỞNG CÁI NGU CÁI DẠI CỦA BÀ NỘI NÊN CẢ BÀ & BỐ TỰ NGUYỆN SẬP BẪY CỰC NGỌT CỰC DỄ THEO KẾ KẾ TRẺ TRÂU CỦA CON DÂU (NÀ MẸ) CỐ TÌNH ĐI MẤT DẠY VỚI KHẮP XÓM MỪ BỊ QUẢ BÁO VỪA TỰ HẠI CON TRAI (BỐ) MỀNH BỊ ĐUỔI VIỆC CÒN MANG TIẾNG NHUỐT NHƠ “THẰNG BÁC SĨ ĐẦU HÓI DÊ XÒM BÓP VÚ BỆNH NHÂN” SUỐT ĐỜI KO XIN VIỆC Ở ĐÂU ĐC, PHẢI GỤC MẶT SỐNG BÁM VỢ, THEO MƯU KẾ VỀ NÀM CON CHÓ CỦA MẸ TẠI CTY SMART ĐỂ NÀM MÍ CHIỆN GIAN DỐI, LỢI DỤNG, TIỂU NHÂN, LỪA ĐẢO, LỪA GẠT CHÍNH BẠN BÈ CỦA BỐ THAY MẸ THEO ĐÚNG MƯU KẾ CỦA MẸ ĐỂ MẸ KO BỊ MANG TIẾNG DỐI TRÁ, GIAN XẢO, LỌC LỪA, TIỂU NHÂN & MẸ VỪA CÓ CỚ DỌN RA Ở NHÀ THUÊ, THOÁT KHỎI CẢNH NGÁN NGẪM Ở CHUNG VỚI MẸ CHỒNG. CÓ NỖI NHỤC, NỖI ĐAU NÀO BẰNG NỖI ĐAU BỊ CHÍNH VỢ HẠI. BỐ ÉP MẸ PHẢI DỌN VỀ Ở CHUNG NHƯNG MẸ CÔNG KHAI DỨT KHOÁT KO. MẸ BÍT BỐ & BÀ RẤT SỢ LI DỊ & ĐANG LỆ THUỘC MẸ NÊN CUỐI CÙNG CŨNG FẢI NGOAN NGOÃN ĐƯA ĐẦU CHO MẸ NẮM ĐIỀU KHIỂN VÂNG THEO MỌI MƯU KẾ CỦA MẸ. BÀ NGẬM ĐẮNG NUỐT CAY ÂM THẦM THEO MƯU KẾ CỦA BÀ Ở ĐỢ BẮT MẸ PHẢI CÒNG LƯNG NÀM NÔ LỆ HẦU HẠ, NUI BÀ, NUI CHỒNG, NUI CẢ NHÀ CHỒNG, NUI VỢ CHỒNG MỚI CƯỚI NÀ BÀ Ở ĐỢ GIÀ TRẺ TRÂU HỒI XUÂN CÙNG ÔNG NỘI GIẢ, NUI 1 ĐÁM NGƯỜI THUÊ GIẢ NÀM BÀ CON SUỐT ĐỜI. Mẹ tiểu nhân cho lắm vẫn mãi ko hơn ngừ đc, chỉ càng cực giỏi xảo ngôn hơn, giởi lợi dụng bạn bè & ngừ thân hơn, giỏi tiểu nhân hại chính chồng, mẹ chồng & ngừ thân giỏi hơn, biến chồng thènh con chó ngu dại nàm mí chiện tiểu nhân, dối trá, lọc lừa lợi dụng bạn bè & ngừ thân thay mẹ để mẹ hưởng lợi còn bố bị thối mẹt NGU & thối não bà nội. CẢ BÀ, MẸ, BỐ ĐỀU BỊ BÀ Ở ĐỢ GIÀ TRẺ TRÂU HỒI XUÂN NẮM ĐẦU ĐIỀU KHIỂN QUAY NHƯ DẾ, BIẾN NHÀ BÀ THÀNH TỔ UYÊN ƯƠNG CHO BÀ Ở ĐỢ VỚI ÔNG NỘI ÔM ẤP 24/24 NGAY TRC MẶT & NGAY TRÊN ĐẦU BÀ. DÙ NHIỀU LẦN TỰ LÒI ĐUÔI SỐNG GIẢ, ĐẠO ĐỨC GIẢ NHƯNG MẸ, BỐ & BÀ PHẢI CỐ DIỄN HỀ TIẾP CHỨ KO BÍT NÀM GÌ HƠN. MẸ NHỤC QUÁ, LÊN CƠN TÂM THẦN ĐIÊN TỨC CHỬI