viết 1 đoạn văn ngắn tả y sĩ đang chăm sóc răng,miệng cho các bạn học sinh tại trường em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trả lời
Trạng ngữ là: Loang loáng trong các lùm cây
Học tốt
Các tỉnh ven biển (Minh Hải, Bến Tre, Trà Vinh, Sóc Trăng, Hà Tĩnh, Nghệ An, Thái Bình, Hải Phòng, Quảng Ninh) có phong trào trồng rừng ngập mặn
Trạng ngữ : Chiều chiều
Chủ ngữ : hoa thiên lí
Vị ngữ : cứ thoảng nhẹ đâu đây, lọc qua không khí rồi bay nhẹ đến, rồi thoáng cái lại bay đi.
Trạng ngữ : Tháng tám, tháng chín,
Chủ ngữ : hoa ngâu
Vị ngữ : cứ nồng nàn những viên trứng cua tí tẹo ẩn sau tầng
lá xanh rậm rạp
Chúc bạn học tốt nhaaaa
41,23 : 7,8 - 12,2 : 7,8 + 18,862 : 7,8
= 7,8 : (41,23 - 12,2 + 18,862)
= 7,8 : (29,03 + 18,682)
=47,712
MB:+ giới thiệu về cô y tá chữa răng miệng ở trường
+ hoàn cảnh gặp cô
TB:+ khuôn mặt cô trái xoan
+ thân hình cô thon thả
+ mái tóc cô óng mượt
+ đôi mắt co tràn đầy tình yêu thương
+ đặc biệt là đôi môi, cô sở hữu một nụ cười thiên thần
+ khi cô cười, mọi thứ đau đớn bay đi hết
+ cô nhẹ nhàng hỏi bạn tên gì, bị đau răng không
+ bàn tay cô thoăn thoắt lấy thuốc
+cô làm việc rất uyển chuyển linh động
+ lớp đều thích cô
+ có cô y tá chữa bệnh làm chúng em có thêm động lực để học hành
KB:+ cả lớp đều muốn xúm vào cô để nói chuyện và lưu giữ những gì cô đã truyền đạt cho các em bảo về răng miệng
CHÚC BẠN HỌC TỐT
MB:+ giới thiệu về cô y tá chữa răng miệng ở trường
+ hoàn cảnh gặp cô
TB:+ khuôn mặt cô trái xoan
+ thân hình cô thon thả
+ mái tóc cô óng mượt
+ đôi mắt co tràn đầy tình yêu thương
+ đặc biệt là đôi môi, cô sở hữu một nụ cười thiên thần
+ khi cô cười, mọi thứ đau đớn bay đi hết
+ cô nhẹ nhàng hỏi bạn tên gì, bị đau răng không
+ bàn tay cô thoăn thoắt lấy thuốc
+cô làm việc rất uyển chuyển linh động
+ lớp đều thích cô
+ có cô y tá chữa bệnh làm chúng em có thêm động lực để học hành
KB:+ cả lớp đều muốn xúm vào cô để nói chuyện và lưu giữ những gì cô đã truyền đạt cho các em bảo về răng miệng
học tốt !!!
Hôm nay là ngày thầy thuốc Việt Nam làm em nhớ đến một người thầy thuốc: bác sĩ Lê Thị Thanh Xuân, người đã trực tiếp chăm lo, săn sóc bệnh cho Nội của em hồi Nội nằm điều trị tại bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu.
Bác sĩ Xuân có dáng người thanh tú. Khuôn mặt hình trái xoan, mái tóc đen nhánh luôn buông xõa xuống bờ vai. Đôi mắt tròn và vẻ mặt luôn tươi tỉnh. Cũng như các cần bộ y tế khác, bác sĩ Xuân mặc một chiếc áo khoác trắng dài đến. đầu gối và đội chiếc mũ trắng, dáng đi nhanh nhẹn, hoạt bát.
