K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 12 2024

- Ồ: Thán từ bộc lộ cảm xúc, thể hiện sự ngạc nhiên, thích thú của người nói.

- Thế này nhé!: Thán từ, có tác dụng làm mềm giọng điệu, gây sự chú ý và tạo sự gần gũi, thân thiện với người nghe. Nó như một lời dẫn dắt, chuẩn bị cho phần giải thích phức tạp phía sau.

- Là: Trợ từ, nhấn mạnh ý nghĩa của từ đứng trước nó. Trong câu này, "là" được lặp lại nhiều lần để nhấn mạnh các mối quan hệ huyết thống được tạo ra một cách hài hước, bất ngờ. Nhờ trợ từ "là", người đọc hiểu rõ hơn về sự liên kết "dù dì - con công - gà" và sự phi lý thú vị của nó.

22 tháng 12 2024

ae giúp tôi

QUẢ BÍ KHỔNG LỒ Hai anh chàng đi qua một khu vườn trồng bí. Một anh thấy quả bí to, kêu lên: – Chà, quả bí kia to thật! Anh bạn có tính hay nói khoác, cười mà bảo rằng: – Thế thì đã lấy gì làm to. Tôi đã từng thấy những quả bí to hơn nhiều. Có một lần, tôi tận mắt trông thấy một quả bí to bằng cả cái nhà đằng kia kìa. Anh kia nói ngay: – Thế thì đã lấy gì làm lạ. Tôi còn...
Đọc tiếp

QUẢ BÍ KHỔNG LỒ Hai anh chàng đi qua một khu vườn trồng bí. Một anh thấy quả bí to, kêu lên: – Chà, quả bí kia to thật! Anh bạn có tính hay nói khoác, cười mà bảo rằng: – Thế thì đã lấy gì làm to. Tôi đã từng thấy những quả bí to hơn nhiều. Có một lần, tôi tận mắt trông thấy một quả bí to bằng cả cái nhà đằng kia kìa. Anh kia nói ngay: – Thế thì đã lấy gì làm lạ. Tôi còn nhớ, một bận tôi trông thấy một cái nồi đồng to bằng cả cái đình làng ta. Anh nói khoác ngạc nhiên hỏi: – Cái nồi ấy dùng để làm gì mà to vậy? Anh kia giải thích: – Cái nồi ấy dùng để luộc quả bí anh vừa nói ấy mà. (Theo Truyện cười dân gian Việt Nam)

câu 1:văn bản trên có phải thuộc thể loại truyện cười dân gian không?

câu 2:câu "cái nồi ấy dùng để làm gì mà to vậy? là câu hỏi tu từ hay câu hỏi thông thường?giải thích vì sao?

câu 3:chủ đề văn bản trên là gì?

0

đó câu trả lời đấy


19 tháng 1

Truyện ngắn "Lão Hạc" của Nam Cao là một tác phẩm xuất sắc khắc họa bi kịch của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Qua nhân vật lão Hạc, tác giả đã phơi bày một hiện thực xã hội tàn nhẫn, đẩy con người vào cảnh nghèo túng, bế tắc.

Lão Hạc là một người cha giàu tình yêu thương con, hết lòng vì con cái. Dù nghèo khó, lão vẫn dành dụm tiền cho con trai cưới vợ. Sự hi sinh thầm lặng của lão thể hiện qua việc lão từ chối mọi sự giúp đỡ của ông Giáo, chấp nhận sống khổ sở một mình để dành dụm chút tài sản ít ỏi cho con. Đây chính là vẻ đẹp tâm hồn của lão – một người cha giàu lòng vị tha, hiếu thảo.

Tuy nhiên, bối cảnh xã hội khắc nghiệt đã đẩy lão vào bước đường cùng. Cảnh nhà cửa tàn tạ, ruộng vườn bị bỏ hoang, sức khỏe yếu ớt cùng sự cô đơn đã làm cho cuộc sống của lão vô cùng khổ cực. Sự nghèo khó không chỉ làm lão đau khổ về thể xác mà còn làm tổn thương tinh thần sâu sắc. Lão luôn giữ vững lòng tự trọng, không muốn trở thành gánh nặng cho người khác. Cái chết của lão Hạc là một sự lựa chọn đau đớn nhưng cũng là một hành động giữ gìn phẩm giá cuối cùng. Việc lão bán cậu Vàng – người bạn thân thiết – và quyết định kết liễu đời mình bằng bả chó đã thể hiện rõ sự tuyệt vọng cùng cực, nhưng đồng thời cũng cho thấy lòng tự trọng và sự hi sinh cao cả của lão.

