K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 giờ trước (8:46)

        Bạn bút chì của em thật là tuyệt vời, bạn ấy không lấp lánh như những chị bút lông màu với đủ màu đủ dạng, không lỗng lẫy, kiêu sa như những bông hoa hồng nhung đỏ thắm cắm trên bàn giáo viên, không rộn rã như anh trống trường mỗi buổi học.

Bạn bút chì nhỏ bé và lặng lẽ giữa một trời của kí ức của học trò, bạn chỉ có một màu đen huyền bí và khiêm nhường. Ấy vậy mà em vẫn thường nghe tiếng bạn thì thầm về thế giới xung quanh qua những bức tranh được vẽ từ chính bản thân của bút chì. Hàng ngày bạn vui vẻ cùng em tung tăng đến trường, đi qua những con đường làng quanh co uốn lượn. Em nghe tiếng bạn nói với gió: "Ồ gió ơi bạn tuyệt quá, bạn đem cho thế giới sự tươi mát, bạn gieo những hạt giống đến những miền đất mới, giúp chúng sinh sôi và nảy nở, bạn làm cho các loài cây có hạt được đi xa hơn là bản thân chúng có thể."

Bạn bút chì ghi khắc vào lòng mình mỗi khoảng khắc của cuộc sống, bạn trân trọng những gì mà bạn thấy, bạn nghe và cố gắng thấu hiểu nhân tình thế thái để rồi bất chợt một lúc nào đó bạn ấy vút lên những nét vẽ thanh tú ghi lại dấu ấn của thời gian của cuộc sống để lại giá trị trường tồn với thời gian, cũng như lời nhắn nhủ của thế hệ sau với thế hệ trước. Từ bạn bút chì nhỏ bé ta cũng có thể tự rút ra bào học cho bản thân rằng hãy biết lắng nghe cuộc sống để thấu hiểu, để đồng cảm để thấy được nhiều điều tốt đẹp xung quanh. 

10 giờ trước (12:30)

Cô bé bán diêm trong câu chuyện của Hans Christian Andersen là một nhân vật đầy cảm xúc và sâu sắc. Dưới đây là mô tả về tính cách của cô:

  1. Nhạy cảm 

  2. Can đảm

  3. Mơ mộng

  4.  Đáng thương:

  5. Chịu đựng

Hôm qua

cáo gặp hoàng tử bé lúc cảm thấy cuộc sống thật buồn chán và tẻ nhạt, cáo săn gà, người săn cáo

Gió bấc thổi ào ào qua khu rừng vắng. Những cành cây khẳng khiu chốc chốc run lên bần bật. Mưa phùn lất phất… Bên gốc đa, một chú Thỏ bước ra, tay cầm một tấm vải dệt bằng rong. Thỏ tìm cách quấn tấm vải lên người cho đỡ rét, nhưng tấm vải bị gió lật tung, bay đi vun vút. Thỏ đuổi theo. Tấm vải rơi tròng trành trên ao nước. Thỏ vừa đặt chân xuống nước đã vội co lên. Thỏ cố khều nhưng đưa...
Đọc tiếp

Gió bấc thổi ào ào qua khu rừng vắng. Những cành cây khẳng khiu chốc chốc run lên bần bật. Mưa phùn lất phất… Bên gốc đa, một chú Thỏ bước ra, tay cầm một tấm vải dệt bằng rong. Thỏ tìm cách quấn tấm vải lên người cho đỡ rét, nhưng tấm vải bị gió lật tung, bay đi vun vút. Thỏ đuổi theo. Tấm vải rơi tròng trành trên ao nước. Thỏ vừa đặt chân xuống nước đã vội co lên. Thỏ cố khều nhưng đưa chân không tới. Một chú Nhím vừa đi đến. Thỏ thấy Nhím liền nói:

          - Tôi đánh rơi tấm vải khoác!

          - Thế thì gay go đấy! Trời rét, không có áo khoác thì chịu sao được.

Nhím nhặt chiếc que khều… Tấm vải dạt vào bờ, Nhím nhặt lên, giũ nước, quấn lên người Thỏ:

          - Phải may thành một chiếc áo, có thế mới kín được.

          - Tôi đã hỏi rồi. Ở đây chẳng có ai may vá gì được.

Nhím ra dáng nghĩ:

          - Ừ! Muốn may áo phải có kim. Tôi thiếu gì kim.

Nói xong, Nhím xù lông. Quả nhiên vô số những chiếc kim trên mình Nhím dựng lên nhọn hoắt. Nhím rút một chiếc lông nhọn, cởi tấm vải trên mình Thỏ để may.

(Trích “Những chiếc áo ấm”, Võ Quảng)

Em hãy viết đoạn văn khoảng 5 - 7 câu kể lại một sự việc ở đoạn trích trên.

0
16 giờ trước (5:54)

Chào em, khi đăng câu hỏi trên diễn đàn Olm. em cần trích dẫn văn bản lên đây để mọi người nắm được nội dung văn bản. Như vậy mọi người mới có thể trợ giúp em được tốt nhất em nhé. Cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm.vn.