Ngay buổi đầu tiên Nội em nhập viện, bác sĩ đã ân cần thăm hỏi bệnh tình của Nội, đỡ Nội nằm xuống, cẩn thận sửa lại nệm, gối, lấy chiếc mền đắp lên người Nội như một người con chăm sóc cha, rồi bác sĩ quay lại nói với người y tá của mình, chuẩn bị dụng cụ để đo nhiệt độ cho Nội. Bác sĩ dặn đi dặn lại: “Cụ giữ ống nhiệt kế cho chặt, mười lăm phút sau cháu xin lại”. Chăm sóc Nội em xong, bác sĩ đi sang giường bệnh khác để thăm bệnh cho một bác đã lớn tuổi. Trong khi làm, nhìn gương mặt bác sĩ thật hiền từ, nhân ái. Xong việc bác sĩ ân cần nói với bệnh nhân: “Khi nào cô thấy đau trở lại, nhớ gọi y tá báo cho tôi biết”. Cứ ân cần cẩn thận như thế, bác sĩ đi hết giường nọ đến giường kia. Cả phòng có tám giường thì cả tám bệnh nhân đều được bác sĩ thăm hỏi. Tất cả bệnh nhân đều nhìn bác sĩ với một sự tin yêu, trìu mến. Em nhớ có lúc quay lại giường Nội, bác sĩ còn hỏi han việc học hành của em và dặn dò em lưu ý động viên, an ủi Nội. Lúc bác sĩ nói, em nghe giọng nói thật ấm áp và đầy sự thông cảm sẻ chia.
Khi khỏi bệnh, Nội trở về nhà, gia đình em chia tay với bác sĩ. Cả em và Nội đều lưu luyến. Hôm nay nhớ lại em càng cảm phục sự tận tình chu đáo của bác sĩ Xuân. Em muốn mình sau này lớn lên cũng sẽ trở thành bác sĩ để cứu giúp mọi người, làm những điều thiện giúp đời.
ko phải baì của mình nha mình chỉ đang cho bạn xem một bài văn mẫu để góp ý thôi nha
Cuối tuần vừa rồi em được mẹ đưa đi nhổ răng sâu. Ở đó, em được gặp bác sĩ Bích - người giúp em cảm nhận được tấm lòng ấm áp của một y sĩ.
Bác sĩ Bích trông còn khá trẻ, khoảng hơn 30 tuổi mà thôi. Cô ấy có vóc dáng đầy đặn, nhưng vẫn rất gọn gàng và nhanh nhẹn. Để đảm bảo an toàn, cô Bích mặc bộ đồng phục trắng tinh của bệnh viện và đeo khẩu trang che kín cả khuôn mặt. Ngay cả mái tóc cũng được búi gọn trong chiếc mũ. Tuy không thể nhìn thấy khuôn mặt của cô, nhưng lắng nghe giọng nói dịu dàng, ấm áp em vẫn có thể chắc chắn rằng cô Bích rất xinh đẹp.
Sau khi hỏi về một số thông tin cơ bản, em bắt đầu được bác sĩ Bích nhổ răng. Vì chân răng đã lung lay nên công việc sẽ khá đơn giản. Tuy nhiên em vẫn rất lo lắng, nên tay chân cứ run lên. Thấy thế, bác sĩ đã dịu dàng cầm tay em, nói những lời thủ thỉ dịu dàng. Cô ấy còn kể một vài câu chuyện cười để em quên đi nỗi sơn. Cuối cùng, với động tác dịu nhẹ của bác sĩ, em đã nhổ được chiếc răng sâu mà chẳng đau tí nào. Trước lúc về, bác còn cẩn thận dặn dò em những điều cần lưu ý khi mới nhổ răng nữa. Thật là tận tâm.
Em quý bác sĩ Bích lắm. Em mong rằng không chỉ cô ấy, mà còn tất cả các y bác sĩ khác luôn luôn khỏe mạnh để có thể khám chữa cho thật nhiều người.