em hãy viết một đoạn văn ( khoảng 7 - 10 câu ) kể về một câu chuyện mà em có ấn tượng sâu sắc về một người thân trong gia đình . ( trong đoạn văn có sử dụng dấu hai chấm và dấu ngoặc kép ) các bạn nói về bà nha
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bị điểm kém đối với nhiều người có lẽ chẳng phải là điều gì quá ghê gớm, thế nhưng đối với với một học sinh được xếp nhất lớp, thì đó là một sự xấu hổ vô cùng với bạn bè, với thầy cô và cả sự sợ hãi nếu như bố mẹ biết. Thế nên một đứa như tôi đã làm một việc rất hài hước và ngờ nghệch.
Lúc đó là thời lớp 4, khi mọi đứa trẻ đã bắt đầu lớn đã có suy nghĩ riêng và cũng nhận thức được tầm quan trọng của sĩ diện, lớp chúng tôi có sự phân bì rất lớn giữa những cá nhân có lực học tốt nhất lớp. Và bản thân tôi luôn là đứa đứng đầu, lại là lớp trưởng thế nên mẹ tôi tự hào về tôi lắm, cô chủ nhiệm cũng rất thích nói về tôi khi họp phụ huynh. Rồi có một ngày trong buổi kiểm tra thường xuyên, chẳng biết đầu óc tôi lú lẫn thế nào lại làm sai hai trên tổng số ba bài, kết quả là tôi được ba điểm, khi phát bài tôi sốc vô cùng. Tôi cảm thấy mặt mình nóng lên, tôi vội cất bài kiểm tra của mình đi. Cả buổi học hôm ấy tôi không thể vui vẻ nổi, tôi lại nghĩ đến mẹ và tôi tìm cách giấu bài kiểm tra, bởi sợ mẹ sẽ thất vọng và sẽ buồn vì tôi lắm.
Tôi đã giấu nó ở ngăn trong cùng của cặp sách, rồi khóa lại chỉ đơn giản vì tôi nghĩ mẹ sẽ không bao giờ lục cặp sách của tôi đâu. Ai ngờ tôi đã lầm, mẹ đã tìm ra bài kiểm tra của tôi, nhưng mẹ không mắng tôi mà mẹ chỉ lắc đầu cười nói với tôi: “Mẹ chưa thấy đứa nào dốt như mày, ai đời lại đi giấu bài kiểm tra trong cặp sách, tưởng mẹ không xem chắc, ít nhất ngày xưa mẹ còn biết thủ tiêu nó đi cơ. Sao mẹ sinh ra mày mà mày lại chẳng thông minh được như mẹ gì cả”. Tôi đứng hình với câu nói hóm hỉnh của mẹ, bỗng tôi thấy mình ngốc thật, đúng là trẻ con thì khó mà nghĩ xa xôi được. Sau đó mẹ nhẹ nhàng nói với tôi: “Mẹ nói nhé, con người cũng có lúc sai lầm, có lúc thất bại, nhìn xem bố mẹ trồng cà phê đâu phải chưa từng có cây bị chết, nhưng chính từ những cây chết đó bố mẹ mới rút được kinh nghiệm để trồng thành công cả vườn cà xanh tốt như bây giờ. Học tập cũng vậy, điểm kém là để con phấn đấu và không lơ là trong học tập, đó là tiếng chuông cảnh tỉnh dành cho con, chứ không việc gì phải xấu hổ, người có bản lĩnh chính là người đứng lên từ thất bại để thành công con ạ”.
Hôm ấy , cô giáo chuẩn bị giảng bài thì thấy 1 cậu bé lấp ló ngoài cửa. Cô bước ra và hỏi" em có việc gì muốn hỏi cô vậy" cậu bé đáp " cô có thể cho con xin học tại đây được không ạ?" Cô giáo cầm tay cậu bé lên, cô ngạc nhiên vì thấy đôi tay mềm nhũn , hóa ra cậu bé tên là ký và cả 2 đôi tay của cậu bé bị gãy . Cô giáo nói" em bị gãy tay ư? Vậy thì ít năm sau em hãy đến lớp, chắc sẽ đỡ hơn" cậu bé khóc lóc quay về nhà. Kể từ hôm ấy, những hình ảnh cậu bé khóc lúc vế nhà luôn hiện trước mắt cô giáo. Một hôm, cô giáo về nhà Ký để thăm hỏi thì ngạc nhiên vì thấy Ký tập viết bằng chân. Cô giáo đi đến đỡ Ký dậy và nói Ký có thể đi học . Hôm sau, Ký đến trường,cô giáo và các bạn nhiệt tình chào đón Ký vào, cuối lớp là 1 cái chiếu cho ký ngồi tập viết. Viét bằng chân rất khó khăn, có lúc, Ký còn bị chuột rút. Dần dầnKys thấy chán nản nhưng có sự động viên của các bạn Ký tập trung hơn. Ít lâu sau chữ của học trò cô giáo còn thua kém hơn chữ của ký. Có lần, bác Hồ còn tặng ký 2 huy trương học sinh giỏi. Lớn lên, ký là một thầy giáo .
Từ ghép có nghĩa phân loại: nhà cao, nhà thấp
Từ ghép có nghĩa tổng hợp: nướ nhà, nhà nước
Cương đã thuyết phục mẹ bằng cách: nắm tay mẹ và nói những lời thiết tha: nghề nào cũng đáng trọng, chỉ có những ai trộm cắp ăn bám mới đáng coi thường.
HT và $$$
tui thi tr r câu đầu tiên nha dễ quá trời k cho tui nha nghen