Trong những năm tháng đi học ở trường , em đã từng được tham gia ,chứng kiến nhiều sự việc . Hãy viết bài văn biểu cảm về một sự việc có ý nghĩa để lại cho em ấn tượng sâu sắc
Giúp mik vs ạ mik đang cần gấp ạ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
=> Ngôn ngữ giản dị, gần gũi:
--> Bài thơ sử dụng những từ ngữ giản dị, mộc mạc, quen thuộc với đời sống thường ngày, tạo cảm giác gần gũi, dễ hiểu cho người đọc.
=> Hình ảnh thơ sinh động:
--> Bài thơ sử dụng nhiều hình ảnh thơ sinh động, gợi cảm như "tiếng ve", "tiếng ạ ời", "gió mùa thu", "bàn tay mẹ", "những ngôi sao", "ngọn gió",... giúp người đọc hình dung rõ ràng về cuộc sống bình dị của người mẹ và tình yêu thương của mẹ dành cho con.
=> Biện pháp tu từ so sánh, nhân hóa:
--> Bài thơ sử dụng biện pháp tu từ so sánh "bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về" và "những ngôi sao thức ngoài kia" để làm nổi bật tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho con.
--> Biện pháp nhân hóa "gió mùa thu" giúp cho hình ảnh mẹ trở nên gần gũi, ấm áp và dịu dàng hơn.
=> Nhịp điệu và gieo vần:
--> Bài thơ sử dụng nhịp điệu 3/2, 4/3, gieo vần lưng, vần ôm, tạo nên sự uyển chuyển, du dương, mượt mà cho bài thơ.
=> Âm thanh và tiết tấu:
--> Bài thơ sử dụng nhiều thanh bằng, thanh trắc đan xen, tạo nên âm thanh êm dịu, nhẹ nhàng, thể hiện tình cảm yêu thương của người con dành cho mẹ.
Em nên thay trạng ngữ chỉ thời gian: Mùa hè đến bằng trạng ngữ:
Khi tiếng ve râm ran gọi hè về,....Có rất nhiều loại quả ngon, mát dịu, hương thơm nồng đượm, rung rinh, trĩu quả trong vườn....
Hai câu thơ “Mẹ là tia nắng vàng tươi / Thắp lên ánh sáng trong người của con” là một hình ảnh thơ đẹp và đầy ý nghĩa. Hình ảnh so sánh mẹ với “tia nắng vàng tươi” đã thể hiện được tình yêu thương ấm áp, dịu dàng và sự quan tâm, chăm sóc vô bờ bến của mẹ dành cho con. “Tia nắng vàng tươi” là biểu tượng của sự ấm áp, của niềm vui và hạnh phúc. Mẹ cũng vậy, mẹ mang đến cho con những gì tốt đẹp nhất, là nguồn động viên, là chỗ dựa vững chắc cho con trong cuộc sống. “Thắp lên ánh sáng trong người của con” là một hình ảnh ẩn dụ đầy sáng tạo. Ánh sáng ở đây là biểu tượng cho tình yêu thương, cho sự hy sinh của mẹ. Mẹ đã mang đến cho con sự sống, nuôi dưỡng con bằng tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng. Mẹ là người đã dạy cho con biết cách sống, cách làm người, là người luôn bên cạnh con, động viên con vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Hai câu thơ tuy ngắn gọn nhưng đã thể hiện được tình cảm sâu nặng của người con đối với mẹ. Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời mỗi người, là người mà chúng ta cần yêu thương, trân trọng và báo đáp. Ngoài ra, hình ảnh thơ này cũng gợi cho chúng ta suy nghĩ về vai trò và vị trí của người mẹ trong gia đình. Mẹ là người phụ nữ vĩ đại, là chỗ dựa vững chắc cho con, là người luôn yêu thương và che chở cho con. Chúng ta cần phải yêu thương, trân trọng và báo đáp công ơn của mẹ.
+ Mùa hè là mùa của những trái cây nhiệt đới thơm ngon, trong đó em thích nhất là quả dưa hấu.
+ Nhắc đến mùa thu, ai ai cũng nhớ đến hương vị ngọt ngào, thơm lừng của những trái xoài chín vàng.
+ Trong vườn nhà em có một cây ổi sai trĩu quả, mỗi lần nhìn những trái ổi chín vàng ươm, em lại thèm thuồng.
