Theo tác giả, sống ở thế chủ động là sống như thế nào? Chỉ rõ một biện pháp tu từ
được sử dụng trong câu văn: “Sống mà không biết tự cứu lấy mình, sống thụ động buông thả, thì
cũng giống như một con bè trên dòng nước lớn, để mặc sóng gió xô đâu trôi đó, được chăng hay
chớ, rồi sẽ mệt nhoài vì giông bão”.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1: Miêu tả hành động của Chim Én cùng Dế Mèn bay lên bầu trời. Qua đó, gợi cho em lối sống tương trợ, hợp tác, đoàn kết trong xã hội. Hai con Chim Én không ngại giúp đỡ Dế Mèn, cùng nhau tạo nên trải nghiệm tuyệt vời cho cả ba.
Câu 2:
- Giúp mọi người cùng nhau đạt được mục tiêu chung.
- Tạo ra môi trường sống thân thiện, gắn kết.
- Giúp đỡ những người gặp khó khăn.
- Giúp con người vượt qua thử thách, phát triển bản thân.
Câu 3: Có 4 từ láy trong văn bản:
- nồng nàn
- vui tươi
- thơ thẩn
- say sưa
Câu 4:
Suy nghĩ của Dế Mèn khi muốn quẳng gánh nợ là ích kỷ, thiếu tinh thần trách nhiệm. Dế Mèn chỉ nghĩ đến bản thân mà không quan tâm đến việc mình đã nhận lời giúp đỡ Chim Én.
Câu 5:
Câu chuyện "Chim Én và Dế Mèn" là bài học ý nghĩa về lòng nhân ái, tinh thần đoàn kết và trách nhiệm trong cuộc sống.
Lắng nghe và bảo vệ ý kiến là hai kỹ năng quan trọng trong giao tiếp. Lắng nghe giúp ta hiểu rõ hơn về vấn đề, xây dựng mối quan hệ tốt đẹp và học hỏi từ người khác. Bảo vệ ý kiến giúp ta thể hiện bản thân, đạt được mục tiêu và khẳng định giá trị của mình.
Cả hai yếu tố này không đối lập nhau mà cần thiết cho một cuộc giao tiếp hiệu quả. Lắng nghe giúp ta tôn trọng ý kiến người khác, bảo vệ ý kiến giúp ta thể hiện quan điểm của mình. Kết hợp hai yếu tố này giúp ta đạt được sự cân bằng trong giao tiếp.
Lắng nghe không đồng nghĩa với việc đồng ý với mọi ý kiến, bảo vệ ý kiến không có nghĩa là không tôn trọng người khác. Cần phân tích thông tin và thể hiện quan điểm một cách lịch sự, tôn trọng để giao tiếp hiệu quả và thành công trong cuộc sống.
An-đéc-xen nhà văn nổi tiếng với những câu chuyện dành cho thiếu nhi. Các tác phẩm của ông luôn để lại những ấn tượng sâu đậm, những bài học sâu sắc cho các bạn nhỏ. Khi nhắc đến kho tàng truyện của ông ta không thể không nhắc đến truyện Cô bé bán diêm, một câu chuyện giàu giá trị nhân văn, nhân bản.
Truyện kể về số phận bi thương, bất hạnh của cô bé bán diêm. Cô bé vốn cũng có một gia đình hết sức êm ấm, hạnh phúc, với người bà hiện hậu, trong “ngôi nhà xinh xắn có dây thường xuân bao quanh”, nhưng tất cả chỉ còn là quá khứ xa xôi. Người bà, người mẹ yêu thương em lần lượt đã qua đời, em sống với người bố trong cảnh nghèo khổ, túng quẫn trên một căn gác tồi tàn, em phải đi bán diêm để kiếm sống.
Sự khốn cùng của em được tác giả đậm tô hơn nữa trong đêm giao thừa. Trong đêm đông lạnh giá, từng cơn gió thấu xương vù vù thổi, cô bé đầu trần, chân đất, bụng đói đang mang những phong diêm đi bán. Em không dám về nhà vì người cha nghiện rượu sẵn sàng đánh em nếu em chưa bán được gì. Em ngồi sát góc tường, mong mỏi mọi người rủ lòng thương mà mua cho mình.
An-đéc-xen đã xây dựng một loạt các hình ảnh tương phản, đối lập để làm nổi bật lên hoàn cảnh đáng thương của cô bé: ngôi nhà xinh xắn, ngập tình yêu thương chỉ còn trong quá khứ, hiện tại chỉ là tầng áp mái tồi tàn, với người cha luôn mắng chửi, đánh đập em; mọi người đang ngồi trong ngôi nhà sáng ánh đèn còn em một mình với bóng đêm, lạnh giá; trong mỗi căn nhà sực nức mùi ngỗng quay, mùi của gia đình hạnh phúc còn cô bé bụng đói cả ngày, cô đơn, buồn tủi. Với nghệ thuật tương phản tác giả đã làm rõ hơn nỗi bất hạnh của em. Cô bé không chỉ thiếu thốn, khốn khổ về vật chất mà con sống trong cảnh bị mọi người hờ hững, trong đó có cả bố - người đã sinh ra em.
