nêu cái hay của những biện pháp tu từ được sử dụng trong bài thơ"quê hương" của Đỗ Trung Quân cuu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bối cảnh:
Vào một đêm trăng thanh gió mát, chú cò trắng bay đi kiếm ăn. Dưới ánh trăng, cánh cò trắng muốt như một mảnh lụa mỏng bay lượn giữa trời đêm.
Sự việc:
Chú cò bay đến một cánh đồng lúa, đậu trên cành mềm để kiếm mồi. Bỗng nhiên, cành mềm gãy, chú cò lộn cổ xuống ao.
Hành động:
Chú cò hoảng hốt kêu cứu:
"Ông ơi ông vớt tôi nao Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng Có xáo thì xáo nước trong Đừng xáo nước đục đâu lòng cò con"
Kết quả:
Ông lão nghe tiếng kêu cứu, vội vàng ra vớt cò lên. Ông hỏi cò có sao không, cò trả lời:
"Tôi không sao, chỉ sợ ông xáo măng nước đục, làm bẩn lòng tôi."
Ông lão mỉm cười, an ủi cò:
"Đừng lo, ông sẽ xáo măng nước trong, để lòng cò con được sạch sẽ."
Bài học:
Câu ca dao "Con cò mà đi ăn đêm" là một bài học về lòng tốt và sự giúp đỡ lẫn nhau. Khi gặp khó khăn, chúng ta cần cất tiếng kêu cứu, sẽ có người tốt bụng giúp đỡ. Lòng tốt sẽ được đền đáp bằng lòng tốt.
Câu chuyện tưởng tượng:
Sau khi được ông lão cứu, chú cò cảm ơn ông rối rít. Ông lão dặn dò chú cò cẩn thận khi đi kiếm ăn ban đêm. Chú cò hứa sẽ ghi nhớ lời dặn của ông lão.
Từ đó, chú cò trở nên cẩn thận hơn. Chú chỉ kiếm ăn ban ngày và tránh những cành mềm yếu. Chú cò cũng thường xuyên đến thăm ông lão để hỏi thăm sức khỏe và bày tỏ lòng biết ơn.
Ông lão và chú cò trở thành những người bạn tốt của nhau. Họ thường xuyên chia sẻ những câu chuyện vui buồn trong cuộc sống.
Câu chuyện này cho thấy lòng tốt và sự giúp đỡ lẫn nhau có thể tạo nên những tình bạn đẹp đẽ.
Chú thích:
Liên hệ bản thân:
Bài thơ "Về thăm mẹ" của tác giả Đinh Nam Khương không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một tác phẩm chứa đựng những cảm xúc sâu lắng và thiêng liêng về tình mẫu tử. Khi tôi đọc bài thơ này, tôi không khỏi cảm thấy xúc động và đầy ý nghĩa. Trong bức tranh của bài thơ, nhân vật người con được vẽ nên như một hình ảnh của tất cả chúng ta - người con xa quê trở về thăm mẹ trong một chiều đông lạnh giá. Khung cảnh quen thuộc của ngôi nhà xưa, với những chi tiết nhỏ như chum tương, áo tơi, đàn gà và trái na cuối vụ, tất cả đều là những hình ảnh gắn liền với tuổi thơ và ký ức về mẹ. Những hình ảnh này không chỉ là miêu tả vật chất, mà còn chứa đựng sự hi sinh và tâm trí hy sinh không ngừng của người mẹ. Tác giả đã sử dụng những chi tiết tinh tế để gợi lên bức tranh hình ảnh chân thành và tươi vui của người mẹ. Đôi khi, không cần nhiều từ ngữ, chỉ một bức tranh hình ảnh đầy ý nghĩa có thể thấm sâu vào lòng người đọc. Điều này khiến cho bức tranh trong bài thơ trở nên sống động và gần gũi hơn, khiến cho người đọc cảm nhận được những tình cảm sâu sắc giữa người mẹ và người con. Hình ảnh người mẹ Việt Nam trong bài thơ không chỉ là một hình tượng cụ thể, mà còn là biểu hiện của hàng triệu người mẹ Việt Nam, những người phụ nữ yêu thương và hy sinh cho gia đình. Bài thơ này không chỉ là câu chuyện riêng của tác giả, mà còn là câu chuyện của hàng nghìn gia đình Việt Nam, nơi tình cảm gia đình và lòng bi kích được thể hiện một cách chân thành và sâu lắng. Bài thơ nhẹ nhàng mà ẩn chứa những điều sâu lắng, là một tác phẩm văn học đầy ý nghĩa và tinh tế về tình mẫu tử.