- Nhắc đến mùa hè ngoài gợi nhớ trong tâm hồn bạn những cây kem mát lạnh hay những chuyến du lịch vui vẻ thì không thể quên công lao của những bạn trái cây đã giúp chúng ta thoát khỏi sự nóng bức của ngày hè. Và dĩ nhiên, người bạn luôn bên tôi mỗi khi nóng bức là trái dưa hấu mát lạnh.
- Xoài là một loại quả mỗi khi nhắc đến chúng ta sẽ nghỉ đến vị chua chua ngọt ngọt của nó, từ đó kích thích vị giác của những người đã thưởng thức nó. Cho nên xoài là lựa chọn tối ưu cho một số gia đình.
- Ba tôi - "trái ổi" thứ 2 của nhà tôi. Sở dĩ có biệt danh đó vì ông là một người rất thích ăn ổi. Mỗi khi ăn xong ba tôi đều phải ăn tráng miệng bằng ổi, khi đi uống cafe ông cũng không ngần ngại gọi ngay cho mình một ly nước ép ổi hoặc sinh tố ổi. Lí do mà ba tôi nghiện ổi cũng dễ hiểu thôi, vì ổi có vị rất thơm ngon lôi cuốn người ăn khiến cho họ phải mê mẫn và quan trọng hơn hết ổi rất tốt cho sức khỏe.
Mạng xã hội ngày càng trở nên phổ biến và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống hiện đại. Bên cạnh những tiện ích to lớn mà mạng xã hội đem lại thì nơi đây cũng tiềm ẩn nhiều tác hại nếu chúng ta lạm dụng nó.
Vì quá lạm dụng mạng xã hội mà một số người hiện nay rơi vào trạng thái "sống ảo". Sống ảo khiến họ đánh mất đi quyền giao lưu, quyển được tham gia trực tiếp vào các hoạt động ngoại khóa mà ở đó các bạn có thể trực tiếp kết bạn, trực tiếp trò chuyện với những con người thật. Nhưng họ lại chọn ngồi một chỗ và chỉ cần gõ, một cú click chuột là có thể kết bạn giao lưu với mọi người ở khắp nơi. Nếu hàng ngày bạn dành quá nhiều thời gian ngồi trước màn hình máy tính, nhắn tin trò chuyện với những người mới quen, những người xa lạ thì những người bạn ngoài đời, những người thân quen của bạn thì dường như bạn đang quên mất và bỏ qua sự tồn tại của họ. Những trò chơi trên Internet cũng khiến giới trẻ dễ nghiện, từ đó dẫn tới xao nhãng, thậm chí quên ăn, quên ngủ chỉ để chơi trò chơi.
Với học sinh, mạng xã hội giúp các em kết nối với nhau mà không cần đến lớp, có thể trao đổi và chia sẻ bài học. Có rất nhiều tài liệu học bổ ích hỗ trợ các em trong quá trình học tập và phát triển kỹ năng sống. Cũng có thể kết bạn từ khắp nơi trên thế giới. Nhưng mạng xã hội giống như con dao hai lưỡi, nó cũng tiềm ẩn nguy cơ xấu. Các em học sinh thường còn non nớt về kỹ năng sống nên dễ trở thành mục tiêu của những kẻ xấu. Nghiện mạng xã hội còn ảnh hưởng đến sức khỏe: cận thị, đau mỏi vai gáy,...cũng ảnh hưởng đến cả học tập, có những em mải kết bạn, trò chuyện mà quên đi nhiệm vụ chính là học tập.
Vì vậy, hãy sử dụng mạng xã hội một cách văn minh, phụ huỳnh nên chú ý theo sát các con, tiếp cận với những luồng thông tin chính thống, tích cực, không hùa theo những thông tin xấu.
Bài thơ "Đưa con đi học" của Tế Hanh là một bức tranh sinh động về ngày đầu tiên đi học của một đứa trẻ. Bài thơ đã thể hiện thành công tình cảm yêu thương, dạt dào của người cha dành cho đứa con của mình. Mở đầu bài thơ là hình ảnh người cha đưa con đi học trong buổi sáng mùa thu:
"Sáng nay mùa thu sang
Cha đưa con đi học
Sương đọng cỏ bên đường
Nắng lên ngời hạt ngọc"
Bức tranh thiên nhiên mùa thu được miêu tả qua những hình ảnh quen thuộc như sương đọng, nắng lên, hạt ngọc... tạo nên một khung cảnh đẹp đẽ, thơ mộng. Tuy nhiên, trong khung cảnh ấy lại ẩn chứa một nỗi buồn man mác. Đó là nỗi buồn của người cha khi con mình đã lớn, đã đến lúc phải đi học, xa vòng tay yêu thương của cha mẹ. Tiếp theo, bài thơ miêu tả tâm trạng của đứa trẻ khi lần đầu tiên đến trường:
"Lúa đang thì ngậm sữa
Xanh mướt cao ngập đầu
Con nhìn quanh bỡ ngỡ
Sao chẳng thấy trường đâu?"