BỐ NÀ THÈNG HÓI VÔ TÍCH SỰ & NGU Y NHƯ MẸ ANH, CHỬI MẸ CHỒNG GIÀ ĐẦU MỪ TRẺ TRÂU NGU. SÁNG NÀO MẸ CHỊU VỀ DIỄN HỀ THÌ BỐ & BÀ TỰ BIẾN THÀNH CON CHÓ HO LAO ĐỨNG ĐƯỜNG SỦA HOẶC BÀ GIẢ BỘ RA ĐƯỜNG TẬP THỂ DỤC CHO KHẮP XÓM BIẾT RA XEM MẸT MẸ DẦY & TRƠ TRẼN CỠ NÀO MỪ HUM ẤY CHỊU BƠ MẸT NGU MUA VUI CHO BÀ & KHẮP XÓM NEN CHỜ NGTA ĐÓNG CỬA MỚI DÁM DIỄN HỀ, CÒN NẾU NGTA MỞ CỬA HAY RA SÂN TẬP THỂ DỤC THÌ MẸ ĐI HƯỚNG KHÁC. Lại thêm chiện kq HK1 lớp 6 của con trai NGÔ MINH MẪN quá kém nhưng mẹ chỉ bít cố nuốt nhục mừ vẫn ko trôi rồi tự nghiền ngẫm, cam chịu trân mắt nhìn quả báo đang giáng xuống đầu con trai & con gái NGÔ MINH CHÂU từng ngày từng giờ. Mẹ cạn tiền nghèo hèn bần tiện, cố chảnh chẹ ra vẻ ta giàu sang, cố thuê mướn xe hơi, thuê mướn ngừ đóng giả bà con bạn bè nên càng kiệt quệ, chỉ thích lợi dụng mọi ngừ. MẸ LO HACK NICK YHĐVN & ĐƯA MỌI CHI PHÍ SINH HOẠT CÁ NHÂN CỦA MẸ, CỦA NHÀ CHỒNG VÀO CTY SMART MỪ THÀNH DIRECTOR CỰC GIỎI LÀM GIÀU CHI PHÍ CHỨ KO KIẾM ĐC 1 ĐỒNG XU NÀO CHO CTY TNHH SMART (SMART RESEARCH CO.) ở No. 38, 27th Street, Tan Quy Ward, District 7, Hochiminh City, Vietnam - Hotline : +84838385472 - Main Office : 2nd Floor, No. 449, Tran Hung Dao Street, Cau Kho Ward , District 1, Hochiminh City, Vietnam. Mẹ nàm admin YHĐVN mừ fải căng mắt đọc thuộc từng chữ từng dòng mỗi ngày khiến mẹ điên tức lên cơn tâm thần đa nhân cách, điên tức đặt câu hỏi tự chửi con mềnh, chửi dân Bắc chẳng khác gì tự chửi tự tát vào mẹt cả dòng họ nhà bố lẫn nhà mẹ rồi chửi dân Nam là vừa chửi vừa tát vào mẹt cả dòng họ nhà bà ở đợ “trẻ trâu đang hồi xuân thích đú đỡn”. Chửi dân Bắc, Nam không xong chuyển sang chửi dân miền Trung chính là chửi gđ ngừ nẫu sập bẫy của mẹ & bà ở đợ mừ tự nguyện làm chó hùa chó dại ko công cho mẹ & bà ở đợ mừ bi chừ liên tục tìm mọi cách trả thù lại bằng đúng chiêu trò của bà ở đợ & của