Bánh gì phiền nhất?
(Ai trả lời đúng và nhanh nhất mình sẽ tick, hạn là chiều nay)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu a các điệp ngữ là: nhị vàng, bông trắng, lá xanh, bùn.
Còn câu b các điệp ngữ là: nụ tầm xuân, hái.
k cho mình nhaaaa!
rong đầm gì đẹp bằng sen,
Lá xanh, bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh,
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”.
Đất nước Việt Nam thân yêu có muôn vàn cây lá khác nhau, hoa thơm qủa ngọt bốn mùa. Một màu xanh bát ngát bao trùm sông núi. Cảnh trí thiên nhiên tuyệt cú vời “non xanh nước biếc như tranh họa đồ”. Lòng người hồn hậu, giàu tình yêu thương. Những khúc dân ca, những bài ca dao cùng với sữa mẹ, lời ru của bà vừa thấm sâu vào tâm hồn mỗi chúng ta. Con trâu, con cò, con bống, hoa sen, hoa bưởi, hoa cà… cùng với lời ca tình nghĩa đem đến cho ta men say cuộc đời, làm vơi đi ít nhiều lam lũ, vất vả. Tiếng hát của ai vừa từng làm xúc động, tự hào:
“Chẳng thơm cũng thể hoa nhài - Chẳng thanh lịch cũng con người Thượng kinh”. Tiếng ca của ai vừa từng làm ta bâng khuâng:
“Hoa thơm thơm lạ thơm lùng
Thơm cành, thơm rễ, người trồng cũng thơm”.
Và còn hoa sen trong đầm vừa làm ta say mê từ thuở ấu thơ qua lời ru của mẹ. Năm tháng vừa trôi qua, hồi tưởng lại, ta càng cảm giác lòng mẹ ngạt ngào hương sen:
“Trong đầm gì đẹp bằng sen,
Lá xanh, bông trắng lại chen nhị vàng.
Nhị vàng bông trắng lá xanh,
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”.
Cảnh đầm sen đẹp quá. Và lòng người cũng đẹp như sen. Sen là loại cây, loại hoa đẹp nhất trong đầm. Hoa súng, hoa lục bình, hoa muống màu tím biếc vừa đẹp, nhưng không thể so sánh với sen. Bằng cách nói so sánh “gì đẹp bằng”, tác giả tự hào khẳng định: “trong đầm gì đẹp bằng sen”. Câu thứ hai giới thiệu cụ thể vẻ đẹp của đầm sen. Nhà thơ dân gian đang cùng chúng ta say mê ngắm đầm sen một ngày hè đẹp”
“Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng”
Trên mặt hồ trong vắt, lá sen xanh xoè ra như những chiếc lọng xinh xinh, những bông sen trắng, sen hồng nở xòe ra, nhị hoa màu vàng tươi, tỏa hương thơm ngào ngạt. Lá, hoa, nhị, xanh, trăng, vàng, bấy nhiêu nét vẽ chấm phá trong một câu câu thơ tám từ mà làm nổi bật vẻ đẹp của sen với màu sắc hài hòa. Sự thần diệu của lời ca là chẳng nói đến hương sen mà người đọc vẫn cảm giác hương sen tỏa ngát, tâm hồn lâng lâng.
Câu thứ ba đổi vần một cách kỳ lạ. hai hình ảnh “lá xanh” và “nhị vàng” được giao hoán cho nhau. Câu thứ ba hầu như khép lại câu thứ hai (giản lược) hai chữ “lại chen”. Nghệ thuật đổi vần ở đây chứng tỏ một bút pháp già dặn, điêu luyện của một nghệ sĩ cao tay, tạo nên một ấn tượng đặc biệt. Ta như cảm giác có một bàn tay thon thả, xinh xinh của thiếu nữ đang lật đi lật lại từng lá sen xanh, nâng niu từng bông sen trắng, ngắm nghía trầm trồ nhị vàng của búp sen.
“Nhị vàng, bông trắng, lá xanh”
Vẻ đẹp của đầm sen, của hoa sen cũng là vẻ đẹp của làng quê, của thiên nhiên đất nước. Tác giả miêu tả vẻ đẹp rực rỡ cảu đầm sen với tình yêu cỏ hoa tạo vật, với tất cả niềm tự hào dân tộc, và tự hào về đất mẹ quê cha.