Đứa trẻ nhìn cảnh vật xung quanh và cảm thấy bỡ ngỡ, không biết trường học ở đâu. Nỗi bỡ ngỡ ấy thể hiện sự non nớt, thơ ngây của đứa trẻ. Cuối cùng, bài thơ thể hiện niềm vui sướng của người cha khi con mình đã tìm được trường:
"Hương lúa toả bao la
Như hương thơm đất nước
Con ơi đi với cha
Trường của con phía trước"
Hương lúa thơm ngào ngạt như hương thơm của đất nước. Người cha muốn con mình cảm nhận được hương thơm ấy và biết yêu quê hương, đất nước. Trường học hiện ra trước mắt đứa trẻ như một thế giới mới đầy ắp điều kỳ diệu. Bài thơ "Đưa con đi học" là một bài thơ hay, giàu cảm xúc. Bài thơ đã thể hiện thành công tình cảm yêu thương của người cha dành cho đứa con của mình. Bài thơ cũng gợi cho chúng ta những suy nghĩ về tuổi thơ và về mái trường. Bài thơ "Đưa con đi học" đã gợi cho em nhiều cảm xúc. Em cảm động trước tình yêu thương của người cha dành cho đứa con của mình. Em cũng cảm thấy bồi hồi khi nhớ về ngày đầu tiên đi học của mình. Bài thơ đã giúp em hiểu được tầm quan trọng của việc học tập. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ.
=> Nỗi buồn man mác, hiu quạnh:
+ Khung cảnh thiên nhiên:
--> Bến vắng, đò biếng lười, quán tranh im lìm, cỏ non tràn biếc, bướm rập rờn...
--> Hình ảnh tĩnh lặng, đượm buồn, gợi cảm giác hoang vắng, quạnh hiu.
+ Âm thanh:
--> Tiếng mưa rơi "êm êm", tiếng sáo đen "mổ vu vơ", tiếng cò "vụt bay ra"...
--> Âm thanh lẻ loi, thưa thớt, càng tô đậm thêm sự vắng vẻ, buồn thương.
=> Nét đẹp thanh bình, thơ mộng:
+ Bức tranh thiên nhiên sau cơn mưa:
--> Lúa xanh rờn, ướt lặng, cò trắng bay lả tả...
--> Hình ảnh tươi sáng, gợi cảm giác thanh bình, yên ả.
+ Con người:
--> Cô gái yếm thắm cúi cuốc cào cỏ ruộng.
--> Hình ảnh con người lao động bình dị, làm cho bức tranh thêm sinh động.
=> Nỗi niềm u hoài, bâng khuâng:
--> Khung cảnh thiên nhiên và con người đan xen, hòa quyện, thể hiện tâm trạng của nhà thơ:
--> Buồn man mác, hiu quạnh nhưng vẫn có nét đẹp thanh bình, thơ mộng.
--> Nỗi niềm u hoài, bâng khuâng trước cuộc sống.
=> Niềm tin vào cuộc sống:
+ Hình ảnh cô gái yếm thắm cúi cuốc cào cỏ ruộng:
--> Biểu tượng cho sức sống tiềm tàng, mãnh liệt.
--> Thể hiện niềm tin vào tương lai tươi sáng.
Ta là Lê Lợi, chủ tướng của nghĩa quân Lam Sơn. Giặc Minh sang xâm lược nước ta. Chúng bóc lột nhân dân đến tận xương tủy. Điều đó khiến cho ta vô cùng đau lòng.