mẹ, đang dẫn dụ biến bà ở đợ, biến mẹ & cả dòng họ nhà nội fải tự nguyện làm chó hùa chó ngu chó dại lại cho nhà đó, làm công cụ tay chân ko công cho nhà đó hưởng lợi làm giàu, DÙNG ĐÚNG CHIÊU TẠO CỚ CÓ HÀNG XÓM DÒM NGHÓ MỖI NGÀY CỦA BÀ & BÀ Ở ĐỢ MỪ ÉP CON VỢ NẪU PHẢI VỀ NHÀ SỚM SAU GIỜ LÀM NHƯNG VỢ THÀ LI DỊ CHỨ DỨT KHOÁT KO CHỊU. MẸ, BÀ Ở ĐỢ & CẢ NHÀ NỘI BÍT RÕ NHÀ NGỪ NẪU ĐÓ CŨNG SỐNG GIẢ, ĐẠO ĐỨC GIẢ, CÓ NGỪ VỢ LƯỜI VÔ TRÁCH NHIỆM, THÍCH ĐÚ ĐỠN SAU GIỜ TAN SỞ, THÀ LI DỊ CHỒNG CHỨ KO VỀ NHÀ SỚM VÌ CỰC SỢ CHĂM CON GIỐNG MẸ LIỀN BẮT BÀ Ở ĐỢ GIÀ TRẺ TRÂU ĐI TÁM CHO KHẮP XÓM BÍT NHÀ NGỪ NẪU CŨNG THỐI GIỐNG NHÀ NỘI, CŨNG THỐI NHƯ BỐ MẸ, CÒN NGỪ CHỒNG NGỪ NẪU CŨNG CỰC TIỂU NHÂN KIỂU NGU GIỐNG BÀ & MẸ NHƯNG NGU HƠN, NHỎ MỌN, CỰC ĐÀN BÀ, CŨNG SỐNG BÁM NÚP VÁY VỢ GIỐNG BỐ, CŨNG HỌC THÓI TRẺ TRÂU ĐỐ KỊ, CŨNG BẮT CHƯỚC LÀM CON CHÓ BỊ LAO PHỔI RA ĐỨNG ĐƯỜNG SỦA BÁO HIỆU VỢ HUM NI KO ĐÚ ĐỠN NGOÀI ĐƯỜNG, CHỊU VỀ NHÀ SỚM, CỐ TÌNH ĐÊM HÔM CHỞ VỢ CHẠY NGANG NHÀ BÀ ĐỂ VỪA CỐ TÌNH BẾU RẾU CON VỢ NGỪ NẪU HƯ MẤT NẾT HUM NI CHỊU VỀ SỚM MỪ ÉP VỢ PHẢI VỀ NHÀ SỚM MỖI NGÀY KẺO KO TỰ LÒI ĐUÔI SỐNG GIẢ GIỐNG BỐ MẸ, GIỐNG BÀ & BÀ Ở ĐỢ, LẠI VỪA DÒM NGÓ NHÀ BÀ XEM BỐ MẸ CÓ VỀ DIỄN HỀ MỖI CHIỀU TỐI KO nên cả nhà nội hả hê đắc ý. Mẹ chồng nhà quê nhà ngừ nẫu đó rất ngu mới bị bà ở đợ cho bà & mẹ chơi đểu dựng chiện gạt điều khiển cả nhà ngừ nẫu đó nàm chó hùa cho mẹ & bà nội. Mẹ bị BỐ CHỬI MẸ NÀ CON Y TÁ LÙN CHƯA TỐT NGHIỆP, CHỈ HỌC CAO ĐẲNG SÂN KHẤU KỊCH MỪ HAM HỐ CHIỀU CAO, ĐÃ NGU MỪ CÒN NGẠO MẠN, ĐÃ KHÙNG MỪ CHẢNH CHẸ TÀI LANH. Mẹ thà bỏ chồng bỏ con chứ có chết cũng không bỏ việc nàm admin yhđvn, THÈM ĐC SỐNG MÃI DƯỚI ĐÁY GIẾNG GIỮ BỒN XÍ CỦA THIÊN HẠ. Chúa bít rõ mội tội lỗi xấu xa tiểu nhân đê tiện thấp hèn của bà và mẹ nên đáng giáng quả báo xuống đầu bà nội, mẹ & 2 đứa con NGÔ MINH MẪN, NGÔ MINH CHÂU. (NGÔ MINH CHÂU)

