K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bạn Thơ nói một câu rất đẹp đẽ 

Nhà của đẹp đẽ, sáng sủa

Bức tranh của bạn mai thật đẹp đẽ

K MK NHA ♥♥♥

24 tháng 10 2018

câu 1 : phương thức biểu đạt trong đoạn trích là : tự sự

24 tháng 10 2018

câu 1: PTBĐ: tự sự

câu 2:Mã Lương yêu lao động. Là người khảng khái, cứng cỏi vì nghĩa lớn.

Tôi y Phùng Thế Anh : ♥♥♥

Câu 1:

Phương thức biểu đạt chính là : Tự sự

Câu 2:

Đoạn trích giúp e hiểu về phong túc tập hán của dân tộc là :

Làm bánh chưng bánh giầy để cúng lễ tổ tiên vào dịp Tết Nguyên Đán

Câu 3 :

Làm bánh chưng bánh giầy để cúng lễ tổ tiên vào dịp Tết Nguyên Đán giải  thích sự ra đời của bánh chưng bánh giầy. Việc làm đó còn để nhớ về tổ tiên , tỏ lòng  biết ơn tôn kính Đất, Trời và đề cao công việc nhà nông.

NHỚ K MK NHA ♥♥♥

24 tháng 10 2018

cảm ơn bn nha

24 tháng 10 2018

Bạn lên mạng nhé!

Mk bận rùi!

meo meo!

#meo#

24 tháng 10 2018

Ngày ấy, ở núi rừng phía bắc, trong dòng họ thần Nông, ta được xem là một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần. Cha mẹ đã đặt tên ta là Âu Cơ.

Quanh vùng nhiều chàng trai tài giỏi đã đến cầu hôn, nhưng chưa ai chiếm được tình cảm của ta. Cha mẹ ta ngày đêm khuyên bảo: Con đã đến tuổi phải lấy chồng, cha mẹ không ép nhưng trong số các chàng trai đến cầu hôn, con hãy chọn lấy một người. Vì thương cha mẹ, nhiều đêm ta không thể ngủ được vì chẳng biết chọn ai trong khi mình không yêu chàng nào trong số họ. Cuộc sống trôi đi thật tẻ nhạt, ta nghe người ta đồn rằng, ở vùng đất Lạc Việt có nhiều hoa thơm cỏ lạ, bèn xin cha mẹ đến đó tham quan.

Vào một buổi sáng đẹp trời, ta đang dạo trên bờ biển sạch đẹp vô cùng, từng đợt sóng xô bờ tung lên trắng xoá. Chẳng cần suy nghĩ gì, ta đã chạy xuống biển để đùa cùng sóng. Sóng biển cùng những làn gió mát lạnh đã làm ta quên hết những buồn phiền, lo âu. Ta cùng các hầu nữ cứ thoả thích đẫm mình, giỡn đùa cùng nhau trên biển. Chẳng biết từ lúc nào những đợt sóng đã đưa chúng ta ra quá xa bờ. Đến lúc tất cả đều mệt mỏi thì không có cách nào để vào bờ được, chỉ còn cách kêu cứu, tiếng kêu vang vọng cả một vùng. Thế rồi, trong nháy mắt, xuất hiện một chàng trai mình rồng, sức khoẻ vô địch, thần dùng phép lạ đã nhanh chóng đưa tất cả vào bờ. Sau khi trấn tĩnh lại, ta mới nói với chàng: Chàng ơi! Nhờ ơn chàng cứu nạn. Trước khi báo đáp ơn chàng thiếp muốn chàng cho biết họ tên quê quán. Nghe nói đến ơn huệ, chàng nói với tôi giúp người, cứu nạn, diệt trừ Ngư Tinh, Hồ Tinh, quỷ quái là việc chàng vẫn thường làm. Chàng là một vị thần thuộc nòi rồng, con trai thần Long Nữ tên là Lạc Long Quân, sống ở dưới nước. Thỉnh thoảng chàng lên cạn diệt trừ yêu quái bảo vệ dân lành, dạy cho dân biết cách trồng trọt, chăn nuôi, cách ăn ở. Xong việc chàng lại về Thuỷ Cung với mẹ.

