viết đoạn văn kể chuyện sáng tạo
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo:
Trải nghiệm tự giặt bộ quần áo trắng có thể được nhìn nhận như một biểu tượng của quá trình phát triển trách nhiệm cá nhân và khả năng tự lập, đồng thời phản ánh sự chuyển đổi nhận thức về giá trị lao động hàng ngày trong mối quan hệ gia đình và xã hội. Đây là một sự kiện nhỏ bé nhưng để lại ấn tượng sâu sắc, thúc đẩy tôi nhìn nhận lại bản thân và môi trường sống xung quanh.
Vào một buổi chiều sau giờ học, tôi nhận thấy bộ đồng phục trắng của mình bị vấy bẩn nghiêm trọng, hậu quả của những hoạt động không cẩn thận trong ngày. Những vết bẩn này bao gồm cả đất bám trên tay áo và những dấu mực trên cổ áo, khiến tôi không khỏi lo lắng. Trong bối cảnh mẹ tôi đang tất bật với những công việc khác, tôi quyết định tự mình thực hiện nhiệm vụ giặt quần áo, một quyết định mang tính chủ động và cũng đầy thách thức. Quá trình này không chỉ đơn thuần là công việc làm sạch mà còn là một hành trình khám phá năng lực và trách nhiệm cá nhân, mở ra cơ hội để tôi đối diện và giải quyết vấn đề một cách độc lập.
Bước đầu tiên của quá trình là phân loại và ngâm quần áo trong dung dịch xà phòng phù hợp. Tôi đã phải tìm hiểu cách lựa chọn loại xà phòng và lượng nước sao cho hợp lý. Ngay lập tức, tôi đối diện với những thách thức trong việc xử lý các vết bẩn cứng đầu, đặc biệt là ở những vị trí khó như cổ áo và tay áo. Để loại bỏ chúng, tôi phải áp dụng kỹ thuật vò và chà sát, một thao tác tưởng chừng đơn giản nhưng đòi hỏi sự phối hợp nhịp nhàng giữa sức lực và sự kiên nhẫn. Mỗi lần vò, tôi nhận ra rằng việc tạo áp lực đúng mức và duy trì động tác liên tục không phải là điều dễ dàng. Những nỗ lực không ngừng nghỉ trong việc này đã giúp tôi nhận ra rằng ngay cả những công việc tưởng như nhỏ nhặt nhất cũng có tính phức tạp và giá trị riêng của nó.
Khi hoàn tất bước giặt, tôi chuyển sang giai đoạn xả nước. Đây không chỉ là công việc rửa trôi xà phòng mà còn là bước kiểm tra và tinh chỉnh để đảm bảo chất lượng của kết quả cuối cùng. Giai đoạn này không chỉ yêu cầu sự lặp lại mà còn đòi hỏi sự tinh tế trong việc kiểm tra và đảm bảo không còn xà phòng dư thừa. Mỗi lần xả nước, tôi nhận ra sự quý giá của nguồn tài nguyên này, đồng thời hiểu rõ hơn về tác động của việc sử dụng nước đối với hiệu quả công việc và môi trường. Tôi cũng học được cách điều chỉnh lượng nước sao cho đủ để làm sạch nhưng không lãng phí. Sau đó, tôi cẩn thận vắt khô và phơi quần áo, chú ý chọn vị trí sao cho ánh sáng mặt trời có thể tiếp xúc tối ưu để đảm bảo quá trình diệt khuẩn và làm khô đạt hiệu quả cao nhất. Việc lựa chọn đúng thời điểm và không gian phơi đồ càng làm tôi nhận thức rõ hơn về sự tỉ mỉ cần thiết trong từng công đoạn.
Khi bộ đồng phục khô ráo và sạch sẽ, tôi cảm thấy một niềm tự hào sâu sắc. Đây không chỉ là thành quả của một quá trình lao động tự chủ mà còn là sự trưởng thành trong nhận thức về ý nghĩa của sự đóng góp cá nhân trong gia đình. Tôi bắt đầu hiểu rõ hơn sự vất vả mà mẹ tôi phải đối mặt hàng ngày khi chăm sóc cho cả gia đình, đồng thời cảm nhận được giá trị của từng công việc nhỏ bé nhưng không kém phần quan trọng. Thông qua trải nghiệm này, tôi không chỉ học được kỹ năng giặt quần áo mà còn thấm nhuần bài học về tinh thần trách nhiệm, sự cần mẫn và sự sẻ chia.
Từ một sự kiện tưởng chừng đơn giản, tôi đã nhận ra rằng những công việc hằng ngày, dù nhỏ nhặt, đều chứa đựng ý nghĩa lớn lao khi được nhìn nhận từ một góc độ tích cực và trân trọng. Trải nghiệm này đã trở thành một bài học sâu sắc, nhấn mạnh tầm quan trọng của tinh thần trách nhiệm và sự sẻ chia trong cuộc sống gia đình và xã hội. Nó không chỉ là câu chuyện cá nhân mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của những nỗ lực cá nhân trong việc xây dựng một cuộc sống hài hòa và ý nghĩa.
Quê hương, đất nước luôn là một phần quan trọng trong trái tim em. Mỗi khi nghĩ về quê hương, em cảm thấy lòng mình tràn ngập tự hào và yêu thương. Những cánh đồng lúa bát ngát, những con đường làng yên bình, và những nụ cười thân thiện của con người nơi đây làm em cảm thấy gần gũi, bình yên. Đất nước ta tuy còn gặp nhiều khó khăn, nhưng em tin rằng với sức mạnh đoàn kết và lòng kiên cường, chúng ta sẽ vượt qua tất cả. Em tự hào về truyền thống lịch sử của dân tộc và luôn mong muốn góp phần nhỏ bé của mình vào sự phát triển của quê hương. Quê hương là nơi em luôn quay về, dù đi đâu, làm gì.
đây là đoạn văn mẫu và mik nghĩ bạn chỉ nên tham khảo về sửa theo ý của bạn nhé!!!!
Đây là quả cà chua. Bức tranh rất đẹp em nhé.
Cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm. Chúc em luôn học tập vui vẻ và có những giây phút giao lưu thú vị cùng cộng đồng tri thức Olm.
Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới xảy ra. Bởi vì đó là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm tuyệt vời như vậy.
Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc biệt - đó là một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị. Tôi đã lên kế hoạch để nhờ cô Hòa - đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con tôi có thời gian chuẩn bị mọi thứ.
Buổi chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin công ty cho về sớm. Lúc về đến nhà, tôi thấy trên bàn đã có một bó hoa rất đẹp. Một bó hoa hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc chắn mẹ sẽ rất hạnh phúc.
Sau khi dọn cất sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ hoa hồng do chính tay tôi tự cắm. Sau khi làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả thật rất vất vả.
Đến bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về đến nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên khi nghe tôi kể về quá trình nấu ăn của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.
Đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ vậy mà tôi nhận ra mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho chúng tôi những bữa cơm ngon. Bởi vậy mà tôi cảm thấy thương và yêu mẹ nhiều hơn.
Hồi là trở lại, nhớ lại, kí là viết. Hồi ký là thể văn tự sự, trong đó người viết nhớ và ghi lại những sự việc đã xảy ra trong một quãng thời gian thuộc quá khứ xa hay gần mà mình đã sống.
cut a
help