THUYẾT TRÌNH VỀ TRẠI

Chi đoàn 12C: Đảo Vân Đồn

Kính thưa ban giám khảo, các thầy cô giáo và cùng toàn thể các bạn !

Chào mừng hội trại 26/3 Kỉ niệm 85 thành lập đoàn TNCS Hồ Chí Minh của Đoàn trường THPT Hoa Lư A, sau đây là phân thuyết trình về trại của chi đoàn 12C:

Cuộc đấu tranh gìn giữ biển đảo quê hương đã để lại những dấu ấn không thể phai mờ trong lòng dân tộc. Nhìn lại chặng đường dài của những trang sử hào hùng ấy, bất chợt em có cảm giác rất lạ: bồi hồi, tiếc thương, cảm động. Và trên hết là kính phục sự quả cảm, anh dũng của các chiến sĩ đang ngày đêm chiến đấu bảo vệ quê hương.

Tập thể chi đoàn 12C chúng em trước hết muốn dành tình cảm cho những người lính biển, những người ngày đêm đang vững chắc cây súng trên mình bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ Quốc.

Chi đoàn 12C chúng em rất vinh dự khi được mang tên Đảo Vân Đồn (Huyện đảo Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh) một huyện đảo nhỏ nằm ở phía Đông Bắc tỉnh Quảng Ninh. Với diện tích 551,3 km2, Vân Đồn là một quần đảo vòng quanh phía Đông và Đông Bắc vịnh Bái Tử Long, gồm khoảng 600 hòn đảo lớn nhỏ. Đảo lớn nhất là đảo Cái Bầu, diện tích chiếm hơn nửa diện tích đất đai của huyện. Huyện đảo Vân Đồn có vị trí tiếp giáp là: phía Tây Bắc giáp với vùng biển huyện Tiên Yên, đông bắc giáp với vùng biển huyện Đầm Hà, phía tây giáp Thành phố Cẩm Phả, phía Đông giáp vùng biển huyện Cô Tô, phía Tây Nam giáp vịnh Hạ Long, thành phố Hạ Long và vùng biển Cát Bà thuộc thành phố Hải Phòng, phía nam là vùng biển ngoài khơi Vịnh Bắc Bộ. Với vị trí địa lí như vậy, Vân Đồn có vai trò quan trọng trong việc khai thác, phát triển kinh tế biển, chính trị, xã hội.

Trại hè thanh niên 12C được thiết kế với chủ đề: “Thanh niên với chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ Quốc”. Cao nhất là lá cờ đỏ sao vàng Tổ Quốc tung bay trong gió, luôn nhắc nhở mỗi đoàn viên, thanh niên chúng ta phải đặt Tổ Quốc, quê hương lên trên hết và cần ra sức cố gắng nỗ lực học tập để vươn cao, vươn xa hơn nữa. Song hành cùng lá cờ Tổ Quốc là huy hiệu Đoàn, biểu tượng cho tinh thần thanh niên: xung kính, sáng tạo…

Tiếp theo, bên trong trại là hình ảnh cánh buồm, hình ảnh thu nhỏ của Tổ Quốc (chữ S), ngọn hải đăng… Ngọn hải đăng đưa đường chỉ lối cho những con tàu vượt muôn trùng biển khơi. Dù trong phong ba bão táp vẫn hiên ngang, cùng các anh chiến sĩ bảo vệ vùng biển thiêng liêng của Tổ Quốc. Tiếp đến là hình ảnh chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại của chúng ta, hình ảnh mâm ngũ quả. Phía kia là góc sáng tạo trẻ của đoàn viên thanh niên chi đoàn 12C. Góc sáng tạo trẻ này là những sự sáng tạo đổi mới, thể hiện sức trẻ, sự say mê, lòng nhiệt huyết của thanh niên chi đoàn trong công cuộc nghiên cứu, tìm tòi và sáng tạo.

          Nhà thơ Nguyễn Việt Chiến đã viết:

“Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển

Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa

Ngàn năm trước con theo cha xuống biển

Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa…”

Chiến tranh đã lùi xa nhưng những phẩm chất tốt đẹp của người lính Cụ Hồ vẫn còn lưu giữ và nối tiếp qua các thế hệ con người Việt Nam. Và ngày hôm nay, những phẩm chất ấy lại sáng ngời khi các chiến sĩ hải quân thân yêu đang mang trọng trách vẻ vang gìn giữ nền hòa bình cho dân tộc, cho Tổ quốc Việt Nam . Nơi Trường Sa sương gió, các chiến sĩ ta đang ngày đêm bảo vệ vùng trời Tổ Quốc. Tôi chưa một lần đến Trường Sa, chỉ biết nơi đó qua sách địa lý, là quần đảo cách đất liền 250 hải lý .Tôi còn biết đến Trường Sa qua những bài hát về Trường Sa thân yêu, hát về biển đảo Tổ quốc, ấn tượng sâu sắc hơn cả là khí phách của các anh lính đảo vượt lên trên tất cả những thiếu thốn về lương thực và nguồn nước ngọt, vượt qua những cơn lốc xoáy và gió giật mạnh, khi thì rét run người với cái lạnh hay cái nóng rám da của vùng biển đảo. Trong tất cả những khó khăn ấy, điều khó khăn nhất là các anh phải vượt qua chính bản thân mình. Giữa mênh mông chông chênh của biển khơi, sự bao la vô hạn của không gian khiến người ta cảm thấy chơi vơi và cô đơn hơn bao giờ hết.Tuy vậy, những người lính ấy đã biến niềm nhớ nhung, niềm yêu thương gia đình thành động lực để hoàn thành tốt nhiệm vụ. Bởi các anh đang ngày đêm đem sự bình yên cho Tổ Quốc, cho cả dân tộc, trong đó có người thân của chính các anh. Hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, những chàng trai không những đem đến niềm tự hào, niềm hạnh phúc cho những người thân yêu mà cả dân tộc cũng hạnh phúc nhờ sự yên bình mà các anh mang lại.