Thông qua số phận bi thảm của lão Hạc, Nam Cao đã lên án mạnh mẽ sự tàn ác của chế độ xã hội cũ, đồng thời ca ngợi vẻ đẹp tâm hồn của người nông dân Việt Nam: lòng yêu thương con, sự hi sinh thầm lặng, ý thức về nhân phẩm. "Lão Hạc" không chỉ là một câu chuyện về một cá nhân mà còn là tiếng nói phản ánh số phận bi thảm của cả một tầng lớp người trong xã hội cũ, để lại trong lòng người đọc sự xúc động sâu sắc và day dứt.

Tham khảo ạ

21 tháng 1

Ai cũng có những người bạn thân, cùng nhau chia sẻ những kỷ niệm vui buồn. Với em, Trung là người bạn thân duy nhất và những kỷ niệm về tình bạn này đều in sâu trong tâm trí em, đặc biệt là lần hai đứa bị bố mẹ phạt vì tội rủ nhau vào quán chơi điện tử.

Trung là cậu bạn tốt bụng, ngoan hiền nhưng hơi trầm tính, ít nói. Trung gần nhà, học cùng em từ những năm học mầm non và có nhiều sở thích chung giống nhau và khá hiểu nhau. Trung hay nhường nhịn em. Những lúc có chuyện gì buồn, cậu ấy đều lắng nghe em giãi bày. Tình bạn của chúng em cứ thế phát triển và có lẽ sẽ còn tiếp tục mãi mãi.

Chuyện xảy ra cũng đã hai năm nhưng em vẫn còn nhớ mãi. Hôm đó là một buổi chiều thứ 6 mùa hè, trên đường đi học về như mọi ngày, chúng em vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên em chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo, em rủ Trung đi vòng qua quán điện tử sau trường Mầm Non với ý định vào đó chơi trò chơi. Đó cũng là lần đầu tiên vào quán của hai đứa. Ban đầu, khi nghe em rủ, Trung đã rất sợ hãi, không dám đi cùng. Cậu còn khuyên em không nên vào đó. Em vì tò mò, hiếu động, vẫn muốn thử một lần cho biết trò chơi ấy như thế nào mà thấy mấy anh cấp hai vẫn hay rỉ tai nhau vào đó sau mỗi chiều tan học. Em thuyết phục Trung, đồng thời hứa sẽ chỉ vào đó một lần này thôi. Trung sau một phút phân vân đã đồng ý đi cùng, vậy là mấy phút sau chúng em đã có mặt ở quán. Những màn hình máy tính với những trò chơi điện tử hấp dẫn đã nhanh chóng cuốn hút chúng em. Mải say mê với các trò chơi, đã hai tiếng đồng hồ trôi qua mà chúng em không hề hay biết. Đến khi báo hết tiền để chơi tiếp, nhìn ra ngoài trời đã nhá nhem tối, chúng em mới giật mình sợ hãi. Trung lo lắng lắm, chúng em chưa bao giờ đi học về muộn như thế này. Chắc chắn là bố mẹ hai đứa cũng đang lo lắng và đi tìm. Chúng em nhanh chóng về nhà, vừa đi vừa bàn nhau sẽ nói thế nào với bố mẹ. Em an ủi Trung là sẽ nhận lỗi vì đã rủ cậu ấy đi cùng. Vừa về đến đầu đường, đón chúng em là ánh mắt lo lắng và giận dữ của bố Trung. Em đang định nhận lỗi thì Trung đã nhanh chóng nhận hết lỗi về mình. Em không quá bất ngờ vì tính cậu ấy vẫn vậy, luôn nhường nhịn em. Em xin lỗi bố cậu ấy, kể lại toàn bộ sự việc và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Bố Trung bớt giận, căn dặn chúng em một hồi rồi đưa chúng em về. Bố mẹ hai đứa biết chuyện cũng rất buồn và thất vọng. Em thấy hối hận vô cùng, chỉ vì tò mò hiếu động, đã không làm chủ được mà rủ cả bạn cùng mắc sai lầm. Đó có lẽ là kỷ niệm buồn đáng nhớ nhất của chúng em.

Chúng em đã hứa sẽ không tái diễn những hành động bồng bột như vậy nữa. Nếu một trong hai chúng em có ý định không tốt, người còn lại phải khuyên bảo, nhắc nhở hoặc ngăn cản. Tình bạn của chúng em đã trưởng thành và ngày càng lớn lên như vậy. -----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----

Một ly sữa đó chính là tấm lòng của cô bé ngày xưa và vẫn đccậu bé là bác sĩ bây giờ nhớ đến.

Văn bản gửi đén cho chúng ta thông điệp nếu mình biết chia sẽ, yêu thương thì ta cũng sẽ nhận lại đc kết quả tốt từ người đó.

brooooooo nhớ tích mình nha