Thế rồi một ngày không xa, chàng đã tìm đến và cầu hôn với ta. Ta vô cùng vui sướng vì ước mơ của mình đã trở thành hiện thực. Cha mẹ ta cũng rất hài lòng vì Lạc Long Quân là một chàng trai tài giỏi thật xứng đôi với ta. Cha mẹ đã chọn ngày lành tháng tốt tổ chức cho chúng ta một đám cưới linh đình. Sau đó hai vợ chồng ta về sống ở cung điện Long Trang.

Ít lâu sau, ta có mang. Đến kỳ sinh, thật kỳ lạ ta sinh ra một cái bọc trăm trứng, trăm trứng nở ra trăm người con hồng hào đẹp đẽ lạ thường. Đàn con không cần bú mớm mà tự lớn lên như thổi, mặt mũi khôi ngô, khoẻ mạnh như thần.

Thế rồi một hôm, Lạc Long Quân vốn quen ở dưới nước không quen sống mãi ở trên cạn nên đành từ biệt mẹ con ta để trở về thuỷ cung. Ở lại một mình cùng đàn con, tháng ngày chờ mong, buồn tủi. Ta liền gọi chàng lên mà than rằng:

- Sao chàng bỏ thiếp mà đi, không cùng thiếp nuôi các con?

Chàng nói:

- Ta vốn nòi rồng ở miền nước thẳm, nàng là dòng tiên ở chốn non cao. Kẻ ở cạn, người ở nước, tính tình, tập quán khác nhau khó mà ăn ở cùng nhau một nơi lâu dài được. Nay ta đưa năm mươi con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau cai quản các phương. Kẻ miền núi, người miền biển, khi có việc gì thì giúp đỡ nhau, đừng quên lời hẹn.

Nghe chàng nói cũng có lí ta cùng các con nghe theo. Thế rồi chúng ta chia tay nhau lên đường.

Người con trưởng theo ta được tôn lên làm vua, lấy hiệu là Hùng Vương, đóng đô ở đất Phong Châu, đặt tên nước là Văn Lang. Triều đình có tướng văn, tướng võ, con trai vua gọi là Lang, con gái vua gọi là Mị Nương, khi cha chết thì truyền ngôi cho con trưởng, mười mấy đời truyền ngôi vua đều lấy hiệu là Hùng Vương. Không hề thay đổi. Cũng bởi sự tích này mà về sau, người Việt Nam ta - con cháu Vua Hùng - khi nhắc đến nguồn gốc của mình, thường xưng là con Rồng Cháu Tiên.

24 tháng 10 2018

“Mẹ ” một tiếng nói đơn sơ  nhưng sao tha thiết thế !

Quả thật đúng như vậy! mẹ là người đã sinh ra em, nuôi lớn em cho đến tận bây giờ, đối với em mẹ là người tuyệt vời nhất.

            Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, cái tuổi đã qua thời thanh xuân  nhưng trông mẹ vẫn rất đẹp. Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da của mẹ dám nắng, vì sao ư ? vì mẹ là một người nông dân, quanh năm mẹ tảo tần bên ruộng đồng, mẹ chăm lo chô từng nhánh mạ, từng hạt lúa để góp phần tạo cuộc sống ấm. Thời gian thấm thoát trôi qua, em chợt nhìn lại, mái tóc mẹ đã bạc đi nhiều ! mỗi lần nhổ tóc bạc cho mẹ, lòng em lại đau nhói vì em biết rằng, bao nhiêu sợi tóc bạc là bấy nhiêu sự lo toan, chăm sóc của mẹ cho gia đình. Mẹ có khuôn mặt hình trái soan,  nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt bồ câu đen láy, ẩn chứa trong đôi mắt ấy là cả một biển trời yêu thương. Cặp lông mày hình cánh cung, ôm gọn lấy đôi mắt hiền dịu, mẹ có đôi môi đỏ tươi, mối khi mẹ cười, mọi phiền muộn như tan biến. Mỗi khi en gặp khó khăn, gặp nụ cười của mẹ, nó như nguồn động lực giúp em vững bước vượt qua. Dù thời đại đã thay đổi nhiều nhưng mẹ em thì không. Mẹ không đánh son phấn, không đi giày cao gót, không mặc những quần áo xa xỉ, quá đắt tiền, mẹ vấn bình dị như ngày nào. Mỗi lần em hỏi mẹ “Mẹ ơi sao mẹ không sắm đồ diện như cô thoa, cô thuỷ ạ? ”. Mẹ chỉ mỉm cười và nói với em: “Mẹ không cần diện, chỉ cần được sống hạnh phúc bên các con và bố là đủ rồi !”. Lúc ấy sao em thấy mẹ đẹp thế ! Mẹ đẹp không những về bên ngoài mà còn đẹp cả về tâm hồn, về tấm lòng.