Là con dân Việt Nam, mang trong mình dòng máu Việt ấm nồng, hai từ Tổ Quốc trong tim mỗi người vang lên như là điều thiêng liêng, bất hủ nhất. Biển đảo quê hương vẫn ngày đêm vỗ sóng từ nơi xa, như những giai điệu ca ngợi về một đất nước Việt Nam huyền thoại, ca ngợi về tình yêu quê hương đất nước của những chiến sĩ hải quân đang miệt mài canh giữ biển trời quê hương. Dù chiến tranh đã lùi xa nhưng biển Đông vẫn dậy sóng. Biển luôn cần sự nỗ lực của các anh lính biển, luôn cần sự sẻ chia, tiếp sức của mỗi chúng ta.

Xin mượn âm thanh của gió, của sóng biển, chúng em xin gửi tới các chiến sĩ hải quân nơi đầu sóng, ngọn gió sự đồng cảm, kính trọng và biết ơn sâu sắc nhất.

Cuối cùng, em xin chân thành cảm ơn quý thầy cô và các bạn đã chú ý lắng nghe phần thuyết trình của chi đoàn 12C chúng em. Kính chúc các thầy cô giáo mạnh khỏe, hạnh phúc, công tác tốt. Chúc hội trại chúng ta thành công tốt đẹp. Em xin chân thành cảm ơn!

20 tháng 3 2018

các bạn ơi thuyết trình cổng trại có tên là kim đồng day

20 tháng 3 2018

MB: -Giới thiệu chung về bé: tuổi, có quan hệ như thế nào với em, trông bé ngộ nghĩnh, đáng yêu thế nào.  
TB: -Tả ngoại hình của bé: vóc dáng, khuôn mặt, mắt, mũi, miệng, nước da. ( khoảng 10 đến 12 dòng )  
-Tả hoạt động, nét ngộ nghĩnh đáng yêu của bé:  
+Tả 1 hoặc 2 trò chơi mà bé yêu thích. ( hành động tay, chân, vẻ mặt nụ cười )  
+Tả những hoạt động của bé khi bắt chước việc làm của người lớn. ( quét nhà, tạo dáng, làm người mẫu, giả làm siêu nhân,... )  
+Tả vẻ nũng nịu của bé khi muốn đòi quà.  
+Tả bé bắt chước những hành động của em đang học.  
-Tình cảm của em và mọi người dành cho bé.  
KB:-Khẳng định nét đáng yêu của bé, em mong ước gì cho bé trong tương lai. 

MB: -Giới thiệu chung về bé: tuổi, có quan hệ như thế nào với em, trông bé ngộ nghĩnh, đáng yêu thế nào.  
TB: -Tả ngoại hình của bé: vóc dáng, khuôn mặt, mắt, mũi, miệng, nước da. ( khoảng 10 đến 12 dòng )  
-Tả hoạt động, nét ngộ nghĩnh đáng yêu của bé:  
+Tả 1 hoặc 2 trò chơi mà bé yêu thích. ( hành động tay, chân, vẻ mặt nụ cười )  
+Tả những hoạt động của bé khi bắt chước việc làm của người lớn. ( quét nhà, tạo dáng, làm người mẫu, giả làm siêu nhân,... )  
+Tả vẻ nũng nịu của bé khi muốn đòi quà.  
+Tả bé bắt chước những hành động của em đang học.  
-Tình cảm của em và mọi người dành cho bé.  
KB:-Khẳng định nét đáng yêu của bé, em mong ước gì cho bé trong tương lai.