Ta quyết định thành lập nghĩa quân, lấy tên là Lam Sơn ngày đêm rèn sức luyện tài để đợi ngày đánh giặc. Do nghĩa quân mới thành lập chưa lâu nên lực lượng còn non yếu lại gặp nhiều khó khăn: thiếu thốn lương thực, vũ khí…
Hồi ấy, ở Thanh Hóa có một người tên là Lê Thận làm nghề đánh cá. Lê Thận khi kéo lưới thấy nặng tưởng rằng cá to. Hóa ra khi vớt lên chỉ thấy một thanh thanh sắt, liền vứt xuống sông. Liên tiếp ba lần như vậy, chắc hẳn Lê Thận thấy kỳ lạ nên đã quyết định đem về nhà. Về sau, Lê Thận tham gia nghĩa quân Lam Sơn, chiến đấu vô cùng dũng cảm. Chuyện này về sau ta nghe Lệ Thận kể lại mới hiểu rõ đó là ý trời.
Một lần nọ, ta cùng tùy tùng đến thăm nhà Lê Thận. Bỗng nhiên thấy phía góc nhà lóe sáng, ta tiến đến gần xem là cầm lên xem là vật thì gì thì thấy hai chữ “Thuận Thiên”. Trong một lần bị giặc đuổi, ta cùng tùy tùng đi qua một khu rừng, nhặt được một cái chuôi. Ta trèo lên cây xem thử thì thấy một cái chuôi gươm nạm ngọc quý giá. Bỗng nhớ đến lưỡi gươm nhà Lê Thận, ta mang chuôi về tra vào lưỡi gươm thì vừa như in.
Một năm trôi qua, nhờ có gươm thần giúp sức, nghĩa quân của ta đánh đến đâu thắng đến đó. Thanh thế ngày một vang xa. Quân Minh được dẹp tan. Ta được nhân dân tôn lên làm vua lấy niên hiệu là Lê Thái Tổ.
Một ngày nọ, ta cho cưỡi thuyền trên hồ Tả Vọng thì thấy một con Rùa Vàng nổi lên. Rùa không sợ người, còn nói với với ta:
- Việc lớn đã thành. Xin bệ hạ trả lại gươm báu cho đức Long Quân.
Sau khi nghe Rùa Vàng nói, ta bèn đem gươm báu trả lại rồi nói:
- Xin cảm tạ ngài cùng đức Long Quân đã cho mượn gươm báu để đánh tan quân giặc, bảo vệ nước nhà.
Nghe xong, Rùa Vàng gật đầu rồi lặn xuống hồ. Từ đó, người dân đổi tên hồ Tả Vọng thành hồ Gươm (hay còn gọi là hồ Hoàn Kiếm).
Trong những năm tháng đi học ở trường, có một sự kiện đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc và mang ý nghĩa đặc biệt. Đó là cuộc thi văn nghệ trong lễ kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam.
Tôi vẫn nhớ rõ ngày đó, toàn trường sôi động với các tiết mục biểu diễn từ học sinh và giáo viên. Từ những bài thơ ngắn, tiểu phẩm hài hước đến các màn nhảy và ca hát, mọi thứ đều được chuẩn bị kỹ lưỡng và đầy sáng tạo.
Tuy nhiên, điều khiến tôi ấn tượng nhất không phải là các tiết mục trình diễn, mà là bài diễn văn của một học sinh lớp 11. Cậu bạn đó đã chia sẻ về hành trình học tập và những khó khăn mà mình đã trải qua. Anh ấy đã nói về sự hỗ trợ và khích lệ từ thầy cô giáo, về những bài học và bài kiểm tra mà mình đã vượt qua, và về ước mơ và hoài bão của mình trong tương lai.
Điều đặc biệt là cậu bạn không chỉ nói về thành công mà mình đạt được, mà còn chia sẻ về những thất bại và khó khăn trên con đường học tập. Anh ấy đã dùng những từ ngữ chân thành và cảm động để mô tả những cảm xúc và suy tư của mình, khiến cho toàn bộ hội trường im lặng và cảm động.
Sau bài diễn văn đó, không chỉ có tôi mà cả hội trường cũng nhận ra giá trị của việc học và sự quan trọng của sự nỗ lực và kiên nhẫn. Bài diễn văn đó đã làm cho chúng tôi nhớ mãi và cảm thấy tự hào về trường học của mình, cũng như trân trọng hơn công lao của thầy cô giáo.
Từ đó, sự kiện đó không chỉ là một cuộc thi văn nghệ thông thường mà còn là một trải nghiệm ý nghĩa, giúp cho tôi nhận ra giá trị của học hành và sự khích lệ từ những người thầy yêu nghề. Đó là một bài học quý giá mà tôi sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng suốt cuộc đời học sinh của mình.