Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hồi là trở lại, nhớ lại, kí là viết. Hồi ký là thể văn tự sự, trong đó người viết nhớ và ghi lại những sự việc đã xảy ra trong một quãng thời gian thuộc quá khứ xa hay gần mà mình đã sống.
Dòng sông mặc áo" của Nguyễn Trọng Tạo là một đoạn thơ rất đẹp và trữ tình, mô tả cảnh sông nước với hình ảnh sinh động và phong phú. Sau khi học đoạn thơ này, em cảm nhận được sự tinh tế và sâu lắng trong từng câu chữ. Tác giả đã vẽ lên bức tranh thiên nhiên tuyệt mỹ, khiến em cảm nhận được vẻ đẹp bình dị nhưng rất đỗi nên thơ của dòng sông.
Đoạn thơ gợi lên trong em hình ảnh dòng sông như một người bạn tri kỷ, một người kể chuyện, luôn thay đổi và làm mới mình qua từng mùa. Dòng sông không chỉ đơn thuần là dòng nước chảy, mà còn là biểu tượng của sự sống động và biến đổi không ngừng. Qua đó, em cũng cảm nhận được tình yêu thiên nhiên sâu sắc và tình cảm chân thành của tác giả đối với quê hương.
Cảm xúc mà đoạn thơ mang lại còn làm em thêm yêu và trân trọng những giá trị văn hóa, những cảnh sắc thiên nhiên giản dị nhưng tuyệt đẹp quanh mình. Đó là những điều bình dị nhưng luôn chứa đựng vẻ đẹp tiềm ẩn, như dòng sông luôn "mặc áo" mới theo từng mùa, từng ngày.
Em rất thích cách Nguyễn Trọng Tạo sử dụng ngôn từ mượt mà, giàu hình ảnh và cảm xúc để tạo nên một tác phẩm đậm chất thơ. Đây thực sự là một đoạn thơ đáng để ta suy ngẫm và thưởng thức.
Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!
Từ "lặng" tượng trưng cho điểm tạm dừng của khoảnh khắc lặng lẽ trong cuộc sống tạo nên cảnh thiên nhiên yên bình đáng nhớ. Có thể nói từ "lặng" là một điểm nhấn cho bức tranh không gian hùng vĩ và thể hiện cảm xúc của tác giả.
Câu thơ "Nay thì mẹ đã qua đời/ Bỗng dưng hạnh phúc chơi vơi chiều tà!" là một đoạn trong bài thơ "Bài thơ về tiểu đội xe không kính" của nhà thơ Phạm Tiến Duật, được viết trong bối cảnh chiến tranh. Câu thơ này thể hiện sự bàng hoàng, đau xót và sự mất mát lớn trong cuộc sống của nhân vật trữ tình.
Giải thích về nội dung:
Câu thơ có sự tương phản mạnh mẽ giữa nỗi buồn mất mẹ và sự tồn tại của một cảm giác hạnh phúc bất ngờ, dù cảm giác đó không trọn vẹn và đầy mâu thuẫn. Nó thể hiện sự phức tạp của cảm xúc con người trong những thời khắc khó khăn, đau thương. Cảm giác "chơi vơi" cho thấy sự lạc lõng và cô đơn trong niềm hạnh phúc không hoàn toàn.
Trải nghiệm đến thăm làng quê của ông bà
Hè vừa rồi, tôi có dịp về quê thăm ông bà nội ở một ngôi làng nhỏ nằm cách thành phố khoảng 100 km. Đây là lần đầu tiên tôi có cơ hội trở lại quê sau nhiều năm. Kỳ nghỉ này đã mang lại cho tôi nhiều trải nghiệm thú vị và đáng nhớ.
Chuyến đi bắt đầu từ sáng sớm, khi mẹ gọi tôi dậy để chuẩn bị đồ đạc. Tôi cảm thấy háo hức vô cùng, bởi vì mẹ đã kể rất nhiều câu chuyện về quê hương của mẹ, nhưng tôi chưa từng được trải nghiệm thực tế. Chúng tôi rời khỏi thành phố khi ánh mặt trời bắt đầu ló dạng, và chỉ sau vài giờ lái xe, chúng tôi đã đến nơi.
Ngay khi bước chân xuống xe, tôi đã bị ấn tượng bởi không khí trong lành và yên tĩnh của làng quê. Không còn tiếng còi xe inh ỏi hay khói bụi ô nhiễm, chỉ còn tiếng chim hót líu lo và hương thơm ngào ngạt của hoa cỏ. Tôi chạy ngay vào nhà ông bà, và cảm giác ấm áp bao trùm khi thấy nụ cười rạng rỡ của ông bà đón chào.
Những ngày ở quê, tôi được trải nghiệm cuộc sống giản dị nhưng đầy thú vị. Buổi sáng, tôi cùng ông bà ra vườn hái rau, tưới cây và chăm sóc đàn gà. Tôi học được cách chăm sóc cây trồng, cách tưới nước sao cho vừa đủ và cách nhận biết từng loại rau. Ông bà còn dạy tôi cách bắt cá ở ao làng và cách làm những món ăn dân dã nhưng vô cùng ngon miệng.
Buổi chiều, tôi cùng lũ trẻ trong làng chơi các trò chơi dân gian như nhảy dây, trốn tìm và đánh bi. Chúng tôi chạy nhảy khắp nơi, tiếng cười vang vọng cả một góc trời. Tôi còn được tham gia vào lễ hội đình làng, nơi mọi người cùng nhau hát hò, nhảy múa và thưởng thức những món ăn truyền thống.
Thời gian trôi qua thật nhanh, và ngày về đã đến. Tôi cảm thấy tiếc nuối khi phải rời xa ông bà và ngôi làng thân thương. Nhưng tôi biết rằng, những kỷ niệm đẹp đẽ này sẽ mãi in đậm trong trái tim tôi. Chuyến thăm quê hương không chỉ giúp tôi hiểu thêm về cuộc sống nơi làng quê mà còn giúp tôi trân trọng hơn những giá trị giản dị và tình cảm gia đình.