Câu cuối bài ca dao mang một hàm nghĩa, một ẩn ý sâu sắc, đẹp đẽ. Lời thơ được cấu trúc bằng biện pháp tương phản “gần bùn”, “mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Bùn hôi tanh. Sen mọc từ sự hôi tanh của bùn nhưng sen rực rỡ, thơm ngát thế! Câu ca dao vừa đưa ta đến một liên tưởng thú vị. Cuộc đời của nhân dân ta ngày xưa, dưới ách thống trị của vua quan, địa chủ, cường hào, sưu thuế nặng nề, trải qua nhiều khó nhọc, thiếu thốn. Cuộc đời vật lộn giữa bùn đen hôi tanh, nhưng tâm thế của nhân dân ta rất vững vàng “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Có thể tác giả bài ca dao này là một nhà thơ nghèo, từ chiêm nghiệm cuộc đời mà nêu lên một triết lỹ nhân sinh cao đẹp của nhân dân ta, ca ngợi bản lĩnh dân tộc: Sống thanh cao, sống trong sạch.
Ca dao dân ca có biết bao bài đặc sắc nói về hoa lá. Có bài nói về dáng trúc mang tiết tháo người hiền “trúc dẫu cháy, đốt ngay vẫn thẳng”. Có bài nói về hoa nhài tinh khiết, trong trắng. Dân ca Quan họ có bài nói về trăm loài chim, trăm loài hoa… Qua đó ta thấy tâm hồn nhân dân ta rất đẹp, biết yêu mến quý trọng hoa thơm cỏ lạ mà thiên nhiên ban tặng cho con người.
Với lòng yêu hoa lá, chúng ta cảm giác thú vị được thưởng thức cái hay, cái đẹp của bài ca dao “Trong đầm gì đẹp bằng sen…” này. Ta yêu thêm vẻ đẹp đồng quê, yêu thêm tâm hồn và tâm thế cao quý của con người Việt Nam:
“Rủ nhau ra tắm hồ sen,
Nước trong bóng mát, hương chen cạnh mình.
Cứ chi vườn ngọc, ao quỳnh
Thôn quê vẫn thú hữu tình xưa nay”…
Trong chúng ta, ai vừa có lần được ngắm sen Hồ Tây, sen hồ Tĩnh Tâm (Huế), sen Đồng Tháp Mười…? Nghĩ về đầm sen, hương sen, chúng ta tự hào biết bao về người con vĩ đại của làng Sen thân thuộc như nhà thơ Bảo Định Giang vừa ngợi ca:
“Tháp Mười đẹp nhất bông sen,
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”.
làng em thì rất là to
mọi người ai cũng lo cho gia đình
mẹ em thì vẫn một mình
ngày ngày dậy sớm bóng hình gầy khô
bố em thì vẫn phụ hồ
nắng mưa bố vẫn mang đồ đi xây
niềm vui cảm xúc tràn đầy
mọi người vui vẻ sum vầy bên nhau
HT nha chị
thơ về gia đình
công cha như núi ngất trời
nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông
núi cao biển rộng mênh mông
cù lao chín chữ ghi lòng con ơi
đây là thơ lục bát nhưng mình ko viết đc nên viết thẳng mong bạn thông cảm
Tình người trong bài thơ "Cảnh khuya" của Bác Hồ chính trong câu thơ :"Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà". Bác tuy ngắm cảnh đẹp như thế mà vẫn nghĩ cho dân,cho vận mệnh đất nước ngàn cân treo sợi tóc (xem lại hoàn cảnh ra đời). Và tình người (với đồng bào,Tổ quốc) hiện ra từ đó...
Cây lúa có mặt ở khắp mọi nơi trên đất nước Việt Nam, từ đồng bằng màu mỡ đến những vùng núi cao trập trùng, đâu đâu cũng thấy bóng dáng của lúa. Thử bóc một hạt lúa, ta sẽ thấy ngay hạt gạo trắng ngần bên trong. Những hạt gạo trắng trẻo, tinh khiết khiến ta liên tưởng tới hình ảnh những cô thôn nữ dịu dàng. Hình ảnh những cô thiếu nữ còn được dùng để chỉ lúa khi hãy còn xanh. Lúa đương thì con gái xanh mơn mởn, màu xanh tươi trẻ, màu xanh báo hiệu một vụ mùa bội thu. Trong những ngày ấy, nếu bạn có dịp đi qua ruộng lúa, bạn sẽ cảm nhận được hương vị ngọt ngào .rất đặc trưng của lúa, một mùi 'thơm thoang thoảng, không quá nồng nàn mà xiết bao gợi nhớ. vẻ dẹp, mùi thơm của lúa chỉ giản dị, mộc mạc như người dân quê. Có lẽ vì vậy mà cây lúa gắn bó thân thiết với người dân Việt Nam.
tham khảo thoy
còn ny thì tui k8 nếu cần thì mai mối choa :)) . cóa bn diệp nòe :))
HT
Cây lúa từ trước giờ luôn là loài cây khiến tôi cảm thấy rất yêu thích trước hết vì hình dáng của cây. Lúa mỏng manh đung đưa gợn sóng dịu dàng khi có gió thổi đến nhưng lại vô cùng mạnh mẽ và dẻo dai trước bao nhiêu giông bão của thời tiết khắc nghiệt nhất, những ngọn lá ôm ấp quanh thân với màu xanh ngọt lim, là màu xanh, là niềm hi vọng của người nông dân muốn được mùa.