Tác giả có sự kết hợp hài hòa giữa hiện thực và mộng tưởng thông qua các lần quẹt diêm của cô bé. Trong tác phẩm, cô bé quẹt diêm tất cả năm lần: lần một thấy chiếc lò sưởi, lần hai thấy ngỗng quay, lần thứ ba thấy cây thông, lần bốn thấy bà, lần năm em quẹt tất cả các que diêm còn lại để níu kéo người bà ở lại với mình. Trình tự quẹt diêm của em là hoàn toàn hợp lí, đi từ vật chất đến tinh thần: em muốn có lò sưởi, ngỗng quay bởi em đang phải chịu cái đói, cái lạnh; em thấy cây thông, người bà bởi nó gợi ra không khí gia đình ấm áp, tràn ngập tình yêu thương. Sự đan cài giữa hiện thực và mộng tưởng đem đến cho người đọc niềm xót xa, cảm thông sâu sắc trước số phận em bé. Những mộng tưởng của em bé đều xuất phát từ thực tế khổ đau: em mơ lò sưởi, bữa tiệc, cây thông,… vì em phải sống trong cảnh thiếu thốn, nghèo khổ. Em mơ thấy bà vì khi bà mất, em luôn sống trong cảnh thiếu tình yêu thương. Sau mỗi lần que diêm tắt là thực tế khắc nghiệt đổ ập vào em, khiến cho số phận của cô bé càng trở nên bất hạnh. Bởi vậy, em cố gắng quẹt những que diêm cuối cùng để níu kéo bà ở lại, để em được sống trong tình yêu thương. Nhưng cô bé cũng hiểu rằng, chỉ cần que diêm tắt đi thì hình ảnh bà cũng mất như tất cả những sự vật trước đó. Bởi vậy, em đã ước mình được đi cùng bà mãi mãi. Niềm mong ước của em vừa phản ánh khát khao được sống trong tình yêu thương, vừa thể hiện số phận bi kịch, bất hạnh của cô gái bé nhỏ, tội nghiệp.
Cái chết của cô bé cũng vô cùng thương tâm, gây ám ảnh với bạn đọc. Buổi sáng đầu tiên của năm mới, mọi người ai cũng vui vẻ, rạng rỡ nhưng em bé lại một mình chết ở xó tường, em chết vì lạnh, vì lòng người vô cảm không ai quan tâm, giúp đỡ em. Nhưng khi chết trên mặt em đôi má vẫn hồng, đôi môi như đang mỉm cười, vì em đã thoát khỏi cuộc sống bất hạnh, được đến với người bà yêu quý của mình. Thực tế đây là một cái kết mang tính chất bi kịch. Hạnh phúc với mỗi con người là ở thực tại, ở trần thế này nhưng em phải đến thế giới khác mới được hưởng trọn vẹn niềm hạnh phúc ấy.
Tác phẩm được xây dựng một kết cấu phù hợp với diễn biến sự việc và tâm lí nhân vật. Nghệ thuật tương phản đối lập càng làm nổi bật hơn nỗi bất hạnh của em bé: mồ côi, trong đêm tối một mình lang thang bán diêm đối lập với đường phố rực rỡ ánh đèn, những người xung quanh vui vẻ, hạnh phúc. Sự đan xen hài hòa hợp lí giữa hiện thực và mộng tưởng vừa làm rõ số phận bi thương, vừa khắc họa khát khao hạnh phúc của cô bé bán diêm.
Truyện Cô bé bán diêm thể hiện tình yêu thương sâu sắc của nhà văn đối với những số phận bất hạnh. Truyện truyền tải đến người đọc thông điệp giàu ý nghĩa, thấm đẫm giá trị nhân đạo: hãy yêu thương trẻ thơ và để cho chúng được sống một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc.
ôi, xin lỗi bạn nha! Bạn tham khảo trên mạng giúp mik nhá! Copy nó bị nhảy phông á bạn!
Bác Hồ đc miêu tả thật đẹp qua nét bút của nhà thơ Minh Huệ một trong những nhà thơ, ng con của cách mạng.Bác đc nhà thơ cách mạng miêu tả "Bóng Bác cao lồng lộng / Ấm hơn ngọn lửa hồng".Cho ta thấy Ng Cha già của dân tộc - một ng luôn lo lắng cho nhân dân cho cách mạng.Bác đc ví như ánh sáng của cả dân tộc ,là tia sáng cuối cùng của cách mạng và cứu nhân dân ra khỏi một màu đen như mực , không có lối thoát . Nó còn cho em thấy đc tác giả là một ng có đôi mắt thẩm mĩ cao.