 Mẹ hết lòng chăm lo cho gia đình . Mẹ luôn dạy em những điều hay lẽ phải, mẹ dạy em phải biết chăm chỉ học tập, rèn luyện đạo đức tốt để không phụ lòng cha, mẹ, ông, bà và thầy cô. Sau khi ăn cơm xong, mẹ lại dạy em học bài, tuy không phải là cô giáo nhưng tất cả những bài tập nâng cao mẹ đều giải được. Nghe các cô bác bạn của mẹ kể lại, ngày xưa mẹ học giỏi lắm, không những vậy mà mẹ còn hát hay, là một cán bộ lớp vô cùng mẫu mực nữa! Mẹ là người rất tâm lí. Mẹ thường kể cho em nghe những câu chuyện về tuổi học trò, những kinh nghiệm quý báu mà mẹ đã trải qua. Mỗi tối chủ nhật, cả nhà em lại sum vầy bên nhau để nói chuyện, thưởng thức những món ăn do bàn tay khéo léo của mẹ chế biến, những lúc như vậy em lại cảm thấy mình thật hạnh phúc vì có người mẹ tuyệt vời đến vậy! Mẹ còn là một người con dâu hiếu thảo, mẹ chăm lo, giặt giũ cho ông bà. Đối với hàng xóm, mẹ tận tình giúp đỡ khi họ gặp khó khăn, mẹ là người hoà giải khi họ có xích mích. Mẹ được mọi người yêu quý và phong cho danh hiệu “ Người đàn bà của hoà bình”. Em nhớ lần ấy, em được nhà trường cử đi thi học sinh giỏi cấp huyện. Em đã chuẩn bị rất kỹ cho kỳ thi, thế nhưng cuối cùng em lại không giải được. Trong lòng thất vọng tràn trề, tối hôm ấy, em đóng cửa một mình trong phòng, ngồi khóc thút thít. Mẹ đẩy cửa bước vào, nhẹ nhàng ngồi cạnh em, rồi nói: “Con đừng khóc, có thất bại thì mới có thành công, chỉ cần con cố gắng, điều con mong muốn sẽ thành sự thật”. Mẹ nói rồi đưa tay lên lau nước mắt cho em, bàn tay mẹ khô ráp nhưng em thấy sao nó ấm áp thế. Như hiểu ra lời nói của mẹ, em đưa tay lên ôm mẹ rồi nói trong tiếng nấc: “ Mẹ ơi, con hiểu rồi, con xin lỗi mẹ”. Mẹ và em nhìn nhau mỉm cười, ánh mắt mẹ âu yếm như tiếp thêm sức mạnh cho em, em thầm nhủ trong lòng: “ Nhất định mình sẽ thành công”.

            Mẹ của em là như thế đó! Giờ đây, khi đã lớn khôn em mới hiểu hết nỗi lòng của mẹ. “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm”!  

24 tháng 10 2018

bạn tự biết mình ko biết

24 tháng 10 2018

I don't now!

đừng bấm "Đọc tiếp" thê thảm lắm!

nếu bn biết bấm đọc tiếp thì bn cũng biết bấm thu gọn!bấm đi!ai biểu lanh chanh bấm đọc tiếp chi !hâh!