Sau khi được các bác nông dân gieo hạt và cấy xuống ruộng, chỉ khoảng tháng sau thôi, lúa lớn nhanh như thổi và khi tới mùa, lúa bắt đầu làm đòng trổ bông, lúc này là lúc trong gió, mùi thơm thơm nhẹ dịu của sữa gạo bay thoang thoảng đầy đồng. Từ thân cây vươn ra những chùm bông lốm đốm màu xanh lần màu trắng mà tụi bọn trẻ chúng tôi yêu thích khi lén hái và cho vào miệng để thưởng thức cái vị ngọt ngào như sữa mẹ và hương thơm quen thuộc của đồng nội quê nhà.
Mỗi lần có dịp về quê ngoại những lúc lúa đang trổ bông. Đi ra giữa đồng gió thổi nhẹ nhàng, tôi như đắm chìm trước biển lúa mênh mông. Lúa xanh hát khút hát rì rào hòa vào tiếng gió lao xao, tiếng chim ríu rít tạo nên bản giao hưởng quê hương chưa bao giờ tuyệt dịu đến thế. Mùi sữa gạo thơm quấn lấy đầu mũi, ấp ủ trong những vạt áo của cô học trò, lúa ơi sao mà thơm đến thế! Tôi ngẩng mặt lên nhìn bầu trời trong xanh để lắng nghe lúa nói thì thầm, một cảm giác không thể nào thoải mái và yên lành hơn nữa, khi ấy thế giới của tôi không còn tồn tại xe cộ, khói bụi, ồn ào mà chỉ có bình yên cùng quê hương.
Bức tranh về đồng lúa ngày thêm sặc sở bởi sắc vàng vào những ngày lúa đang chính dần. Như một phép màu, mới hôm qua, sau khi ông xả nước ra khỏi ruộng lúa, lúa hãy còn xanh sẫm màu, nhưng chỉ trong một đêm thức dậy, cả cánh đồng rộng lớn được nhuộm vàng ươm màu lúa chín. Dưới ánh nắng rực rỡ, cả cánh đồng lúa như được dát vàng lấp lánh, phản chiếu cả ánh sáng của mặt trời. Tôi cứ ngỡ rằng các bác nông dân đang thu hoạch vàng dưới dáng hình của những hạt lúa căng tròn và chắc nịch. Nhìn nét mặt phấn khởi của người nông dân, thì đây đã là một mùa bội thu to lớn. Tôi thấy mình như lớn khôn và hạnh phúc lạ kì, tôi thầm thì hát khẽ “em đi giữa biển vàng, nghe mênh mang như đồng lúa chín”.
Để có được những “hạt ngọc mùa vàng” người nông dân quê tôi đã phải dầm muă dãi nắng suốt mấy tháng trời. Nông dân đã phải làm việc cật lực chăm sóc từ lúc gieo mạ cho đến lúc gặt về để có được những hạt gạo thơm ngon trắng dẻo, họ phải thức khuya dậy sớm, chăm bẵm yêu thương từ gốc đến ngọn. Làm nông vất vả lắm, nhưng nó chan chứa tình quê, chan chứa tấm lòng của người nông dân Việt. Làm sao tôi quên được những ngày vui chơi bên ruộng lúa, tôi cùng các bạn bắt những con cua đồng, ốc, hái rau về nhà cho bà làm cơm. Tôi thích thú biết bao khi theo chú đi gặt lúa. Những ngày nắng đẹp chúng tôi chơi trò bắt cướp dưới đống rơm khô. Ôi những kỉ niệm tuổi thơ bên bờ ruộng, dưới sân rơm làm sao tôi quên được.
Cây lúa có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với con người Việt Nam, đất nước mình lớn lên hôm nay cũng nhờ cây lúa, Thánh Gióng diệt giặc cũng nhờ cây lúa góp công. Dù xã hội có phát triển đến như thế nào thì cây lúa vẫn giữ vị trí to lớn trong cuộc sống con người. Là học sinh tôi luôn luôn mang một tấm lòng biết ơn cây lúa, biết ơn những người nông dân đã vất vả làm ra hạt gạo cho chúng tôi.
bánh mochi