Ký ức về một ngày đầy bão tố vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi. Hôm đó, trời bỗng tối sầm lại, gió thổi mạnh và mưa rơi như trút nước. Tôi sống ở một vùng quê nhỏ, nơi mà mỗi khi mùa mưa đến, chúng tôi thường phải đối mặt với những cơn lũ lớn. Nhưng lần này, cơn bão đến nhanh và mạnh hơn mọi lần.

Khi nước bắt đầu dâng cao, tôi cùng gia đình hối hả di chuyển đồ đạc lên cao. Mẹ tôi lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi mưa gió cuốn đi mọi thứ. Trong lúc chúng tôi cố gắng bảo vệ tài sản, bất ngờ, tiếng gọi cứu giúp vang lên từ bên ngoài. Đó là gia đình hàng xóm, họ cũng đang gặp khó khăn. Chúng tôi nhanh chóng ra ngoài, và thấy họ đang loay hoay với chiếc thuyền nhỏ, cố gắng tìm cách di chuyển khỏi khu vực ngập nước.

Nhìn thấy họ trong tình cảnh ấy, lòng tôi trào dâng cảm xúc. Không một chút do dự, gia đình tôi đã quyết định giúp đỡ. Mọi người cùng nhau mang thức ăn, nước uống và quần áo ấm ra thuyền. Mẹ tôi không chỉ chăm sóc gia đình hàng xóm mà còn kêu gọi thêm những người khác xung quanh, cùng nhau chia sẻ lương thực.

Khi nước dâng lên đến tận chân, bão tố ngày càng dữ dội, nhưng trong không khí căng thẳng ấy, những tiếng nói cười và tiếng động giúp đỡ từ mọi người khiến chúng tôi cảm thấy vững vàng hơn. Các thanh niên trong làng cũng nhanh chóng tổ chức một đội cứu hộ. Họ dùng thuyền để cứu những người còn kẹt lại trong những ngôi nhà đang ngập nước. Thật cảm động khi thấy những người không quen biết nhau, giờ đây lại gắn bó với nhau hơn bao giờ hết.

Sau vài giờ vật lộn với cơn bão, cuối cùng, nước cũng bắt đầu rút. Nhưng những gì còn lại là một cảnh tượng hoang tàn. Những ngôi nhà ngập nước, cây cối đổ ngã. Thay vì hoang mang, mọi người trong làng đã bắt tay vào khôi phục lại cuộc sống. Họ mang theo thức ăn, quần áo và thậm chí là cả những dụng cụ cần thiết để giúp đỡ những người bị thiệt hại nặng nề nhất.

Trong suốt thời gian đó, tôi đã cảm nhận được sự ấm áp từ tình người. Những giọt nước mắt và nụ cười hòa lẫn vào nhau, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp về tình yêu thương. Những người xa lạ bỗng trở thành người thân, cùng nhau sẻ chia nỗi đau và hy vọng.

Kết thúc ngày hôm đó, khi trời đã quang đãng trở lại, tôi ngồi bên cửa sổ nhìn ra ngoài. Từng mảnh ghép của tình người đã tạo nên sức mạnh giúp chúng tôi vượt qua bão lũ. Tôi hiểu rằng, trong những lúc khó khăn nhất, tình thương và sự đoàn kết chính là chìa khóa để vượt qua mọi thử thách. Trải nghiệm ấy đã dạy tôi rằng, dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu, chỉ cần có nhau, chúng ta sẽ luôn tìm thấy ánh sáng phía cuối con đường.

4o mini
16 giờ trước (5:52)

Gió là một hiện tượng thiên nhiên gần gũi và thân thuộc với tất cả con người chúng ta. Gió còn đem lại nhiều lợi ích cho cuộc sống như: sản xuất điện bằng năng lượng gió, gió đem lại cho ta sự mát dịu giữa trưa hè oi ả, gió cũng giúp cho thực sự di cư của thực vật như việc gió thổi các hạt giống đến các vùng lân cận làm nó sinh sôi và phát triển trên vùng đất mới. Ngoài ra gió còn tạo ra nhiều thứ âm thanh kỳ ảo trong cuộc sống.

      Khi giò thổi nhẹ tiếng gió rì rào rì rào, nếu gió có chút giận hờn gì đó gió sẽ thổi mạnh hơn và tiếng gió cũng trở nên khác hẳn, nó ầm ầm chứ không còn lãng mạn lao xao như lúc gió dịu dàng. Có lẽ gió cũng mang tâm trạng như con người. Cũng bởi vậy khi gió tức giận gió xoáy thành cuồng phong, gió gầm rít bốc hết tất cả những thứ xung quanh rồi quẳng đến một nơi xa nào đó. Sự sáng tạo của gió không chỉ riêng với âm thanh mà với cả những thứ khác đã vượt xa sức tưởng tượng của con người chúng ta.